Giác Tế

Chương 25: H. Tình yêu vĩnh cửu



Mã Tu Mông ngồi nghiêng trong lòng Ách Ất Nỗ, hậu huyệt bị dương vật to lớn căng ra hết cỡ, nếp nhăn vốn dĩ thẹn thùng bị nong ra mỏng tanh gần như trong suốt, dâm thủy không ngừng trào ra từ mật huyệt, thoải mái đến mức muốn bị cắm càng sâu càng sâu.

Nàng ngẩng đầu lên nhẹ nhàng gặm cắn vành tai Ách Ất Nỗ, cặp chân trắng hoàn mỹ duỗi thẳng với những ngón chân cong lên, một chân treo trên cánh tay Ách Ất Nỗ lộ ra chỗ tư mật giữa hai chân mặc người đùa bỡn.

Ách Ất Nỗ bị Mã Tu Mông gặm đến ngứa ngáy, miệng kia nho nhỏ, hàm răng bên trong bằng phẳng không chút bén nhọn, cắn vào vành tai sẽ chỉ làm nàng ngứa tai mềm lòng, tùy ý để Mã Tu Mông gặm cắn, nàng nhéo âm đế đáng yêu của Mã Tu Mông không ngừng lôi kéo, làm cho tiểu châu châu kia không đường trốn chạy.

Nàng dùng ngón cái và ngón giữa véo nhẹ vật nhỏ kia, bị hai ngón tay kéo tới kéo lui, thịt đế dần trở nên hồng ửng mê người, lại bị mười ngón tay nhẹ nhàng moi moi, tiểu thịt đế bị lôi ra ngoài lõa lồ không sao chống đỡ nổi công kích như vậy, tiểu huyệt run rẩy rồi lại run rẩy, mơ hồ như lại muốn trào phun.

Ách Ất Nỗ say sưa trêu đùa vật nhỏ giữa hai ngón tay, siết chặt xoa bóp làm Mã Tu Mông rùng cả mình, cắn chặt vành tai Ách Ất Nỗ, hậu huyệt không biết từ khi nào đã bắt đầu tự co rút, rõ ràng Ách Ất Nỗ còn chưa động, Mã Tu Mông đã tự mình ưỡn ẹo vặn eo.

"Hưm ư..." Nàng chỉ mới di chuyển nhẹ nhàng mà đã có cảm giác, tư thế nghiêng này nàng không quen thuộc lắm, nhưng có thể chạm đến nơi mà ngày thường khó thể kích thích, sau lưng Mã Tu Mông hơi nổi da gà, hai tay ôm cổ Ách Ất Nỗ tự mình sờ soạng vặn eo, tìm vị trí thích nhất chậm rãi dùng dương vật cọ xát nơi đó.

Ách Ất Nỗ có thể cảm nhận được mỗi lần Mã Tu Mông xoắn mông chạm vào nơi đó thì lỗ thịt mềm nóng liền vui thích mấp máy không ngừng, phối hợp tốc độ của Mã Tu Mông mát xa âm đế cho nàng, lần ân ái này hai người thong thả mà ngọt ngào, hậu huyệt Mã Tu Mông thoải mái muốn chảy tan, huyệt khẩu vẫn luôn chảy ra tràng dịch trong suốt.

Nhưng tốc độ thong thả này hiển nhiên khó thể làm cho Ách Ất Nỗ đạt đến cao trào, còn Mã Tu Mông thì đã dùng tốc độ thoải mái mà mình thích, cả người mềm như bông dùng hậu huyệt tới một lần, tràng dịch nhớp nháp nhân lúc lỗ thịt co rút liền xịt ra từ chỗ hai người liền kề, trong không khí toàn là khí vị dâm đãng.

"Hớ ớ......" Mã Tu Mông thở dài xụi lơ, trên má mang theo hai áng đỏ ửng nhàn nhạt, ôn hòa hưởng thụ dư vị cao trào, hai tay không ngừng vuốt ve cặp nhũ đầy trước ngực, vô cùng thấu hiểu hưởng thụ lạc thú tình yêu.

Ách Ất Nỗ liếm liếm cổ Mã Tu Mông, dùng đầu lưỡi có thể cảm nhận được mạch đập hữu lực bên dưới da thịt, nàng rất cao hứng vì có thể làm Mã Tu Mông thoải mái sung sướng, hiện tại đến phiên nàng hưởng thụ một phen.

Một tay nàng vòng qua dưới hai gối Mã Tu Mông, một tay vòng ra sau lưng Mã Tu Mông, hai tay nắm lại liền khóa cứng nữ thần nhỏ xinh trong lòng ngực.

Mã Tu Mông lập tức hiểu ý Ách Ất Nỗ, có chút thở hổn hển tính giãy giụa, nhưng đôi tay lại bị siết trong lòng Ách Ất Nỗ không thể động đậy, dùng ngữ khí thương lượng nói "Khoan, khoan đã! Ách Ất Nỗ... Để ta nghỉ ngơi một... Ứ ứ! Ứaa!"

Ách Ất Nỗ bình thường sẽ không ngắt lời Mã Tu Mông, nhưng có khi nàng cũng sẽ cố ý không cho Mã Tu Mông nói hết, như thưởng thức món đồ chơi mà mình âu yếm yêu thương, nàng ôm Mã Tu Mông nâng lên hạ xuống.

Sức lực của thú đều rất lớn, nâng đại thần thế hệ thứ hai như Mã Tu Mông lên căn bản dễ như trở bàn tay, hai tay không ngừng lên lên xuống xuống, phần eo cũng không ngừng nảy nảy lên trên, hậu huyệt bị dương vật cắm phọt cả nước, lúc này nơi mới vừa cao trào căn bản không chịu nổi bị cắm sâu như vậy, khi dương vật rút ra có thể thấy rõ cả thịt ruột không kịp co rút bị lôi theo ra ngoài, rồi nháy mắt sau đó lại bị cường ngạnh nhét ngược trở vào.

"Ứ ứa! Ựa!" Mã Tu Mông chỉ có thể há mồm không ngừng phát ra tiếng lãng kêu, hậu huyệt sắp bị đâm nát bét tới nơi mà ham muốn của Ách Ất Nỗ vẫn như cái động không đáy không sao lấp đầy, nàng bị trở thành đối tượng tiết dục, cho dù không còn sức lực cũng sẽ bị cưỡng bách phập phồng lên xuống xuống lên, dùng chính cái lỗ thịt của mình vuốt ve dương vật của Thần Thú không được phép dừng lại.

"Nhanh quớ ớ ớ ớ! Ứ ứ ứ ứa! Ách, Ách Ất Nỗ!" Môi hồng của Mã Tu Mông há to, nhắm mắt nhíu mày, thoạt trông rất thống khổ, nhưng lại nói ra lời dâm đãng "Sướng quá, quá sướng rồi! Ớ! Ớ ớ ớ! Giỏi quá á á á á...!"

Cùng Ách Ất Nỗ hoan ái vô số lần, Mã Tu Mông sớm đã quen với những cuộc làm tình cuồng nhiệt, thậm chí rất nhanh đã vào cuộc sướng vui, bị Ách Ất Nỗ đùa nghịch thần thể, tay nàng bị trói trước ngực giật giật, tìm được một đầu vú của mình tự khảy khảy, thân mình run rẩy thừa nhận khoái cảm.

Ách Ất Nỗ đặc biệt thích bộ dạng Mã Tu Mông dâm loạn mất khống chế, đối phương kêu ư ứ như đang khẩn cầu nàng càng thêm dùng sức, thanh âm ngọt ngào làm da đầu nàng tê dại, dương vật liền nắc mạnh lên lỗ thịt đang phọt nước, bắn tinh.

"Ứa ứa... Khoan đã..." Mã Tu Mông giãy giụa  muốn Ách Ất Nỗ buông lỏng nàng ra một chút, bụng đã phình lên với tốc độ cực nhanh, thân mình cứ bị ôm chặt như vậy sẽ rất khó chịu.

Nhưng tựa hồ Ách Ất Nỗ còn cảm thấy chưa đủ, đè Mã Tu Mông ra giường, mặc kệ dương vật kéo ra vẫn còn đang bắn tinh, lần thứ hai nhét vào trong hoa huyệt phía trước, vừa bắn tinh vừa thọc vào rút ra mật huyệt, mỗi lần đều thúc vào chỗ sâu nhất, chỉ hận không thể làm Mã Tu Mông hảo hảo mang thai thêm một lần!

"Á!" Tiếng rên rỉ của Mã Tu Mông lại vang lên, mật huyệt bị cắm khi mà lỗ thịt phía sau vẫn đang không ngừng phun tinh, hai chân bị Ách Ất Nỗ kéo lên đè ra hai bên đầu, toàn bộ cái mông ngửa lên giữa không trung bị cắm xuống phằm phập, tinh dịch trào ra khỏi hậu huyệt chạy dọc một đường theo rãnh mông xuống tới lưng, nơi nơi đều ướt át nhọp nhẹp.

Ách Ất Nỗ phát ra tiếng gầm đặc thù của dã thú, một khi đã giã nữ thần nàng hằng yêu thì không sao dừng lại được, ngẫm lại nàng đã một thời gian rồi không được xả láng như vậy, lần này nhất định phải phằm phập nữ thần Mã Tu Mông ít nhất ba ngày ba đêm mới vừa lòng nghỉ ngơi......

Khố Bố Lạp ở trong rừng chạy cùng bầy sói vừa vểnh nhẹ lỗ tai liền nghe được tiếng gầm nhẹ của mẫu thân, thính giác nàng nhanh nhạy quay đầu nhìn lại, khuôn mặt nhỏ mamg chút tò mò.

Bầy sói chạy chơi vui vẻ cùng nàng tựa hồ rất sợ tiếng gầm nhẹ kia, tất cả đều hạ thấp thân mình cơ hồ muốn trốn vào trong bụi cỏ, đó là sự sợ hãi đến từ bản năng, Ách Ất Nỗ với dã thú mà nói là giống loài cao quý nhất, trước mặt thượng cổ Thần Thú chúng đến một con kiến cũng không bằng.

Khố Bố Lạp sờ sờ da lông mềm mại của bầy sói rồi đứng dậy đi về, cưỡi lên con sói đầu đàn quay trở lại, cho đến khi đến gần sơn động mới xoay người xuống tự mình đi vào.

(Không hiểu sao Gao Đen lại sinh ra Mononoke 😂😂😂)

Đỗ Bố Lạp ở trước nhà đọc sách thấy tỷ muội đã trở về liền ngẩng đầu nhìn nàng một cái, hiển nhiên Khố Bố Lạp đang tính đi vào sơn động tìm hiểu căn nguyên, nàng lên tiếng ngăn lại "Bây giờ không vào được đâu, các mẫu thân đang bận."

Khố Bố Lạp lại càng tò mò hơn, ngày thường nàng hay du ngoạn bên ngoài, đương nhiên không rõ tình hình như Đỗ Bố Lạp, không màng tới lời cảnh cáo mà còn nhanh bước đi vào.

Trong sơn động là cảnh xuân phơi phới, Khố Bố Lạp vừa mới đi vào, chỉ mơ hồ nghe thấy tiếng rên rỉ mê người của Mã Tu Mông, còn chưa kịp thấy rõ tình hình đã bị một thần lực vô hình đá văng ra!

"Úi!" Khố Bố Lạp bị thần lực mạnh mẽ của Ách Ất Nỗ đẩy ra, lập tức bay thật xa ngã xuống dưới gốc cây, lúc này mới xoa xoa thân mình đau đớn mặt mày ủy khuất.

Đỗ Bố Lạp gặp biến bất kinh, chậm rãi lật một trang sách nói "Ta đã nói rồi mà."

Khố Bố Lạp chu miệng "Ta còn chưa kịp nhìn thấy gì cả, các mẫu thân đang làm gì vậy?" Vừa rồi nghe thấy tiếng của mẫu thân Mã Tu Mông, nghe rất hay đó nha, nàng chưa từng nghe thấy giọng mẫu thân êm ái như vậy bao giờ.

Lúc này Đỗ Bố Lạp mới chậm rãi ngẩng đầu nói cho tỷ muội của nàng "Các mẫu thân đây gọi là ân ái."

"Ái? Là cái gì?" Khố Bố Lạp không giàu tri thức như Đỗ Bố Lạp, thập phần tò mò.

"Ta cũng không rõ lắm." Đỗ Bố Lạp nói với Khố Bố Lạp, học vấn tri thức là vô tận, cho dù xem ngàn vạn cuốn sách thì vẫn sẽ có chuyện mà nàng không biết "Tỷ muội của ta ơi, ta chỉ biết là, ái tình của thần sẽ vĩnh viễn truyền lưu."

Đúng như lời Đỗ Bố Lạp, cho dù qua thật lâu thật lâu, lâu đến mức Đỗ Bố Lạp đã chưởng quản nhân loại, Khố Bố Lạp đã chưởng quản muông thú.

Lâu đến mức đại đa số nhân loại đều đưa thần linh vào những câu chuyện truyền thuyết, lâu đến mức giữa lục địa đã không còn nhìn thấy biển khơi.

Mã Tu Mông và Ách Ất Nỗ vẫn bảo vệ tình yêu của nhau.

Tình yêu của thần là vĩnh cửu, như bao câu chuyện xưa trước đó, sẽ vĩnh viễn truyền lưu trên đại lục......