Gắp Thú Gắp Luôn Bạn Trai

Chương 3



8

Sau khi chào tạm biệt, cả hai lên xe, tôi nhìn họ rời đi mới quay trở lại ký túc xá.

Lúc được lũ bạn cùng phòng hỏi han nhiệt tình, tôi chợt nhận ra hôm nay mình thật sự rất vui và vô cùng hào hứng, nhưng vì quá phấn khích nên tôi đã hoàn toàn quên mất việc thổ lộ tình cảm của mình...

Ah! Con sóc nhỏ trong lòng tôi hét lên, sao lại bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy chứ.

Món quà từ Lục Bắc Thân là một figure tinh xảo, đây chính là nhân vật yêu thích của tôi, phiên bản giới hạn mà tôi chưa một lần giật được!

Ui trời, nước mắt tôi tuôn trào, nhưng chợt nhớ ra lời Lục Bắc Thần nói, đây chỉ là chọn đại thôi à? Không thể nào...

Hẳn là, tôi cũng nên đáp lễ đúng không ...

Buổi hẹn hò thứ hai của tôi với Lục Bắc Thần lại một lần nữa được đăng trên web của trường. Điều đặc biệt hơn lần trước là lần này nó đi kèm với bức ảnh Búa của Thor và "gia đình ba người".

Tôi thực sự nghi ngờ rằng có một số papazi buôn chuyện ẩn nấp trong trường, chúng tôi chỉ đứng ở cửa vài phút mà đã bị chụp ảnh?

Mặc dù cá nhân tôi nghĩ rằng điều ấy thật ngọt ngào khi được nói là một gia đình ba người, nhưng làm thế quái nào tôi có thể có một cậu con trai cao lớn như vậy? ?

Sự việc trên mạng lên men rất nhanh, tôi đã bị cáo buộc thêm một số tội danh như mang thai ngoài giá thú, có con khi còn đang đi học, khai gian tuổi tác…..

Từ một bức ảnh ban đầu, mọi thứ ngày càng quá đáng hơn

Cũng may cuối cùng cũng có người nhận ra đó là em trai Lục Bắc Thần mà đứng ra giải thích một lượt nhưng mấy bình luận giải thích kiểu này đều trở nên vô hình trong mắt mấy anh hùng bàn phím. Được rồi, cái mũ này tôi đội chắc đấy.

Nên trách họ quá nhàn rỗi hay sức ảnh hưởng của Lục Bắc Thần quá lớn?

Tôi thở dài rồi tắt máy tính không xem tiếp.

Bạn cùng phòng của tôi nói với tôi rằng, hoa khôi trường Trần Ni có một đội hỗ trợ, họ là những fangirl trung thành của Lục Bắc Thần. Một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, thì cô ấy đã tỏ tình với Lục Bắc Thần ba trăm sáu mươi sáu lần trên trang web của trường .

Chín trong số mười người cầm đầu hắc tôi là cô ấy.

Tôi có chút bất đắc dĩ, “Cổ sẽ không mang đám người đó tới đánh tao chứ?”

Bạn cùng phòng cười nói: "Vậy chúng ta chạy trước thôi."

"Ann, đội hỗ trợ toàn là học sinh ba tốt, hơn nữa phần lớn đều là học sinh, dù sao trong trường cũng quy định nghiêm ngặt mà."

Không sao cả, địch đến tướng chặn!

Tôi - Chung Hi vì Lục Bắc Thần sẵn sàng đối mặt với những điều nhỏ nhặt này.

Tuy nhiên, thư thách đấu của mấy cô fangirl não tàn đến sớm hơn so với tôi dự kiến, họ nói rằng kẻ thua cuộc phải từ bỏ Lục Bắc Thần.

Ok. Đủ trẻ trâu luôn.

Tôi vung tay, lộ ra khí thế thua trận: “Là mấy cậu khiêu khích tôi trước, chẳng phải nên để tôi đưa ra yêu cầu sao?”

Trần Ni hừ lạnh một tiếng, "Để cậu đề ra yêu câu, không lại bảo chúng tôi ỷ mạnh hiếp yếu."

Tôi giả vờ suy nghĩ một lúc, sau đó cười híp mắt: "Cùng thi gắp thú bông đi!"

Miễn là bạn đủ khả năng, kẻ nào đến cũng không sợ.

9

Trần Ni và những người khác rõ ràng là không nói nên lời, nhưng cuối cùng họ cũng phải đồng ý.

Tôi là một đại sát thủ nhà. Việc giành chiến thắng trong trận chiến này quả thực quá dễ dàng.

Tuy nhiên, Trần Ni vẫn kiên trì "So cái gì không so, lại đi so thứ tào lao này? Gắp thú bông có xứng không?"

Tôi càng không phản bác, cô ta càng cáu kỉnh "Tôi mặc kệ, cậu không xứng với Lục Bắc Thần chút nào! Cậu phải chia tay với anh ấy!"

TÔI? ? ?

Ồ, sao tôi có thể chịu đựng việc này cơ chứ?

Sau khi cô ấy sỉ nhục tôi bằng lời nói thêm vài câu nữa, tôi nhìn cô ấy thì thầm: "Ờ đấy, rồi sao? Ai bảo tôi đổi được người bạn trai Lục Bắc Thần này bằng tài năng gắp thú bông tào lao của tôi cơ mà"

Cô ta tức đến mức khóc.

Ồ. Kết quả là, tôi lại xuất hiện trên các tiêu đề trên trang web của trường.

Hết rồi, khẩu nghiệp thì rõ hay, nhưng thế này lại chẳng khác nào khẳng định mình là bạn gái của Lục Bắc Thần, anh ấy nhìn thấy sẽ nghĩ thế nào?

Ôi trời, tôi vô cùng rụt rè khi đối mặt với Lục Bắc Thần, vậy nên chẳng còn cách nào khác ngoài việc nhanh chóng gửi tin nhắn giải thích những gì đã xảy ra hôm nay và xin lỗi anh một cách nghiêm túc.

Anh ấy không trả lời mà gọi trực tiếp cho tôi ngay lúc đấy.

Hưng sư vấn tội?

Xin lỗi nhưng mà tôi còn mẩu thể diện nào để trả lời nữa đâu...

Sau khi cúp điện thoại, chuông không reo nữa, tôi lặng lẽ úp mặt vào tường nghĩ ngợi, nước mắt tuôn như sông.

Khoảng nửa tiếng sau, dì quản lý kí túc lên lầu gọi tôi: "Chung Hi là ai? Dưới lầu có người gặp."

Thấy là tôi, dì chợt nhận ra: “Ôi, bạn trai con đấy, nói con đang mất bình tĩnh không chịu nghe điện thoại, nó lo cho con lắm. Ôi con gái à, lần sau con đừng như vậy nữa, khổ lắm đấy..."

Tôi đồng ý một cách trái lương tâm, lề mề xuống lầu như đứa trẻ làm sai sợ bị phạt.

Này, cũng không phải trốn tránh, anh như vậy tức giận sao? Trực tiếp tới thẳng ký túc xã nữ luôn.

Nhưng khi nhìn thấy Lục Bắc Thần, vẻ mặt của anh đầy lo lắng, nhíu mày, dùng ánh mắt căng thẳng nhìn tôi: " Chung Hi, bọn họ có bắt nạt em không?"

Tôi hơi bối rối, anh đây là đang sợ bọn họ bắt nạt tôi nga?

Nhưng câu "xin lỗi" tôi vẫn phải thốt ra, tôi muốn giải thích chuyện xảy ra hôm nay "Em có chuyện muốn nói với anh..."

Lục Bắc Thần sửng sốt, mím môi, thần sắc cực kỳ nghiêm túc: "Chuyện này để anh nói trước, thật xin lỗi, anh không tỏ tình sớm với em, để em phải bận tâm, lại còn phải thi gắp thú bông với bọn họ. Anh thật ngu xuẩn."

TÔI ???

Tai tôi có vấn đề phải không?

Tôi thế mà lại được Lục Bắc Thần tỏ tình trước?

Hắn trầm giọng nói tiếp: "Kỳ thực anh đã để ý em từ lâu rồi, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là nửa năm trước, tại ngã tư, ví của anh bị kẻ khác móc mất, lúc đó, rất nhiều người ở đấy những không hề nhắc nhở anh, chỉ có em khống chế tên trộm, giúp anh lấy lại ví. Nhưng đáng tiếc một cuộc điện thoại gọi đến và em vội vàng rời đi mà không nói một lời nào."

“Sau này vô tình nhìn thấy em ở trường, anh liền hỏi thăm bạn bè, nói thế nào nhỉ, sợ em không nhớ ra nên đã nặc danh gửi cho em mấy món quà cảm ơn, nhưng cũng chả giúp ích được gì. Nhìn thấy em ở trung tâm thương mại gắp thú bông, anh đã cố tình nhờ Chi Chi nói chuyện với em, vì thực sự anh không muốn bỏ lỡ cơ hội một lần nào nữa”

“Anh thích em, Chung Hi, em có bằng lòng làm bạn gái anh không?” Lục Bắc Thần nói xong liền vươn bàn tay thon dài về phía tôi.

Tôi vẫn đang tiêu hóa những gì anh ấy nói, mơ hồ nhớ đến tên trộm mà anh kể, lúc đó tôi còn đang thắc mắc tại sao lại có người trắng trợn như vậy, trên món quà nhỏ thỉnh thoảng tôi nhận được có một tấm thiệp cảm ơn tôi vì đã sự giúp đỡ của tôi thời gian qua.

10

Woohoo, lỗi hệ thống ở đâu vậy?

Chúng tôi tình cờ đều phải lòng nhau?

Bây giờ tôi như đang mơ vậy, tôi ngây ngất đến mức sắp bay được luôn rồi!

Tôi đặt tay lên, mừng đến phát khóc, anh siết chặt tay tôi, trên mặt nở nụ cười, tựa hồ nhất định phải nghe được câu trả lời, anh lặp lại: “Em có muốn không?”

“Em đồng ý! Ô ô ô ô…” Nước mắt tôi tuôn trào nước trăm sông đổ về biển, nghẹn ngòa đáp “Em cũng thích anh! Hức… còn muốn ngủ với anh… hức… hức.”

Lục Bắc Thần nhích lại gần, "Cái gì? Muốn ngủ với anh?"

Tôi ngừng khóc và xác nhận rằng vừa rồi tôi chưa nói ra hết những suy nghĩ bên trong của mình, vì vậy tôi đã cho anh ấy một cái nhìn quyến rũ và tiếp tục khóc.

Lục Bắc Thần bất đắc dĩ ôm lấy tôi, cưng chiều nói: "Này, đừng khóc, em muốn ngủ lúc nào cũng được."

Ahhh anh chàng này!

Có mấy người đi đường thì thầm thảo luận bên cạnh, lần này tôi không sợ, tôi là bạn gái nghiêm túc của Lục Bắc Thần! Khịt mũi!

Tôi lấy trong tay ra một chiếc hộp, trong đó có chiếc vòng tay nam đã được tôi lựa chọn cẩn thận, "Đây, quà đáp lễ của em dành cho anh."

Vừa rồi còn tưởng rằng lần này là lần cuối gặp mặt nói chuyện, cho nên lấy xuống tiễn hắn, không ngờ vừa vặn!

Lục Bắc Thần nhướng mày, "Đáp lễ? Nếu phải trả lại, trả bản thân em cho anh là đủ rồi."

“Lưu manh!”. Tôi lấy vòng tay ra đeo cho anh “Cái này dùng để khóa anh lại"

Lục Bắc Thần trịnh trọng gật đầu, nhưng giây tiếp theo, chiếc vòng tay không được buộc chặt đã rơi xuống đất.

Lục Bắc Thần vội vàng nhặt lên xoa đầu tôi: “Không cần cái này em cũng đã khóa anh lại rồi.”

Hehehe, trái tim tôi thật ngọt ngào mà...

Quả nhiên, một màn này lần nữa oanh tạc trên trang web của trường, nhưng lần này người đăng bài là Lục Bắc Thần, đính kèm một bức ảnh chúng tôi đang nắm chặt tay nhau.

Giấc mơ của hàng ngàn cô gái đã tan vỡ, lần đầu tiên tôi cảm thấy thực sự an toàn khi bên anh.

Sau khi xác nhận mối quan hệ, hai chúng tôi cảm thấy bớt áp lực hơn trong việc hòa hợp, nhưng lịch trình về nhà gặp bố mẹ anh ấy vẫn như cũ, thậm chí còn bị Lục Bắc Thần đặt trước.

Lục Bắc Thần vô cùng kiêu ngạo mà tuyên bố với bố mẹ anh rằng anh đã có bạn gái, đổi lại được cái khịt mũi coi thường tỏ rõ ý vị không tin của bâc phụ huynh.

Lần đầu tiên nhìn thấy chú dì, tôi có cảm giác hai người trẻ hơn mình tưởng tượng, một người dịu dàng xinh đẹp, một người thì mạnh mẽ uy nghiêm, hoàn toàn là vẻ bề ngoài của một đại gia đình.

Tôi chưa kịp ngậm miệng vì kinh ngạc thì dì đã nói: “Trời ơi, Lục Bắc Thần, con thực sự không dọa chúng ta đấy chứ?"

Hmm... có vẻ không khó khăn lắm…

Dì tiến tới nắm tay tôi một cách ân cần, khẽ hỏi "Con là Tiểu Hi phải không? Thành thật nói cho dì biết, có phải Lục Bắc Thần thuê con về lừa gạt chúng ta?"

11

Tôi cố nén cười lắc đầu: "Dì, cháu thật sự là bạn gái của anh ấy."

Mặc dù lúc đầu Lục Bắc Thần thật sự muốn lừa dì...

Dì càng vui vẻ hơn, "Được vậy thì tốt rồi, mau vào đi, chúng ta nói chuyện cưới xin đi!"

Ah?!

Điều này hẳn là cũng quá nhanh?

Em trai nhỏ vừa mới từ bên trong chạy ra "Chị! Chị đến rồi!"

Nhóc ôm lấy đùi tôi "Chị, anh trai anh nói chị muốn ngủ với anh ấy, ngủ với anh ấy thì sẽ có em bé đúng không? Vậy khi nào thì cháu trai của em mới sinh?"

“…”

Lục Bắc Thần không nhìn nhóc, nhún nhún vai vẻ mặt vô tội.

Chú dì vỗ tay, "Được, được! Ngủ luôn rồi mau cưới, đẻ cho chúng ta một đứa cháu trai mập map!"

Sau đó, tôi hỏi Lục Bắc Thần tại sao còn trẻ đã bị ép lấy vợ, người đàn ông này không nói gì, mẹ của anh đã cười nói: “Thằng nhóc độc thân từ trong bụng dì cho tới giờ. Dì sợ một ngày nào đó nó quay về bảo với dì nó không thích phụ nữ cái chết dở dì luôn!”

Sắc mặt Lục Bắc Thần tối sầm lại: "Mẹ, mẹ nói nhảm cái gì trước mặt cô ấy?"

Tôi và dì cùng cười to, dì vui vẻ ôm lấy tôi: “Tiểu Hi, dì rất thích con, yên tâm đi, sau này lấy chồng, dì đảm bảo sẽ không để con phải chịu một chút thiệt thòi nào đâu, nhưng nếu Lục Bắc Thần làm gì có lỗi với con, thì ta sẽ đánh gãy chân của nó trước!"

Woooooo, dì thật là tốt!

Sau đó, tôi thường xuyên đến nhà anh ấy, anh ấy cũng nhất định muốn đến nhà tôi. Chúng tôi đã đính hôn ngay sau khi bố mẹ hai bên gặp nhau, tốt nghiệp xong mới có thể kết hôn.
Tốc độ nhanh đến mức bản thân tôi chưa bao giờ nghĩ tới.

Sau khi đính hôn, tôi mới phát hiện ra rằng từ đầu đến cuối đều là kế hoạch được tính toán trước của Lục Bắc Thần.

Hôm nay, một lần nữa đi chơi gắp thú bông, khi tôi vừa định nghỉ ngơi, mẹ chồng tôi đã hét lên: "Lục Bắc Thần, gắp thú bông cho em trai con đi!"

Tôi nghĩ với kỹ năng gắp thú bônh của Lục Bắc Thần thì chỉ có phí tiền, nên tôi nói: “Để con đi với em nó, Lục Bắc Thần nửa ngày cũng không gắp được con nào đâu .”

Bà ấy sửng sốt, "Này? Làm sao có thể? Nó gắp thú bông rất giỏi, bách phát bách trúng."

Nhìn người đang che miệng cười khúc khích, tôi chợt hiểu ra điều gì đó.

Tôi chộp lấy cơ hội bắt em trai nhỏ thành thật thú nhận, sau nửa tiếng đồng hồ dỗ dành, lừa lọc, cuối cùng nhóc cũng quyết định “phản bội” anh mình.

"Vâng, anh trai em gắp thú bông rất giỏi. Hôm đó là anh ấy nhờ em đổi người nhện cho anh ấy "

Ái chà chà!!!

"Anh ấy cũng gửi tin nhắn nhớ chị, nhưng anh ấy da mỏng, nên em chỉ có thể ra mặt nhận lỗi về mình. Haiz."

Không những thế, nhóc con còn kể hết những lời Lục Bắc Thần đã dạy, cuối cùng, cậu bé nhún vai ra vẻ thành thục: “Ở tuổi này, em đã phải gánh chịu những trách nhiệm không phải của em” .
Ngoài cửa truyền đến tiếng ho nhẹ, tôi quay đầu lại nhìn, Lục Bắc Thần hơi đỏ mặt: “Chẳng phảil là tại anh nhịn không nổi sao?"

Tôi ở bên cạnh cười lớn, Lục Bắc Thần đi tới ôm vai tôi, nhóc con lanh lẹ rời đi, còn cẩn thận đóng cửa lại, "Anh chị dâu đi ngủ đi, sớm sinh cháu trai cho em."

TÔI? !

Tôi nhàn nhạt liếc nhìn vẻ mặt đắc thắng của Lục Bắc Thần.

Chắc chắn, anh ấy lại dạy hư thằng nhóc nữa rồi!

Woooooo Lục Bắc Thần là một con cáo già!

[HOÀN]