Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính

Chương 59-2



Lúc này còn có thể nói cái gì , chỉ có thể vuốt mông ngựa thôi , Ninh Thu Thu nói : " < Học sinh cá biệt > bất luận là tiểu thuyết hay là kịch bản , đều rất xuất sắc " .

" Xem ra Thu Thu đều đọc tiểu thuyết và kịch bản ” , Diệp Trị Thu nói , " Cô cảm thấy Minh Ca là người như thế nào ? "

Ninh Thu Thu không biết nguyên nhân biên kịch gặp họ , khá là cẩn thận , suy nghĩ một chút mới nói .

“ Tính tình cô ấy tương đối cứng cỏi , thiện ác rõ ràng , tư tưởng rất độc lập , có ranh giới cuối cùng và quan điểm vững vàng của mình , nhưng có một chút quá phận mà cố chấp với bản thân , thỉnh thoảng khiến người ta nghiến răng , nhưng mà tôi cảm thấy đây cũng là mị lực của cô ấy " .

Diệp Tri Thu gật đầu , cười nói : “ Có vẻ bài tập về nhà hoàn thành rất tốt , lý giải rất đúng chỗ , Yếm , cô thấy thế nào ? "

Lộc Yếm nói : “ Ngoại hình của cô Ninh thật ra rất phù hợp với với tưởng tượng nhân vật Minh Ca trước đây của tôi , xem chương trình tạp kỹ của cô Ninh , về phương diện tính cách cũng có một chút tương tự , nhưng mà chưa thấy cô Ninh diễn xuất , cho nên hy vọng về phương diện đóng phim , cô Ninh cũng sẽ mang lại bất ngờ cho tôi "

Ninh Thu Thu đã hiểu , nói tới nói lui , vẫn là không tín nhiệm đối với diễn xuất của cô .

Chỉ là , cô không phải đã thử sức trước mặt Tiếu Thanh rồi sao , cho dù bọn họ không tin cô , cũng nên tin tưởng Tiếu Thanh chứ !

Ninh Thu Thu có chút khó hiểu , nhưng mà ngoài mặt lại bất động thanh sắc , cô và Cù Hoa liếc nhau ,

Củ Hoa nói : “ Ai nha , lại nói tiếp cũng khéo , Thu Thu của chúng tôi năm ngoái có tham gia nữ số hai của một bộ phim truyền hình , mấy ngày hôm trước nhà sản xuất đã cảnh vài đoạn nhỏ đưa sang đây , vừa vặn nằm trong điện thoại của tôi , không bằng hai người xem một chút ? "

“ Đó không phải là đúng dịp " , Diệp Tri Thu vỗ tay phát ra tiếng , " Cái này nhất định phải xem " .

Cù Hoa mở video ra , cho Diệp Tri Thu và Lộc Yếm xem , vì đã được cắt nhỏ nên đều cắt ra những đoạn ngắn tương đối kinh điển , bao gồm cảnh hội ngộ với nhân vật nam chính , xuất gia tha hương nơi đất khách quê người , nỗ lực thích ứng với cuộc sống xa lạ , kiềm chế nỗi nhớ nhà .

Xem xong , Diệp Tri Thu và Lộc Yếm nhìn thoáng qua lẫn nhau , trong mắt đều có nghi hoặc .

Diệp Tri Thu : “ Đây là bộ phim đầu tiên của Thu Thu ? "

Cù Hoa vẻ mặt khiêm tốn nói : “ Đúng vậy , đây là bộ phim truyền hình đầu tiên của Thu Thu nhà chúng tôi , nếu kỹ năng diễn xuất có khuyết điểm nào , cô ấy sẽ cố gắng trong < Học sinh cá biệt > " .

Diệp Tri Thu gật đầu , thoải mái cười nói : “ Tôi và Yếm rất chờ mong diễn xuất của Thu Thu ” .

Tống Sở làm nền từ đầu đến cuối : " ? ? ? "

Này ? Này ? Này ?

Các người nhìn tôi một chút đi , vai nam chính của tôi có cảm giác tồn tại kém như vậy sao ?

Tiếu Thanh giống như canh đúng lúc bọn họ nói chuyện phiếm , bên này Diệp Tri Thu vừa nói xong , bên kia cơm đã dọn rồi , mang tất cả nguyên liệu tới trên bàn , lại cầm chai rượu ngon đi ra , nói không say không về .

Vì ở trong nhà , mọi người ăn tương đối thả lỏng , tửu lượng của Diệp Tri Thu kém , chỉ mới qua ba tuần rượu đã không chống đỡ được nữa rồi , lúc Tiếu Thanh rót cho anh ta lần nữa , anh ta che cái ly nói : “ Không được không được , uống nữa sẽ xảy ra chuyện " .

“ Là anh không nên giao cho tôi tổ chức , tổ chức không phải đều uống rượu sao , bọn họ đều không uống , anh không uống với tôi thì tôi uống với ai ? " .

Ninh Thu Thu rất ít khi nghe Tiếu Thanh nói câu dài như vậy .

“ Này , đừng nói nữa ” .

Mặt Diệp Tri Thu đã hồng hồng , mắt say lờ đờ sương mù : “ Nếu không phải người đó , người đó nói các người chọn vai diễn có nội tình , nếu không tôi cũng không muốn dính vào " .

Ninh Thu Thu căng thẳng trong lòng , nghe Tiếu Thanh lạnh lùng nói : " Anh thà tin một người không quen biết cũng không tin tôi " .

“ Này , cũng không tính là không biết , là một đồng nghiệp , ở giữa còn có chút quanh co , nếu không . . . tôi cũng sẽ không tin , việc này tôi xin lỗi người anh em ”.

Diệp Tri Thu vỗ vỗ bả vai Tiểu Thanh , anh ta hiển nhiên uống nhiều rồi , nói cái gì cũng không có chừng mực .

“ Tôi biết anh tức giận trong lòng , tôi bồi thường là được rồi , anh thật sự đừng để cho tôi uống , thật sự uống không nổi rồi " .