[eSport] Cấm Chỉ Đánh Lén

Chương 3: Lần đầu tiên gặp đỡ



CCĐL - Chương 3

(dreamhouse2255)

Chương 3: Lần đầu tiên gặp đỡ

Edit: Li

Trong cuộc thi PUBG thỉnh thoảng sẽ có những pha cận cảnh của tuyển thủ, hơn nữa tuyển thủ chuyên nghiệp mỗi tháng đều có yêu cầu livestream cố định, Lâm Diễn muốn xem Lộ Thâm gần đây nhất như thế nào không có gì khó khăn.

Thế nhưng thời khắc đối phương chân chính đứng ở trước mặt mình, hắn vẫn có thể cảm nhận được thời gian hai năm rưỡi đã mài giũa đứa trẻ này như thế nào.

Lộ Thâm nguyên bản đã rất đẹp trai rồi, bây giờ thì lại càng thêm góc cạnh và khí thế, tóc đen mắt đen tuấn tú kiên cường, chỉ đơn giản đứng ở cửa thôi, quanh thân liền giống như tản ra ánh sáng chói mắt.

Lâm Diễn nhìn lướt qua, lập tức cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng cậu, trong tầm mắt, hai chân của đối phương từ từ tới gần, giống như Bo trong game đuổi theo chặt chẽ phía sau, không gian để hắn hô hấp bị đè ép sạch sẽ.

Hắn theo bản năng lui về sau một bước.

"Đội trưởng Lộ. "

Tựa hồ đã nhận ra hắn bất an, Chung Húc Nghiêu chắn giữa hắn và Lộ Thâm, "Có chuyện gì bình tĩnh nói, đừng dọa hắn. "

Trì Chu cũng nhích nửa người lại che, "Đúng vậy đúng vậy, tuy rằng A Diễn đúng là...... Nhưng nói thế nào thì hắn cũng là đội trưởng trước đây của cậu mà đúng không? Không cho phép cậu bắt nạt người của tôi nhá."

"..." Lâm Diễn hơi ngốc, không ngờ rằng hai người này bắt cóc hắn tới đây lại có thể nói ra lời như vậy được.

(dreamhouse2255)

"Ta sẽ không." Thanh niên ngữ khí trầm lãnh, "Làm phiền tránh ra. "

Lâm Diễn không nhìn thấy biểu tình của Lộ Thâm, nhưng từ phản ứng căng thẳng của Chung Húc Nghiêu cùng Trì Chu mà xem, bọn họ có vẻ rất đề phòng Lộ Thâm.

Hắn không muốn gặp Lộ Thâm là do trong lòng băn khoăn mà không phải là sợ sệt đối phương sẽ làm gì hắn, hiện tại hai bên lâm vào cục diện giằng co, Lâm Diễn gần như không cần suy nghĩ liền đưa ra lựa chọn ở trong đầu.

Lộ Thâm mới không phải vòng độc (Bo), Lộ Thâm là đội viên vừa ngầu vừa mạnh nhất của hắn.

Bàn tay Lâm Diễn vỗ nhẹ lên lưng Chung Húc Nghiêu đang che chắn trước mặt mình, từ đằng sau hắn đi ra: "Tiểu Lộ...... Đã lâu không gặp."

Ánh mắt thanh niên đen nhánh, nhìn hắn trầm giọng đáp một tiếng.

......

Trì Chu bởi vì Lâm Diễn sợ gặp phải Lộ Thâm, bản thân cũng đề phòng theo, chỉ lo vị đội trưởng Lộ trẻ tuổi này xông lên đánh cho Lâm Diễn một trận.

Mặc dù bề ngoài Lộ Thâm có vẻ trầm ổn, nhưng Lâm Diễn hại cậu bị bao nhiêu người công kích như vậy, mỗi ngày livestream ngay cả cha mẹ tổ tiên cũng bị mang ra thăm hỏi, ai biết cậu nhịn lâu như vậy hiện tại nhìn thấy đầu sỏ gây tội có bộc phát hay không?

(dreamhouse2255)

Cho dù Lâm Diễn không phải thứ tốt gì, Trì Chu cũng không nỡ để người khác chạm hắn một cọng tóc.

Nhưng hắn hiển nhiên đã đánh giá thấp Lộ Thâm, sau khi Lâm Diễn chủ động mở miệng, khí thế áp bách xung quanh đối phương đột nhiên biến mất, thái độ đối mặt với Lâm Diễn thậm chí còn bình tĩnh hơn bất cứ ai trong ba người bọn họ.

"... Đại khái chính là như vậy. "

Kể về tình huống của mình xong, Lâm Diễn nhận mệnh ngồi lên ghế sô pha đợi tuyên án, mặc kệ thế nào hắn cũng nhận, mấy người này cũng không thể trói hắn lại nhốt hắn ở đây đi?

"Biết rồi. " Lộ Thâm nói, đi về phía Lâm Diễn.

Ba người chăm chú nhìn hắn, Lâm Diễn cũng theo bản năng co rúc người lại, kết quả Lộ Thâm lại chỉ là cầm lấy balo của Lâm Diễn lên, biểu tình nhàn nhạt nói, "Đi thôi, tôi đưa anh về. "

"...... Thật sao?" Lâm Diễn thụ sủng nhược kinh.

"Ừm. " Lộ Thâm nhìn địa chỉ trên thẻ dự thi của Lâm Diễn một cái, sau đó nhét vào balo, kéo khóa lên, "Không phải anh đã nói ngày mai có lịch thi sao?"

"Này...... Đội trưởng Lộ, cậu nghiêm túc?"

Trì Chu chấn kinh rồi. Cái tên Lộ Thâm này rộng lượng như vậy sao, không hề để tâm đến chuyện Lâm Diễn bỏ gánh? Chẳng lẽ hiện tại người trẻ tuổi đều tiêu sái phóng khoáng như thế, cười một cái là có thể bỏ qua hết hận thù?

(dreamhouse2255)

Chung Húc Nghiêu cau mày, rõ ràng không muốn thả người mà mình vất vả lắm mới bắt lại được đi.

"Kì thi của đội trưởng quan trọng hơn. " Không thèm để ý đến bọn họ, Lộ Thâm vác balo của Lâm Diễn lên vai, khom lưng đưa tay với người đang ngồi trên sô pha, "Đi không?"

Lâm Diễn mơ mơ màng màng đặt tay mình vào lòng bàn tay Lộ Thâm, thanh niên hơi dùng sức, kéo hắn đứng dậy.

Lần này ba người không có cản trở nữa, trơ mắt nhìn Lộ Thâm mang Lâm Diễn đi.

"Đội trưởng Lộ cũng hiểu chuyện thật, rất xứng với danh hiệu 'hậu bối tốt của Trung Quốc'! " Trì Chu cảm khái, "Nếu là tôi, khẳng định sẽ không cho A Diễn đi, thế nào cũng phải ôm đùi hắn khóc lóc kể lể ba ngày ba đêm, sau đó bắt hắn phụ trách tôi. "

Chung Húc Nghiêu không cam lòng hừ lạnh một tiếng, "Dù sao hắn cũng không chạy được. "

"Ngày mai lại đi bắt người, xem hắn còn lý do gì từ chối không. "

......

Lâm Diễn bị đối phương nắm tay, cố tình đi sau cậu nửa bước.

Lộ Thâm nguyên bản rất cao, hai năm qua lại càng cao thêm, đứng trong đám người Đức xem như đĩnh bạt, chứ đừng nói chi cậu còn vai rộng chân dài, nhìn bóng lưng thôi cũng đủ thu hút tầm mắt.

(dreamhouse2255)

Thanh niên áo trắng quần đen, trên bả vai là balo của hắn, nếu không phải thân thể vẫn còn chút non nớt của thiếu niên, Lâm Diễn đi theo sau cậu thật sự không khác gì thiếu niên cấp ba bị gia trưởng kéo tay.

Cũng không phải là Lâm Diễn lùn hơn cậu, do khí thể cả thôi.

Lộ Thâm không nói gì, Lâm Diễn cũng không mở miệng, đối phương kéo hắn hắn liền đi, đối phương dừng lại nhìn đường hắn liền chờ, trong lúc nhất thời, bầu không khí phi thường trầm mặc, mãi đến tận khi đi ngang qua chỗ vừa nãy rơi mất que kem, Lâm Diễn mới phát ra một tiếng thở dài tiếc nuối.

Lộ Thâm dừng bước chân, quay đầu lại nhìn hắn.

Lâm Diễn nháy mắt cứng ngắc lại, chân cũng không biết nên đặt ở nơi nào, "Này..."

Lộ Thâm suy tư nhìn xung quanh một vòng, tâm ý tương thông đi về phía cửa hàng bách hóa, mua một cây kem ốc quế khác đưa cho hắn.

"......" Lâm Diễn triệt để nghẹn lời.

"Đừng khẩn trương. " Lộ Thâm lần nữa dắt tay hắn, mang hắn đi tới đường cái, "Tôi không bắt nạt anh. "

Thanh âm của đối phương ôn hòa bình tĩnh, Lâm Diễn cố tình lại nghe ra một cỗ ý tứ khác, lỗ tai đỏ lợi hại, hắn cúi đầu nhấp một miếng kem, mùi vị chua ngọt lạnh lẽo tan ra trong miệng, hắn rốt cuộc cũng hơi thả lỏng xuống.

(dreamhouse2255)

"Anh sống ở đây đã quen chưa?"

Thấy Lâm Diễn thả lỏng, Lộ Thâm lại bắt đầu nói chuyện cùng hắn.

"Khá tốt. " Hắn châm chước trả lời, "Ở thêm một thời gian nữa...... chắc sẽ quen. "

"Trường học thì sao? Thú vị không?"

"Ừm......"

"Còn chơi game?"

"Thỉnh thoảng. "

"Có xem thi đấu không?"

"...... Có. "

Hỏi tới vấn đề này, Lâm Diễn hơi dừng lại, nhìn đối phương một cái, bổ sung thêm, "Cậu làm rất tốt, đội ngũ...... cũng rất tốt. "

Lộ Thâm cười nhạt, "Còn chưa đủ. "

(dreamhouse2255)

Lâm Diễn không lên tiếng.

Chờ ăn kem xong, Lâm Diễn cũng về đến nhà, hắn quơ quơ tay Lộ Thâm muốn buông ra, "Không cần tiễn nữa, mau trở về huấn luyện đi. "

Lộ Thâm không nghe, vẫn nắm tay hắn đi tới tận trước cửa nhà. Lâm Diễn ở trong một khu nhà trọ phổ thông, tầng triệt không cao, cầu thang buổi tối không sáng lắm, Lâm Diễn trầm mặc đi theo sau Lộ Thâm, lại lần nữa bắt đầu cảm thấy lo sợ bất an.

"Tiểu Lộ. "

Lâm Diễn lên tiếng gọi lại đối phương, Lộ Thâm dừng bước, đưa lưng về phía Lâm Diễn, không quay đầu lại.

"...... Rất xin lỗi. "

Tuy rằng Lộ Thâm không trách hắn, nhưng hắn vẫn áy náy. Lâm Diễn không thích loại cảm giác không rõ ràng này, hắn khó chịu, Lộ Thâm khẳng định càng khó chịu hơn, nếu như có thể lựa chọn, hắn tình nguyện để Lộ Thâm đánh hắn một trận, cũng tốt hơn là mặt ngoài bình tĩnh như bây giờ, hắn không khác gì rơi vào trong sương mù, vĩnh viễn không thể chạm chân xuống đất.

"Ném chiến đội cho cậu rồi đi thẳng một mạch.... Rất xin lỗi, tôi không có làm tròn trách nhiệm của một người đột trưởng...... Nhưng cậu làm rất tốt. " Lâm Diễn nhìn bóng lưng của đối phương, âm thanh tuy nhẹ nhưng ở trong hành lang lại đặc biệt rõ ràng, " OMW có cậu lại càng thêm mạnh mẽ. "

Lộ Thâm đứng trên cầu thang, ánh đèn mờ nhạt đổ xuống, kéo cái bóng của cậu dài ra đến vô tận, phảng phất như chảy xuôi trong bóng đêm rơi xuống bên chân Lâm Diễn.

(dreamhouse2255)

"Chẳng lẽ đội trưởng chỉ bỏ lại chiến đội thôi sao?"

Lâm Diễn nghe thấy thanh âm của đối phương, nặng nề dày đặc, chỉ là một câu chất vấn đơn giản, lại giống như là dùng một cây súng lớn bắn thẳng vào trái tim hắn, đau long trời lở đất, vì Lộ Thâm, cũng vì chính hắn.

"Tôi......"

Xoay người, Lộ Thâm không cho hắn cơ hội nói chuyện, trực tiếp kéo hắn lên, khí lực của đối phương cực kỳ lớn, cánh tay tựa như thép áp chế hắn không có cách nào cử động được, hắn chỉ có thể giống như một con búp bê vải bị trẻ con giằng qua giằng lại, sau đó hung hăng xé rách.

Môi bị thanh niên tức giận gặm cắn, nụ hôn mãnh liệt giống như nước biển muốn nhấn chìm hắn, Lâm Diễn kích động sinh ra nước mắt sinh lý, sau đó khóe miệng của hắn nếm được chất lỏng mặn mà ấm áp.

Không phải của hắn.

"Đội trưởng......"

Lộ Thâm dùng sức hôn hắn, hơi thở dốc cũng nóng bỏng trầm trọng, "Đội trưởng......"

"Đội trưởng...... Em rất nhớ anh......"

(dreamhouse2255)

Cùng là bị ép buộc thân mật, nhưng lần này không giống, Lâm Diễn rốt cuộc cũng mềm xuống, bị đối phương ôm chặt vào ngực.

***

Lần đầu tiên nhìn thấy Lộ Thâm, cậu mới chỉ mười bảy tuổi, Lâm Diễn khi ấy hai mươi mốt. Thanh niên ăn mặc nhẹ nhàng khoan khoái, áo thun trắng với quần bò, tóc cùng đôi mắt đều đen nhánh, xen lẫn giữa một đám gấu hài tử thì giống như hạc đứng trong bầy gà. Có đủ chiều cao, nhan sắc, cùng với kỹ thuật.

Lâm Diễn bị Nhan Thanh, giám đốc câu lạc bộ gọi tới, Nhan Thanh nói cho hắn biết, trình độ của nam sinh này cao hơn tất cả đội viên chính thức của đội hai, xếp hạng tài khoản ổn định trong top 100, thậm chí có thực lực tiến vào đội một.

Đội một cần một người dự bị, Lâm Diễn tạm thời không có nói cho đội viên, nhưng vẫn đang âm thầm tìm kiếm. Nếu Nhan Thanh cùng huấn luyện viên đội hai đều cảm thấy người này có thể được, như vậy hắn liền tự mình đến xem trình độ của đối phương.

Bởi vì Lâm Diễn vốn là người mạnh nhất trong các tuyển thủ chuyên nghiệp, không ai có thể làm huấn luyện viên của hắn, đội ngũ cũng không ai có nhu cầu kia, vì vậy những chuyện này đều do Lâm Diễn tự tay làm.

Nhưng sau khi nhìn thấy đối phương, Lâm Diễn lập tức bị những chuyện khác hấp dẫn lực chú ý, hắn kinh ngạc nhìn sang Nhan Thanh, "OMW các ngươi đều xem mặt chọn người?"

"Ha ha. " Nhan Thanh trêu ghẹo, "Dù sao đội trưởng của chúng ta cũng là một tên nhan khống (mê luyến sắc đẹp) mà. "

Lâm Diễn không phủ nhận, thầm oán xếp hạng top 100 này ko biết có phải hack lên hay không, ngược lại là giá trị nhan sắc, nhất định có thể nằm trong bảng xếp hạng cao thủ chuyên nghiệp,

(dreamhouse2255)

Nhưng ai là người đứng đầu bảng nhan sắc?

Ừm, hình như chính là đội trưởng OMW đây.

Gọi nam sinh kia ngồi xuống, Lâm Diễn một bên đánh giá đối phương, một bên lật xem tư liệu. Hắn tuỳ tiện hỏi mấy vấn đề về kỹ thuật, nam sinh thái độ tự nhiên trả lời, ánh mắt không chuyển loạn, không mờ ám, rất khiến người ta thoải mái.

Cột học lực viết đã tốt nghiệp cấp ba ở Mỹ, kết quả học tập rất ưu tú, thậm chí lấy được thư báo trúng tuyển của một trường đại học top 10......

"Từ bỏ học hành đi chơi game, cha mẹ đồng ý không?"

"Đồng ý. " Ánh mắt của Lộ Thâm rơi xuống đỉnh đầu của Lâm Diễn. Tóc Lâm Diễn trời sinh màu xanh như cây đay, làm cho da thịt hắn lại càng có vẻ trắng nõn nổi bật, tinh xảo như con rối, "Chuyện của tôi, chính tôi có thể quyết định. "

Nghe vậy Lâm Diễn lắc đầu, "Vậy không được, nếu như daddy của cậu chạy đến căn cứ tìm người, tôi nên thả hay là không thả?"

"Sẽ không có chuyện đó đâu. " Lộ Thâm ngữ khí nghiêm túc, "Anh yên tâm. "

Lâm Diễn mỉm cười, xoay xoay bút, lật tư liệu tới trang cuối cùng.

(dreamhouse2255)

"Anh đẹp trai, tôi thấy cậu ghi lý do tới chiến đội của chúng tôi là vì...... yêu thích tôi?"

Nam sinh gật đầu.

Hắn thả tư liệu xuống, cười híp mắt nhìn đối phương, "Loại yêu thích nào?"

Nam sinh lúc trước vẫn bình tĩnh thong dong bị hỏi tới vấn đề này lập tức tay chân luống cuống, thân thể cứng ngắc, biểu tình cực kỳ mờ mịt.

"Tiểu Lộ, đừng để ý đến hắn, hắn trêu cậu đó. "

Giám đốc Nhan Thanh cầm văn kiện gõ gõ vai Lâm Diễn, "Đừng chọc đứa nhỏ, muốn trêu chọc thì tìm đội ngũ khác mà trêu, nghiêm cấm phá hoại hài hòa trong đội. "

"Chị nói bậy gì đó?" Lâm Diễn liếc nàng, "Tôi là ai chứ? Tôi có thể phá hoại hài hòa trong đội được sao? Có bản lĩnh phát lên diễn đàn để fan phân xử đi. "

Nhan Thanh lạnh mặt. Vô tâm cắm liễu liễu mọc xanh, loại chuyện này cậu có ít làm sao?

Lâm Diễn không lãng phí thời gian, đứng dậy nhường lại ghế cho Lộ Thâm, "Chơi 1 trận Solo Squad cho tôi xem." (Ý là chọn chơi đơn trong chế độ tổ 4 người á)

Lộ Thâm ngoan ngoãn ngồi xuống trước máy vi tính.

"Biểu hiện cho tốt vào, qua ải thì đội trưởng mời ăn cơm. "

(dreamhouse2255)

Lưng ghế tựa của eSports rất cao, Lâm Diễn tỳ trên lưng ghế xem Lộ Thâm chơi, cho nên tiếng nói chuyện vang trên đỉnh đầu cậu, lười nhác, mang theo chút từ tính, giống như cành liễu đung đưa trong gió, nhẹ nhàng thổi qua bên tai người trẻ tuôi.

Nhan Thanh để ý thấy hai má Lộ Thâm ửng hồng, liền cảm thấy chuyện này không ổn rồi.

......

Quả nhiên, ván này Lộ Thâm đánh rất bình thường.

Theo Lâm Diễn quan sát, đứa nhỏ này dùng súng trường rất giỏi, ghìm tâm bắn chắc, ý thức cùng cái nhìn đại cục cũng không tệ, nhưng phạm sai hơi nhiều, rơi xuống đất một lần, loot hộp một lần, dừng xe xuống xe một lần, cùng với lúc ngắm, xem như không tệ lắm, nhưng khi dùng súng bắn tỉa thì không được, mở scope x8 ra có thể bắn nghiêng, mất công hắn còn chỉ điểm hai câu đây.

"...... Mấy vấn đề tôi vừa nói cậu cần luyện thêm nhiều một chút, tiềm lực có đó, nhưng thao tác không đến nơi đến chốn, tôi sẽ kiểm tra cậu định kỳ. "

"..."

Nhìn Lâm Diễn đàng hoàng trịnh trọng giáo dục đối phương, Lộ Thâm cung cung kính kính lắng nghe lời dạy dỗ, Nhanh Thanh bên cạnh không khỏi cảm thấy đau đầu.

......(dreamhouse2255)

"Tiểu Lộ có chỗ nào không tốt? Tôi cảm thấy cậu ấy không kém hơn Đường Gia Mạc chút nào. " Nhan Thanh không vòng vo, trực tiếp nói thẳng với Lâm Diễn.

Lâm Diễn tò mò hỏi nàng, "Chị không phải bởi vì cậu ấy đẹp trai, có thể kiếm tiền, cho nên nhét cậu ấy vào đội một đấy chứ?"

"Làm sao có khả năng?" Nhan Thanh trừng hắn, "Tôi là loại người đó sao?"

"Đùa thôi đùa thôi. " Lâm Diễn nói, "Bà cô à, đội một không dễ vào như vậy, cậu ấy thật sự mắc rất nhiều sai lầm. "

"Cậu cũng biết người ta là fan của cậu, hơn nữa mới có 17 tuổi, đôi lúc căng thẳng không phải rất bình thường sao?"

"Vậy thì chính là tâm lý của cậu ấy không được. " Lâm Diễn nhún vai, "Ta chỉ nhìn cậu ấy cậu ấy liền khẩn trương, đợi đến khi tôi thật sự dạy dỗ, chẳng phải cậu ấy sẽ ngất luôn sao?"

"......."

"Luyện nữa đi, không đạt tới yêu cầu đội viên mà tôi mong muốn. "

"Không phải là tôi sốt ruột thay cậu sao?" Nhan Thanh nói, "Đường Gia Mạc mới vừa vào đội, tính khí còn quật cường, nếu như khi thi đấu không nghe lời thì làm sao bây giờ?"

(dreamhouse2255)

"Một tiễn bắn đi. "

"......"

Nhan Thanh hít sâu một hơi, "Lộ Thâm cũng có thể đánh vị trí đột kích. "

"Có ý gì?"

"Lão Lý...... năm nay 25, không cân nhắc thay đổi sao?"

Lâm Diễn nhướng mày, chậm rãi dựa cánh tay lên bệ cửa sổ, "Thì ra chị đánh ý đồ này. "

"Các đội mạnh khác đều có thay thế bổ sung, còn chúng ta thì không. "

"Không cần thiết. "

"Cần. " Nhan Thanh ngữ khí nghiêm túc, "Có thay thế mới có thể kích thích biểu hiện, mặc kệ đánh có tốt hay không đều cho vào trận, bọn họ còn cần nỗ lực làm gì?"

"Không phải vẫn rất tốt sao? "

"Đó là bởi vì có cậu, đi theo sau đội trưởng loot đồ đưa thuốc gọi 666 cũng xem như là biểu hiện tốt?"

(dreamhouse2255)

Lâm Diễn trầm mặc một lát, "Tôi tạm thời không phân biệt được chị đang phê bình bọn họ hay là đang ca ngợi tôi..."

"......" Nhan Thanh câm nín, "Tôi còn không hiểu cậu sao? Cậu muốn để lão Lý trước khi lui vòng đánh tốt mấy trận mà thôi, cho dù cậu biết rõ, nếu trạng thái của hắn cứ tụt xuống mãi, người gặp phiền phức sẽ chính là cậu. "

Nhan Thanh ý vị sâu xa nói, "Đội trưởng Lâm a, Diễn thần a, cậu đừng có ôm hết chuyện về mình nữa, cậu có thể lấy một địch hai, địch ba, nhưng ai biết cái này có thể ảnh hướng tới tuổi thọ nghề nghiệp của cậu hay không? Không có ai quý giá hơn cậu, mong cậu chú ý chút đi. "

Nữ nhân không yên lòng nói, "Nếu ngày nào đó cậu đột nhiên cảm mạo đau bụng thì làm sao bây giờ? OMW chúng ta có còn thi đấu được nữa hay không? Thay thế bổ sung nhất định phải có, cho dù cậu không cần Lộ Thâm, vậy thì cũng phải tìm người khác. "

"......"

"Được, tôi biết rồi. " Lâm Diễn xoa xoa thái dương, "Đợi lát nữa chị cho cậu ấy vị trí huấn luyện ở đội hai, tôi lại đi xem cậu ấy thực chiến như nào. "

Suy nghĩ một chút, hắn lại cường điệu: "Chuyện xuất ngũ đừng nói với lão Lý, bằng không tháng này tôi không livestream. "

(dreamhouse2255)