Em Dâu Của Nam Chính Không Dễ Làm!

Chương 52



Lúc trước hắn may mắn gặp qua người kia một lần , bộ dáng người kia xác thực cùng Sở Hủ rất giống nhau .

Nghe người khác nói lúc trước hắn là cái kẻ ngốc , về sau thật vất vả mới thanh tỉnh , nhưng là tính cách lại trở nên hỉ nộ vô thường .

*Hỉ nộ vô thường : vui buồn thất thường.

Người kia thuở nhỏ chính là kỳ tài ngút trời , cơ hồ là đối tượng được tung hô của toàn bộ Minh An thành .

Về sau bởi vì thuở thiếu thời hắn quá mức xuất sắc , bị người mưu hại không cẩn thận trở thành ngốc tử.

Liên quan tới người kia có rất nhiều lời đồn , có người nói hắn đã khôi phục bình thường , có người nói hắn vẫn bị điên như cũ .

Hắn còn nghe nói người kia vì muốn trợ giúp Sở Hủ củng cố quyền lực , tiếp thủ binh quyền Huyền Vũ quân dưới tay Sở Hủ .

Nay chính hắn suất lĩnh Huyền Vũ quân , ở khắp mọi nơi trong thiên hạ truy sát tàn dư của Tam vương .

*Suất lĩnh : dẫn đầu , chỉ huy .

Lúc Sở Hủ đem Huyền Vũ quân giao cho hắn , còn nhận lấy không ít sự phản đối của các đại thần và thế gia .

Trong mắt của những người này , Sở Trác là cái hạng người lúc điên lúc ngốc , vạn nhất sau khi giao Huyền Vũ quân cho hắn , hắn lại phát điên lần nữa thì phải làm sao ?

Bất quá cho dù bọn hắn cực lực phản đối , Sở Hủ vẫn đem binh quyền giao cho Sở Trác .

Sở Trác sau khi nắm lấy binh quyền trong tay , trong vòng mấy tháng ngắn ngủi đã lập được chiến công hiển hách .

Hắn đầu tiên mang theo hai nghìn quân Huyền Vũ , truy đuổi Hành Dương quân của cữu cữu Tam vương trong ba ngày ba đêm , cuối cùng tại núi Bình Đỉnh đem tất cả tàn dư diệt sạch.

Về sau hắn ngay cả nghỉ ngơi cũng chưa từng , tiếp tục đi lên hai cái sơn trại trêи đỉnh núi .

Trong hai cái sơn trại này , có một cái gọi là Phục Vương sơn trại , bên trong có hơn một nghìn sơn tặc .

Trong đó cao thủ như mây , phần lớn đều là những kẻ cực kỳ hung ác trong giang hồ .

*Cao thủ như mây : ý ở đây là nhiều

Ngay cả Sở Hủ , cũng không dám tùy tiện mang binh lên núi .

Dù sao đây cũng là địa bàn của bọn chúng , chúng đã quen thuộc hết thảy những thứ xung quanh sơn trại , muốn chiếm cứ địa hình thì dễ , còn để phòng thủ và tấn công thì khó .

Lúc đó Sở Trác chỉ mang theo hai nghìn quân Huyền Vũ , trong đó có không ít người đã bị thương .

Trong tình huống như vậy hắn vẫn mang quân đánh tới , trong vòng một đêm tiêu diệt toàn bộ sơn trại .

Hắn đem tài vật ở Phục Vương trại tịch thu , một số đem thưởng cho người của Huyền Vũ quân , còn lại đều đem cống nạp vào quốc khố .

* Tài vật : tiền tài vật chất .

*Quốc khố : ngân khố quốc gia , kho bạc nhà nước .

Mặc dù kinh đô bên kia cực lực đè ép tin tức của hắn , nhưng bởi vì phong cách hành quân lôi lệ phong hành của hắn , qua không bao lâu tin tức của hắn , liền chậm rãi từ các nơi khác nhau mà truyền ra ngoài .

* Lôi lệ phong hành : mạnh mẽ vang dội , sấm rền gió cuốn …

Rất nhiều công thần quý tộc đều nói , Sở Trác là thanh đao sắc bén nhất trong tay Nhϊế͙p͙ Chính Vương .

Nhϊế͙p͙ Chính Vương ở kinh đô đóng vai bạch diện phụ tá ấu đế , Sở Trác thì phải đóng vai hắc diện trấn áp các thị tộc lớn không an phận .

*Ấu đế : hoàng đế còn nhỏ tuổi

* Hắc diện , bạch diện : mặt đen , mặt trắng .

” Chuyện của người kia , chúng ta vẫn không nên quản nhiều thì tốt hơn . Ngay cả đại ca hắn cũng không dám quản hắn , thế gia như chúng ta đây nếu như động thủ , e rằng sẽ vướng phải sự ngờ vực của hắn .”

* Thế gia : gia đình dòng tộc lớn có vai vế .

Công tử trẻ tuổi kia nghe vậy nhẹ gật đầu , bọn hắn thà kết giao cùng Sở Hủ tâm tư khó lường , cũng không muốn tiếp xúc với một tên điên hỷ nộ vô thường .

Bởi vì Sở Hủ có xảo trá như thế nào , hắn cũng đều lấy đại cục làm trọng .

Nhưng là nếu đối mặt với một người điên , tên điên kia sẽ không quan tâm đại cục như thế nào , hắn chỉ để ý đến chính mình có hài lòng hay không thôi .

Công tử trẻ tuổi nói :” Đại ca nói rất đúng , chuyện này là tiểu đệ cân nhắc không chu toàn . ”

Nam nhân thấy đệ đệ nhà mình cũng thông minh , vì thế hắn cau mày lại nhắc nhở một chút :” Trước kia kinh đô bên kia một mực đè ép tin tức của hắn , nhất định là đang có mưu đồ gì không muốn người khác biết . Nay đột nhiên tin tức của hắn không còn bị đè ép nữa , những việc bọn họ mưu tính có lẽ đã hoàn thành rồi ….

Sở Hủ lúc vẫn còn là tướng quân , đối với thế gia hết sức bất mãn , không biết chuyện lần này cùng với chúng ta có quan hệ hay không ?”

Công tử trẻ tuổi nghe vậy sắc mặt tái nhợt , hắn nhìn vẻ mặt nghiêm túc của đại ca nhà mình một chút , đôi mắt nhịn không được hiện lên một tia bất an .

Công tử trẻ tuổi nói :” Cái người điên kia , nếu thật sự đối với thế gia động thủ , không sợ làm mất lòng đông đảo thế gia hay sao ? “

Dù sao Sở Hủ có thể dễ dàng lật đổ Tam vương , trong đó có không ít công lao của thế gia bọn hắn .

Cái người điên trong miệng bọn họ , lúc nàng đang oai vệ ngồi trêи một cái ghế được lót bằng da hổ .

Bên ngoài phòng lúc này trời nắng gay gắt , một đám binh sĩ mặc giáp đen , đang thu dọn sơn trại máu chảy thành sông .

So với ánh nắng gay gắt ở bên ngoài , lúc này bên trong phòng lại âm u lãnh lẽo .

Hắn lúc này đang ngồi dựa vào ghế ngửa mặt lên , khôi giáp trêи người tùy tiện ném xuống đất , trêи người hắn chỉ mặc nhất kiện y phục màu đỏ thẫm .

Sở Trác dơ tay phải lên cao , trong tay nắm một mảnh mỹ ngọc chất ngọc sáng long lanh .

Mỹ ngọc : ngọc đẹp

Khớp xương ngón tay tinh tế của hắn bỗng chuyển động , thoạt nhìn so với mỹ ngọc kia còn đẹp hơn mấy phần .

Một nam nhân trẻ tuổi ăn mặc như phó tướng , lúc này một mực quỳ bên chân Sở Trác .

Hắn đã quỳ một hồi lâu , thấy Sở Trác vẫn như cũ không có ý định nói chuyện , nhịn không được giương mắt lên nhìn cô nương câm một cái .

Cô nương câm phát giác được ánh mắt nghi hoặc của hắn , liền hướng về phía hắn khẽ lắc đầu , ý bảo hắn không nên nhiều lời cũng không nên lộn xộn .

Cái phó tướng trẻ tuổi này gọi là Vân Mộc Hà , hắn đi theo Sở Hủ cũng đã được mấy năm .

Mấy tháng trước , lúc Sở Hủ giao binh quyền Huyền Vũ quân cho Sở Trác .

Hắn cùng với không ít người trong Huyền Vũ quân , ở trong lòng đối với cái quyết định này hết sức bất mãn .

Bởi vì bọn hắn không ít người đều cảm thấy , Sở Trác mặc dù võ công cũng không tệ , nhưng là hắn căn bản không có hiểu việc quân đánh trận .

Để cho một người cái gì cũng không biết , dẫn đầu đám người bọn họ đi lập chiến công hiển hách . Cảm giác này giống như là , đem một tuyệt thế bảo kiếm giao cho một hài đồng ba tuổi .

Có không ít người , đều đang đợi Sở Trác náo ra trò cười .

Nhưng là rất nhanh những người này , đều bị Sở Trác hung hăng đánh vào mặt .

Bởi vì hắn không chỉ không có náo ra trò cười , mà còn trong mấy tháng ngắn ngủi đã làm nên chuyện , làm tất cả mọi người kinh sợ một phen .

Người này chính là dụng binh kỳ tài , nghe nói hắn lúc còn nhỏ có đọc qua một chút binh pháp , sau khi bị ngốc cũng không có đụng đến nữa .

Nhưng mà một người như vậy lúc ở núi Bình Đỉnh , lấy ít địch nhiều nhẹ nhàng tiêu diệt năm ngàn tinh binh của Đình Dương quân .

* Mình không hiểu tại sao chỗ này tên quân lại khác , có lẽ là một đội quân khác . Vấn đề này thật không rõ vì ở trong bản gốc nó là như thế .

Lúc ấy bọn họ bên này chỉ có hai ngàn người , sau khi tiêu diệt toàn quân đối phương , quân đội của bọn họ bị thương tổn không đến sáu trăm người .

Sở Trác người này khi nhìn nhận một việc , luôn luôn từ một cái góc độ kỳ quái mà xem xét , sau đó lại nghĩ ra sách lược ứng đối càng thêm cổ quái hơn .

Rất nhiều người Huyền Vũ quân đều cảm thấy hắn là cái quái thai , chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủi đã khiến cho bọn hắn sợ hãi cái quái thai này .

Ngay tại lúc Mộc Vân Hà một mình thất thần , đột nhiên thanh âm Sở Trác nhàn nhạt vang lên .

Thanh âm của hắn có chút khàn khàn , trong giọng nói không lộ ra một điểm hỉ nộ ( vui buồn).

“Còn chưa có bắt được .”

Vân Mộc Hà bị cô nương câm hung hăng đá một cước , hắn bị một cước này doạ giật mình một cái .

Hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần , một bên đưa tay lên lau mồ hôi một bên trả lời :” Cố Phi Nhiên người này thập phần xảo trá , bọn thuộc hạ mỗi lần sắp bắt được hắn , đều bị hắn phát hiện được mà thừa cơ đào tẩu .”

Sở Trác chậm rãi đóng con ngươi chua xót , sau trận bệnh nặng một năm về trước , mắt của hắn liền thường xuyên không thoải mái .

Vân Mộc Hà thấy hắn chỉ nói như vậy , về sau liền nhắm mắt không lên tiếng nữa .

Hắn nhịn không được lại liếc trộm cô nương câm một cái , thấy cô nương câm không tiếp tục hướng tới chỗ hắn lắc đầu , hắn thế này mới cân nhắc ngôn ngữ nói khẽ :” Mặc dù không có bắt được Cố Phi Nhiên , nhưng là bọn thuộc hạ đã tìm được chỗ đặt chân gần đây của hắn ta . Bọn thuộc hạ phát hiện có không ít người thế gia , hướng tới chỗ Cố Phi Nhiên đang ở . Thuộc hạ muốn tự mình đi chuyến này , lần này nhất định sẽ bắt người trở về .

Sở Trác nghe vậy từ từ mở mắt ra , con người sáng màu của hắn , ở trong bóng tối không nhìn ra một chút xúc cảm nào .

Vân Mộc Hà ở trong lòng thật sợ hãi người Sở nhị gia này . Luôn cảm thấy người này cùng những người khác không giống nhau lắm .

Sâu trong đôi mắt của hắn ở chỗ không nhìn thấy được , tựa hồ như đang cất giấu một con rắn kịch độc , luôn luôn làm cho người ta có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy .

Sở Trác giật giật khoé môi có chút khô khốc nói :” Phải còn sống . ”

Vân Mộc Hà nghe vậy lập tức nói :”Rõ .”

Đợi đến lúc hắn thật vất vả từ trong phòng đi ra , cả người phía sau lưng đều là mồ hôi lạnh .

Cùng lúc đó tại một trấn nhỏ không đáng nhắc tới , Trần Y Y dẫn theo bọn người Tiểu Ngư dạo phố mua đồ .

Hai huynh đệ Tiểu Ngư đều đang tuổi lớn , rất nhiều y phục trước đó đều không thể mặc vừa nữa.

Trần Y Y liền muốn thừa dịp hôm nay , mang theo hai đứa hài tử này đến tu phục điếm nhìn xem .

*Tu phục điếm : giống cửa hiệu may mặc

Trần Y Y không nghĩ tới là bọn họ còn chưa kịp tới tu phục điếm đã bị vài người chặn đường .

Trần Y Y cảm thấy hôm nay thực đen đủi , đầu tiên là gặp một đám người tìm kẻ họ Cố kia , bây giờ lại gặp một đám người cố tình gây sự .

Trần Y Y đem Đoàn Tuyết ôm vào trong ngực , sau đó khẽ nhíu mày nhìn bọn hắn nói :” Các ngươi đây là muốn làm gì ?”

Tiểu Ngư nhìn mấy người trước mặt , thấy dáng vẻ một đám đều không lương thiện , vội vươn tay đem đệ đệ kéo ra sau lưng mình .

Sau đó hắn liền ra hiệu cho đệ đệ nhanh chạy đi , về nhà mật báo cho Đại Lưu ca và Thường thúc .

Đệ đệ tiểu ngư cái đầu phi thường nhỏ , quay đầu lại liền nhanh chóng chạy mất húc vào trong đám người .

Mục tiêu của mấy người kia , hiển nhiên chính là Trần Y Y và Đoàn Tuyết . Đối với tiểu hài tử lén lút chạy đi , bọn hắn mặc dù nhìn thấy những cũng không để ý nhiều .

Trong bọn họ một cái nhân trêи mặt có vết sẹo , nhìn thoáng qua vẻ mặt cảnh giác của Trần Y Y nói :” Trần tiểu thư không cần khẩn trương , chủ tử nhà ta và Trần tiểu thư là bằng hữu cũ , không nghĩ đến ở chỗ này lại gặp được Trần tiểu thư , liền muốn mời Trần tiểu thư đi đến đó một chuyến . ”

Trần Y Y nghe vậy , cả trái tim thiếu chút nữa nhảy ra ngoài .

Từ sau khi chuyển đến trấn này, nàng vẫn luôn mang họ của Thường thúc , chính là bởi vì không muốn người khác để mắt đến.

Nghĩ không ra nàng thật cẩn thận như vậy , đến cuối cùng vẫn bị người ta tìm được ?

Trần Y Y không biết vị bằng hữu này là ai , nhịn không được trong lòng có chút bất an .

Nàng quét mắt liếc nhìn mấy người trước mặt một cái , con ngươi đen nhánh mang theo một tia không kiên nhẫn .

“Ta nếu như không muốn đi thì sao ?”

Nam nhân nghe vậy ánh mắt lập tức lạnh lùng , hắn nhìn lướt qua đứa nhỏ trong ngực Trần Y Y , trong mắt mang theo một tia uy hϊế͙p͙ rõ ràng .

Hắn nói :” Tại hạ biết tiểu thư khí lực rất lớn , nhưng là nếu muốn không thương tổn đến đứa nhỏ này , ta cảm thấy tiểu thư nên nghe lời thì tốt hơn . ”

Ánh mắt sắc bén của Trần Y Y hướng về phía nam nhân , ánh mắt cơ hồ có thể hoá thành một lưỡi dao sắc bén .

Nàng vừa rồi sỡ dĩ nói như vậy , chính là muốn thăm dò xem bọn hắn rốt cuộc là người phe nào ?

Nay thấy đối phương nói bóng nói gió đều tràn đầy uy hϊế͙p͙ , Trần Y Y liền biết bọn hắn hẳn không phải là người của Sở Hủ bên kia .

Bởi vì cho dù Sở Hủ không thích nàng , cũng sẽ vì đứa nhỏ trong ngực nàng mà phân thượng , sẽ không dùng thủ đoạn quá mức cường ngạnh .

Nhưng là mấy người trước mặt này , rõ ràng không thèm để ý đến hài tử của nàng .

Tâm Trần Y Y nhịn không được bắt đầu chìm xuống .

Nếu không thể là người của Sở Hủ , thì rất có thể sẽ là người đối lập với Sở Hủ .

Nam nhân thấy vẻ mặt Trần Y Y âm tình bất định , hắn nhịn không được lên tiếng thúc giục :” Tiểu thư , mời đi .”

Tiểu Ngư thấy thế vội vươn tay nắm chặt ống tay áo Trần Y Y , hắn một mặt khẩn trương nhìn những người trước mặt .

Trần Y Y đưa tay sờ sờ đầu Tiểu Ngư , sau đó đối diện với mấy người phía trước nói :” Ta có thể đi với các ngươi , nhưng đứa hài tử này là vô tội , các ngươi để hắn ở lại đây đi . ”

Gã có vết sẹo do đao chém nghe vậy quét mắt Tiểu Ngư liếc nhìn một cái , hắn nghe Trần Y Y nói xong liền nhẹ nhàng gật đầu .

Tiểu Ngư trong lòng nhịn không được vừa hoảng vừa sợ , hắn muốn cùng Trần Y Y và Đoàn Tuyết đi .

Nhưng là hắn biết mình còn quá nhỏ , đi theo nói không chừng không giúp được gì mà còn liên lụy tỷ tỷ .

Sau khi Trần Y Y và Đoàn Tuyết bị mang đi , một người đột nhiên từ hẻm nhỏ bên cạnh chạy ra .

Tiểu Ngư thấy người kia xông đến chỗ mình , lập tức bị doạ hoảng loạn cắm đầu chạy về phía trước .

Vừa rồi mấy người kia rõ ràng đã đáp ứng tỷ tỷ thả hắn , thế nhưng sau khi mang tỷ tỷ rời đi liền muốn giết hắn ?

Tiểu Ngư lúc này đã bị doạ đến hỏng rồi , hắn như là phát điên mà chạy về phía trước , chỉ hy vọng đệ đệ mau mang Thường thúc và Đại Lưu ca đến .

Tiểu Ngư không có chạy bao xa liền ngừng lại , bởi vì trước mặt hắn xuất hiện vài cái nam nhân cao lớn .

Mấy cái nam nhân này hình như đã sớm đứng chờ ở nơi này , Tiểu Ngư lập tức tuyệt vọng mở to hai mắt nhìn .

Xong , xong , bây giờ không chỉ không cứu được tỷ tỷ , ngay cả mạng nhỏ này của hắn cũng phải để lại ở nơi này .

Trong mấy cái nam nhân này , có một thiếu niên khuôn mặt thập phần thanh tú .

Thiếu niên có chút cúi đầu xuống cười cười với Tiểu Ngư :” Tiểu đệ đệ ngươi làm sao vậy ? Vẻ mặt sao lại giống như có quỷ phía sau lưng thế này ?”

Tiểu Ngư nhìn thiếu niên tươi cười , chẳng hiểu sao lại không cảm thấy sợ .

Hắn quay đầu nhìn thoáng qua , cái người trước đó truy đuổi , lúc mấy người này xuất hiện đã sớm không thấy tăm hơi .

Tiểu Ngư :” Vừa rồi … Vừa rồi có người đang đuổi theo ta .”

Thiếu niên nghe vậy còn mắt có chút nheo lại , hắn duỗi đầu lưỡi ra ɭϊếʍ ɭϊếʍ tiểu răng hổ :” Không cần phải sợ , các ca ca đây chính là sẽ đem người đó bắt lại .”

* Tiểu răng hổ : răng hổ ở người nhìn giống răng nanh . Các bản có thể lên gg tìm hiểu thêm .

Trần Y Y bị người ta một đường dẫn tới một tiểu viện , vị trí viện tử này thập phần vắng vẻ .

Trần Y Y đến đây ở lâu như vậy , đều không có chú ý đến nơi này .

Đoàn Tuyết một mực nhu thuận đột nhiên bắt đầu lẩm bẩm , Trần Y Y biết Đoàn Tuyết lúc này sợ là đã đói bụng rồi.

Trần Y Y đưa tay vỗ nhẹ ngực đứa nhỏ , nàng nhẹ giọng bên tai Đoàn Tuyết dỗ dành .

Trần Y Y :”Đoàn Đoàn không nên nháo , chờ một lát nữa mẫu thân liền cho ngươi ăn …..”

Lúc Trần Y Y nhẹ giọng dỗ dành Đoàn Tuyết , nàng nhạy bén cảm giác được đang có người đang nhìn trộm mẫu tử nàng .

*Mẫu tử : mẹ con

Trần Y Y bị ánh mắt lạnh lạnh kia nhìn chằm chằm đến tê cả da đầu , cảm giác đó giống như bị thứ gì đó rất buồn nôn dõi theo vậy .

Đoàn Tuyết giống như cảm nhận được bất an của Trần Y Y , bàn tay nhỏ dùng sức nắm ngón tay Trần Y Y , đôi mắt rất giống người nào đó vụt sáng nhìn bốn phía .

Người nào đó ẩn khuất ở trong phòng , lúc nhìn thấy đứa nhỏ trong ngực Trần Y Y , đôi mắt thâm trầm lập tức càng trở nên âm lãnh .

Hắn không khống chế được đưa tay đẩy cửa phòng ra , trong nháy mắt lúc hắn một cước bước ra khỏi phòng , Trần Y Y đứng trong viện lập tức cảm thấy hoảng sợ .

Bởi vì người này không phải ai khác , chính là người trêи bức hoạ mà hôm nay mà hôm nay có người đã hỏi Trần Y Y .

Trần Y Y ôm Đoàn Tuyết lui lui về phía sau , nàng kéo ra một nụ cười cứng nhắc , nói :” Cố …. Cố công tử ? Ngươi … Ngươi tại sao lại ở chỗ này ? ”