Duyên Hề

Chương 92



Tòa nhà này nguyên bản làmột nơi cực kỳ phi thường náo nhiệt, vị trí tọa lạc trên đường cũng được xem lànơi trọng yếu, chỉ sau một đêm đó liền suy sụp đến tận bây giờ, bị mọi ngườicoi là điềm xấu.

Như thế, ở chỗ nơi tòanhà này, chung quanh cũng dần dần lạnh xuống dưới. Cho đến hiện tại, có thể nóilà một tòa cô trạch, những nhà xung quanh quảthực vắng vẻ một cách đáng thương.

Chung quanh tĩnh lặng nhưtờ, dưới ánh trăng, một cảnh tượng đổ nát bất ngờ lộ ra mông lung dữ tợn, lạilàm cho người ta sợ hãi. Lúc này, như làm mất đi sự thần bí, trên bầu trời lạitruyền ra từng trận tiếng sáo êm dịu chắc nịch, phảngphất như đàn sói quay về hướng trăng tròn cất tiếng hú, thật là dọa người.

Người người nghe thấytrong lòng đều bị kinh hồn bạt vía, tìm đường vòng mà đi.

Bỗng nhiên, trong trờiđêm lại nghe thúc thúc vài tiếng, mấy đạo nhân ảnh hiện lên hết sức thần tốc,hướng về phía tòa nhà kia mà chạy đi, cực kỳ vội vàng như truy đuổi .

Tìm theo thanh âm, mộtđạo thân ảnh màu trắng đứng ở phía sau.

Thủy Dạng Hề ánh mắt viliễm, tiếp tục thổi sáo tím trong miệng. Trong chốc lát, từng đạo thân ảnh chianhau ra đứng ở bên cạnh thân nàng, đem nàng vây thành một vòng.

Nàng mỉm cười, buông sáonhỏ trong tay, nhìn mấy người trước mặt, quần áo nhan sắc khác nhau, hồng nhưlửa, trắng như tuyết, xanh như cây. Nữ tử một thân bạch y này nàng tựa hồ đãgặp qua, hình như là Bạch hộ pháp ở tổ chức thần bí kia của Nam Cung Ngự Cảnh.

Xem ra, tổ chức này thậtđúng là tổ chức kỳ bí. Chỉ không biết tại sao lại tới trong tay Nam Cung NgựCảnh. Mộc Tư Khê không phải nói là gặp sáo như gặp chủ thượng sao, như vậy phảicó sáo tử kim trên người thì mới chứng minh được thân phận. Mà Nam Cung NgựCảnh ở trong tình huống không có sáo này lại có thể trở thành chủ thượng, trongđó quả là có chút ảo diệu .

"Người tới là ngườiphương nào?" Nàng lên tiếng hỏi, thanh âm hàn băng không chứa một tia ônsắc.

"Tiểu thư..."Thanh âm này lộ ra chút vẻ già dặn, tràn đầy ức chế do không được kích độngcùng hưng phấn.

"Tiểu thư..."Thanh âm này trái lại là của một người tuổi còn trẻ, có chút không xác định.

Thủy Dạng Hề nhíu nhíumày, đang muốn ngoảnh đầu lại, lại nghe một tiếng "Tam Hoàng phi?"Vang lên.

Nàng híp lại mắt, thanhâm này không phải của Trương thái y kia thì còn ai vào đây. Do dự một chút,trong lòng ngay lập tức minh bạch, đúng rồi, hắn cũng từng là một người trongtổ chức, như thế nào lại không biết âm thanh đặc biệt của sáo tử kim.

"Là ta." Nàngxoay người lại, đối mặt ba người này, ung dung lên tiếng.

"Thật là tiểuthư," thanh âm thứ nhất kia nguyên là của Tống nương, nhìn bóng lưng thìphảng phất như đặt mình vào trong mộng, bây giờ nhìn chính diện, nếu ngã là cóchút không biết làm sao đứng lên. Nàng vẫn luôn luôn không tin tiểu thư lạichết như thế.

Tiểu thư nhà nàng vẫnluôn là một người bình tĩnh, bất luận đối với cái gì uy hiếp, người đều có thểtự nhiên ứng đối. Như thế nào lại có khả năng khinh địch như vậy mà đi, ôngtrời cuối cùng có mắt, nàng, cuối cùng đã trở về.

"Tống nương, vài nămkhông gặp, ngươi khỏe không?" Thủy Dạng Hề đem ánh mắt cố định ở trênngười Tống nương, cười hỏi.

"Khỏe, khỏe, chínhlà ngày đêm tưởng niệm tiểu thư. Nay, tiểu thư cuối cùng đã trở lại. Ta vẫn tintưởng tiểu thư cuối cùng có một ngày sẽ trở về." Tống nương đi lên phíatrước, nhanh nhẹn nắm chặt hai tay Thủy Dạng Hề, sớm khóc không thành tiếng.Đau khổ tìm kiếm trong tuyệt vọng, hy vọng đột nhiên đã đến, ngược lại làm chongười ta khó xử.

"Tống nương, ta rấtnhớ ngươi." Thủy Dạng Hề khẽ ôm lấy nàng, đây là lời nàng nói thật, trongnăm năm qua, trừ bỏ Nam Cung Ngự Cảnh, cái tên còn lại nàng tưởng nhớ chính làbà. Dù sao, bà là thật tâm đối đãi nàng như một người thân.

Kể ra qua lại một hồi,mới ngừng lại được. Mà người chung quanh vẫn cũng chưa lên tiếng. Tuy rằng giậtmình, nhưng vẫn tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận.

Thủy Dạng Hề dìu Tốngnương, mới nói: "Nguyên lai, Tống nương cũng từng là người trong tổ chứcnày." Điểm ấy không khó đoán, nguyên nhân là bà vẫn chưa tôn xưng Nam CungNgự Cảnh là chủ thượng, hơn nữa bà tựa hồ cũng không biết Nam Cung Ngự Cảnh làchủ thượng đương nhiệm của tổ chức này, tình huống của bà xác nhận cùng vớiTrương thái y phải như nhau.

"Không sai,"Tống nương lúc này mới lấy lại bình tĩnh, nói, "Lúc trước chưa hướng tiểuthư giải thích rõ về thân phận của ta chính là vấn đề đây. Tổ chức quy định,cho dù không vì người trong tổ chức, cũng không thể tiết lộ chút thông tin nàocó liên quan tổ chức, nếu không cho dù chân trời góc biển cũng sẽ không đượcbuông tha. Bất quá, tiểu thư lại là thế nào nhận được vật tôn quý nhất của tổchức ta, sáo tử kim?"

"Không phải là củanương ta, cũng chính chủ thượng của ngươi lưu cho ta." Thủy Dạng Hề hiếmthấy được một người xinh đẹp dí dỏm cười.

“Chủ thượng của ta? Tiểuthư, chủ thượng của ta không phải phu nhân. Phu nhân cũng từng là chủ thượngsao?" Mang theo nghi vấn, Tống nương đề cao âm lượng.

"Không phải nươngta? Thì là ai? Mà ngươi lại vì sao để tâm chuyện nương ta như thế?" ThủyDạng Hề hí mắt hỏi, vậy xem ra vấn đề trong đó ngược lại không ít đâu, Tốngnương nếu ở bên người Mộc Tư Khê bảo hộ, thế nhưng không biết chuyện nàng làchủ thượng[nàng quý vì chủ thượng một chuyện], quảnhiên là kì lạ.

"Quan tâm phu nhânlà chức trách của ta. Chủ thượng trước đây sau khi làm cho ta rời khỏi tổ chức,nhiệm vụ duy nhất cũng là cả đời ta chỉ là toàn tâm toàn ý bảo hộ phu nhân.Thân là người trong tổ chức, không thể đối với chủ thượng lén lút tìm hiểu bấtluận điều gì, sau khi rời khỏi tổ chức, bất luận là gì cũng không thể can thiệpvào sự tình trong tổ chức. Cho nên từ sau khi rời khỏi tổ chức, ta liền khôngcùng tổ chức liên hệ, đối với sự tình của chủ thượng và tổ chức phát sinh cáigì ta một mực không biết. Đồng thời cũng không thể thăm dò việc gì liên quanchủ thượng, đây là quy củ." Tống nương cung kính trả lời.

"Quy củ?" ThủyDạng Hề có chút hồ nghi lặp lại nói, chỉ chỉ Trương thái y nói: "Nói nhưvậy, ngươi ngay cả hắn đều không biết?”

Tống nương lắc lắc đầu:"Quả thật không biết. Cho tới bây giờ mới biết Trương thái y từng là ngườitrong tổ chức, ta thật sự là ánh mắt vụng về." Nàng đối với Trương thái ygật gật đầu.

"Tống nương kháchkhí, ta cũng hiện tại mới biết ngươi từng cùng một tổ chức với ta. Nguyên nhânlà chủ thượng chúng ta khác nhau, nhưng thật ra chưa bao giờ gặp mặt, đối diệnnhau không nhìn ra vốn cũng là chuyện thường tình thôi." Trương thái ycười nói, "Nhưng Tam Hoàng phi thì ngược lại, vài năm không gặp, quả thậtbiệt lai vô dạng. Mới vừa hiện thân, liền cho chúng ta cái lễ gặp mặt thật to,tùy thời tùy chỗ đều làm cho người ta giật mình không nhỏ a."

Lời nói tuy rằng bìnhthản vô kì, gắng đạt tới bình tĩnh, nhưng trong này có chút vội vàng, nghe nhưgiận thật ra đã tiết lộ hắn vui sướng nhiều lắm. Một người đã lâu … nhiều nămkhông gặp thế nhưng xuất kỳ bất ý hoàn hảo không tổn hao gì đứng ở trước mặt,dù cho là tính tình điền đạm hơn, cũng sẽ bị buộc phải cuống lên. Hắn chỉ chưakích động tới mức ôm một cái trước.

Thủy Dạng Hề chỉ cười gậtgật đầu: "Trương thái y, vài năm này vất vả ngươi. Đa tạ ngươi vẫn đối vớiNam Cung Ngự Cảnh chăm sóc. Chờ lần này, sau khi mọi sự kết thúc, lại cùngngươi bàn bạc tiếp." Nói xong liền muốn hỏi những người khác, trong lòngnàng quả thật cũng có một vài câu đố còn chưa có đáp án.

"Tam Hoàng phi, ngakhông, hiện tại xác nhận Hoàng hậu Nương nương" Trương thái y cười trêuđùa, "Hoàng hậu nương nương chẳng lẽ không có gì hỏi ta sao? Ta khá vậy đãtừng là một thành viên trong tổ chức này a."

Thủy Dạng Hề hừ cười nói:"Tình hình của ngươi ta sớm đã biết. Hơn nữa hôm nay Tống nương báo chobiết, càng đã biết được tám chín phần, thật ra thì ta đối với việc Nam Cung NgựCảnh làm như thế nào để trở thành chủ thượng tổ chức này, cùng việc Song Nhi vìsao lại là một thành viên tổ chức này có vẻ cảm thấy hứng thú hơn."

Nói xong, ánh mắt hướngvề mấy người còn lại lưu đi: "Thanh Hộ pháp, không bằng ngươi theo ta nóimột chút, có được không?"

Thanh Hộ pháp là người hộpháp duy nhất nàng có vẻ quen thuộc, tuy rằng trong tổ chức quy định là khôngthể bàn luận thăm dò việc riêng của chủ thượng, nhưng Nam Cung Ngự Cảnh tựa hồvẫn chưa hết sức hướng bọn họ giấu diếm thân phận của mình. Nếu không, thì lúctrúng độc cũng sẽ không thấy được vài thân ảnh hộ pháp này. Hiện tại, hẳn làkhông có vi phạm mới đúng.

Thanh y nam tử nghe thấyThủy Dạng Hề đặt câu hỏi, chỉ hơi hơi hướng về nàng khẽ gật đầu, tiến hành thilễ. Nét mặt vẫn cứng nhắc không có biểu cảm.

Thủy Dạng Hề nhíu mi mộtcái, đây là muốn nói cho nàng biết, cho dù trong tay nàng có sáo tử kim, chủthượng bọn họ cũng vẫn như cũ chỉ có một người là Nam Cung Ngự Cảnh. Nàng cũngchưa từng nghĩ tới muốn thay thế địa vị của Nam Cung Ngự Cảnh.

"Hoàng hậu nươngnương, xin thứ cho thuộc hạ không thể bẩm báo. Đây là việc tư mật của tổ chứcta, ta thân là người trong tổ chức, không thể bẩm báo cho người bên ngoài tổchức. Nếu nương nương thật muốn biết, có thể tự hỏi chủ thượng, tin tưởng chủthượng nhất định sẽ cho nương nương biết." Thanh âm cũng cùng nét mặt hắncứng nhắc giống nhau, không có độ ấm.

Thủy Dạng Hề ánh mắt lợihại lóe một cái, đầu ngón tay ra một lực, sáo tử kim liền như một mũi tên bayđến trên tay Thanh Hộ pháp "Ngươi có biết được vật ấy?"

"Biết được."

"Vậy ý nghĩa ẩntrong nó ngươi cũng hiểu biết?"

"Thấy vật như gặpchủ thượng." Trả lời như đinh đóng cột.

"Câu hỏi của chủthượng, vì sao không đáp?" Thanh âm đã tựa như hàn băng, phảng phất muốnxuyên thấu da thịt người.

"Nương nương cũngkhông phải là chủ thượng của ta." Vẫn như cũ trả lời không có một tia daođộng, trước cơn giận của Thủy Dạng Hề cũng không để ý đến.

Thủy Dạng Hề chỉ trầm mặcnhìn Thanh Hộ pháp, sóng mắt hơi đổi, cước bộ nhẹ nhàng mà chậm rãi bước đithong thả qua trước mặt vài vị hộ pháp. Trong viện trở nên yên tĩnh, chỉ còn âmthanh xiêm y của nàng cọ xát trên đất. Sự tĩnh mịch trong sân buộc chặt giốngnhư là bất cứ lúc nào cũng có thể đứt dây đàn, hết sức căng thẳng.

Thân là người trong tổchức, mọi người đều biết đây là quy củ trong đó, không có một người phản đốithanh y nam tử, ngược lại có vẻ Thủy Dạng Hề không đúng.

Cơn gió im lặng thôi qua,cuốn theo một ít cỏ dại, trong trẻo nhưng lạnh lùng.

"Ha ha," saumột lúc lâu, Thủy Dạng Hề mới cười ra tiếng, tựa hồ càng cao hứng, "Quảnhiên không phải tổ chức bình thường, cũng khó trách làm kẻ khác kiêng kị lạihy vọng có nó đến như vậy. Các ngươi nếu như nói cho ta biết, có lẽ hôm naycũng đừng nghĩ là có thể rời đi được nơi này.”

Nghe lời này, mọi ngườikhông khỏi cả kinh, lạnh hết cả sống lưng. Rõ ràng đã là mùa đông, trên mồ hôitrên trán lại không ngừng chảy, cũng không dám lấy tay lau đi, mặc cho nó cứnhư vậy không tuôn ra ngoài. Trong lòng so với vào đông lại lạnh đến cực điểm.

"Trương thái y,ngươi đã không còn là người trong tổ chức, mà lại có một vị chủ thượng trên mộtvị Thanh hộp pháp, bí ẩn trong đó tin tưởng có thể chưa biết." Trong khôngkhí khẩn trương rốt cục truyền ra thanh âm Thủy Dạng Hề, làm cho bầu không khíđang ngưng kết lại có một chút buông lỏng.

Trong không khí truyềnđến chút hơi thở dài, Trương thái y nói: "Kỳ thật ta cũng không rõ rànglắm. Theo như ta đoán, bọn họ phỏng chừng là bị Hoàng Thượng đánh cho thất bạithảm hại, không thể không phục tùng. Có thể nói, tổ chức hiện tại đã không cònlà tổ chức ngày xưa nữa, có thể có chút quy định đã thay đổi. Mà bọn họ sở dĩnghe thấy tiếng sáo liền lại đây, có lẽ bởi vì bọn họ cùng ta giống nhau, đãtừng gặp qua việc mẫu thân ngươi là chủ thượng."

"Thì ra là thế," Thủy Dạng Hề lẩm bẩm nói, đã sớm nghe nói một cái tổ chức thần bí mườimấy năm tung hoành giang hồ trong một đêm bị người lấy mất, từ đó về sau maidanh ẩn tích, có lẽ là do Nam Cung Ngự Cảnh gây nên.

Nam Cung Ngự Cảnh, quảnhiên là không đơn giản, đích thực không đơn giản.

"Như vậy ngươiđâu?" Thủy Dạng Hề quay đầu đối với Song Nhi, "Ngươi cũng không phảingười trong tổ chức, vì sao lại ở đây?"

"Tiểu thư minh giám,ta vốn là người trong giang hồ, nhờ Mo65x Phu nhân cứu mới kiếm về một mạng.Trong lúc vô ý, phát hiện ra phu nhân chính là chủ thượng của một cái tổ chứcthần bí, lúc đó quyết định từ nay về sau đi theo nàng. Ta mới quen thuộc tiếngsáo tử kim, còn chưa kịp tới gia nhập, phu nhân liền đã xảy ra chuyện. Bởi vậykhi ta nghe thấy tiếng sáo, liền có phần hiếu kỳ, mới cùng lại đây xem đến tộtcùng là gì. Không nghĩ tới rốt cuộc lại thấy tiểu thư..."

Nguyên lai là như vậy.

Nói như vậy, cậu khôngthể nghi ngờ chính là người đảm nhận vị trí chủ thượng trước đây của tổ chức,rồi sau đó có lẽ vì bảo đảm an toàn cho Mộc Tư Khê nên đem vị trí chủ thượngtruyền cho Mộc Tư Khê. Lại không nghĩ rằng, ngược lại đưa tới họa sát thân chonàng. Hoàng hậu trước kia cũng thật lợi hại, thế nhưng có thể điều tra rõ conát chủ bài trong tay Mộc Tư Khê. Có lẽ, đây cần phải quy công lao cho Mộ DungTỉnh.

Xem ra vài chục nămtrước, bốn người bọn họ ở giữa đã từng có một phen tranh đấu, bất quá kết cụclàm Mộc Tư Khê cùng cậu thảm bại nên chấm dứt. Chiến hỏa lại cháy lan đến trênthân nàng.

Nghĩ vậy, nàng có chútbất đắc dĩ lắc lắc đầu, kí thân đến trên thân thể gặp nhiều chuyện như vậy,hiện tại có thể sống, thật sự có thể coi là mệnh của nàng lớn.

Mà cậu hiện tại không thểnghi ngờ là đã bị Thái Hậu cho bắt đi, chỉ không biết bị giam ở nơi nào. Chẳnglẽ bọn họ vẫn chưa hết hy vọng việcmuốn nắm trong tay quyền lực giang hồ củahắn sao? Như vậy, hẳn là sẽ không bị giam quá xa. Mà gần nhất, Mộ Dung Tỉnh tựahồ không ở trong kinh thành, hắn có thể thả lòng mà đi, đều này giải thích rõlà một nơi bí mật làm cho người ta nghĩ không ra.

Rốt cuộc là cái nơi nào?Thủy Dạng Hề không khỏi lấy tay nâng má trầm tư đứng lên, nàng cuối cùng vẫncảm thấy đã quên manh mối trọng yếu, nhưng lại không thể suy nghĩ ra được điểmkia là gì. Làm cho nàng có chút khó nhịn.

Nàng nhìn nhìn mấy ngườichung quanh: "Thôi, các ngươi trước giải tán đi. Bất quá, nếu muốn chủthượng các ngươi có thể hoàn toàn khỏe lại, thì phải đem hết toàn lực tìm chủthượng trước đây của các ngươi cho ta, tin tưởng điểm nhiệm vụ ấy các ngươi sẽnguyện ý đi làm."

"Dạ,” sau thanh âmđồng loạt vang lên, là tiếng động của một đám người rời đi.

"Song Nhi tiếp tụchồi Tướng phủ đi, Tống nương theo ta tiến cung. Trương thái y cần phải nghiêncứu chế tạo ra loại thuốc áp chế độc tính. Sẽ không lâu đâu, chỉ cần cho tathời gian mười ngày là đủ rồi, có thể không?" Nàng hai mắt sáng ngời nhìnTrương thái y, ngôn ngữ gần gũi thành khẩn, khiến người không thể cự tuyệt.

Nàng không thể chậm trễ,mọi chuyện có liên quan hết thảy đến Nam Cung Ngự Cảnh nàng cũng không thể chậmtrễ dù một chút ít, nếu không sẽ là vạn kiếp bất phục.

Trương thái y đón nhậnánh mắt tha thiết của nàng, mày chau lại một chỗ, độc của Hoàng thượng đã đếnmức vô phương khắc chế, hắn hiện tại thật sự bất lực. Nhưng là...

Hắn thận trọng gật gậtđầu: "Tốt, ta sẽ làm hết sức." Nàng khiến hắn không thể cự tuyệt.Mười ngày, vô luận như thế nào cũng phải bám trụ.

Thủy Dạng Hề nghe xong,lúc này trên mặt mới lộ ra một ít nét cười. Đối với Tống nương nói:"Đi."

Thân ảnh hai người liềnbiến mất ở trong bóng đêm.

Nơi đây, trời mênh mông,đêm khuya trầm. Đêm yên bình, tâm lại không bình tĩnh.

Sự biến đổi lớn trong lịch sử đang tới gần.