Dưỡng Địch Vi Hoan

Chương 92: CHƯƠNG 93: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN





CHƯƠNG 93: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN

Editor: Luna Huang
“Không quan hệ.” Mặc Thế Văn cười gằn nói, “Cái phòng này có một gian mật thất, ai cũng không biết, nhốt nàng ở nơi đó, cho dù ai cũng không thể tìm được.”

Đại sư nội công ngẫm lại cũng phải, trong cung phần nhiều là cơ sở ngầm của hoàng đế, mang một người đi thật không dễ dàng, vì vậy dặn dò, “Người để ở ngươi vậy cũng được! Nhưng ngươi nhất định phải xác định vạn vô nhất thất, nếu như nàng chạy, nói hết chuyện mình biết cho hoàng đế nghe, chúng ta cũng chơi xong! Ngươi rõ chứ? !”

Mặc Thế Văn có chút sợ, “Vạn nhất hoàng đế hiện tại đã biết thì sao?”

“Phi!” Người nọ hừ lạnh, “Ta vừa đi hỏi, hoàng đế căn bản không có đi tìm thái hậu, nói cách khác, nha đầu này từ đầu tới đuôi đều là lừa chúng ta, tuy rằng hoàng đế có thể tra được nàng tới nơi này, nhưng chỉ cần ngươi giấu tốt, hắn còn có thể làm thịt ngươi sao!”

Trong lòng Mặc Thế Văn rất hư, nhưng nghĩ tới hoàng đế thế nào đi nữa cũng sẽ không giết cha, lại an tâm.

“Được, hắn nhất định sẽ không tìm được!”

Đối với điểm này, trong lòng Mặc Thế Văn vẫn là có phổ.

Người nọ có chút không yên lòng nhìn hắn, sau đó nói, “Ta sẽ đi bẩm báo thừa tướng đại nhân ngay bây giờ, người ở chỗ ngươi, mặc kệ ngươi đối đãi thế nào, phản chính không thể giết chết nàng!”

“Được được được, hiểu rồi!”


Mặc Thế Văn chân chó tới cực điểm, trước bị Triệu Vân Cầm nhốt tại địa lao, hắn cái gì chưa từng trải qua? Bị Triệu Vân Cầm nhục nhã đó là cơm thường, càng nhiều thời gian hơn, hắn đến hài của Triệu Vân Cầm đều từng liếm! Nên cốt khí này nọ, sớm mất hết rồi.

Chờ sau khi người nọ đi, Mặc Điệp có chút bất an, “Người của Văn gia cũng thật là, chỉ phái một cao thủ nội công bảo hộ chúng ta, hiện tại hắn đi, thái hoàng thái hậu sẽ không tới bắt chúng ta chứ?”

Đối với thái hoàng thái hậu, hai người này là thời thời khắc khắc chờ đợi lo lắng.

“Không quan hệ, trước khi hắn trở lại, chúng ta tới địa lao trước!”

Mặc Điệp gật đầu, thấy Mặc Thế Văn ôm Dạ Mộc, có chút bất mãn nói, “Ngươi cũng là, trực tiếp để người nọ đưa tiểu tiện nhân này đi không phải được rồi sao? Để ở bên người chúng ta, nói không chừng còn chọc một thân tanh!”

“Ngươi đây không hiểu sao?”

Mặc Thế Văn nhìn Dạ Mộc mười một tuổi, trong mắt lóe lên một tia hàn quang.

“Thằng nhóc kia nhốt ta ở chỗ này, trừ ăn uống ra thứ khác cũng không cho, thật giống như nhốt phạm nhân! Hắn chiếm ngôi vị hoàng đế của ta, hô phong hoán vũ, nhưng mấy năm qua, ngay cả nữ nhân cũng không cho ta, nên hắn bất nhân, cũng đừng trách ta bất nghĩa!”

Mặc Điệp nghe vậy, trong mắt lóe ra hưng phấn!

“Phụ hoàng, ý của ngươi là, ngươi muốn có được thân thể của tiểu tiện thân này?”


Vọng Thư Uyển.com
Mặc Thế Văn đắc ý hừ một tiếng, “Đúng thì thế nào? Phản chính nhốt nàng ở dưới, Mặc Lâm Uyên lại tìm không được, hắn tìm không được chứng cứ, còn có thể làm gì ta phải không, ta là lão tử của hắn!”

“Hơn nữa, vừa rồi cẩu nô tài kia cũng nói, nữ oa oa này căn bản không có thần như bên ngoài truyền , hiện tại rơi vào trong bàn tay của ta, nàng còn có thể đi ra ngoài sao? Chờ mang thai, dĩ nhiên sẽ nghe lời!”

Vừa nghĩ tới mình có thể ngủ với nữ nhân Mặc Lâm Uyên xem trọng, Mặc Thế Văn cũng cảm giác được một loại cảm giác hưng phấn và kích thích khôn kể!

Mà mấy năm này Mặc Điệp bị lạnh nhạt, cũng cảm thấy nguyên nhân do Dạ Mộc, hiện tại biết Dạ Mộc rất nhanh thì bị phụ hoàng của mình ngủ, mặc dù nàng có chút sợ, nhưng càng nhiều là nhìn có chút hả hê!

Sau khi cửa mật thất mở rộng ra, bọn họ vội vã xuống mật thất phía dưới, cái chỗ này, chỉ có những hoàng đế lúc trước mới biết, thời khắc mấu chốt, có thể dùng để ép họa, nhưng Mặc Lâm Uyên không biết, vừa lúc tiện nghi hắn.

Chỉ là bọn hắn không có chú ý là, lúc đi xuống, tay Dạ Mộc khẽ động, một khối vải kẹp ở chỗ tiếp với đại môn mật thất, sáng loáng, rất dễ có thể phát hiện không đúng.

Sau khi xuống đến mật thất, bọn họ đốt sáng lên ngọn đèn trên tường, trong ánh lửa yếu ớt, Mặc Thế Văn đặt Dạ Mộc đặt ở trên một cái giường.

“Hắc hắc, đừng nói, ánh mắt của tiểu tử này Mặc Lâm Uyên cũng không phải tệ, tiểu oa nhi này tuy tuổi còn nhỏ, nhưng bày ở đây, sau này tuyệt đối khuynh quốc khuynh thành!”


Mặc Điệp nghe rồi, có chút tức giận, “Ta đã thấy gương mặt này của nàng không vừa mắt, phụ hoàng, ngươi tránh ra, ta muốn rạch mặt của nàng!”

“Chờ một chút!” Mặc Thế Văn vội vã ngăn cản nàng, “thong thả trước, nếu là hiện tại biến người thành quái dị, phụ hoàng đến xung động lâm hạnh cũng không có, bất quá phụ hoàng đáp ứng ngươi, chờ phụ hoàng chơi xong, tùy ngươi xử trí như thế nào!”

Lúc này Mặc Điệp mới phẫn nộ dừng tay.

Mà bên kia, đại sư nội công đánh ngất xỉu Dạ Mộc, đang chuẩn bị đi thông phong báo tin, đã bị chặn ở cửa cung.

Có người hồi bẩm nói Dạ Mộc đi tìm Mặc Thế Văn, nhưng Mặc Lâm Uyên phái người đi thăm dò, lại phát hiện Mặc Thế Văn cũng không ở đó, đến Dạ Mộc cũng không ở.

Vừa vặn người này quỷ quỷ túy túy đi ra, đã bị người của Mặc Lâm Uyên bắt được.

“Nói! Dạ Mộc tiểu thư ở nơi nào?”

Thần tình của Tử Hư bất thiện nhìn chằm chằm đối phương, người này, vừa nhìn biết không phải là người của bệ hạ.

Vọng Thư Uyển.com
Mấy năm này thái hoàng thái hậu rời cung, người của nàng trong cung sớm đã bị thanh lý hết, người này nếu không phải là người của nàng, đó chính là gian tế bên ngoài tới!
Người nọ biết tình huống không ổn, lập tức muốn chạy trốn, nhưng là võ công của Tử Hư ở trên hắn, rất nhanh thì cản được người.

“Muốn chạy trốn? Theo ta trở về gặp mặt bệ hạ!”

Vừa nghe phải gặp hoàng đế, người nọ thấy không chạy nổi, theo bản năng đã muốn uống thuốc độc tự sát, chỉ tiếc, Tử Hư trước một bước mở cằm của hắn ra, trói tay hắn ra sau lưng, dẫn tới trước mặt Mặc Lâm Uyên.


“Dạ Mộc đâu?”

Mặc Lâm Uyên rất kỳ quái, trước Dạ Mộc nói phải về nơi ở một chuyến, hắn chờ nàng dùng cơm trưa, nàng lại chậm chạp không về, sau này mới biết được, trên đường nàng đến chỗ Mặc Thế Văn.

Nghĩ đến những chuyện Mặc Thế Văn mưu đồ bí mật kia, trong lòng Mặc Lâm Uyên có sát khí đang táo bạo, hắn còn chưa có tìm bọn họ tính sổ, hắn lại dám động đến người của hắn trước, nhưng kỳ quái là cung nhân báo lại, nói Mặc Thế Văn không ở chỗ của mình, hắn cảm thấy kỳ hoặc, vừa lúc người ở nơi đó muốn lén đi ra ngoài, bị đúng lúc ngăn lại.

Người nọ cái gì cũng không chịu nói, hoàng đế sẽ trảo hắn, xem ra là trước hắn dự liệu thái quá quan, hoàng đế hiển nhiên đã đã biết phong thanh gì, chỉ chờ xác nhận sau cùng.

Nhưng cũng may, Dạ Mộc bị bọn họ bắt không về được, hiện tại hoàng đế biết được cũng không nhiều.

Lúc này, bên ngoài có một người tới nói, “Khởi bẩm bệ hạ, soát hết hoàng cung, đều không có tìm được hình bóng của thái hoàng thượng.”

Mặc Lâm Uyên nhất thời ngồi không yên.

Hắn biết trong cung nên là có mật đạo có thể đi ra ngoài cung, chẳng lẽ Mặc Thế Văn đưa Dạ Mộc đi?

Không có khả năng Mặc Thế Văn vẫn chờ hắn phong Mặc Điệp làm công chúa, làm sao có thể đột nhiên làm như vậy? Lẽ nào?

Đầu quả của Mặc Lâm Uyên tim run lên, chẳng lẽ là Dạ Mộc đã biết cái gì, nên bọn họ mới phải ra hạ sách này? !

Không thể không nói Mặc Lâm Uyên đoán rất chuẩn, hơn nữa hắn nhớ tới Dạ Mộc không thể vận dụng nội lực, tâm tình càng hoảng loạn, nàng không phải là không thể, mà là không dám, bởi vì một khi vận dụng nội lực, sát khí đọng lại đã lâu trong cơ thể nàng sẽ bạo phát, cuối cùng rất có thể chính là kết quả huyết tẩy hoàng cung.