Dụ Tội

Chương 263: H



Vừa lòng không?

Hạ Vân Phong hỏi Hạ Đông đối với y có hài lòng hay không, nếu đổi lại là người khác, Hạ Vân Phong căn bản sẽ không hỏi cái dạng vấn đề này, y hỏi Hạ Đông có vừa lòng đối với y hay không ••••••

Nghĩa là đối với con người của y.

Cũng như đối với thân thể y ••••••

Y nhìn Hạ Đông, cũng đợi Hạ Đông trả lời: “Nếu không muốn nói •••••• thì quên đi.” Y cũng không miễn cưỡng, thấy Hạ Đông giống như không có ý tứ muốn trả lời.

Cho nên.

Y cũng không muốn bức nhi tử.

Hạ Vân Phong thong thả trừng mắt nhìn, dấu đi vài phần xấu hổ nơi đáy mắt lười biếng kia.

Không quan trọng.

Không có gì quan trọng.

Thật sự không quan trọng.

Hạ Vân Phong còn thật sự ở trong lòng nói với chính mình như thế này ••••••

Y nói với mình là không quan trọng.

Nhìn thấy Hạ Đông trầm mặc đem hai má dán ở trên đùi y, tựa hồ còn đang tự hỏi vấn đề này, Hạ Vân Phong không có tiếp tục truy vấn, cũng không có cảm giác được động tác tiếp theo ••••••

Y cũng không xác định Hạ Đông còn muốn hay không.

Y vẫn duy trì tư thế như vậy chờ đợi trong chốc lát, nhưng vẫn không có cảm giác được Hạ Đông tiếp tục: “Thay ta thêm chút tinh dầu.” Y chủ động đổi đề tài ••••••

Bảo Hạ Đông đổ thêm tinh dầu vào trong bồn tắm.

Hạ Đông xoay người đi lấy tinh dầu, nhưng tay hắn còn đang tách chân Hạ Vân Phong ra, không cho Hạ Vân Phong khép chân lại, sau đó dùng ngón tay dính đầy tinh dầu kia cho vào thân thể Hạ Vân Phong ••••••

Vừaại nhẵn mịn.

Lại vừa dễ chịu.

Hạ Vân Phong thật không ngờ Hạ Đông còn có thể tiếp tục, y nghĩ đến ••••••

Nghĩ đến Hạ Đông không muốn nữa ••••••

Nhưng hiện tại Hạ Đông lại tiếp tục: “Không biết thêm vào đây, hay là thêm vào trong nước. (câu này nếu là Đông ca nói thì là chỗ kia kia, nếu là thúc nói thì ta ko hiểu T.T)” Y vươn tay vuốt tóc Hạ Đông, ngón tay y nhợt nhạt luồn vào tóc Hạ Đông.

Ngữ khí y ôn hòa.

Mềm nhũn. lười biếng••••••

Mang theo cưng chiều ••••••

Hạ Đông không nói, hắn rất nhẹ chế trụ chân Hạ Vân Phong, chân Hạ Vân Phong bị tinh dầu trên tay hắn khiến cho vừa ướt lại vừa sáng, hơn nữa dưới thân lạnh lạnh ••••••

Ẩm ướt ••••••

Dưới ánh đèn có vẻ dị thường ái muội ••••••

“Nơi này của ngươi thực nóng.” Hạ Đông ngẩng đầu nhìn y, ngón tay nhẹ nhàng đè nặng bên trong Hạ Vân Phong, nơi bí mật kia của y đã sớm bị ngón tay Hạ Đông mở ra.

Y không dám động.

Lo lắng đụng đến vết thương của Hạ Đông ••••••

“Ngươi chậm một chút.” Vân Phong lo lắng nhắc nhở hắn, giọng nói y tuy chậm lại thân thiết vô cùng.

Y vừa mới dứt lời.

Liền cảm giác được hai ngón tay của Hạ Đông hoàn toàn đi vào ••••••

Hạ Đông không chuyển động.

“Ta khiến ngươi không thoải mái?” Hạ Đông ngừng không động nữa, hắn ngồi ở trong bồn tắm, ngẩng đầu nhìn Hạ Vân Phong, hai mắt bình tĩnh của hắn lẳng lặng nhìn Hạ Vân Phong.

Hạ Vân Phong cúi đầu nhìn hắn: “Miệng vết thương của ngươi ••••••” Y bảo Hạ Đông chậm một chút là lo lắng miệng vết thương trên tay Hạ Đông.

“••••••”

“Cẩn thận miệng vết thương trên tay ngươi.” Không cần lại làm bị thương, nếu không y sẽ thực đau lòng ••••••

Có một số lời Hạ Vân Phong cũng không nói ra nhưng một câu quan tâm đơn giản như vậy đã là đủ rồi. Hạ Đông tựa hồ cũng hiểu được ý tứ của Hạ Vân Phong, cũng gật gật đầu ••••••

Ánh mắt Hạ Đông vẫn bình tĩnh như trước, chính là tầm mắt hắn một khắc cũng chưa từ trên mặt Hạ Vân Phong dời đi, tựa hồ hắn đang quan sát biểu tình của Hạ Vân Phong, nhưng ánh mắt này lại càng như là thưởng thức.

Ngón tay Hạ Đông bị địa phương nóng rực ướt át kia gắt gao vây quanh, cái loại cảm giác hít thở không thông này khiến cho động tác của Hạ Đông cũng không tự chủ chậm đi, bên trong Hạ Vân Phong thật nóng.

Cùng nhiệt độ trong trí nhớ kia của hắn giống nhau, làm người ta thực khó quên.

Hạ Đông thực thích cảm giác chôn ở bên trong Hạ Vân Phong.

Cho nên.

Hạ Đông mỗi lần cùng Hạ Vân Phong làm xong cũng không lập tức rút ra, hắn sẽ chôn ở địa phương nóng ướt kia, cái loại cảm giác này thật giống như được Hạ Vân Phong chủ động hút vào ••••••

Hai người đều giống như đang hòa tan •••••

Tay Hạ Vân Phong từ trên đầu Hạ Đông rời đi, tay y chống đỡ cạnh bể dưới thân, ngay khi cảm giác được ngón tay Hạ Đông gấp khúc đụng vào nơi mẫn cảm kia.

Thắt lưng y đều mềm đi.

Y cảm giác được ngón tay hơi lạnh của Hạ Đông, rất chậm, cao thấp đụng vào địa phương khiến y nhịn không được rên rỉ kia, cảm giác vừa ngứa lại vừa tê làm cho y vài lần cảm giác thực vô lực.

Trừ bỏ hơi hơi thở dốc ra, y không có ngăn cản hành vi của Hạ Đông, bởi vì hiện tại ngoại trừ hô hấp ra, kiểu vuốt ve này khiến y cơ hồ mất đi năng lực ngôn ngữ.

Hơi nước bay lên trong bồn tắm lớn đã ươn ướt thân thể y.

Y hơi suyễn.

Hơi thở của Hạ Đông cũng nóng lên.

Hơi thở nhiệt nhiệt của Hạ Đông dừng lại ở giữa hai chân Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong vừa định nói Hạ Đông đừng để sát như vậy nữa, nhưng Hạ Đông lại tăng thêm ngón tay.

Hạ Vân Phong miễn cưỡng buông mắt xuống nhìn Hạ Đông, trên lông mi Hạ Vân Phong nhiễm hơi nước, có vẻ hơi ướt át, đôi môi run rẩy kia của y cũng phiếm hồng ••••••

Y thực nóng.

Nhiệt độ trong cơ thể y rất cao.

Thân thể y dưới sự khiêu khích của Hạ Đông nổi lên sắc hồng ••••••

Y thực khát.

Bản năng liếm liếm môi dưới, động tác của y lười biếng không có gì khí lực, nhưng nhìn ở trong mắt Hạ Đông lại giống như đang làm chậm động tác, thực dụ nhân ••••••

Hạ Vân Phong đã phản ứng rất mãnh liệt rồi nhưng Hạ Đông lại không chạm vào phía trước của y. Hạ Đông đứng dậy ngồi ở bên cạnh ao, ngón tay hắn lại một khắc cũng chưa rời Hạ Vân Phong.

Nhìn thấy thân thể Hạ Vân Phong vì cảm giác mãnh liệt mà rung động rất nhỏ, Hạ Vân Phong lười biếng nằm ở biên bể, hai chân vô lực của y gấp khúc, lòng bàn chân dẫm lên cạnh bể bằng đá cẩm thạch ••••••

Vốn y thực lạnh nhưng vì sự vuốt ve của Hạ Đông lại khiến cho toàn thân y nóng lên: “Ngô ••••••” Miệng y phát ra tiếng than nhẹ ái muội, mềm mại ••••••

Sắp tới rồi.

Hạ Vân Phong cảm thấy thực nóng, miệng y thở ra hơi thở liền giống như muốn phỏng môi mình, y rất muốn uống nước, đôi môi dưới nhiệt độ nóng bỏng ánh sáng màu trở nên thực diễm lệ ••••••

Thực đỏ ••••••

Đèn phòng tắm được Hạ Đông bật rất sáng khiến cho thân thể Hạ Vân Phong càng thêm rõ ràng hiện ra ở trước mặt Hạ Đông, nhưng ngay tại một khắc trước khi Hạ Vân Phong sắp lên đỉnh ••••••

Hạ Đông lại rút ra.

Khiến cho Hạ Vân Phong không chiếm được thỏa mãn, cảm giác nháy mắt không khống chế được kia liền giống như đang từ thiên đường rơi xuống tận đáy cốc, như vậy Hạ Vân Phong chỉ có thở hổn hển mấy hơi thật mạnh còn phát ra âm thanh kháng nghị bất mãn, tiếng rên rỉ thấp lười có chút không khoẻ kia lại có một phen phong tình khác ••••••

“Làm sao vậy?” hai mắt Hạ Vân Phong có chút ướt át, ánh mắt y nhìn Hạ Đông dưới ngọn đèn mãnh liệt có vẻ lại nhu lại mềm mại. Y nghĩ đến tay Hạ Đông đau.

“Không có gì, không cần nhanh như vậy.” Hạ Đông một bên thấp giọng nói xong, một bên khóa quỳ bên cạnh ao, làm cho hai chân Hạ Vân Phong gấp khúc, khiến cho thắt lưng Hạ Vân Phong đều lơ lửng trên không.

Hạ Vân Phong cảm thấy xương cốt mình đều sắp bị Hạ Đông làm gãy rồi: “Hạ Đông, ngươi nhẹ chút, thắt lưng của ta ••••••” Có chút xót, có hơi đau ••••••

Y cũng không phải người trẻ tuổi.

Như vậy ••••••

Có chút khó khăn ••••••

Bất quá.

Ngay khi địa phương không biết khi nào đã muốn có phản ứng của Hạ Đông dán ở sườn chân y, hơi thở hơi suyễn của y lập tức không phát ra tiếng nữa •••••

Bởi vì ••••••

Hạ Đông rất nhanh đã dùng địa phương càng nóng, càng thô hơn so với ngón tay, hoàn toàn nhồi y, cảm giác xâm nhập từng chút một làm cho hô hấp Hạ Vân Phong sắp đình chỉ.

Lớn quá ••••••

Thô quá••••••

Cổ chân y bị Hạ Đông áp đến hai bên sườn ngực, Hạ Đông nghiêng thân đè nén y, cảm nhận sự chặt chẽ cùng cực nóng làm người ta hít thở không thông, nhiệt độ Hạ Vân Phong khiến cho hắn thực thích.

Thậm chí là yêu thích không buông tay ••••••

Hạ Vân Phong cứ như vậy bị Hạ Đông đặt ở bên cạnh bể, chính mắt nhìn thấy Hạ Đông ra vào, mỗi một động tác của Hạ Đông y đều được thấy rõ ràng, cảm giác rất thật.

Hạ Đông cầm hai tay Hạ Vân Phong, cùng hai tay Hạ Vân Phong giao nắm, Hạ Đông đem hai tay Hạ Vân Phong khóa ở bên sườn đầu, Hạ Đông cúi đầu nhìn y: “Ngươi rất ít khi ‘ngưỡng mộ’ ta.” Hắn đè nén Hạ Vân Phong, bên trong nóng ướt khiến cho hắn càng thêm bành trướng.

Bởi vì bình thường đều là Hạ Vân Phong cúi đầu nói với hắn, đều là Hạ Đông “ngưỡng mộ” y, vị trí đó đủ để Hạ Đông ngẩng lên đến gãy cổ, nhưng ở trên giường sẽ không giống như vậy ••••••

Lúc này đây, y không có thân phận địa vị gì đáng nói ••••••

Hạ Đông lần này trả lời vấn đề trước đó Hạ Vân Phong đã hỏi qua: “Hiện tại ta đối với ngươi thực vừa lòng.” Hạ Đông vừa nói xong, nhìn thấy ánh mắt Hạ Vân Phong dần dần chấn động ••••••

Vừa lòng.

Thực vừa lòng.

Hạ Đông dừng lại một lát để cho Hạ Vân Phong hoàn toàn thích ứng hắn sau đó mới bắt đầu để cho Hạ Vân Phong thưởng thức hình ảnh giao hòa lẫn nhau, chân Hạ Vân Phong khoát lên trên cổ tay Hạ Đông ••••••

Hai tay bị Hạ Đông ngăn chặn ••••••

Thắt lưng y nhẹ nhàng rung động, phía trước như nhũn ra, dưới sự yêu thương của Hạ Đông, cảm giác như nhũn ra kia bị từng đợt cảm giác tê tê dần dần thay thế ••••••

Hô hấp của Hạ Vân Phong đang run, tiếng rên cũng run rẩy, chẳng qua là rất nhỏ, khó có thể phát hiện ••••••

Mà khi y nghe được tiếng thở dốc của Hạ Đông, tâm y lại dao động.

Trong phòng tắm.

Tiếng va chạm kia phá lệ rõ ràng, hai má Hạ Vân Phong đều đỏ ••••••

Chặt chẽ.

Nóng ướt.

Cực nóng giao triền ••••••

Hạ Vân Phong nhịn không được kêu tên Hạ Đông, giọng y thực vô lực, thực lười, mềm nhũn, nhẹ đến hầu như không nghe thấy.

“Như thế nào?” Hạ Đông hỏi lại y, nhưng động tác không có dừng.

Hạ Vân Phong vẫn “Ừ ngô ngô” nói không nói được cả một câu đầy đủ, giọng nói y càng nói càng phát run, tiếng thân thể va chạm lại càng phát ra nhanh chóng, thẳng đến khi ánh mắt luôn khiến người ta tâm ngứa khó nhịn của y trở nên mê loạn ••••••

Không biết qua bao lâu.

Hạ Vân Phong thở phì phò nói: “Ta khát nước.”

Hạ Đông để y tựa vào cạnh bể, bụng Hạ Đông gắt gao ngăn chặn y, đôi môi Hạ Đông tiến lên, hôn lên đôi môi thiếu nước kia ••••••

Hạ Đông đang vì y giải khát ••••••

Đầu lưỡi không ngừng ma sát phân bố ra nước bọt, tạm thời giảm bớt cảm giác khát nước của Hạ Vân Phong, hơi thở Hạ Vân Phong thực trầm, ánh mắt có chút mê loạn ••••••

Hạ Đông gắt gao để ở dưới thân y, chôn sâu ở bên trong: “Ngươi đã nói, ta có yêu cầu thì có thể nói ra.” Hắn nhớ rõ, Hạ Vân Phong còn nợ hắn một yêu cầu, hắn vẫn chưa có nói ••••••

Bản thân Hạ Vân Phong cũng nhớ rõ.

“Ngươi nói.” Y thấp giọng nói xong, chờ đợi Hạ Đông trả lời.

“Ta nghĩ muốn ngươi.” Hạ Đông dán ở bên môi y, thấp giọng nói ra điều mình muốn, vẻ mặt Hạ Đông rất nghiêm túc, đây là điều hiện tại Hạ Đông muốn nhất ••••••

Cho nên Hạ Đông nói ra.

Muốn y ••••••

Hạ Đông nói muốn y ••••••

Y thậm chí nghĩ đến mình nghe lầm rồi, chữ “Muốn” mà Hạ Đông nói này, cùng với “Muốn” mà hiện tại bọn họ đang làm là không giống nhau ••••••

Hạ Vân Phong nhớ rõ trước kia Hạ Đông đã hỏi qua, hỏi hắn có phải là nam nhân đầu tiên của y hay không, nhưng Hạ Vân Phong lúc ấy lắc đầu, hơn nữa nói với Hạ Đông là không phải.

Y cảm thấy thời điểm kia Hạ Đông thực để ý, thậm chí là giận.

Y biết thời điểm kia Hạ Đông khẳng định không thể nhận, mặc kệ đổi lại là ai, trong lòng cũng sẽ có một vướng mắc, dù sao lúc trước Hạ Vân Phong đã không còn “trinh” nữa (editor: =..=) (beta: khiếp quá thúc ạ:v thúc còn trinh thì mấy thằng kia lấy giống từ đâu ra.)

Tuy rằng Hạ Vân Phong không phải nữ nhân, cũng không có thêm nữ nhân nào nữa, nhưng đứng ở góc độ của Hạ Đông mà nhìn, khẳng định vẫn có rất nhiều suy nghĩ, nhưng vừa rồi Hạ Đông nói “Muốn” y.

Hạ Vân Phong cảm giác Hạ Đông đang trừu động, lông mi y run rẩy hỏi hắn: “Ngươi không ngại?” Y hỏi rất hàm súc, y cũng không muốn hỏi quá rõ ràng.

Hạ Đông hôn y: “Không ngại.”

Lập tức.

Hạ Vân Phong liền cảm giác được Hạ Đông lại tăng thêm ngón tay, theo sự tham nhập không ngừng của hắn khiến cho thắt lưng y bị trướng đến chua xót, bởi vì địa phương cực nóng kia của Hạ Đông vẫn còn chôn sâu ở bên trong ••••••

Rất nhanh.

Hạ Vân Phong liền cảm giác được khoái ý không đồng dạng kia từ trong lòng dần dần lan tràn khắp toàn thân ••••••

Thiệt nhiều.

Bị nhồi đến không lưu một khe hở ••••••

Hạ Đông hôn sâu y, y rũ mắt xuống là có thể rõ ràng nhìn thấy Hạ Đông xâm nhập, ngón tay Hạ Đông đang không ngừng khai thác, thị giác mãnh liệt đánh sâu vào làm cho khóe mắt Hạ Vân Phong nhiễm một tầng ướt át mê người ••••••

Thắt lưng Hạ Đông thẳng tiến, hắn ngậm hôn đôi môi nóng ướt của Hạ Vân Phong: “Nói ngươi không rời đi ta.” Hắn nói rất nhanh, cùng với tiếng thở trầm thấp, âm thanh kia thật tình sắc.

Làm cho Hạ Vân Phong thất thần hoảng loạn •••••

“Ta không rời khỏi ngươi.” Hạ Vân Phong thấp giọng nói, vừa nói xong liền cảm giác được địa phương khiến cho toàn thân y ngứa lên kia bị đâm hai cái thật mạnh ••••••

Tiếng rên rỉ từ miệng y thay đổi.

Tựa hồ trở nên ••••••

Rất muốn ••••••

Muốn càng nhiều, càng nhiều ••••••

Hạ Vân Phong liên tục phóng thích hai lần, điều này làm cho Hạ Vân Phong có chút mỏi mệt, nhiệt lượng nóng bỏng đến mức khiến y sắp phát khóc của Hạ Đông, khiến y vừa nóng vừa ướt, thực nhớp nháp ••••••

Hạ Vân Phong thiếu chút nữa bị Hạ Đông làm khóc ra tiếng.

Bởi vì Hạ Đông tại loại thời điểm này sẽ không quản y là ai, cũng sẽ không cố kỵ thân phận của y, vài lần Hạ Vân Phong suýt nữa nghĩ đến sẽ bị làm đến khóc ở trước mặt Hạ Đông ••••••

Bất quá.

Mỗi lần Hạ Đông nhìn thấy biểu tình của y không đúng, đều sẽ hơi chút tiết chế, không đến mức khiến y mất mặt khóc ra.

Chẳng qua.

Đêm nay Hạ Đông ôm y xong sau đó tựa hồ còn muốn ôm y, nên Hạ Vân Phong dùng chân thay hắn làm một lần, sau đó Hạ Đông mới lau người đi ra ngoài tìm quần áo cho Hạ Vân Phong.

Hạ Đông tìm quần áo tìm thật lâu, bất quá người lấy quần áo vào không phải Hạ Đông mà là Tần Diễm, trên mặt Hạ Vân Phong còn nhiễm màu sắc hoan ái sau tình triều, nhìn thấy Tần Diễm mặc áo ngủ tiến vào, y có chút ngoài ý muốn. (=..= chúng nó định hành hạ phụ thân đây mà)

Tần Diễm đem đèn phòng tắm điều chỉnh tới yếu nhất, ánh đèn sáng ngời kia nháy mắt bị điều chỉnh mờ ảo •••••• ( thằng thích sáng thằng thích tối, khó chiều vãi =..=)

“Hạ Đông đang thay ngươi trải giường, dù sao ta cũng muốn tắm rửa, liền thuận tiện đem áo ngủ vào cho ngươi.” Tần Diễm đem áo ngủ đưa cho Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong vừa mới chuẩn bị vươn tay tiếp ••••••

Nhưng Tần Diễm lại đột nhiên buông tay ra, áo ngủ kia trực tiếp rơi vào trong bồn tắm, toàn bộ đều bị ướt hết ••••••

“Sao lại không cẩn thận như vậy.” Tần Diễm đứng ở bên cạnh ao duỗi tay vào trong nước tìm, dây chuyền trên cổ hắn nhẹ nhàng đụng vào hai má đang nóng lên kia của Hạ Vân Phong ••••••