Dư Nhân Vòng

Chương 8: Bạn trai hơi H



Editor :@chandi519Convert :@vespertine  @ Annh Thư139

Ngô Nguyệt đã trở lại, cùng Dư Hướng Đông công tác xã giao  liền rơi xuống trên đầu bà.

Dư Nhân mấy ngày nay chính là vội vàng chuẩn bị bài diễn văn vào lớp 12 , thêm ngẫu nhiên cùng bạn trai nấu cháo điện thoại.

Bạn trai cô tên Lý Mộc Dương, trong đội bóng rổ, ánh mặt trời rộng rãi( lí giải cái tên Mộc Dương), lớn lên đẹp trai cao ráo, đánh bóng rổ  cũng đặc biệt giỏi. Các cô từ học kỳ 2 lớp 10liền bắt đầu nói chuyện, Lý Mộc Dương tính cách sang sảng, lại là người hay nói, đa dạng các  hình thức  theo đuổi cô trong nửa cái học kỳ, cuối cùng  biến thành người toàn ban  trợ giúp cho hắn , giống như nếu cô không đồng ý chính là cô phụ* nhân dân cô phụ quần chúng . Nhân duyên trùng hợp lại thêm chút động tâm như vậy , cô liền gật đầu.*Chữ phụ này nghĩa giống trong câu"Thà ta phụ người trong thiên hạ, chứ không để người trong thiên hạ phụ ta" .

Nghỉ hè cô muốn học bổ túc, còn muốn đi ban dương cầm , không có thời gian đi ra ngoài chơi, Lý Mộc Dương đã hơn một tháng chưa thấy cô, nhớ không chịu được, hơn nữa này lại sắp khai giảng, năn nỉ ỉ ôi muốn cô đáp ứng cùng hắn đi ra ngoài ăn một bữa cơm, hai người đi hẹn hò.

Dư Nhân cũng biết  mình lần này  không chú ý hắn, nghe được hắn ở bên kia buông lời  vừa hung ác vừa chơi xấu cảm thấy buồn cười, liền đáp ứng vois hắn, “Mẹ em đi công tác vừa mới trở về, anh chờ em báo cáo ba mẹ  bị một chút.”

“Được rồi, chờ  tin tức tốt  của em ,bảo bối.”

“Ừm” nàng cũng có chút nhớ hắn, đồng ý cũng không tính là miễn cưỡng.

Chính là cơ hội này lại không dễ tìm, rốt cuộc tới lúc ăn cơm sáng ngày hôm sau , cô nhìn Ngô Nguyệt vẻ mặt mang ý cười, hỏi “Có cái gì chuyện gì sao, mụ mụ”

Ngô Nguyệt cười nói, “Anh Quân Quân con có em bé!”

Ngô Quân Hữu là con trai của anh Ngô Nguyệt , cũng chính là anh họ Dư Nhân. Nàng cười “Thật vậy chăng, bé trai hay bé gái?”

“Con trai”

“Chúng ta khi nào đi xem”

“Đợi lát nữa liền đi,  ba ba con đi lấy xe”

Em bé nho nhỏ , mới sinh ra, có chút nhăn dúm dó. Rất xấu, chính là Dư Nhân nhìn thấy mới lạ, vươn một ngón tay thật cẩn thận đi sờ  khuôn mặt nhỏ của nó, chị dâu Thẩm Vi nhìn đến  bộ dáng cô cười nói, “Có phải hay không rất xấu, anh em còn nói đẹp, không biết hắn nhìn nơi nào thấy đẹp nhữ”

“Không có” Dư Nhân nhẹ nhàng chạm chạm  mặt đứa , nói “Thực đáng yêu, đúng rồi, đặt tên cho nó gì vậy ạ?”

Ngô Quân Hữu bên cạnh thấy em họ “Cùng một trận chiến tuyến” với mình cười nói, “Đại danh* thì chưa có , Đại cữu cữu (bác cả bên mẹ) em nói ông ấy tra tra  lạitừ điển,  tìm kiếm cho thật kĩ”*tên thật ,tên ghi vô giấy khai sinh

Đại cữu Ngô Viễn Sơn Dư Nhân là giáo viên, dạy văn học, tương đối coi trọng cái này. Nghe được lời này, Dư Nhân lý giải được gật gật đầu, “Tên của bé con là phải tìm thật kĩ”

Ngô Quân Hữu lại nói, “Nhưng mà nhũ danh thì có, gọi là Hàng Hàng”

Dư Nhân cười, cảm thấy nàng biểu ca này sẽ thực sự có chút có tử vạn sự đủ bộ dáng ngạo kiều . Ở bệnh viện một lát, bọn họ liền đi theo vợ chồng Ngô Viễn Sơn  trở về Ngô gia.

Dư Nhân thừa dịp Dư Hướng Đông và Ngô Nguyệt cùng Ngô Viễn Sơn nói chuyện phiếm ,đi cách một khoảng , cúp điện thoại đi đến cạnh  bọn họ nói, “Lý Mông có việc tìm con”

Lý Mông là bạn thân cô, từ cấp 2 đã học chung trường , Ngô Nguyệt cùng Dư Hướng Đông đều biết,  Ngô Nguyệt hỏi, “Đi ra ngoài chơi? Hôm nay có trở về không?”

“Ngày mai  sinh nhật cậu ấy, con muốn cùng cậu chơi chơi ”

“Vậy con đi đi” nói Ngô Nguyệt đưa cho cô một thẻ  “Mật mã là  sinh nhật con, nhớ  tặng một món quà  Mông Mông,  Con cái nghỉ hè này đều đã bận rộn học tập cũng nên thả lỏng cùng các bạn  tụ tập một chútq. Nhưng phải chú ý an toàn, buổi tối đừng ở bên ngoài  quá muộn đã biết chưa?”“Con đã biết, cảm ơn mẹ”

Dư Hướng Đông liếc nhìn nàng một cái, thấy nàng cười đến vui vẻ, cũng không nói cái gì. Ngô Viễn Sơn cùng vợ Kiều Linh lại đều nói  Dư Nhân thật ngoan ngoãn. Kiều Linh vẫn luôn muốn một đứa con gái, nhưng sau khi có Ngô Quân Hữu lại bị thương cơ thể không thể có con , cái  mơ ước này  tự nhiên cũng không cách nào thực hiện được, cho nên ngày thường dù là đối con dâu Thẩm Vi hay là đối Dư Nhân bà đều đặc biệt chiếu cố, nhìn các cô ngoan ngoãn thì đều thật tình yêu thích.

Buổi chiều bọn họ trở về nhà, Dư Nhân liền thu dọn hai bộ quần áo, đi đến nhà  Lý Mông .

Lý Mộc Dương đã sớm chờ ở nơi đó, nhìn thấy Dư Nhân tiến lên ôm cô xoay  vòng một cái.

Dư Nhân bị hắn xoay choáng váng đầu, đánh  hắn vài cái bảo hắn thả cô xuống . Lý Mộc Dương đem cô thả xuống, nhìn l khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của cô,  đi lên  hung hăng hôn bẹp một cái.

Phía sau Lý Mông cười trêu ghẹo, “Anh, Nhân Nhân, hai người kiềm chế chút đi, chỗ này còn có mội người sống sờ sờ đây .”

“Ha ha ha” Lý mộc dương cười, “Biết là công lao lớn , lát nữa sẽ trọng thưởng”

Lý Mông phối hợp, “Tạ chủ long ân.”

Dư Nhân trợn mắt nhìn hai người bọn họ , “Diễn kịch  diễn đến nghiện rồi?”

Lý Mộc Dương ôm lấy cô đi vào trong phòng , “Này không phải là đã lâu không gặp em sao? Nhớ đến tâm can đều đau, em cái đồ không có lương tâm, anh không  gọi điện thoại cho em em liền một cuộc điện thoại cũng không có, nói, có phải ở nhà câu dẫn  đàn ông  gì đó hay không ?”

Dư Nhân liền bị hắn lôi kéo  tới trước ngực tay nhẹ nhàng đánh hắn một chút, “Phải phải phải, em nghỉ hè là cùng dã nam nhân* làm cùng nhau, còn làm đến có tư có vị, sớm đem anh quên đến trên chín tầng mây đi.”* dã =hoang dã,xa lạ ;nam nhân= đàn ông. Nhiều câu cũng không biết chuyển nghĩa ra sao cho ổn. Sau khi chuyển không toát hết ý của tác giả nên thứ lỗi cho tại hạ để nguyên các kim chủ tự cảm.

Lý Mộc Dương xin khoan dung, bắt lấy tay cô hôn, “Đừng tức giận đừng tức giận, anh sai rồi, liền chỉ đùa với em một chút”

Dư Nhân không nói dối,  xác thật là ngày mai muốn ăn sinh nhật Lý Mông, nhưng mà nhìn Lý mộc dương này  mặt như bị  cấm dục 800 năm, các cô cũng biết, hắn sẽ không tha miếng thịt đã đến bên miệng mà để cô đi chơi với Lý Mông.

Dư Nhân  liền ở nhà Lý Mông đem quà sinh nhật đã chuẩn bị giao cho cô(LM), xong bị Lý Mộc Dương lôi kéo trở về nhà hắn.

Mẹ hắn gần đây đi công tác, hắn ba là huấn luyện viên đội bóng rổ tỉnh , vì trận đấu này vẫn luôn ở lại phònghuấn luyện , vài ngày đã không trở về, cũng không gọi điện thoại nói phải về.

Mới vừa tiến vào nhà, Lý Mộc Dương liền đem cô đẩy lên trên tường, chống tay hôn, một đôi bàn tay to leo lên nhũ cô, dùng sức xoa.

Dư Nhân đẩy hắn, “Nhẹ chút…”

Hắn đem đầu vùi ở trong cổ cô,  khí nóng phun ở  bên tai cô “Ông đây đã nhịn một tháng, hết kiên nhẫn nổi”

Vừa nói  vừa động thủ nhấc váy cô lên đi cởi quần lót cô.

Sau đó lột của  mình, tay phải đỡ dương vật  dựng thẳng ngơ ngác đưa vào  huyệt cô.

“A…”

Lý Mộc dương bị cô kẹp thiếu chút nữa bắn ra , để ở trên người cô một hồi lâu không nhúc nhích. Dư Nhân chụp lấy hắn cánh tay, “Anh không thể  để vào phòng rồi hẵng đi vào a.”

“Anh chờ không được” Lý mộc dương nói đĩnh động dương vật thọc vào rút ra lên, “Thật chặt, Nhân Nhân, em chặt quá, sảng đã chết”

sườn mặt thiếu niên đã dần dần có hình dáng thành thục. Giờ phút này trên mặt tràn ngập tình dục, một đôi mắt loang loáng u ám , cúi đầu chôn ở  trong cổ cô gặm,  thân dưới dùng sức phạt thát , một chút lại  một chút  thêm tàn nhẫn.

Ở cửa thao ,xa cách một tháng Lý mộc dương không thao qua  huyệt cô, một chút không lưu ý bị cô kẹp bắn, rút dương vật ra, ôm cô lên lầu.

Thiếu nam thiếu nữ  tiếng rên rỉ  thô suyễn vang lên cả căn nhà, ngẫu nhiên bức màn bị gió thổi phất phới, còn có thể nhìn thấy thiếu nữ cưỡi ở trên người thiếu niên , động lâu rồi, bị đưa lên đỉnh.

PS chương sau🤫🙊, 27 vote đăng tiếp