Du Ngoạn Mạt Thế

Chương 38 : ( hạ )



Khung cảnh quỷ dị sơ xát tiêu điều , sắc trời máu tím vàng càng thêm sự yêu dã , gió lành lạnh luồng qua những cây cỏ bị biến dị tạo nên thanh âm như người gào khóc , những căn hộ xa xa đã từng là một nơi cực kì ấm áp và xinh đẹp giờ đây chỉ còn sự hoang phế , rong rêu bám đầy tường dây leo mọc đầy trên đất , xung quanh là những chiếc xe bị bỏ lại sau khi tận thế ập đến hoặc có thể là đã tử thân trong miệng tang thi , nhìn vết máu đen đỏ hòa lẫn vào nhau dính trên khắp các chiếc xe ngổn ngang làm lòng người nặng trịch .

Ta thong dong nhìn con Sói trước mặt đang kiêu ngạo nhìn ta , sờ sờ cằm suy nghĩ phương thức làm nó thuần phục đến nỗi ta trực tiếp lâm vào trầm tư .

Dùng dị năng ?! Có thể nghĩ .

Dùng Phượng đao ?! Không thể chém chết .

Dùng tinh thần lực ?! Ừm , tạm được .

[ Chủ nhân , nó có khí tức giống cô gia* , hình như gọi là .... Ừm , Lôi hệ dị năng , nhưng yếu hơn cô gia rất nhiều ]

Giọng Dạ Tuyết vang lên thành công kéo ta ra khỏi suy nghĩ của mình . Lôi hệ sao ?! Ừm , lôi khắc tà , không tệ không tệ . Còn về phần yếu thì có thể bồi dưỡng lại , huống chi về tốc độ cùng trảo thủ của nó đã đủ để đối phó với mấy trăm con tang thi rồi .

Mỗ nữ vừa lòng với ý nghĩ của mình nở nụ cười rất ư là ..... Nguy hiểm , Sói Vương cảm nhận được bèn cảnh giác nhìn nhân loại cười đến đáng khinh đầy mặt kia .

Nhận thấy được động tác của Sói Vương , ta bèn khêu mày liễu 1 cái , trực tiếp dùng không gian nhận khóa Sói Vương lại . Sói Vương cảm nhận được nguy hiểm bèn grầm lên 1 tiếng , muốn dùng tia sét của mình phá bỏ trói buộc , bất quá không thành công .

Ta sờ sờ cằm mình , nhìn nó đang cố sức vùng vẫy bèn ' dịu dàng ' ngưng kết ra quài cái tiêu không* ( phi tiêu không khí )hướng tới nó phóng tới . Sói Vương né không kịp bị ' hưởng thụ ' hết , thoáng chốc đã thương tích đầy mình , tuy vết thương không cắt sâu nhưng máu chảy hoài thì nó cũng chỉ có đường chết . Lúc này nó mới thực sự sợ hãi nhân loại nhỏ bé trước mặt .

" Thuần phục hay là chết ?! "

Nó tưởng đợi nó sẽ là cái chết nhưng đợi hoài không thấy , chỉ nghe nhân loại trước mắt nói như thế . Nó đã có tư duy nên đã hiểu kết cục của mình , khi có được tự do bèn lê lết cái thân đầy máu đến trước mặt ta , quỳ xuống , trong mắt không còn sự kiêu ngạo cùng hung tàn chỉ còn sự sợ hãi và kính phục .

" Ngoan lắm "

Ta nhếch môi vừa lòng với hiệu suất của mình , đưa tay xoa nhẹ đầu của nó bắt đầu lập khế ước . Vết thương tuy nhìn dọa người nhưng thật ra chỉ rách da thôi nhưng những chỗ hiểm của nó thì ta cố ý cắt sâu thêm 1 chút , nó sợ là sợ thực lực của ta , phải biết rằng thân thể thú biến dị rất cứng rắn , ta biến nó thành chật vật như thế nó không sợ ta mới lạ.

Sau khi hoàn thành ta lấy từ không gian ra 1 lọ nhỏ màu trắng ngà , mở nắp ra mùi thảo dược nhàn nhạt rất nhanh lan tràn trong không khí lưu lại mùi hương thoang thoảng .

Đây là lúc ta ở trong không khí nghịch đông nghịch tây cuối cùng mò trúng mấy lọ dược : Ngân Hoàng Đơn , Lưu Hồng Đơn , Tiêu Tán Đơn , .... , lúc ta cầm lọ đơn dược này lên hỏi công dụng thì Dạ Tuyết trả lời là Hồi Sinh Đơn có công dụng là chữa thương rất hiệu quả chỉ cần không chết hoặc đớt tứ chi thì mọi vết thương có thể chữa lành còn có thể tăng cường sức khỏe cho cơ thể . Sau khi nghe xong thì ta chỉ ậm ừ cho qua vì ta có linh tuyền rồi nên đối với ta là nó khá là vô dụng , nhưng nghĩ đến bọn anh có thể cần dùng đến thì nhét qua 1 góc , không ngờ hôm nay có cơ hội sử dụng , với công dụng mà Dạ Tuyết nói ta có phần hơi cảm thấy không tin . ( chỗ tên đơn dược Mây chém , chém và chém )

Sau khi đưa cho Sói Vương uống thì quả thật nghi ngờ của ta đã được chứng thực , vết thương được 1 đạo quang màu vàng bao bọc thì lành 1 cách cực kì nhanh chóng , cả mắt thường có thể thấy được , nếu không phải vết máu loang lỗ còn dính trên trong thì nói ra con Sói trước mặt từng bị thương nặng có quỷ mới tin .

Nó thân mật cọ cọ tay ta thì nhận được 1 đạo sát ý từ trên xe phát ra , à nói đúng hơn là từ anh phát ra đi . Nó co gúm thân biến nhỏ lại chỉ bằng 1 con chó con sau đó nhảy lên vai ta cọ cọ vài cái cầu sự an ủi mà hoàn toàn không biết hành động này dẫn tới sát ý ngập trời .

Ta nhìn thế nhướng mi , nguyên lai là hồ ly a , cầm nó lên không chút thấp thỏm nào quăng xuống đất , ta có bệnh khiết phích khá nặng a~ .

" Từ giờ gọi ngươi là Tiểu Lôi , còn nữa kêu đàn em ngươi giải tán hết cho ta "

Quăng 1 câu xong không thèm để ý ánh mất lên án đầy ủy khuất xoay người lên xe , vòng Dạ Tuyết mang tâm trạng vui sướng khi người gặp họa giống nó a .

Mới vào trong xe đã rơi vào cái ôm ấm áp của anh , hơi rung lên tiếc lộ tâm tình đối phương giờ lo lắng thế nào , ta nở nụ cười nhẹ lấy tay vỗ lưng trấn an anh .

" Thiên , em không sao "

Mọi người trong xe đều dùng ánh mất sùng bái nhìn ta , Sói Vương , ách , Hồ Ly Vương nha , một màn vừa rồi bọn họ đã thấy hết rõ ràng , chỉ biết trong lòng mặc niệm cho con vật xấu số kia a. Bởi vậy ta nói , nếu tiểu Lôi biết ý nghĩ của bọn họ không biết có hối hận lúc lựa chọn phục tùng không nhỉ . ( Mây : Tội bé gê ~ 1 phút mặc niệm vì bé nào ~ amen ~ boong )