Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 344: Em thích anh mà



Cô chợt nhớ ra lần trước anh đã giấu một người phụ nữ trong biệt thự của anh, sau này cô đã cho người đi điều tra nhưng tìm không ra.

"Ai ya, bà nhớ ra rồi. Lúc trước bà có bảo Anh Tuấn hái nhiều dâu tây một chút để mang đến cho Thiên Hà." Bà ngoại Hoắc VỖ vỗ đầu: Nhớ ủng hộ t a m l inh 2 4 7 nhé!

"Xem trí nhớ của bà này".

“Ra là vậy” Vẻ mặt của Diệp Minh Ngọc có tốt hơn một chút.

7 giờ 30 tối, sau khi ăn tối, quản gia đột nhiên đi tới với rất nhiều đồ quý giá sang trọng.

Ông cụ Hoặc nói: "Đợi lát nữa lúc cháu đưa Minh Ngọc về nhà, hãy mang những thứ này đến nhà họ Diệp. Đến ngày mai cháu và Minh Ngọc đi làm giấy đăng ký kết hôn"

Hai má của Diệp Minh Ngọc lập tức đỏ bừng thẹn thùng, cô nhìn Hoắc Anh Tuấn đầy mong đợi, nhưng cô thấy anh đặt đũa xuống rồi lạnh lùng hỏi: "Từ lúc nào cháu đồng ý sẽ kết hôn vậy?"

"Bây giờ cháu không kết hôn thì còn định kéo dài đến bao giờ"

Ông cụ Hoắc hiếm khi nổi giận. Lần này ông cụ lớn tiếng hơn: "Đúng vậy, cháu đã đưa Hoắc Phong Lang trở về an toàn, nhưng bây giờ bên ngoài kia đang đồn đại rằng cháu muốn giết chính em trai của mình. Minh Ngọc là con gái của Diệp Gia Thanh, còn Diệp Gia Thanh năm ngoái được đánh giá là một trong mười nhân vật có tầm ảnh hưởng hàng đầu ở Trung Quốc. Kết hôn với Minh. Ngọc rồi thể hiện một màn tình cảm vợ chồng ân ái có thể cứu vớt được danh tiếng đang tuột dốc không phanh của cháu"

"Ah".

Như là nghe được một câu chuyện cười, Hoắc Anh Tuấn liền bật ra tiếng cười sâu xa: "Vậy nghĩa là năng lực và bản lĩnh của cháu còn cần phải diễn một chương trình sao?" Nhớ ủng hộ t a m l inh 2 4 7 nhé!

Bà ngoại Hoắc nói: “Bây giờ Internet phát triển, ai mà không làm thế?

“Cháu khinh thường” Hoắc Anh Tuấn trực tiếp đứng lên: “Nếu ông bà cho rằng danh tiếng của cháu không tốt, vậy hãy để cho Hoắc Phong Lang ngồi vào vị trí tổng giám đốc đi. Cháu là người có quyền lực, cháu không quan tâm người khác nói gì”.

“Cháu đang muốn chọc giận ta sao?” Ông cụ Hoắc vỗ bàn tức giận nói.

“Thân thể của ông cứng rắn không chết được.” Hoắc Anh Tuấn ưu nhã lau miệng rồi đi thẳng lên lầu, hai phút sau, anh lại xách giỏ dâu tây đi về phía cửa.

Diệp Minh Ngọc sắc mặt trắng bệch như tuyết, bà ngoại Hoắc tức giận nói: "Cháu đứng lại, tiễn Minh Ngọc về nhà"

"...vâng."

Hai mắt Hoắc Anh Tuấn lóe lên, đồng ý.

Diệp Minh Ngọc vui mừng chạy đến, theo anh ra ngoài và lên xe.

Dây an toàn còn chưa được thắt chặt, chiếc xe thể thao đã lao đi ngay lập tức như tên lửa.

Dọc theo đường đi, Hoắc Anh Tuấn dường như không giống với đang lái xe, anh chỉ đơn giản là đang chơi tên bay, cả quãng đường, nhìn thấy tốc độ ít nhất là 200km/h, Diệp Minh Ngọc sợ hãi hét lên không ngừng.

Cuối cùng cũng tới cửa biệt thự của Diệp gia, Hoắc Anh Tuấn phanh xe lại, Diệp Minh Ngọc lao xuống nôn thốc nôn tháo.

Diệp Minh Ngọc nắm lấy tay áo anh, đáng thương nói: "Thiếu gia, em biết anh ở bên ngoài có người con gái khác nhưng em có thể mắt nhắm mắt mở với chuyện này. Anh xem, bà ngoại Hoắc và ông cụ Hoặc cũng đều thích em. Chúng ta kết hôn hai người họ sẽ rất vui vẻ. Vả lại danh tiếng của anh bây giờ đang bị tổn hại, nếu bây giờ không kịp cứu vớt..."

"Cô đang uy hiếp tôi” Hoắc Anh Tuấn kéo cằm cô.