Đơn Xin Ly Hôn

Chương 54: Quay Phim Khiêu Dâm (Anh Trai H) - thượng



(CHÚ Ý: Từ chương 54: -66 là chuyện về Trình Húc và Ngạn Thất)

Video bị gián đoạn, quang hình trước mặt nhanh chóng biến mất, Ngạn Thất cúi đầu nhìn nam nhân đang không ngừng run rẩy dưới thân, thấp giọng cười: “Em trai bảo bối của anh căn bản không tin tôi và anh cùng nhau làm chuyện này. Nếu như cậu ta biết sự thật, không biết sẽ bày ra cái loại biểu cảm gì đây, tôi rất mong đợi nha.”

Da thịt trắng nõn của Trình Húc dính đầy mồ hôi trơn bóng, sắc mặt đỏ bừng lên rồi lại chuyển trắng bệch, môi bởi vì cắn quá chặt mà lưu lại dấu răng, vùng da bị rách, cổ tay bị nam nhân kẹp chặt cũng hiện thành một vòng tròn đỏ, máy liên lạc hàng ngày không biết bị ném đi đâu, mà cặp mông đang ép vào phần bụng của nam nhân, hậu huyệt bị kéo căng đến cực độ, chỗ đó đang ngậm tinh khí thô to và hung dữ.

Nơi kết hợp nổi lên một vòng tròn bọt trắng, nhìn vô cùng dâm mĩ, mông vì bị véo mà in vài dấu tay, đầy gợi cảm và sắc tình. Chân tóc của Trình Húc lấm tấm mồ hôi, lồng ngực phập phồng kịch liệt, rõ ràng là do sự kích động của chuyện vừa rồi vẫn chưa hoàn toàn bình ổn lại. Ngạn Thất buông lỏng sự áp chế ở cổ tay, lộ ra dáng vẻ vừa ấm áp vừa đa tình, “Em trai của anh là đang đổ oan cho người khác, tôi bây giờ làm tình cũng là bị anh câu dẫn.”

Trình Húc nhắm mắt, cuối cùng cũng thả lỏng răng, nhỏ giọng nói: “Tôi không câu dẫn cậu…”

“Mặc áo sơ mi trắng đến phòng tôi đánh thức tôi, không phải là câu đẫn tôi thì là gì?” Ngạn Thất thích thú dùng ngón tay chơi đùa đầu ngực của anh, nơi đó đã bị hút đến to lên vì bị đùa bỡn cả ngày lẫn đêm, căn bản không phải là độ lớn mà nam nhân bình thường đạt được, màu sắc cũng hồng tươi câu người, giống như một quả anh đào. Ngạn Thất kéo cánh tay của anh lên, dương vậy dày cộm rút ra, đổi vị trí chính diện, lại ngậm một bên đầu vú, một lần nữa đỉnh dương vật vào sâu trong hậu huyệt mềm mại, ấm nóng.

Dương vật thô to mạnh mẽ đút vào, hậu huyệt vừa mới được thả lỏng vài giây lại lần nữa bị lấp đầy, đường gân căng phồng cọ xát vào thịt vách mẫn cảm khiến Trình Húc khẽ rên rỉ. Đáy mắt đã có ánh nước, ngũ quan vẫn anh tuấn, ôn nhã, nhưng không còn giống với vị cấp trên ngày trước, thỉnh thoảng còn lộ ra phần trầm mặc, chán nản.

Tấm trí anh bị đánh gục một phần lớn là do những thay đổi sau phá sản.

Mà một phần khác chắc chắn là do nam nhân này mang đến.

Trình Húc để nam nhân bú mút đầu ngực của mình, dùng chất giọng khàn nói: “Không cho phép, không cho phép nói chuyện này với Tiểu Cẩn, nếu không…cậu vừa nãy thật sự để cho em ấy nhìn thấy chúng ta…tôi sẽ không bỏ qua cho cậu…”

“Vâng” một tiếng. Ngạn Thất kéo căng đầu vú trong miệng rồi nhả ra, trên mặt mang theo chút giễu cợt, “Anh không bỏ qua cho tôi như thế nào?’ Anh ta ghé vào tai Trình Húc, thấp giọng nói: “Phải biết rằng, nếu không phải tôi hảo tâm giúp đỡ, cả thể giới có thể xem phim sex của anh rồi, anh cho rằng em trai của mình liệu có biết không? 《GV của con trai thủ phú sau khi phá sản》 , thật là một chủ đề hấp dẫn và bắt mắt, em trai bảo bối của anh cho dù hàng ngày đều ở nhà thêu thùa may và nhưng cũng không thể bảo đảm rằng có người muốn dậu đổ bình leo, cố ý mang lên báo để làm bẽ mặt anh. Hay là anh cảm thấy tình huống đó sẽ tốt hơn?

Trình Húc sắc mặt tái nhợt, thấp giọng nói: “Đừng nói nữa!”



“Thật ra cũng không sao, đợi em trai bảo bối của anh đến chất vấn tôi, tôi liền nói nguyên nhân khiến anh lựa chọn quay GV không phải là bởi vì không đủ phí y tế, dù sao cậu ta đưa một hộp pha lê cho anh, bán đi hoàn toàn đủ phí phẫu thuật cho Trình Tranh, anh đưa ra lựa chọn này, chỉ là vì không lỡ bán pha lê đó đi.” Ngạn Thất nói đến đây, sắc mặt liền trở lên lạnh lùng: “Cậu ta nghe rồi nhất định sẽ rất cảm động phải không? Tình anh em khiến người khác cảm động biết bao, để bảo toàn thứ mà em trai yêu thích, nguyện ý bán thân xác của mình.” Anh ta nói đến đây, rút dương vật ra khỏi người Trình Húc, hai, ba bước xuống giường, mở ngăn tủ đầu giường lấy ra một cái hộp.

Trình Húc nhìn thấy động tác của anh ta, sắc mặt thay đổi, một từ “Đừng” vừa nói ra, Ngạn Thất liền mở cái hộp ra.

Chiếc hộp không lớn, nhưng bên trong chứa đầy 300 hạt pha lê, ngay cả vào ban ngày, ánh sáng phát ra bởi nhiều hạt trân châu như thế tụ hợp lại cũng đặc biệt rõ ràng, tràn đầy rực rỡ và đặc biệt đẹp đẽ. Ngạn Thất dường như nhìn thất thứ gì đó chán ghét, tay nghiêng đi, chiếc hộp lật ngược lại, từng hạt từng hạt pha lê rơi trên người Trình Húc.

Những hạt pha lê màu xanh lăn trên da thịt trắng nõn, lăn trên ga trải giường, thậm chí trên mặt đất, rất nhanh tản ra xung quanh. Ngạn Thất vất chiếc hộp đi, leo lên trên, Trình Húc muốn trốn, nhưng vừa mới leo lên phía trước được vài bước, liền bị nam nhân dễ dàng áp chế. Ngạn Thất cười sung sướng nói: “Không phải rất thích sao? Không phải rất trân trọng sao? Làm sao? Tại sao lại muốn trốn?” Anh ta ghé sát vào tai Trình Húc, giọng nói trầm thấp đầy từ tính, mang theo sự gợi cảm khiến người ta tê dại: “Thứ đồ quý báu như vậy, có lẽ nên giấu kỹ một chút, giấu ở nơi bí mật một chút, ví dụ như…” Ngạn Thất cầm một hạt pha lê trơn bóng, đưa đến hậu huyệt mềm mại của Trình Húc, dùng đầu ngón tay đẩy nhẹ, hạt pha lê bị ép chặt vào trong cơ thể Trình Húc "Nếu tôi đặt ở đây thì không ai có thể lấy đi được."

“Không…” Ánh mắt Trình Húc hiện lên tia xấu hổ và tức giận, vươn tay muốn móc hạt trân châu ra, nhưng Ngạn Thất lại không chế cổ tay của anh. Ánh mắt nam nhân đầy hung dữ, lại một lần nữa đưa dương vật đang nộ trướng của mình vào cái mông đang vểnh lên của anh.

Quy đầu vừa đỉnh vào, lập tức hạt pha lê trong hậu huyệt bị đẩy sâu vào, hạt pha lê vô tình ma sát vào tiến tiền liệt của Trình Húc, khiến anh buông lỏng lực chống cự, ngay cả thắt lưng cũng trở nên mềm nhũn, từ trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ. Ngạn Thất nghe đến hưng phấn, một bên dùng lực cắm vào một bên nói: “Ăn hạt pha lê mà đứa em bảo bối thích nhất, lại còn hưởng thụ dục vọng như vậy, nếu để cậu ta biết được, hình tượng anh trai tốt của anh sẽ bị huỷ hoại.”

Pha lê được đỉnh đến chỗ sâu nhất, bên trong lại ẩm ướt trơn trượt, dưới sự thao túng của Ngạn Thất, hạt pha lê còn tuỳ ý lăn lộn, bị ép lăn trên thành ruột, khi ma sát đến điểm mẫn cảm mang cho Trình Húc khoái cảm khó tả. Ngạn Thất nhìn dáng vẻ đó của anh liền cảm thấy vui vẻ, tiếp tục nói: “Từ ngày anh ký thoả thuận với tôi, tôi liền đưa tiền cho anh rồi, anh làm sao lại không đem pha lê đưa cho cậu ta?” Anh ta cắn tai Trình Húc, giống như tình nhân dịu dàng nhất, “Có phải là bản thân nghiện ăn rồi, vì vậy không lỡ trả lại? Còn nhớ một lần anh có thể nuốt nhiều nhất được bao nhiêu hạt không?”

Trình Húc vừa xấu hổ vừa tức giận, nước mắt từ hai khoé mắt chảy ra, cố gắng dãy dụa nhưng một chút cũng không thể địch nổi khí lực của Ngạn Thất, chỉ có thể bị cưỡng ép chịu đựng hoan ái. Ngạn Thất không dừng, tiếp tục nói: “Tôi nhớ là 50 hạt phải không?”

Trình Húc cuối cùng không nghe được nữa, thấp giọng hét lên: “Câm miệng!”

“Thật tham ăn ah, 50 hạt pha lê em trai yêu thích nhất, toàn bộ đều nhét vào trong mông của anh, lại từng hạt từng hạt phóng ra, cái hình ảnh này…tôi cách mấy ngày liền nhớ lại một lần.” Ngạn Thất cười lớn: “Chính là bởi vì như vậy, nên anh xấu hổ khi trả hạt pha lê cho em trai? Vậy sự khổ tâm của anh, lại bị ẩn đi rồi? Cái tên ngốc đó đến hôm nay vẫn không biết anh vì một sở thích của cậu ta mà hy sinh cái gì.”

"Câm miệng! Câm miệng!" Trình Húc xấu hổ hét lên.



“Cậu ta rốt cuộc có mị lực gì mà có thể khiến anh phải hy sinh đến mức này?” Ngạn Thất nói đến đây, đôi mắt khôi phục lại vẻ hung dữ, giống như rất tức, rất giận và ghen tị tột độ. Cậu ta chỉ là đồ vô dụng trong não chỉ có bã đậu! Trừ khuôn mặt còn có thể nhìn được ra thì không có gì tốt, dựa vào cái gì nhận được sự yêu thương và quan tâm của anh nhiều đến như vậy? Anh còn thậm chí nguyện ý vì cậu ta mà bán mình!” Anh ta dường như quan tâm nhất chính là vấn đề này: “Hơn nữa còn không phải là bất cứ lý do đặc biệt quan trọng nào, chỉ là một hộp hạt pha lê vô dụng!”

Anh vừa nghĩ đến nếu công ty không phải do mình mở và hôm đó không phải có nhã ý đến phim trường xem thử, Trình Húc nói không chừng đã quay phim rồi!

Anh đến bây giờ vẫn nhớ những gì đã xảy ra ngày hôm đó.

Vỗn dĩ anh không hề có ý định đến đó, chỉ là có việc gần đấy liền dứt khoát vào trong xem. Trình gia chủ yếu kinh doanh năng lượng, mà lúc Trình Tranh lập nghiệp, là lúc cả thế giới đang tiêu thụ năng lượng mới, ông ta có tầm nhìn nhạy bén, vì vậy đã kiếm được rất nhiều tiền và trở thành người giàu nhất thế giới. Ngạn Thất có cơ nghiệp gia đình và anh không muốn đi lính, mười mấy tuổi liền bắt đầu lập kế hoạch mở công ty riêng, đa số là dịch vụ ăn uống và nhu cầu thiết yếu hàng ngày. Công ty quay phim khiêu dâm duy nhất trên tinh cầu Đề chế này là do anh mở.

Tỷ lệ sinh trên tinh cầu Đế chế ngày càng giảm, các quan chức cấp cao không muốn nới lỏng chính sách định cư nên đã khuyến khích cư dân địa phương sinh thêm con. Ngạn Thất đã mượn chính sách này, để phát triển công ty điện ảnh, thậm chí còn bán video cho các tinh cầu khác. Mà xem phim “quý tộc” của tinh cầu Đế chế làm tình, rõ ràng nhận được rất nhiều sự yêu thích vì vậy những bộ phim của anh tiêu thụ rất tốt.

Sau khi anh đến nơi, người phụ trách nhìn thấy anh rõ ràng có chút ngạc nhiên, sau đó hào hứng chào hỏi: “Ông chủ, người mới đến của chúng ta là “hàng cao cấp” có tiếng, bộ phim ra mắt lần này, nhất định sẽ bán rất chạy! Bão mua! Tiền thưởng cuối năm cho nhân viên không phải lo lắng nữa rồi.”

Ngạn Thất không quan tâm, vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh, “Cái gì “hàng cao cấp”? Cô gái bản địa nào bán thân sao?” Đến đây quay phim cũng không nhất định đều là những người bị ép đến đường cùng, cũng có người “bạo lộ sở thích”, có người nghiện tình dục kỳ quái thích được người khác quay mình làm tình sau đó được người khác xem, cũng có một số người hoàn toàn là đến tận hưởng, bởi vì bọn họ có chế độ đặc biệt, nếu có người “quý tộc” nào muốn quay phim nhưng không bằng lòng để lộ mặt, công ty có thể chuẩn bị một mặt nạ để che mặt, rồi đưa ra một vài mánh khoé, nhưng đến mua cũng rất nhiều. Tất nhiên, vẫn có những trường hợp đặc biệt, ví dụ như ngôi sao khiêu dâm nổi tiếng nhất Lier, chính là người của gia tộc Hugh nằm trong 10 gia tộc bản địa, là một “giống cái mới” nổi tiếng, dung mạo vô cùng xinh đẹp, dáng người cũng rất chuẩn, vừa trắng vừa mềm, eo thon, mông đầy đặn, nơi riêng tư vừa xinh đẹp vừa chặt. Mỹ nhân như vậy, vốn dĩ là đối tượng được nhiều thanh niên ưu tú cầu hôn, nhưng cậu ta lại vô cùng truỵ lạc, còn thích để lộ cơ thể xinh đẹp của mình, vì vậy lựa chọn quay phim. Hơn nữa cậu ta còn muốn lộ mặt, không hề né tránh danh tính, ăn chơi vô cùng cởi mở, ngay cả khi không quay phim ở công ty, cậu ta cũng sẽ đăng tải một số video khiêu dâm và táo bạo trên trang web cá nhân của mình. Vì vậy thu hút hàng triệu fan khắp nơi trên thế giới, mỗi lần ra phim đều bán cháy hàng.

Ngạn Thất cho rằng là “phụ nữ” là vì trên thực tế sau khi qua khảo sát, nam nhân trên toàn thế giời vẫn thích nhất các phim khiêu dâm do phụ nữ quay. Nhưng họ luôn luôn không tìm ra một phụ nữ nào có điều kiện thích hợp để “bạo”, bây giờ có mấy người hot, nhưng chất lượng đối với Ngạn Thất đều rất bình thường, dù sao bọn họ không phải là “quý tộc bản địa”. Vì vậy khi nhìn người phụ trách hào hứng anh mới hỏi như vậy.

“Không phải là phụ nữ, cũng không phải là quý tộc.” Người phụ trách vẫn rất cao hứng.

Ngạn Thất cũng có chút hiếu kỳ: “Vậy là cái gì?”

“Là một người không bao giờ nghĩ đến.” Người phụ trách cao hứng đến mức xoa tay, bán tín bán nghi một chút rồi mới nói: “Là con trai của người giàu nhất trước đây, Trình Húc.”

Vẻ mặt lãnh đạm của Ngạn Thất khi nghe đến cái tên này nhất thời trở lên trấn kinh: “Ông nói ai?”