Đợi Em Nói Yêu Anh

Chương 9: Lâm Vũ tức giận



Tiết trời thu vô cùng quang đãng, bầu trời trong vắt không có lấy một gợnmây. Gió thu mang theo cảm giác mát lành dịu nhẹ khẽ vuốt ve da thịt,mang theo mùi hương thoang thoảng như có như không vất vít đầu chóp mũi, thoải mái đến mức chỉ khiến cho người ta muốn ngắm mắt ngủ say. Quảthật là thời tiết vô cùng thích hợp để... bùng học. Trên nóc sân thượngcủa một trường đại học, một bóng dáng nhỏ bé nằm ườn trên nền đất, đầugối lên hai tay, chiếc mũ lưỡi trai màu trắng gần như che khuất nửakhuôn mặt. Cô mặc một chiếc áo len màu nâu đất và một chiếc quần bò đơngiản, hai chân vắt chéo lên nhau, hồi lâu không có cử động dường như đãlâm vào giấc ngủ an tĩnh.

Lâm Vũ có một thú vui rất lạ, chính xác là thói quen thì đúng hơn, chính là nằm ngủ ở những nơi cao như gốccây, bờ tường và thậm chí là cả mái nhà. Thật ra chuyện này cũng khôngcó gì lạ, từ nhỏ cô đã sống ở vùng quê, leo trèo nghịch ngợm không có gì mà không thử qua, hơn nữa còn suốt ngày trèo lên mái nhà đọc sách rồingủ quên khiến cho mẹ không ít lần tức giận. Chỉ là về vấn đề này, LâmVũ quả thật là muốn sửa mà không sửa được. Cô thật tâm thích cái cảmgiác ở trên cao ấy, làn gió mát quật vào mặt từng hồi, không có buồn bã, không có muộn phiền, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể cuốn theochiều gió, buông lỏng tâm hồn mình. Dường như mỗi lúc như vậy, cô cảmnhận được sự tự do chưa bao giờ có, dù cho ngắn ngủi, dù cho mơ hồ,nhưng dù sao, cô cũng muốn tận hưởng cảm giác đó thật tốt.

"Rầm"

Một tiếng đạp cửa vang lên vô cùng vô cùng lớn, dường như thể hiện sự bấtmãn của người mới đến, hoặc chỉ đơn giản... là dùng để thị uy. Tiếngbước chân hỗn loạn hòa với tiếng bang bang như tiếng gậy guộc đều đặnđập vào tường, càng ngày càng lớn, chỉ một lúc liền có một giọng nói ồmồm trầm thấp xen vào

" Mẹ kiếp, nói, mày đi với nó bao nhiêu lần. Mày ngủ với nó bao nhiêu lần rồi"

Tiếng một nam sinh thét lên đầy phẫn nộ, nhanh chóng hòa lẫn với tiếng nức nở gần như bật khóc của một nữ sinh, cô ta có vẻ như quá mức sợ hãi, thânthể run lên lợi hại, không nói được câu nào.

" Khóc cái *** gì mà khóc. Cmm. Tránh ra chỗ khác "

" Thằng kia. Mày biết nó là người yêu của tao mà con dám chơi nó. Mày muốn chết phải không"

" Đại ca, nói nhiều với nó làm gì. Cho nó một trận. Ỷ có vẻ ngoài đẹp một chút liền muốn làm gì thì làm"

" Đúng vậy đại ca, đánh nó..."

" Đánh nó"

" Đánh nó"

" Đánh nó đi..."

Tiếng hò hét vang lên không ngừng vang lên bên tai không may làm cho ngườinào đó khó chịu, cực kì khó chịu. Hai hàng lông mày cô nhíu chặt lại,đôi mắt dưới chiếc mũ lưỡi trai vẫn nhắm nghiền

Bộp

Mộttiếng động rất nhỏ từ từ vang lên lại bất ngờ làm cho đám người đang ồnào ở dưới im lặng lại. Tên nam sinh vừa chửi bới lúc trước sững sờ đưatay lên trên đầu mình, lấy xuống thứ vừa từ nơi nào đó bay tới. Nhìnthấy thứ mà anh ta vừa từ từ lấy xuống, không chỉ bản thân anh ta mà tất cả bọn đàn em xung quanh đều trợn tròn mắt, há hốc mồm không thể tinđược bởi thứ đó không phải thứ gì khác mà chính là lõi táo. Đúng vậy.Một cái lõi táo được gặm rất đẹp, rất chỉn chu vừa được lấy từ trên đầuhắn xuống

Bộp

Không đợi cho tên cầm đầu kịp hồi hồn, lạicó một cái lõi táo nữa lại bay xuống, vẽ nên một vòng cung xinh đẹp rồitừ từ đáp trên đầu hắn.

Bộp

Cái thứ 3

Bộp

Cái thứ 4

Im lặng. Vẫn là một mảnh im lặng. Dường như hắn vẫn chưa phản ứng được điều gì vừa diễn ra.

Phụt... hahahaaha

Bỗng nhiên một tiếng cười sảng khoái vang lên khiến tên cầm đầu hồi hồn,không ai khác chính là nam sinh suýt nữa bị đánh cho một trận kia. Cậuta ôm bụng cười phá lên, cười đến mức cúi gập người xuống, càng cườicàng hăng, ngón tay vừa chỉ vào tên cầm đầu vừa cười. Thấy tên cầm đầuliếc qua một cái, cậu ta mới giảm tiếng xuống, nhưng vẫn cười, thậm chícòn phô trương đưa tay lên gạt vết nước mắt mới trào ra.

" Xin lỗi. Nhưng mà quả thật là quá mức buồn cười đi. Lõi táo...Phụt...haahaaha. Thật là cười chết mất.."

Tên lão đại kia cực kì bẽ mặt, khuôn mặt đỏ bừng, nhiều hơn hết là tức giận phẫn nộ, hướng về nơi mấy cái lõi táo kia vừa rơi xuống mà gào lên

" Cmn. Đứa nào. Đứa nào ném táo xuống. Ra đây cho tao"

Người nào đó nằm trên cao nghe thấy từng hồi gào thét , sờ soạng sang xungquanh lại chỉ thấy vài quả táo nguyên vẹn, không còn chiếc lõi táo nào,cực kì phiền não, biết vậy lúc nãy ăn nhiều thêm một chút. Đôi mắt đangnhắm chặt cũng từ từ mở ra, trong mắt còn vài tia mơ hồ mờ ảo như đangngái ngủ

Tên cầm đầu gào thét mấy hồi không thấy có tiếng trảlời, cảm giác như mình đang bị người ta trêu chọc, càng căm tức hơnchuẩn bị dẫn bọn đàn em đi lên. Ngay lúc hắn ta vừa bước được vài bước,bất chợt liền nghe thấy tiếng giày thể thao nện nhẹ nhàng từng nhịp trên từng bậc thang, từng bước từng bước đi xuống, chẳng mấy chốc một bóngdáng cao gầy xuất hiện ngay trước mắt.

Lâm Vũ chớp chớp đôi mắtcòn đang ngái ngủ cho tỉnh hẳn, cô đang bực, cực kì bực. Tất cả nhữngngười nào từng quen biết với cô đều biết rằng cô ghét nhất bị người khác làm phiền khi đang ngủ, sau khi cô vừa ngủ dậy tính tình đặc biệt xấu.Cô quét mắt qua những người phía dưới, chỉ một chốc liền hiểu rõ đượctình hình. Một đám người hùng hùng hổ hổ đang vây xung quanh một namsinh, tên cầm đầu trên tay còn cầm một cây gậy gỗ, cũng chính là tên màcô vừa ném lõi táo vào đầu, bên cạnh là một nữ sinh co ro một góc, vệtnước mắt còn chưa khô. Nam sinh đứng ở giữa có khuôn mặt rất đẹp, mộtđôi mắt phượng hẹp dài vô cùng quyến rũ, sống mũi cao thẳng, bạc môi khẽ nhếch lên tạo nên một bộ dáng chỉnh thể yêu nghiệt, có vẻ như rất đẹpmắt, nhưng trong mắt Lâm Vũ, lại vô cùng thích hợp đi làm ngưu lang (Ngưu lang- trai bao).

Thì ra là đang đánh ghen

Lâm Vũ thầm nghĩ như thế, cô còn tưởng là có chuyện gì kinh khủng lắm chứ.

Tên cầm đầu cho đến khi hoàn hồn nhìn thấy Lâm Vũ xuất hiện trước mặt mình, máu nóng liền bốc lên đầu. Tmd. Mình lại bị một con nhóc ném lõi táovào đầu, hơn nữa lại còn là 4 cái, Tmd, 4 cái lõi táo.

Nếu nhưLâm Vũ là một mỹ nữ thanh thuần đáng yêu hoặc chỉ đơn giản là có chút ít nhan sắc, tên cầm đầu kia có lẽ sẽ cân nhắc việc tha thứ cho cô mộtlần, chỉ là Lâm Vũ với khuôn mặt này, thật sự rất khó để với đến hai từ " Mỹ nữ".

Lâm Vũ từ từ bước xuống, cho đến khi hoàn toàn đối diệnvới tên cầm đầu, ánh mắt chăm chú nhìn vào khuôn mặt thường thường củahắn, khẽ mở cánh môi đỏ mọng, chậm rãi phun ra một câu

" Các người thật ồn "

Tên cầm đầu thật sự đứng hình, không chỉ hắn mà tất cả những người đứng đóđều đứng hình, duy chỉ có tên nam sinh yêu nghiệt kia bình thản tựa vàotường, hai tay đút túi quần, ánh mắt nhìn cô đầy hứng thú.

Lâm Vũ nói xong một câu, cảm thấy cả giấc ngủ cũng đã bị phá hỏng, không cònlí do gì ở đây nữa liền quay lưng định bỏ đi. Tren cầm đầu thấy vậy nhưmột phản xạ túm lấy bả vai của cô, đầu tiên cảm thấy con nhóc trước mắtquả thật là một kẻ quái dị, nhưng ngay sau đó nghĩ đến việc mình vừa bịbẽ mặt trước mặt đàn em, lực trên tay chợt mạnh hơn, ý định cho cô mộttrận cảnh cáo. Lâm Vũ liếc mắt qua, cảm nhận một cánh tay nặng trịchđang để trên vai mình, cả người cứng lại, ánh mắt tối đi. Trong khi tênkia còn chưa kịp phản ứng cô đã cầm lấy cánh tay kia, nhanh chóng vặn ra sau, đồng thời một chân đạp vào đầu gối của hắn khiến cho hắn quỳ mạnhxuống, đầu gối đập mạnh xuống nền đất tạo nên từng tiếng bang bang vangdội. Tên cầm đầu kia thét lên một tiếng đau đớn, hắn dường như cảm thấycánh tay của mình đã bị vặn đứt, và quả thật Lâm Vũ đã làm như thế thật. Dám chạm vào cô, đáng chết.

Mấy tên đàn em xung quanh thấy têncầm đầu kêu lên đau đớn, sững sờ một lúc rồi nhanh chóng bổ nhào đến tấn công Lâm Vũ, tạo thành một vòng trong bao quanh cô. Lâm Vũ đạp thêm một cú thật mạnh để tên cầm đầu kia nằm rạp hẳn xuống đất, chiếc lưỡi nhỏvươn ra khẽ liếm đôi môi khô khốc, ánh mắt lạnh lùng quét một đám ngườiđang chuẩn bị xông đến, cả người làm ra một tư thế chuẩn bị tiêu chuẩn.Tên yêu nghiệt vốn đang đứng xem kịch vui, nhìn một đám người chuẩn bịthực hiện một màn quần ẩu, có chút lo lắng định tiến lên giúp đỡ, nhưngngay sau khi thấy động tác của cô thì đứng nguyên một chỗ, chăm chú quan sát.

Nếu như anh đoán không nhầm, tư thế kia chính là karatetiêu chuẩn, hơn nữa động tác chuẩn như vậy chắc chắc cấp bậc không thấp. Anh ta đoán không sai, Lâm Vu đúng là đã học Karate, nhưng không chỉkarate mà tản đả, quyền đạo,...đều có học qua, hơn nữa hiện tại cô cũngđã là đai đen karate, giải quyết những tên này tuyệt đối không thành vấn đề.

Cảm nhận một nắm đấm xé gió đi tới, Lâm Vũ nhanh như chớplùi ra sau, nghiêng người tránh sang một phía rồi chộp lấy cổ tên kia,quay ngoắt một góc 180° rồi dùng lực, một cú quật vai đẹp mắt diễn ranhanh gọn và hoàn hảo không có chút sơ hở. Lâm Vũ đạp lên lưng kẻ vừangã xuống, tiếp tục thực hiện một cú đá xoáy cao, một loạt các động tácđược thực hiện chuyên nghiệp dứt khoát khiến cho tên yêu nghiệt đangđứng một chỗ cực kì ngạc nhiên. Trong khi mấy tên kia vô cùng chật vậtchống đỡ thì Lâm Vũ lại cực kì nhàn nhã, trên mặt không chảy một giọt mồ hôi, rõ ràng là 8 người đánh một người, thế nhưng lại không thể độngđến một sợi tóc của cô chứ đừng nói là hạ gục cô.

Lâm Vũ nhìnmột đám người đang nằm la liệt trên đất, khuôn mặt lạnh lùng bước tớichỗ tên cầm đầu đã bị cô vặn gãy tay, ngồi xuống ngay bên cạnh, tay đặtlên gáy hắn, miệng nhỏ kề sát vào một bên tai của hắn, thấp giọng nóimột câu sau đó liền đứng dậy, bỏ đi. Tên cầm đầu nhìn bóng lưng nhỏ nhắn của cô, đột nhiên cảm thấy lạnh hết cả sống lưng, nghĩ đến những lời cô vừa nói, trong lòng chực trào lên cảm giác sợ hãi, cảm giác sợ hãi chưa từng có lại tồn tại khi đối mặt với một nữ sinh thoạt nhìn vô cùng yếuđuối. Anh ta còn nhớ rõ cảm giác lúc đó, cảm giác một mảnh dao sắc nhọntrong kẽ tay của cô đặt ở gáy của anh, cảm giác mát lạnh của kim loạichạm vào da thịt, bên tai rõ ràng là giọng nói nhàn nhạt lanh lảnh lạicó thể khiến anh ta tái mét cả mặt mày

" Quản tốt mồm của anh.Nếu như ngày mai tin ngày mai tin này truyền ra bên ngoài trường thì sẽkhông chỉ là một cánh tay thôi đâu "

Có vẻ như anh ta đã thực sự chọc phải người không nên chọc rồi

Lâm Vũ nhặt túi táo đặt ở một bên xuống, chỉnh trang lại quần áo rồi chuẩnbị mở cửa bước ra ngoài, ngay khi tay vừa chạm vào tay nắm cửa liềnnghe thấy giọng nói vang lên phía sau

" Khoan đã. Bạn học, có thể cho mình biết tên được không"

Lâm Vũ lạnh nhạt quay đầu lại, lướt qua tên yêu nghiệt vừa cất giọng hỏi,đôi mắt sâi hút hồn đối diện với đôi mắt phượng hẹp dài của hắn, sau một khắc lại lạnh lùng mở cửa rời đi

Tên yêu nghiệt đứng nguyên một chỗ nhìn bóng lưng cô khuất sau cánh cửa, trong đầu chợt nghĩ thầm

" Đôi mắt của cô ấy.... thật đẹp"