Độc Thần

Chương 131: Cuồng hóa.



Lời vừa dứt, cả người Độc Nhĩ Kha căng ra, độc công âm thầm vận chuyển nén tới mức cao nhất, lực lượng cũng áp súc cực đại, ngoài ra hắn còn liên tục vận chuyển những đại chu thiên qua tám đường kinh mạch từ một tới tám, hai đường kinh mạch của công pháp Âm Dương Độc Công, một chu thiên qua thập nhị kinh, và hai huyệt nhâm đốc mạch.

Ngoài ra hắn còn dẫn độc công tiến tới Vạn Linh Huyệt và Tụ Linh huyệt để đẩy nhanh tốc độ luân chuyển của độc công. Chỉ có tốc độ cao thì mới phát ra uy lực lớn, giống như một viên đạn được bắn ra với tốc độ cao so với một viên gạch được ném ra nhẹ nhàng, uy lực chênh lệch cực kỳ rõ ràng.

Nhưng khi Độc Nhĩ Kha nhìn về phía Lỗ Khắc thì khiến ánh mắt hắn chấn kinh, chỉ thấy hai tay Lỗ Khắc nắm lại, sau đó hai nắm tay nện lên ngực mình, miệng hắn phún ra một ngụm máu đỏ tươi, nhưng Lỗ Khắc lại không vì thế mà sắc mặt tái đi mà lại trở nên đỏ rực, bỗng nhiên thổ linh lực trào ra, sau đó khí tức của hắn liên tục tăng lên, tốc độ tăng lên rất nhanh, thổ linh lực hắn cũng trực tiếp sung mãn hơn gấp nhiều lần.

Cùng với đó ánh mắt của Lỗ Khắc ngày một đỏ lên, cơ mặt co rúm lại dường như có sự đau đớn vậy nhưng lại không thấy hắn kêu la một câu gì, trong mắt đã bắt đầu xuất hiện tơ máu, sau đó biến thành màu huyết hồng.

Khí tức của Lỗ Khắc trực tiếp tăng lên gấp ba lần lúc đầu thì dừng lại, lúc này có vẻ đã ngang ngửa với cảnh giới Linh Tôn Đại Viên Mãn. Nhưng chỉ khác là thần trí của hắn không mấy thanh tỉnh mà thôi.

Độc Nhĩ Kha thấy không ổn, tay kết ấn nhanh chóng phóng lại phía Lỗ Khắc, hắn không cho phép Lỗ Khắc có thêm thời gian để ổn định lại trạng thái, một khi chờ hắn ổn định lại trạng thái thì kết cục của hắn sẽ thảm.

- Hỏa ấn.

Hai tay chắp lại, kết ấn, Hỏa Độc Công tràn ra tốc độ nhanh kinh khủng, tốc độ kết ấn của Độc Nhĩ Kha có chút không theo kịp nhưng hắn vẫn rất nhanh, rất nhanh trên tay hắn hình thành một hỏa ấn hình tam giác khổng lồ, cả người Độc Nhĩ Kha bắn đi, Hỏa ấn giáng xuống Lỗ Khắc.

Grao.

Lỗ Khắc đã phát hiện ra Độc Nhĩ Kha tấn công hắn, ánh mắt càng thêm đỏ rực, cả người dường như điên cuồng lên, gào một tiếng như dã thú, không ngờ hắn lại đánh ra một Phiên Giang Cuồng Lãng đánh tới Hỏa Ấn của Độc Nhĩ Kha. Tốc độ của hắn cũng không kém cạnh gì Độc Nhĩ Kha, có khi còn hơn, mặc dù hắn thần trí không còn thanh tỉnh lắm nhưng hắn vẫn nhận ra kẻ trước mặt là đối thủ của hắn.

Oành.

Độc Nhĩ Kha trực tiếp bị chấn cho bắn lại, hự lên một tiếng phun ra một ngụm máu, sắc mặt có chút tái đi. Khi vừa va chạm với một chưởng của Lỗ Khắc kia hắn cảm thấy nó ẩn chứa lực lượng mạnh kinh khủng, lực lượng này đánh tan Hỏa Ấn của hắn, khiến cho nó tiêu tán, Hỏa Ấn cũng không thể làm gì được Lỗ Khắc, một chưởng giống như hời hợt của Lỗ Khắc kia vậy mà lại khiến cho Độc Nhĩ Kha không thể chống đỡ.



Độc Nhĩ Kha vừa bắn ra còn chưa kịp phản ứng thì Lỗ Khắc đã phóng tới, lần này lại một chưởng Phiên Giang Cuồng Lãng phách tới Độc Nhĩ Kha. Quá cấp bách Độc Nhĩ Kha chỉ kịp đưa tay ra trước ngực, sau đó thi triển Hàn Băng Thuẫn ngăn cản chưởng lực của Lỗ Khắc.

- Bành.

Một chưởng nện xuống khiến cho Hàn Băng Thuẫn vỡ nát thành nghìn vạn mảnh, lực đạo khiến hai tay Độc Nhĩ Kha tê rần, cánh tay đỏ lên, ngực cũng bị chấn cho đau đớn, máu tươi trào lên cổ họng nhưng lại bị hắn cố nuốt xuống.

Nhưng lúc này Thổ linh lực tràn vào khiến cho hắn khó lòng khống chế, nó liên tục quét qua, tàn phá kinh mạch của hắn, khiến cho kinh mạch của hắn rồi loạn, một số chỗ đã bị tắc nghẽn. Độc Nhĩ Kha vội vàng hạ lệnh cho Ngũ Thải Phệ Trùng tiến tới thôn phệ đoàn linh lực này, mặt khắc hắn nhanh chóng vận Âm Dương Độc Công tiến hành luyện hóa và điều tức thương thế.

Một mặt lùi lại, một mặt nhanh chóng tìm phương án ứng phó, sắc mặt Độc Nhĩ Kha trở nên cực kỳ ngưng trọng.

“Nếu ngươi đã muốn điên cuồng thì ta sẽ điên cuồng với ngươi.”

Chạy không thoát vì tốc độ của Lỗ Khắc quá nhanh, nếu cứ để cho hắn đánh thì Độc Nhĩ Kha không tàn thì cũng bại. Trong lòng sinh ra ý nghĩ độc ác với bản thân, một ý nghĩ điên cuồng sắp được hắn làm ra.

“Đã vậy thì nén lại cho ta, tăng tốc cho ta.”

Độc Nhĩ Kha vận Âm Dương Độc Công điên cuồng nén ba đoàn khí lại, nén, nén, nén, rồi lại nén. Tới cực hạn của hắn nhưng hắn vẫn không từ bỏ, vẫn tiếp tục nén. Lúc này cơ mặt của hắn đã căng lên gân xanh nổi lên, ánh mắt trắng dã, kinh mạch cũng bị sức nén của độc khí khiến cho đau đớn.

Không những thế bộ pháp liên tục luân chuyển, cả người phải nhanh chóng kéo dài khoảng cách của Lỗ Khắc hoặc tránh né thế tấn của hắn. Nhưng chuyện này lại không được như ý muốn, tốc độ và lực đạo của Lỗ Khắc không phải Độc Nhĩ Kha lúc này có thể đối phó được.

Kẹt.



Rốt cuộc Độc Nhĩ Kha cũng thành công nén vượt cực hạn, trong lòng càng ngưng trọng, độc công được điên cuồng vận chuyển, chu thiên, đại chu thiên, độc công khuếch đại, hai tay liên tục kết ấn. Bài Sơn Ấn ba động, ấn khí tam sắc lóe lên chói mắt, ấn pháp cũng kết thành, Độc Nhĩ Kha hướng thẳng Lỗ Khắc nện tới.

- Bài Sơn Ấn.

- Thổ Phốn.

Uỳnh, hự.

Hai chiêu thức va chạm khiến cho không khí nổ tung, không gian vặn vẹo, nền đá chu vi hai thước bị quét sạch sẽ, cả hai bị chấn cho hộc máu bay vọt về sau, Độc Nhĩ Kha sắc mặt tái nhợt, còn Lỗ Khắc hai mắt lại càng đỏ hồng hơn, kẻ đánh trọng thương hắn thì hắn càng muốn giết kẻ đó. Lúc này Lỗ Khắc giống như một con dã thú đang bị thương, lúc này chỉ muốn cắn người, xé xác kẻ đã đánh nó trọng thương.

Bặc, bặc.

Cả hai đáp xuống đất khiến cho nền đá cũng bị chấn cho vỡ vụn hình thành một dấu chân thật sâu.

Cả người Độc Nhĩ Kha xoay tròn, bộ pháp bước ra càng ngày càng nhanh, tốc độ xoay càng ngày càng nhanh. Hai tay hoa lên, một hỏa ấn dần dần hình thành, hỏa ấn biến ảo xoay tròn cùng với tốc độ của Độc Nhĩ Kha, mục quang lạnh lẽo của Độc Nhĩ Kha phóng tới Lỗ Khắc cả người vọt tới, Hỏa Ấn đánh ra.

- Hỏa Ấn.

- Thổ Hùng Phanh Thây.

Uỳnh.

Va chạm khiến cho không khí một lần nữa nổ tung, cả hai đều bị thương nặng bắn vọt ra đằng sau, không khí cũng bị biến thành một trận cuồng phong càn quét những gì trong vòng ba thước. Liệt hỏa bùng phát nóng rực, càng khiến cho không khí thêm cuồng mãnh.