Độc Chiếm Quân Sủng, Hoàng Hậu Không Dễ Chọc

Chương 125-2



Lúc Trương Vân Nguyệt trở về phòng, đã bình tĩnh lại, bây giờ nàng đã biết người mà nàng phải oán hận là Hoàng hậu và Hiền phi, như vậy nàng tự nhiên cũng sẽ giết người nữa.

"Chủ tử, ngài nên nghỉ ngơi một chút đi, một lúc nữa nhị hoàng tử sẽ trở lại, nếu để cho nhị hoàng tử nhìn thấy ngài như vậy sẽ đau lòng." Tầm Nguyệt tiến lên nhìn chủ tử nhà mình, trong lòng rất lo lắng cho nàng, hiện tại nàng vẫn còn đang trong thời gian ở cữ, nhưng cứ chạy khắp nơi, nếu lưu lại bệnh căn thì phải làm sao bây giờ?

"Không cần, ngươi đi chăm sóc Tiểu An đi." Trương Vân Nguyệt cự tuyệt sự hầu hạ của cung nữ, bệnh căn? Lưu lại bệnh căn thì sao? Hiện tại tất cả ý niệm trong đầu nàng chính là giết chết Hiền phi và Hoàng hậu, nếu nàng ngồi yên một chỗ không làm gì, nàng sợ mình sẽ điên mất!

"Chủ tử, hoàng thượng đã nói cho người biết là ai đã ra tay rồi hả?" Lý Ma Ma nhìn dáng vẻ cắn răng nghiến lợi của Trương Vân Nguyệt, rốt cuộc yên tâm.

So với bộ dạng lúc trước luôn muốn giết người của nàng, thì hiện tại tìm được kẻ để oán hận, như vậy cũng tốt!

"Hiền phi, hoàng hậu còn có cả Quý Phi." Sắc mặt của Trương Vân Nguyệt rất khó coi.

"Chuyện này......" Lý Ma Ma biết chuyện lần này nếu chỉ do một người làm thì không thể nào thành công được, nhưng bà cũng không ngờ cả ba vị phi tử có vị trí cao trong hậu cung đều tham gia, nếu như sự việc lần này chỉ liên quan đến Hiền phi và Hoàng hậu, thì một mình Trương Vân Nguyệt đối phó với hai nàng ta là chuyện không khó,vì sau Hoàng hậu đã không còn Hoa gia chống lưng, thế lực nhà mẹ đẻ Hiền Phi cũng không lớn mạnh gì.

Quý phi chính là phiền toái lớn nhất của nàng, hiện tại hoàng thượng còn phải dùng đến Hàn gia.

"Không cần bận tâm tới Quý phi, ta muốn báo thù nhưng cũng không thể để hoàng thượng gặp phiền phức." Trương Vân Nguyệt lạnh lùng nói, Hàn Ngọc Cầm, nàng trước hết để yên cho nàng ta,nhưng đảm bảo hoàng thượng cũng sẽ không để cho Hàn gia sống yên ổn mãi được, trong quân đội không thể nào chỉ có mỗi một gia tộc là Hàn gia. Lần này biên ải xảy ra chiến sự vừa đúng lúc là cơ hội để cho Triệu Khải Hâm cất nhắc một vài trợ thủ.

Lý Ma Ma thấy dưới tình huống này Trương Vân Nguyệt dù tức giận nhưng vẫn có thể vì hoàng thượng mà suy nghĩ, trong lòng bà rất vui mừng, điều này biểu lộ trong lòng của Trương Vân Nguyệt cũng không phải hoàn toàn không có hoàng thượng, như vậy công sức mà hoàng thượng bỏ ra cũng đã có hồi báo rồi.

"Ma ma. Thời điểm trước kia khi ta đi theo các ngươi học về hương liệu không phải đã làm ra được một loại ngửi thấy rất nhạt, nhưng một lúc sau cả người sẽ đỏ lên vì ngứa ngáy đó sao?" Trương Vân Nguyệt nhìn Lý Ma Ma hỏi.

"Chủ tử ngài chuẩn bị dùng thuốc kia để đối phó với người nào?" Lý Ma Ma nhìn Trương Vân Nguyệt có chút không xác định. Hương liệu này chỉ cần dính vào một chút xíu cũng sẽ đỏ lên vì ngứa ngáy, càng gãi lại càng ngứa, lúc đầu khi chế hương liệu này bà bị dính một chút xíu ra tay thôi nhưng cũng làm cho bà ngứa ngáy một hồi.

Nhưng loại này dễ hòa tan trong nước nên sau khi tắm xong thì sẽ hoàn toàn biến mất.

"Ta thấy khoảng thời gian gần đây hoàng hậu vô cùng rảnh rỗi, mỗi ngày đều muốn lợi dụng những nữ nhân khác trong hậu cung mưu hại ta, còn nàng ta ngồi giữa ngư ông đắc lợi."

Trương Vân Nguyệt cảm thấy hoàng hậu thay đổi rất nhiều, cũng lợi hại hơn rất nhiều, mặc dù nàng ta không trực tiếp hãm hại nàng, nhưng nàng ta lại có thể lợi dụng mấy nữ nhân trong hậu cung đối phó nàng, đã như vậy nàng sẽ không làm gì cả, chuyện lần này nàng cũng chỉ phân phó cung nữ đi làm, nếu như Hoàng hậu có tra ra.

Thì tội của nàng chỉ đơn giản là không quản giáo tốt người dưới mà thôi!

Loại sai lầm này nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, hiện tại Hoa gia không ủng hộ hoàng hậu, vả lại Triệu Khải Hâm cũng sẽ không dùng chuyện này để trách phạt nàng. Việc đó sẽ khiến người trong thiên hạ cảm thấy Triệu Khải Hâm là một người máu lạnh vô tình, lúc cần thì dùng, không cần nữa sẽ mang đi trách phạt.

"Việc này, nô tỳ lập tức cho người đi làm." Lý Ma Ma xoay người đi tìm Triệu Khải Hâm nói tính toán của Trương Vân Nguyệt cho Triệu Khải Hâm biết.

"Làm theo ý của nàng ấy, nàng ấy làm như vậy cũng coi như nghĩ cho trẫm rồi." Một câu nói này của Triệu Khải Hâm khiến Lý Ma Ma hiểu được Triệu Khải Hâm đã có tính toán khác rồi. Triệu Khải Hâm không thể lập tức phế Hoàng hậu, nhưng hắn rõ ràng cũng không nguyện ý để Hoa Lăng Duyệt tiếp tục làm Hoàng hậu.

Không phải bởi vì sau lưng Hoa Lăng Duyệt không còn sự ủng hộ của Hoa gia, mà là Hoa Lăng Duyệt không còn thích hợp làm hoàng hậu nữa, Hoa Lăng Duyệt không thông hiểu chuyện trong hậu cung, nhưng lại nắm chánh sự trong triều đình khá rõ ràng.

Ám vệ của Triệu Khải Hâm hành động rất nhanh, ba ngày sau bên trong Phượng Minh cung liền truyền ra tin tức Hoa Lăng Duyệt nhiễm bệnh.

"Ta muốn đi xem mẫu phi! Muốn đi thăm mẫu phi!" âm thanh của tiểu bằng hữu Triệu Thiên Sâm truyền đến, cậu đang dính vào trên đường, cậu đã nghe chuyện xảy ra với mẫu phi và đệ đệ của mình, trong lòng cậu rất lo lắng.