Độc Bộ

Chương 141: Mục tiêu đời người!



"Bộ công tử? Ha ha, quả thật là lần đầu tiên nghe thấy có người gọi ta như vậy, ngươi cứ gọi ta là Bộ Tranh được rồi, xưng hô như thế không được quen cho lắm." Bộ Tranh cười cười, xưng hô thế này xác thực là lần đầu tiên nghe thấy, tin tưởng sau này sẽ càng nhiều, có lẽ sau này sẽ thành quen, nhưng hiện tại khẳng định là chưa thể nào quen được.

"Ha ha, Bộ công tử quả thật khiêm tốn, điểm này so với những đệ tử danh môn cao ngạo kia mạnh hơn rất nhiều, chẳng hay Bộ công tử có biết luyện khí hay không?" Tư Đồ Kiều cũng không thay đổi cách xưng hô, tiếp tục hỏi Bộ Tranh một vấn đề, người của Linh Bảo tông, cho dù là đệ tử tạp dịch cũng có thể luyện khí, hơn nữa trận khí luyện ra sẽ không tệ lắm, ít nhất cũng có thể bán cho bình dân.

Đối với thương nhân mà nói, hàng hóa không nhất định phải tốt nhất, chỉ cần có người mua thì đó chính là hàng hóa tốt, rất nhiều người không có cơ hội rớ đến trận khí cao cấp, cũng chỉ có thể mua trận khí cấp thấp, cho nên, trận khí cấp thấp không có nghĩa là sẽ không có thị trường mà còn là thị trường lớn nữa đằng khác.

"Biết một chút, chẳng qua là căn bản, bình thường ta đều luyện chế ngọc phù, không biết thứ này có hữu dụng với các ngươi không?" Bộ Tranh cũng nổi lên hứng thú, trong tay hắn còn tồn trữ một số còn chưa bán đi bởi vì không có thời gian.

Đoạn thời gian gần đây, hắn không hề đi chợ mua bán đồ, đều là cùng Thượng Quan Tiểu Muội luyện chế cái trận khí kia, đó là một đại công trình, hắn chỉ xem thôi cũng đạt được lợi ích không nhỏ.

Số tồn trữ này cũng là lúc hắn luyện đan thuận tiện luyện chế, tôi luyện thủ pháp của mình.

"Ngọc phù sao? Thứ này đối với chúng ta đương nhiên hữu dụng, công tử có bao nhiêu chúng ta thu bấy nhiêu." Hai mắt Tư Đồ Kiều sáng ngời, dù cho không có ý định lôi kéo Bộ Tranh nhưng xem ra Bộ Tranh cũng có giá trị nhất định, quả thật không uổng công làm quen.

"Giá cả thế nào?" Bộ Tranh hỏi.

"Ngọc phù cấp nhất cấp nhị cấp mỗi cái một lượng bạc, nếu như là loại hình công kích thì giá cao hơn một chút, hai lượng bạc. Còn ngọc phù tam cấp tứ cấp, phổ thông nhất thì mười lượng bạc một cái, tốt hơn chút thì trăm lượng cũng có thể." Tư Đồ Kiều nói.

Phân cấp của ngọc phù là căn cứ theo uy lực của ngọc phù, điều này tương đối ứng với thực lực cá nhân. Ngọc phù nhất cấp chẳng khác nào là thực lực nhất mạch, nhị cấp tương ứng là nhị mạch, cứ thế mà suy lên.

Càng là thực lực cấp thấp, càng dễ luyện chế, cấp càng cao thì càng khó khăn, giá tiền tự nhiên cũng gấp bấy nhiêu lần lên, nếu đến cấp tám cấp chín, có thể nói đó là một con số thiên văn (cực lớn).

Hơn nữa, chiêu thức chỉ có thể phong ấn bên trong ngọc phù đồng cấp hoặc cấp cao hơn, đồng thời còn có liên quan đến vấn đề xác suất thành công, cho nên tốt nhất là dùng ngọc phù cao cấp hơn để phong ấn, như vậy xác suất thành công sẽ cao hơn một chút.

"Chỗ của ta đều là ngọc phù nhất cấp, lấy giá một lượng bán cho ngươi." Bộ Tranh lập tức lấy ngọc phù ra, thứ này hắn muốn luyện bao nhiêu thì có bấy nhiêu, hơn nữa giá tiền cũng hợp lý, phải biết rằng hắn bán ở chợ tối đa chỉ được vài đồng bạc, ít hơn rất nhiều.

Ngẫm lại cũng đúng, nơi đó chính là tông môn luyện khí, thứ này đi đâu cũng thấy, quá nhiều thì mất giá trị, đây là thiết luật của thị trường.

Rất nhanh, giao dịch liền hoàn thành xong, Tư Đồ Kiều trả tiền cũng rất sảng khoái, giá tiền hắn đưa ra vốn là giá thu mua thông thường, những ngọc phù này qua tay bán đi, lợi nhuận hắn thu được khẳng định không chỉ gấp đôi.

Bộ Tranh không quan tâm Tư Đồ Kiều lời nhiều hay lời ít, bởi vì đây là người ta đáng có được, người ta muốn xây dựng con đường cho mình đã phải bỏ rất nhiều vốn, không cần phải soi xét đến cái lợi nhuận của người ta.

Bất quá, sau đó Bộ Tranh đột nhiên nghĩ tới một chuyện...

"Không bằng như vậy đi, tiền này đổi thành tài liệu, ngươi có những tài liệu gì?" Hiện tại Bộ Tranh không thiếu tiền mà là thiếu một số lượng lớn tài liệu, có tài liệu rồi thì hắn tùy tiện luyện chế cái gì cũng có thể đổi thành bạc.

"Tài liệu? Lúc này ta cũng không phải là đi buôn bán tài liệu luyện khí cho nên không có nhiều, có thể sẽ không đủ." Tư Đồ Kiều cau mày nói, bộ dáng có chút ngượng ngùng.

"Thế còn dược liệu?" Bộ Tranh hỏi.

"Dược liệu quả thật có không ít, công tử muốn những thứ này sao?" Tư Đồ Kiều có chút nghi hoặc hỏi han, người của Linh Bảo tông không phải đều là luyện khí sao, cần dược liệu có tác dụng gì, mua bán sao? Hẳn là không, nếu là buôn bán còn không bằng trực tiếp lấy tiền cho rồi.

"Ân, có linh dược là được, linh dược vô dụng ta cũng lấy, có thể đổi được bao nhiêu thì đổi cho ta bấy nhiêu." Bộ Tranh nói.

"Được!" Tư Đồ Kiều gật gật đầu, linh dược vô dụng là thứ đồ mang tính phiêu lưu, cơ hồ không ai thu, bản thân cũng thu thập không ít, nhưng công việc này quả thật là lao tâm lao lực mà lợi thu được không bao nhiêu.

Hiện tại có Bộ Tranh tiện thể thu lấy mấy thứ này, trên căn bản là tặng kèm với những linh dược hữu dụng khác.

Vì thế, Tư Đồ Kiều lấy ra số tài liệu Bộ Tranh yêu cầu, đồng thời tặng thêm một số linh dược vô dụng cho Bộ Tranh, vụ giao dịch này, có thể nói giúp Bộ Tranh lãi không ít hoàn toàn đối lập so với trước kia.

Mượn tài liệu luyện khí mà nói, mặc dù nói Tư Đồ Kiều không có nhiều lắm có thể không đủ, nhưng so với số lượng mà Bộ Tranh mua được trong chợ trước kia thì vẫn nhiều hơn, quả nhiên mua tài liệu luyện khí tại môn phái luyện khí, dù cho là phổ thông nhất, so với nơi khác cũng mắc hơn một chút.

Cứ thế, hoàn thành xong giao dịch này có thể nói là đôi bên cùng có lợi.

"Tốt lắm, sau này có chuyện gì, có thể thông qua Tư Đồ thương hội ở các nơi liên hệ với ta, bình thường ta đều ở Tiểu Lâu Thành của Phong Hoa liên minh, khi nào rảnh đến Phong Hoa liên minh tìm ta." Sau khi giao dịch xong Tư Đồ Kiều vẫn duy trì nụ cười nói.

"Được, ta biết rồi." Bộ Tranh gật đầu, nếu như có đi ngang qua Phong Hoa liên minh thì hắn cũng không biết vì hắn có biết đó là nơi nào đâu.

"Ta qua bên kia xem một chút, sẽ không quấy rầy nhã hứng ngắm cảnh của Bộ công tử nữa." Lúc Tư Đồ Kiều sắp sửa rời đi thì hắn nhìn thấy tiểu thổ cẩu, nó ở trên người Bộ Tranh chuyển tới chuyển lui, hai mắt rất là linh động, tạo cho người ta cảm giác rất không tầm thường.

"Con chó nhỏ này rất không tồi. Được mấy tháng rồi?" Tư Đồ Kiều thuận miệng hỏi một câu.

"Được hơn một tháng tuổi rồi." Bộ Tranh đáp lại một câu.

"?? Hơn một tháng tuổi? Đây là giống chó gì?" Tư Đồ Kiều hơi lặng đi, tuy rằng hắn không có thú chơi chó, nhưng vì từng bán qua vài con chó nên cũng biết một hai, con thổ cẩu này thoạt nhìn qua là mấy tháng tuổi, cớ tại sao mới có một tháng tuổi?

Chẳng lẽ đây không phải là thổ cẩu bình thường?

"Chỉ là thổ cẩu bình thường mà thôi." Bộ Tranh trả lời, đây quả thật là một con thổ cẩu trăm phần trăm, bất quá do hậu thiên bồi dưỡng nên có chút đặc thù mà thôi.

Con Vượng Tài này không chỉ có mỗi một cái tụ linh yêu khí (phàm là trận khí cho yêu thú dùng đều gọi là yêu khí, kể cả động vật bình thường). Hơn nữa mỗi ngày ăn linh lương dược thiện của Bộ Tranh, thậm chí còn được ăn đan dược, dù chỉ là cặn của một vài đan dược, nhưng cũng khiến nó nhanh chóng sinh trưởng.

"Không thể nào, thổ cẩu một tháng tuổi có thể lớn đến vậy sao?" Tư Đồ Kiều có chút nghi hoặc.

"Có thể vì được hấp thu nhiều linh khí nên sinh trưởng nhanh hơn một chút." Bộ Tranh trả lời. Con Vượng Tài này đích thật sinh hoạt như vậy. Chẳng qua hắn nói tương đối bình thản, khiến người ta cho rằng Vượng Tài sinh sống ở Linh Bảo tông, cho nên hấp thu được nhiều linh khí một chút.

"Chuyện này cũng có khả năng." Tư Đồ Kiều nhìn nhìn Vượng Tài, gật đầu tán thành nói.

Tiểu Lâu Thành nơi hắn ở linh khí rất yếu không thể so với Thiết Mộc Đường, cũng không có loại động vật nào lớn nhanh như thổ cẩu cả. Bất quá, cách nói này thật ra đã từng nghe qua, thậm chí đã từng có thổ cẩu yêu hóa, cho nên không chú ý nhiều.

Mà lúc sau, hắn tò mò nhìn Vượng Tài thêm vài lần rồi nhìn đến tụ linh yêu khí đeo ở cổ Vượng Tài, thầm than : Linh Bảo tông quả nhiên không hổ là Linh Bảo tông, ngay cả thổ cẩu của một đệ tử tạp dịch cũng có thể có được yêu khí, chẳng thế trách nó lớn nhanh như vậy.

Huyền không thuyền một mực tiến về phía trước, ba ngày sau, Bộ Tranh đã tới phụ cận huyện Nhạc, lúc này, Bộ Tranh đột nhiên phát hiện, nguyên lai nghỉ có lương nửa tháng là không đủ. Chỉ tính riêng đi lại đã mấy một tháng, nếu tiếp tục nán lại thêm mấy ngày, vậy cho dù ngày đó có xin phép thì cũng không có tiền lương.

May mắn, may mắn ca mang theo lò luyện đan, không trì hoãn công tác, cuộc sống trên huyền không thuyền, ca cũng luyện ra không ít lò bồi nguyên đan, Vượng Tài cũng ăn không biết bao nhiêu cặn thuốc.

Nói đến chuyện Vượng Tài ăn cặn thuốc, nguyên nhân là do Bộ Tranh, bởi vì Bộ Tranh có đôi khi sẽ lấy cặn thuốc để nếm thử dược tính, kết quả bị Vượng Tài thấy được, cho rằng thứ này có thể ăn nên bắt đầu ăn theo, mà không ngờ nó hoàn toàn không bị sao cả, chỉ là lớn lên tương đối nhanh, những thứ khác đều rất bình thường, thậm chí so với bình thường còn tốt hơn.

Vì thế, Bộ Tranh dựa trên nguyên tắc chống lãng phí, quan trọng nhất là Bộ Tranh ăn cơm rất sạch sẽ, không có cơm thừa canh cạn, cho Vượng Tài ăn cơm chẳng khác nào chia phần với nó, vì thế mỗi ngày hắn đều cho Vượng Tài ăn cặn thuốc, Vượng Tài hiện tại không chỉ màu lông càng lúc càng sáng mà ngay cả thể hình cũng càng ngày càng mập, cứ tiếp tục như vậy, Vượng Tài này tương lai có thể giả dạng thành gấu con.

"Bộ công tử, đưa công tử tới đây thôi, phía dưới có một cái thành nhỏ, công tử có thể mua ngựa đi đường." Huyền không thuyền hạ thấp độ cao, Bộ Tranh liền tự mình nhảy xuống, khinh công của hắn quả thật không tồi, chẳng mấy chốc mà cách xa huyền không thuyền, còn Tư Đồ Kiều thì cũng lập tức nói lời từ biệt Bộ Tranh, sợ khoảng cách quá xa không nghe thấy.

"Được, cám ơn Tư Đồ lão bản, sau này còn gặp lại." Thanh âm của Bộ Tranh từ phía dưới truyền tới, lúc này Tư Đồ Kiều mới an tâm rời đi.

Mà vị trí Bộ Tranh hạ xuống là ngay tại phụ cận thành nhỏ, sự xuất hiện của huyền không thuyền cũng mang đến cho thành nhỏ sự náo động, thành nhỏ này không phải là không có huyền không thuyền đi ngang qua, nhưng mà đến mấy tháng mới thấy một cái, đây dĩ nhiên là đồ chơi hiếm lạ.

Người gần đó nhìn thấy Bộ Tranh từ trên trời giáng xuống, cảm thấy rằng Bộ Tranh nhất định là một đại nhân vật, không nói đến huyền không huyền, nhìn thân thủ của hắn, trong thành nhỏ này không có ai sánh bằng.

Nếu như Bộ Tranh sinh sống tại thành nhỏ này, với năng lực của hắn, hắn chắc chắn có thể trở thành thổ hào của thành nhỏ này, còn cái thôn nhỏ kia, càng khỏi cần phải nói, đây không phải là cuộc sống mà Bộ Tranh trước kia theo đuổi.

Bất tri bất giác, Bộ Tranh đúng là đã đạt được mục tiêu cuộc đời mà hắn hằng ao ước trước kia, mục tiêu này đối với người có năng lực, thật sự quá nhỏ nhoi.

Bất quá, Bộ Tranh không rõ ràng lắm với điều này, bằng không hắn chắc chắn sẽ suy nghĩ một chút...

Suy nghĩ một chút sao? Đổi lại Bộ Tranh trước kia, hắn sẽ xem xét vấn đề này sao? Sẽ không, tuyệt đối không, hắn nhất định không chút do dự trở thành thổ hào nơi đây.

Bộ Tranh không biết, theo thời gian trôi qua, mục tiêu cuộc đời của hắn đã bắt đầu biến hóa, suy nghĩ của hắn cũng biến hóa, mặc dù biến hóa này không phải rất rõ ràng, nhưng nó có tồn tại.

Đây cũng là rất bình thường, bất luận kẻ nào cũng sẽ có biến hóa như thế, giai đoạn nhân sinh bất đồng sẽ có mục tiêu bất đồng, mà sau khi trải qua chuyện tình bất đồng, cũng sẽ xuất hiện mục tiêu bất đồng.

Mà mục tiêu biến hóa không có nghĩa là tính cách xử sự biến hóa, đây chẳng qua giống như khi ngươi đạt tới một độ cao nhưng phát hiện độ cao này còn chưa đủ, bản thân phải tiếp tục hướng về trước, vậy cũng chỉ có định ra một mục tiêu mới, tiếp tục tiến lên.

Đương nhiên, ngươi có thể lựa chọn dừng lại nghỉ ngơi một chút sau đó lại tiếp tục tiến về phía trước.