Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 95: Trương Tâm Anh bạn học



- Xin chào a Tâm Anh bạn trai . Chúng ta là nàng bạn học . Ta là Tiểu Tuyết .

- Soái ca , Ta là Tiểu Lan .

- Ta là tiểu Huệ .

Trương Tâm Anh ba người bạn học lần lượt giới thiệu .

Hạo Thiên cũng mỉm cười gật đầu , nói :

- Hạo Thiên , Tâm Anh bạn trai .

- Oa ... Quá dễ nghe rồi . Thanh âm này ....

- Ta nghe đều muốn tan chảy a ...

- Mỉm cười quá soái đi .

Hạo Thiên còn chưa dứt miệng thì Trương Tâm Anh ba người bạn học lập tức bật thốt lên khen ngợi . Khen tới chính bản thân hắn đều có chút ngượng ngùng .

Không chỉ có Hạo Thiên , mà Trương Tâm Anh lúc này cũng cảm thấy xấu hổ vô cùng . Vì bản thân mình ba tên bạn học mê trai mà cảm thấy mất mặt xấu hổ . Nàng vội vàng khục khục ho khan hai tiếng , nói :

- Ba người các ngươi còn không mau ngồi xuống ?

- Như vậy ... Như vậy có hay không làm phiền hai người a .

- Đúng vậy a ...

Mấy nữ sinh có vẻ ngập ngừng nói . Nhưng mà các nàng động tác lại không có một chút ngập ngừng nào . Toàn bộ yên vị ngồi trên ghế .

Cực phẩm a .

Hạo Thiên trong lòng thầm cười một tiếng , nhưng hắn cũng không quá chú ý .

Trương Tâm Anh ba cái bạn học nhan sắc bình thường , không quá xinh đẹp nổi bật . Có thể gọi là tầm trung loại kia .

- Các ngươi muốn ăn uống gì thì tùy ý gọi .

Hạo Thiên cười cười nói . Sau đó vẫy vẫy tay gọi phục vụ viên .

- Soái ca , thật sự có thể tùy ý gọi ?

- Ừm

Đạt được Hạo Thiên câu trả lời sau khi , gọi là Tiểu Huệ nữ hài hai mắt toả sáng .

Cái này cửa tiệm phục vụ cho khách nước uống , đồ ăn vặt ... Các loại . Loại này cửa tiệm có thể nói là thời kỳ đại học nữ sinh thánh địa .

- Như vậy a . Ta muốn một phần sinh tố xoài , cộng thêm ....

Ba cái nữ sinh không chút khách khí nào bắt đầu lựa chọn đồ ăn đồ uống các loại . Phục vụ viên ở một bên bắt đầu cật lực ghi chép .

- Tâm Anh , muốn chút gì đó ?

Hạo Thiên cười nhìn ngồi bên cạnh mình Trương Tâm Anh hỏi .

- Ta muốn một ly ...

Trương Tâm Anh liếc nhìn phục vụ viên nói . Nàng ngược lại chỉ là lựa chọn duy nhất một ly nước hoa quả .

- Tâm Anh , ngươi bình thường không phải thích ăn cái này sao ? Làm sao không gọi nha .

- Đúng vậy , ngươi hôm qua không phải là nói thèm sao ? Lại còn muốn ăn một đống lớn chủng loại kia ?

Bên cạnh mấy cái nữ sinh bạn học ríu rít hỏi .

- Ta ... Ta có nói sao ?

- Đúng vậy nha . Ngươi mới nói hôm qua đây , không lẽ nhanh như vậy đã quên rồi ?

- Ta ...

Mấy người nữ sinh nhanh chóng mở miệng nói .

- Tâm Anh bình thường thích ăn mấy cái này ?

Hạo Thiên cười cười nhìn mấy nữ sinh hỏi . Hắn đúng là thật không biết là nàng thích ăn mấy thứ đồ này . Hơn nữa theo mấy nữ sinh kia nói nàng mỗi lần ăn còn không ít .

- Đúng vậy nha . Soái ca ngươi là Tâm Anh bạn trai , ngươi không lẽ lại không biết ?

- Ân ..

- Soái ca ta nói cho ngươi a , mấy ngày trước ta cùng Tâm Anh đi ăn , nàng còn ăn toàn là cái này . Ăn đến mức bụng nhỏ còn cao cao nhô lên đâu . Lúc về còn nói ước gì ngày nào cũng ăn cái này thì tốt rồi .

Nữ sinh gọi là Tiểu Lan hồn nhiên nói . Nàng hoàn toàn là không chút nào chú ý tới Trương Tâm Anh sắc mặt lúc này đã đen lại .

- Ừm . Ngoài này ra còn có cái gì nữa không ?

Hạo Thiên nhiều hứng thú hỏi . Xem ra Trương Tâm Anh cô nàng này còn là một cái ăn hàng đâu .

- Còn có rất nhiều đâu . Như hôm trước ... A Tiểu Tuyết ngươi kéo ta làm gì ?

- Không có .

Vốn đang định nói tiếp thì Tiểu Lan bị ngồi bên cạnh Tiểu Tuyết dùng tay kéo kéo . Xem ra tiểu Tuyết lúc này cũng đã phát hiện ra là Trương Tâm Anh sắc mặt không đúng .

Lại nói Trương Tâm Anh , nàng lúc này có thể nói là hận không thể tìm cái lỗ chui xuống . Mặt mũi có thể nói là mất sạch .

Nàng ăn uống những chuyện này làm sao có thể cùng Hạo Thiên nói nha . Quá mất mặt xấu hổ rồi .

Trương Tâm Anh cúi đầu , mím mím môi . Một bộ không dám nhìn người dáng vẻ .

- Bảo bối , cần hay không ta giúp ngươi gọi kia vài món đồ ăn ?

Hạo Thiên nghiêng đầu , miệng ghé vào Trương Tâm Anh bên tai , hỏi .

- Không ... Không cần .

- Làm sao không cần rồi ? Ngươi như vậy muốn ăn thì cứ thoải mái mà ăn thôi . Không lẽ sợ ta không trả nổi tiền ?

- Không ... Ta không muốn ăn .

Tiền ? Đây không phải là tiền vấn đề nha . Mà là mặt mũi vấn đề a .

Trương Tâm Anh khuôn mặt đỏ bừng . Nàng ngước nhìn Hạo Thiên , nói :

- Ta bình thường rất ít ăn mấy thứ này .

- Ân .

- Ngươi phải tin tưởng ta a .

- Ừm .

Hạo Thiên nhìn nàng gật đầu . Nghiêm túc dáng vẻ , nói :

- Ta không tin ngươi thì tin ai a , bảo bối .

- Hì hì .

Trương Tâm Anh vui vẻ cười một tiếng . Có điều chỉ vài giây sau đó nàng nụ cười im bặt . Bởi vì Hạo Thiên lúc này đã vẫy tay gọi phục vụ viên , gọi một đám lớn những món đồ nàng thích ăn . Sau đó hắn còn bổ thêm vài câu khiến bản thân nàng hận mà không có chỗ phát tác .

......................

- Tốt , soái ca . Chúng ta đi trước , không quấy nhiễu hai người các ngươi thế giới .

Ra tới cửa , ba nữ sinh cười duyên nói .

- Mau đi mau đi .

Trương Tâm Anh bật cười nói .

- Oa ... Xem ra nhà chúng ta đại mỹ nữ đã đợi không kịp .

Tiểu Tuyết cười trêu ghẹo . Sau đó còn kéo kéo Trương Tâm Anh ra một góc , nói nhỏ cái gì đó . Chỉ thấy Trương Tâm Anh khuôn mặt đỏ lên , đi trở về Hạo Thiên chỗ bên cạnh .

- Tốt , chúng ta đi trước a .

- Tạm biệt soái ca

- Bye bye ...

Ba nữ sinh phất phất tay sau đó rời khỏi . Hạo Thiên nhìn Trương Tâm Anh giây lát , hỏi :

- Nàng nói cái gì khiến ngươi mặt đỏ như vậy ?

- Mặt đỏ ? Có sao ?

- Có .

- Không có a . Ngươi nhìn lầm đi .

- ...

Nhìn lầm ? Ngươi tin sao . Hiện tại ngươi còn đỏ mặt đứng trước mặt ta đây !

Hạo Thiên trong lòng đậu đen rau muống một tiếng , rồi kéo tay nàng hướng phía xe mình đi tới .

Trên xe .

- Ta nói bảo bối , ngươi cũng đừng như vậy nhìn ta . Ta phải hoảng sợ a .

Hạo Thiên liếc liếc Trương Tâm Anh nói .

Cô nàng này nãy giờ cứ chăm chú nhìn chằm chằm vào hắn . Khiến hắn có chút không tự nhiên .

- Ta nhìn một chút ta bạn trai cũng không được rồi ? Thật đẹp ...

Trương Tâm Anh cũng không có thu hồi ánh mắt , nàng chỉ là nhẹ giọng hỏi .

- Thật đẹp ?

- Ân . Ta bạn trai như thế nào đẹp trai như vậy a . Khiến người ta ganh tị a .

Trương Tâm Anh cười nói . Đồng thời một bàn tay còn vuốt ve hắn khuôn mặt .

- Bảo bối ngươi đúng là một cái háo sắc nữ .

- Ta không có .

- Còn không thừa nhận . Nhớ lúc trước ai đó chủ động cưỡi ở ta trên người , sau đó đem bản thân lần đầu giao ra đâu .

Hạo Thiên cười xấu xa nói .

Trương Tâm Anh lần đầu tiên chính là ở trên xe đưa ra , hơn nữa còn là chính bản thân nàng chủ động .

Nhớ tới chuyện này , Trương Tâm Anh khuôn mặt phiếm hồng , khẽ gắt giọng nói :

- Không cho nói ... Khôngcho nhắc lại a .

- Ân ....

- Không cho cười ta .

- Ân ... Haha ....

- Ngươi ... Hừ ...

Trương Tâm Anh hừ hừ một tiếng . Ngay sau đó bỗng ánh mắt có chút lấp loé , đưa tay đặt ở giữ hai chân hắn khẽ nắm .

Híii

Hạo Thiên đột nhiên bị tập kích khiến hắn không khỏi hít sâu một hơi . Hung ác nhìn nàng , nói :

- Bảo bối , ngươi đây là đang đùa lửa .

- Ta chính là muốn đùa lửa đâu .

Khiêu khích , cái này là trần trụi khiêu khích .

Hạo Thiên hít sâu một hơi , cố gắng đè lại bản thân ý muốn dạy dỗ nàng xúc động . Hiện tại không phải đang là ở trên đường lời nói , hắn chắc chắn sẽ cho nàng biết , khiêu khích bản thân sẽ có kết cục như thế nào .