Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 218: Tấn công hành cung



Phập!

Một tiếng vang lớn.

Ngay cả bức tường phòng họp cũng bị kiếm khí của Diệp Bắc Minh chấn động vỡ tan, gạch đá bay khắp nơi.

Phụt!

Rất nhiều lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Nhuyễn Ngân bị gạch đá đập trúng, phun ra máu mà chết.

Diệp Bắc Minh chắp hai tay sau lưng, đi về phía Kido Oishi.

Giơ một chân.

Dẫm lên lồng ngực của Kido Oishi.

Cảm giác khó thở truyền đến!

Sợ hãi!

Kinh sợ!

Run rẩy!

Người đàn ông Long Quốc trước mặt đúng là giống như quỷ!

Anh lại không sợ súng đạn!

Một kiếm chém chết tất cả võ giả mà ông ta bồi dưỡng!

Anh vốn không phải là người!

Lúc này.

Tất cả tự tin dũng khí trong lòng Kido Oishi đều biến mất không còn dấu vết!

Chỉ còn lại nỗi sợ cùng cực!

Anh đưa một tay ra.

Tóm chặt cổ của Kido Oishi!

Chẳng còn cách nào.

Ông ta sợ đến hai chân mềm nhũn, giống như một vũng bùn.

Đứng lên cũng khó khăn!

Cảm giác khó thở truyền đến.

Hai chân lơ lửng.

Trước nay Kido Oishi chưa từng sợ hãi như vậy, giọng nói cũng run run.

“Mày không thể giết tao!”

“Không thể giết tao!”

“Tao là đại thần nội các, là thần tử bên cạnh hoàng đế bệ hạ!”

“Tao có rất nhiều tiền, tao cho mày hết!”

“Tao có quyền lực ngút trời, cả nửa Đông Doanh này đều nghe theo lệnh của tao, mày tha cho tao, tao làm bù nhìn của mày!”

Vì mạng sống, Kido Oishi liền đặt cược tất cả.

Đôi mắt Diệp Bắc Minh băng lạnh: “Dẫn tôi đi gặp Uy Hoàng!”

Kido Oishi ngẩn người: “Cái gì?”

“Mày… mày muốn gặp Uy Hoàng?”



Hành cung Uy Hoàng ở thủ đô.



Uy Hoàng và một đám đại thần nội các đang nghị chính trong điện.

Đột nhiên.

Thị thần bên cạnh vội vàng chạy vào: “Bệ hạ, tập đoàn Nhuyễn Ngân xảy ra chuyện rồi”.

Uy Hoàng cau mày: “Xảy ra chuyện gì?”

Sắc mặt thị thần tái nhợt: “Một thanh niên Long Quốc xông vào phòng họp ở tổng bộ tập đoàn Nhuyễn Ngân!”

“Ba mươi phút trước, đại thần Kojiro Abe rớt xuống từ tòa nhà tập đoàn Nhuyễn Ngân ngã chết”.

“Năm phút sau, Kimura Suke cũng rớt xuống từ tòa nhà tập đoàn Nhuyễn Ngân ngã chết”.

“Có người xông vào phòng họp của tập đoàn Nhuyễn Ngân nhìn thấy, gần như tất cả lãnh đạo cấp cao đều chết hết!”

“Còn lại mấy người chưa chết cũng bị dọa sợ đến ngớ ngẩn!”

Uy Hoàng nổi giận đùng đùng: “Cái gì!”

Bốp!

Ông ta đập một cái xuống bàn.

Âm thanh vang vọng khắp đại điện!

Tất cả đại thần nội các đều quỳ dưới đất: “Bệ hạ bớt giận!”

Trong lòng bọn họ cũng chấn hãi.

Có chuyện gì vậy?

Chẳng lẽ người Long Quốc đánh đến ư?

Uy Hoàng tức đến tối mặt: “Người Long Quốc thật to gan!”

“Dám xông giết vào thủ đô Đông Doanh chúng ta!’

“Tập đoàn Nhuyễn Ngân là một trong mạch máu kinh tế của Đông Doanh, hắn là ai?”

Uy Hoàng tức đến nhảy lên như sấm: “Bất kể hắn là ai, tìm đến giết cho ta!”



Trước hành cung Uy Hoàng!

Diệp Bắc Minh đứng chắp hai tay sau lưng, nhìn cổng lớn hành cung: “Uy Hoàng ở trong này hả?”

Kido Oishi sợ hãi gật đầu: “Đúng thế, bệ hạ ở bên trong”.

“Đây là hoàng cung của bệ hạ, bên trong có rất nhiều cao thủ võ đạo, còn có kiếm hoàng Đông Doanh Ishimichi trấn thủ cổng lớn hoàng cung!”

“Diệp… Diệp Diệp Bắc Minh, mày không sợ chết thật sao?”

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Sứ mệnh của ông kết thúc rồi”.

Phụt!

Một cái đầu bay cao lên.

Sau đó anh cất bước đi về phía cổng lớn hoàng cung!

“Đứng lại!”

Một đám canh gác nhìn thấy Diệp Bắc Minh đi đến, quát một tiếng: “Đây là hoàng cung, nghiêm cấm lại gần, nếu không, phải chết!”

Diệp Bắc Minh giơ tay chém ra một đường kiếm.

Kiếm Đoạn Long đột nhiên xuất hiện!

Phụt!

Đám canh giác hoàng cung này lập tức bị chém chết.



Động tĩnh quá lớn khiến cổng lớn của hoàng cung Đông Doanh sôi sục.

Mấy trăm cấm vệ quân mắc áo giáp đều xông ra, bao vây Diệp Bắc Minh.

“Mày là ai?”

“Hỏi mày đấy, tại sao không trả lời?”

“Trả lời bọn tao!”

“Khốn khiếp! Nơi này là hoàng cung của hoàng đế bệ hạ, mày đến đây giết cấm vệ quân của bệ hạ, không sợ bị diệt cả gia tộc hả?”

Cấm vệ quân xông đến.

Mấy trăm người khí thế bừng bừng.

Phập!

Diệp Bắc Minh lướt ngang một đường kiếm.

Kiếm khí hào hùng, cuồn cuộn ào ào giết ra.

Lấy anh là trung tâm, tất cả cấm vệ quân xông đến đều bị chém vụn!

Thi thể chất đống thành núi bên ngoài cổng lớn hoàng cung.

“Đóng cổng!”

Cấm vệ quân trên cổng thành quát lớn.

Cổng thành nhanh chóng được đóng lại!

Diệp Bắc Minh đi đến trước cổng thành, chém ra một kiếm!

Choang!

Cổng thành bằng gỗ chắc khổng lồ, bên ngoài được bọc sắt dày năm phân, mà không ngăn được một đường kiếm của kiếm Đoạn Long!

Cổng thành nổ tung, mảnh vụn bay khắp nơi.

Diệp Bắc Minh cầm kiếm Đoạn Long.

Một người một kiếm tiến vào sâu trong hoàng cung!

Liền sau đó.

Một tiếng quát lớn vang lên: “Hoàng cung trọng địa, mà mày cũng dám xông vào? Chết!”

Một bóng người từ trên trời giáng xuống, tốc độ của ông cực nhanh, giống như một tia chớp!

Soạt!

Một thanh võ sĩ đao chém đến, mang theo kiếm khí hình vòng cung, băng lạnh nhức xương, trực tiếp chém về phía đầu của Diệp Bắc Minh!

Đây là một ông lão Đông Doanh, khí thế kinh người!

“Võ hoàng sơ kỳ?”

Diệp Bắc Minh nhìn người đó một cái!

Giơ tay.

Vung một đường kiếm!

Phụt!

Cơ thể của vị võ hoàng này lập tức bị chém đôi ở giữa!

“Ishimichi đại nhân!”

“Ishimichi đại nhân chết rồi… chết bởi một đường kiếm rồi!”

Cấm vệ quân ở khắp xung quanh sợ đến tè cả ra quần.

Diệp Bắc Minh giống như sát thần, tiến vào sâu trong hoàng cung Đông Doanh.