Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 648: Đây chính là một tiệm cơm sao?



( Thêm 1 chương nữa nhé...)

CHƯƠNG 594 : ĐÂY CHÍNH LÀ MỘT TIỆM CƠM SAO ?

Đúng ra thì Đinh Nhị Cẩu đang nghĩ đến hiện tại chính mình đã không còn có chức vụ gì trong chính quyền nữa, vừa vặn tận dụng trong thời gian lúc này đi học khoa chính quy để lấy bằng cấp cho tốt, tranh thủ duy nhất một lần thông qua nắm lấy được bằng cấp khoa chính quy, nhưng sự tình còn lâu mới có được sự đơn giản như hắn tính toán, vốn là Chu Hồng Kỳ vừa tới tìm hắn, đón theo sau là lại là Trọng Hải.

Xác thực mà nói, Trọng Hải gọi điện thoại cho hắn cũng không có nhờ hắn làm chuyện gì, chỉ là gọi hắn đến ăn một bữa cơm mà thôi.

Trọng Hải không biết thông qua con đường nào mà lại được biết Đinh Nhị Cẩu đã đến tại tỉnh thành, vì vậy gọi điện thoại cho hắn, báo cho hắn tám giờ tối nay đến Hạc Minh sơn trang ăn cơm, chính điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu càng thêm nể trọng Trọng Hải, bởi vì Hạc Minh sơn trang không phải là địa phương mà bất luận kẻ nào có thể đến, cho dù là người có rất nhiều tiền cũng không nhất định là có thể được tư cách đến ăn uống, nghe nói tại đó ăn một bữa cơm, không có dưới năm, ba chục ngàn đồng, nhưng vẫn là có người chạy theo như vịt để kiếm được sự bảo lãnh đến cái nhà hàng đó, sự tình đến mức này, vậy thì không phải là chỉ đến để ăn một bữa cơm đơn giản như vậy.
Hạc Minh sơn trang tuy gọi là Sơn Trang, kỳ thật nơi này không có núi, chẳng qua là hình thành từ một đống đất to lớn mà thôi, chẳng qua là ngày trước thành phố Giang Đô lúc đào một cái hồ chứa nước mà tạo thành, bất quá, tại đây tình cờ trở thành điểm cao tự nhiên của thành phố Giang Đô, đến ngay cả khi ấy chuyên gia của Liên Xô viện binh, thấy nơi này phong cảnh đẹp như tranh vẽ địa nên cũng đã xây lên ký túc xá dành cho chuyên gia Liên Xô ở.

Sau nhiều năm thăng trầm, bây giờ chỗ này là Hạc Minh sơn trang, một cái nhà hàng cao cấp của thành phố Giang Đô, ở trong chốn quan trường có rất ít người không biết đến địa phương này, bởi vì nơi này từ trước giờ là dành cho nhóm người cao cấp trong chốn quan trường.

Trọng Hải dù thế nào thì tại quan nhị đại của tỉnh cho nên có thể đến ở chỗ này ăn cơm là bình thường không có gì mà kỳ quái hết, ngược lại chỉ là khó cho Đinh Nhị Cẩu, giống như là một tên tiểu binh được bước vào cung điện vậy, đôi mắt thấy gì cũng lạ lẩm không bình thường.
Vì xe hơi của Đinh Nhị Cẩu mang biển số của thành phố Bạch nên bị ngăn lại ở ngay cửa cổng.

- Này anh, tại đây không thể vào với bảng số xe của nơi khác, xin mời ra ngoài tìm một chỗ đỗ xe đi nhé.

Bảo vệ với vẻ mặt nghiêm trang nói ra, điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu có cảm nơi này này có quy định là như vậy, vì vậy đem xe lui ra, nhưng một màn kế tiếp, lại làm cho Đinh Nhị Cẩu thiếu chút nữa là tức hộc máu mũi, bởi vì sau khi xe của hắn lui ra, thì đằng sau có một chiếc xe, cũng là biển số xe từ tỉnh khác căn bản không có để ý đến bảo vệ, tiến quân thần tốc chạy vụt vào, bảo vệ cũng đồng dạng không nói gì, chỉ là cái xe kia thuộc dạng mắc tiền hơn xe hắn mà thôi, vì vậy hắn nổi nóng lại cho xe chạy vọt tới trước cửa cổng ra vào.

- Này này .. không phải đã nói rồi sao? Tại đây không thể vào với chiếc xe từ tỉnh khác đến.
- Không phải, các ngươi không thể có sự đãi ngộ khác biệt như vậy, tôi cũng là đến nơi này ăn cơm, chiếc xe kia vì cái gì mà có thể đi vào, còn vì cái gì mà xe của tôi thì không thể vào…

- Xe của người ta đó là loại xe gì anh có biết không? Xe Maserati đấy, còn đây xe của anh là loại gì? Hơn nữa, người ta có giấy thông hành, anh có không?

Gã bảo vệ trợn mắt một cái , bộ dạng đầy vẻ khinh bỉ để cho Đinh Nhị Cẩu thiếu chút nữa bốc hỏa, nhưng hắn ngẫm lại cũng không cần phải làm như vậy, đúng lúc này thì đằng sau lại có xe nữa đến, bị chiếc xe của Đinh Nhị Cẩu ngăn tại trước cổng nên không vào được, từ phía sau xe nhấn còi inh ỏi.

Đinh Nhị Cẩu nhìn lấy gã bảo vệ nói :

- Này người anh em, linh động chút đi, không thể chiếu theo lệ này nữa, anh xem, phía sau bắt đầu kẹt xe rồi đấy.
- Không được, đây là quy định ở đây, xin đem chiếc xe quay đầu ra khỏi, đừng có ngăn trở xe phía sau …

Bảo vệ cương quyết .

Kỹ thuật quay đầu xe của Đinh Nhị Cẩu không phải là tốt, ngay cả giấy phép lái xe cũng là tìm người làm giùm cho, đúng lúc này nhất định là khó mà quay đầu trở ra, vì vậy ngay lúc bảo vệ còn chần chừ, hắn đã dẫm nhầm vào chân ga, chiếc Hummer rống lên vọt tới trước, phía trước có một thanh chắn ngang, hoàn toàn không đủ lực cản lại chiếc xe đâm tới, cho nên chiếc xe thoáng cái đã chạy vào bên trong đại viện.

Lúc này nhìn thấy trước mặt chiếc Hummer cản đường vào, Ngô Vũ Tinh cũng rất bực bội, một bên ấn lấy kèn, một bên mắng, nhưng chỉ trong chốc lát rõ ràng trông thấy chiếc xe này tựa như nổi điên phá tan thanh chắn ngang cổng trực tiếp vọt vào trong sân, điều này làm cho Ngô Vũ Tinh phải tặc lưỡi không thôi .
- Đ.M.. đây là ai mà gấu dữ, dám xông thẳng vào trong…

Ngô Vũ Tinh lái xe theo từ phía sau tiến vào, đúng lúc này phía bên trên cổng, bốn người an ninh cầm gậy cảnh sát liền vọt tới trong sân, thì đồng chí Đinh Nhị Cẩu vẫn là ung dung chậm rãi đem xe đổ vào chỗ đậu xe…

- Tiểu tử ngươi trâu bò lắm, lại dám tới nơi này giương oai, nói đi , việc này bây giờ muốn tính sao bây giờ?

- Cái gì mà làm sao bây giờ? Tôi là tới nơi này ăn cơm, đến cùng nơi đây cũng chỉ là một quán cơm, tại đây chất lượng phục vụ, còn phải trông cậy vào người tới nơi này ăn cơm, tôi xem ra cái nhà hàng này phục vụ kiểu này, sớm muộn gì thì cũng vỡ nợ.

Đinh Nhị Cẩu thuận miệng nói ra .

Nhưng bốn gã an ninh thì bị dọa sợ đến quá sức, tiểu tử này quả thật có hậu đài chống lưng nên không biết trời cao đất rộng là gì, loại lời này cũng dám nói ra, nếu để cho lão bản nhà hàng này biết, xem ra lão bản không lột da ngươi ra xem sao ?
- Mấy người các ngươi, đem tên tiểu tử này tống ra ngoài ngay, này tiểu tử, xe của ngươi là tự mình lái đi ra ngoài, hay là đợi tí nữa ta cho người đốt đi?

Một người giống là nhóm trưởng an ninh xông đến bên cạnh Đinh Nhị Cẩu thấp giọng quát nói, xem bộ dáng là hắn sẽ làm thật .

- Hừ lũ tạp chủng, mắt chó nhìn người đánh giá thấp, thử một chút xem sao..

Đinh Nhị Cẩu cũng rất tức giận, hắn biết rõ nơi này là tỉnh thành, nhưng bấtcứ là ở đâu cũng chỉ là một cái tiệm cơm, tiệm cơm chính là một cái chỗ để khách đến ăn cơm , vô luận khách nhân ở nơi nào, còn phân ra đủ loại khác biệt, thật sự là kỳ quái .

- Dừng tay.

Ngay lúc mấy gã an ninh cầm gậy cảnh sát cùng roi điện muốn xông vào phía Đinh Nhị Cẩu, thì Ngô Vũ Tinh cũng đã đậu xe xong, đã đi tới.

- Mấy người các ngươi làm gì đó, đãi khách như vậy sao ? Có muốn tôi hỏi qua bà chủ Bạch một chút, để xem cô ấy giải thích như thế nào?
Ngô Vũ Tinh hiển nhiên là tại vì Đinh Nhị Cẩu mà ra mặt nói chuyện, Đinh Nhị Cẩu cũng đã nhìn ra, nhưng là trong lúc nhất thời hắn không có nhận ra Ngô Vũ Tinh, bởi vì đêm hôm đó lúc hai người phát sinh xung đột, Ngô Vũ Tinh là mặc bộ quân phục .

- A …anh Ngô không cần đâu, tự chúng em báo cáo là được rồi.

Nói xong bốn người an ninh hung hãn nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu, hướng về phía cửa bên trong đi tới .

- Đa tạ anh rồi.

Đinh Nhị Cẩu vẫn còn chưa có nhận ra Ngô Vũ Tinh là ai, nhưng Ngô Vũ Tinh đã sớm nhận ra Đinh Nhị Cẩu rồi, bởi vì kẻ thất bại luôn rất rõ ràng nhớ rõ bộ dạng của người chiến thắng.

- Đinh Trường Sinh, cậu thật sự không nhớ đến tôi à?

Ngô Vũ Tinh rất bất đắc dĩ gọi ra tên của Nhị Cẩu , đúng lúc này Đinh Nhị Cẩu mới thông qua ngọn đèn nhìn thấy rõ người đến là ai.
- Thì ra là sĩ quan Ngô, anh cũng tới nơi này ăn cơm sao?

- Ăn cơm? Ha ha, đúng vậy, ăn cơm…. ồ, hôm nay như thế nào mà cậu đi một mình, Chu Hồng Kỳ đâu rồi, nàng chưa có tới à?

- Hừ, nếu có Chu Hồng Kỳ đến đây thì nhất định nàng sẽ đem mấy tên an ninh đá văng hết rồi, đây chính là một cái tiệm cơm sao?

Đinh Nhị Cẩu bất mãn nói ….