Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 225: Chưa từng thấy ai vô lại như cháu



CHƯƠNG 176 : CHƯA TỪNG THẤY AI VÔ LẠI NHƯ CHÁU.

– Ụm..ụm..

KhiĐinh Nhị Cẩu ấn cái đầu khấc vào miệngĐiền Ngạc Như, cô như bị ngộp thở, haitay quơ quơ qua lại, nhưng hai bàn tay của Đinh Nhị Cẩu lúc này cứng như thép không buông rời cái đầu của cô ra, cuối cùng Điền Ngạc Như cũng phải ngoan ngoãn mở thật to đôi môi khêu gợi bắt đầu dùng lưỡi của mình quấn quanh đầu khấc của hắn, một bàn tay thì nắm chặc trên thân ƈôи ŧɦịŧ ƈôи ŧɦịŧcủa Đinh Nhị Cẩu vừa thô, vừa phồng to, vừa dài khuấy động , ve vuốt.

Đinh Nhị Cẩu kích động giơ cao mông thúc giục Điền Ngạc Như:

– Chị mau mau, em không nhịn được, nhanh dùng cái miệng đi!

Điền Ngạc Như xinh đẹp khêu gợi lúc này đang phủ phục dưới háng Đinh Nhị Cẩu, bú hút lấycôn ŧɦịŧ, trên làn da mặt cô dần dần phớt hồng, bị Đinh Nhị Cẩu khêu mào đốm lửa. khởi động bắt đầu cơn dục hỏa khá bất ngờ.
Đầu khấc của Đinh Nhị Cẩu bị ngậm hết vào trong miệng của cô, trên mặt đầu khấc cái lưỡi của Điền Ngạc Như cuốn vào quấn quanh, một trận sảng khoái ập đến làm ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu càng cương to thêm lên, hắn nhét thêm vào một khúc trên thân ƈôи ŧɦịŧ, làm cái miệng nhỏ nhắn của Điền Ngạc Như căng phồng đôi má lên đến cực hạn không thể phình ra thêm được nữa.

Từ lúc miệng cô bắt đầu ngậm vào ƈôи ŧɦịŧ, Đinh Nhị Cẩu đã biết bản năng nguyên thủy của con cái với cơn động dục đã trỗi dậy, nên hai bàn tay hắn đã thả lỏng ra khỏi đâù của Điền Ngạc Như, cô nhanh chóng nhả ƈôи ŧɦịŧ của hắn ra, nhắm hờ đôi mắt lại, sau đó dùng bàn tay của cô nắm lấy trên thân ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu chà xát đầu khấc của hắn vòng quanh khắp nơi khuôn mặt của mình, cái đầu khấc bóng loáng dính đầy nước bọt của cô đong đưa qua, đưa lại rồi dí sát ở trên lổ mũi, cô hít hà tham lam hít ngửi thích thú cái mùi tanh tanh, với vị hôi nồng đậm đặt khai ngấy của con đực mới vào sáng sớm
Một lát sau Điền Ngạc Như đột nhiên đem ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu nuốt vào miệng, cô dùng đầu lưỡi cùng với hàm răng đều tăm tắp của mình vừa ngậm vừa bú ʍúŧ.

Lúc này Điền Ngạc Như như quì ở trên ghế phụ tái xế, chòng mông, cúi sát đầu bên dưới cái vô lăng xe, cố liếʍ ɭáρ lấy ƈôи ŧɦịŧ, từ bên cạnh Đinh Nhị Cẩu kéo cao cái váy mặc ở nhà của cô lên đên trên hông, lộ ra cặp đùi tuyết trắng non mịn, khi cái qυầи ɭóŧ cũng được vén qua một bên, dọc theo khe hở huyệŧ, những sợi l.ông đen ngay nơi trung tâm cửa hang động phấn nộn đã bị dịch nhờn tiết ra làm dính quyện bệt sát vào hai bên mép lớn âm hộ, làm cho Đinh Nhị Cẩu kích động, hấy cái eo lên để ƈôи ŧɦịŧ thâm nhập thêm sâu vào bên trong khoang miệng của Điền Ngạc Như.

Đinh Nhị Cẩu mỉm cười, dùng ngón tay thấm lấy một ít dịch nhờn, nhẹ nhàng từ từ kéo ra thành một sợi tơ trong suốt, rồi dường như muốn trêu ghẹo đến cô, nên hắn đem đầu ngón tay dinh dính ướt dịch nhờn, giơ lên trước mặt Điền Ngạc Như, để cho cô vừa nhìn thấy, lập tức đầy mặt đỏ bừng nói không nên lời.
Cử chỉ của Đinh Nhị Cẩu làm cho thục phụ xinh đẹp Điền Ngạc Như xấu hổ nhắm đôi mi mắt lại, lúc này thì cô đã để cho bàn tay hắn tùy ý cuồng dã vuốt ve xoa nắn bên dưới âm hộ, cửa miệng huyệŧ xuất hiện một khối màu trắng đậm đặc dịch nhờn bắt đầu chảy ra.

Chỉ thấy Điền Ngạc Như cực lực nhổng lên thật cao nàng mông đẹp đẫy đà tròn xoe đón lấy bàn tay của Đinh Nhị Cẩu, trên đôi bầu vú to lớn ở trước ngực rung động đong đưa.

Thấy đôi bờ mông đầy đặn bóng loáng, tinh khiết hoàn mỹ Điền Ngạc Như lắc lư hướng tới tìm kiếm bàn tay của mình, Đinh Nhị Cẩu lấy hai bàn tay bấu chặt không lưu tình xoa nắm bóp mạnh trên mông đít của cô, rồi dùng sức nhẹ nhàng đẩy hai cái mông thịt ra hai bên.

Trong lúc bất giác, giấu ở trong khe đít là lỗ hậu môn liền triển lộ tại trước mắt hắn, thật là cỡ nào mông đẹp gợi cảm mê người, tuyết trắng rắn chắc, giàu có co dãn, hình dáng mượt mà no đủ.
Chung quanh hậu môn vòng tròn từ bên ngoài là màu nâu đậm mang theo một lùm lún phún l.ông đen thưa thớt vờn quanh cái lổ, dần dần đến ngay trung chính giữa cái lổ biến hóa thành màu phấn hồng, rậm rạp chằng chịt những vết nhăn khía, rất giống như là một nụ hoa nở ngay hậu môn.

Đinh Nhị Cẩu đưa đầu ngón tay giữa chạm vào cửa miệng ướŧ áŧ dịch nhờn rồi khều chất lỏng sền sệt dồn vào bên trong lổ đít nhỏ, lập tức kích phát thân thể Điền Ngạc Như một trận run rẩy, từng cái nếp nhăn thật nhỏ từ giữa tâm lổ đít hướng ra tứ phía khuếch tán, rồi nhíu lại khi đầu ngón tay hắn rời ra, giống một đóa hoa cúc e ấp, khêu gợi xinh xắn vô cùng.

Điền Ngạc Như cái âm hộ đã sớm vừa ướt vừa trơn, hoàn toàn tiến vào trạng thái cao nhất, bị ngón tay hắn trêu đùa cô thở hổn hển rêи ɾỉ thành tiếng trong cổ họng.
– Um…um….um!

Càng làm cho Đinh Nhị Cẩu phấn khởi kíƈɦ ŧɦíƈɦ là từ nơi cửa miệng u cốc non mềm mãnh liệt co rút lại mấp máy, từng giọt dịch nhờn pha lẫn màu trắng sữa của âm khí nổi lên thành vài cái bóng bóng sủi bọt ở trước miệng hang.

Một luồng sóng kéo dài sướng khoái khiến cho Điền Ngạc Như cũng từng ngụm từng ngụm mút bú vào ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu, bên dưới bộ phận sinh dục của hai người lúc này đã tiến nhập đến hồi gay cấn của cơn hứng tình, cái miệng của Đinh Ngạc Như, đôi tay của Đinh Nhị Cẩu đều ôm chặt lấy cái mông đối phương đón hùa lẫn nhau.

Khi Đinh Nhị Cẩu dùng hai ngón tay, cắm vào bên trong huyệŧ Đinh Ngạc Như, thì cặp đùi no tròn mềm mại như không xương, đột nhiên từng trận run rẩy ép, dưới háng dùng sức hướng lên trên, chống cái huyệŧ đứng vững thật sâu hai ngón tay của Đinh Nhị Cẩu đang móc vào, thành vách thịt non bên trong cấp tốc co rút lại xiết lấy .
Đinh Ngạc Như lại nhả ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu ra há hốc miệng để thở, khi tiếng rêи ɾỉ từ cổ họng ngẹn ngào ứ đọng vô cùng khó chịu.

– Đinh Nhị Cẩu cứ như vậy! Đứng vững nhấn sâu thêm một chút… ừ…là chỗ đó… đừng cử động nữa… á… !

Điền Ngạc Như hai má ửng đỏ, trong tiếng rêи ɾỉ không ngừng, cái mông đít lắc lắc phụ ma sát lấy hai ngón tay của Đinh Nhị Cẩu đang cắm sâu vào trong huyệŧ.

Dưới sự chỉ dẫn rêи ɾỉ của Điền Ngạc Như, hai ngón tay của Đinh Nhị Cẩu dùng sức đứng vững sâu bên hoa nhị của cô như là chạm đến tận cổ đáy huyệŧ, hắn cảm nhận từ làn da nơi quá nữa ngón tay của minh nơi bên trong thành vách thịt non đầy nếp gấp, nhô ra một quả cầu thịt khá nhỏ mềm mại sần sùi, Điền Ngạc Như mãnh liệt xoay mông mài lấy không ngừng tự cọ xát lấy va chạm vào khôi u nhỏ đấy, có lẽ đó là điểm G của cô theo lời đồn đãi cũng là một chỗ vô cùng mẫn cảm của phụ nữ, đồng thời bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ từ hai từ nơi sâu bên trong huyệŧ, nên không lâu sau đó một dòng âm khí nóng hổi từ trong miệng nhỏ nhụy tâm Điền Ngạc Như bắn ra kéo dài, dù chỉ là hai đầu ngón tay mà Đinh Nhị Cẩu cũng cảm giác được trên vách thành thịt non mềm mại ngọa nguậy không ngừng xiết lại cọ xát trên làn da tay của hắn, cực khoái của Điền Ngạc Như làm cô liên tục không ngừng.
– Á…a…..

Biết là Điền Ngạc Như đã ra âm khí, Đinh Nhị Cẩu quá hưng phấn thoải mái nên cơn sướng khoái nhanh chóng truyền khắp toàn thân, từ lổ tiểu trên đầu khấc lại tiết ra thêm vài giọt tϊиɦ ɖϊƈh͙ đậm đặc, ngay tức khắc toàn thân Đinh Nhị Cẩu nổi lên một loạt da gà.

Sau khi cơn cực khoái lui dần trôi qua, Điền Ngạc Như mắt thấy ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu bành trướng lớn tới cực điểm, cứng rắn như sắt, nổi đầy gân xanh, đầu khấc dữ tợn, to như quả trứng gà nhỏ đang tiết ra cái nùi tanh tanh nồng nặc, thân hình hắn nhẹ nhàng run run.

Cô liền cúi đầu mở ra cái miệng anh đào bóng sáng ngậm vào, phun ra lại nuốt vào vài cái, lại duỗi cái lưỡi thơm tho ra liếʍ ɭáρ mút sạch sẽ những giọt tϊиɦ ɖϊƈh͙ đọng trên lổ tiểu đầu khấc cực độ nhạy cảm, Đinh Nhị Cẩu nhịn không được gấp rút thở dốc, Điền Ngạc Như không hề ngừng nghỉ, hai tay ôm lấy hai bên hông Đinh Nhị Cẩu, đem toàn bộ quái vật lớn dùng sức nuốt mút vào.
Đinh Nhị Cẩu tiến vào giai đoạn kích động, hắn dùng đôi tay đè đầu Điền Ngạc Như xuống chặt, cái mông đong đưa hẩy lên, theo nhịp đưa ƈôи ŧɦịŧ tiến tới rồi lui ra, liên tục, miệng của Điền Ngạc Như gắt gao căng phồng chất chứa cây ƈôи ŧɦịŧ to, từ nơi cổ họng phát ra tiếng “ um…um…um “ chỉ làm cho Đinh Nhị Cẩu càng thêm ngứa lại ngáy, trên thân ƈôи ŧɦịŧ lớn dính đầy nước miếng của cô, sáng bóng trong suốt thật là làm cho người ta kích động.

Đinh Nhị Cẩu kìm lòng không đậu đột nhiên rùng mình một cái, phát ra một tiếng gầm nhẹ như dã thú rống giận, rút nhanh ƈôи ŧɦịŧ ra nhắm ngay dung nhan xinh đẹp như hoa của Điền Ngạc Như, từng dòng mầu trắng ngà nham thạch nóng chảy phún ra trên làn da mỏng mịn của cô, đôi mắt, mày liễu, mũi ngọc, bờ môi mọng đều dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ phun trào, từ cái cằm chảy xuôi đến cả trên đôi bầu vú đầy đặn tràn ngập cám dỗ.
Điền Ngạc Như tiếp tục le cái lưỡi đỏ hồng nhỏ nhắn liếm rửa sạch sạch sẽ trên toàn thân cây ƈôи ŧɦịŧ ướt sũng nhơ nhớp đầy mùi tanh của chất lỏng tϊиɦ ɖϊƈh͙ đậm đặc.

Không lâu sau Đinh Nhị Cẩu đã bị Điền Ngạc Như dùng miệng cùng với bàn tay cùng lúc sử dụng bú ɭϊếʍ hầu hạ liên tục nên ƈôи ŧɦịŧ lại gắng gượng phồng to lên, cô hất mái tóc đen nhánh gọn gàng về phía sau lưng đi, tiếp tục đem côn ŧɦịŧ to lớn ngậm trong miệng bú ɭϊếʍ lấy, không biết qua bao lâu, cái miệng nhỏ nhắn của Điền Ngạc Như đã tê mỏi đến như không còn cảm giác, cuối cùng nghe được Đinh Nhị Cẩu rên to:: "

– A! … muốn bắn! Chị nuốt vào đi!

Đinh Nhị Cẩu ôm chặt cái đầu Điền Ngạc Như, để cho cô không thể trốn tránh, ƈôи ŧɦịŧ cắm thật sâu vào trong cổ họng cô, sau đó tiết tấu rất nhanh ấn chặt ƈôи ŧɦịŧ vào miệng Điền Ngạc Như phối hợp với xuất tinh lần thứ hai,
Điền Ngạc Như đôi mi thanh tú nhíu lại, vì đầu khấc Đinh Nhị Cẩu thọc tận bên trong cổ họng nên cô muốn phát ra tiếng nôn mửa, mùi tϊиɦ ɖϊƈh͙ nồng nặc sâu đậm tất cả đều chiếu hết vào trong miệng nhỏ của Điền Ngạc Như, hốc mắt của cô đã tươm ra nước mắt, giống như là biểu lộ rất thống khổ, nhưng dù tay của Đinh Nhị Cẩu đã buông cái đầu cô ra, trong miệng cô vẫn tiếp tục ngậm bú ʍúŧ vào ƈôи ŧɦịŧ, nuốt sạch tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Đinh Nhị Cẩu vào hết trong bụng mình không chừa một giọt.

Người qua lại trên đường đã nhiều, Điền Ngạc Như không dám trì hoãn thêm, nên mở cửa xe bước xuống , đi nhanh trở về trong sân nhà , không hề có một chút nào quay lại nhìn Đinh Nhị Cẩu, hắn cũng nhìn quan sát chung quanh một chút , rồi nổ máy xe đỗ lái về hướng thôn Hắc Thủy Loan .
Vương Gia Sơn là nhờ do Đinh Nhị Cẩu vào buổi tối hôm đó, lén lút vụиɠ ŧяộʍ mang ông lão quay trở về huyện Hải Dương.

Tuy rằng ông lão đã đáp ứng sẽ đi khiếu oan nữa, nhưng là vì muốn ổn định tâm tình của ông lão, Đinh Nhị Cẩu bắt buộc tự mình đi đến nhà Vương Sơn Gia thăm hỏi cho chắc, chẳng qua Đinh Nhị Cẩu cũng muốn dùng cảm tình để phục người, dùng tình cảm chân thật để đánh động trong lòng Vương Sơn Gia.

Toàn bộ thị trấn Lâm Sơn chỉ có mình Vương Sơn Gia là bảo thủ quyết tâm đi khiếu kiện, ghê gớm hơn là dám đi đến cả Bắc Kinh , dù gì cũng là gây ra những chuyện ảnh hưởng không tốt cho tập thể lãnh đạo ủy ban thị trấn Lâm Sơn, do đó hai năm nay thành tích của ủy ban thị trấn luôn là đứng cuổi sổ , cũng bởi vì một mình Vương Gia Sơn gây ra, bị ảnh hưởng nặng nề nhất là lãnh đạo của phòng khiếu nại thị trấn.
– Cháu đến thật à?

Đinh Nhị Cẩu sau khi vào cổng nhàthì thấy Vương Gia Sơn đang ở trong sân dùng dao nhỏ cắt thảo dược , trong sân chứa đầy các loại thảo dược, đúng điệu bộ một ngôi nhà của thầy thuốc Trung y.

– Ông ơi , cháu Đinh Nhị Cẩu cái gì cũng không tốt, nhưng khi đã có lời hứa thì nhất định giữ lời, ông nội đã hứa rồi cũng phải giữ lời đấy!

Đinh Nhị Cẩu thuận tay cầm một cái ghế ngồi đối diện với Vương Gia Sơn .

– Ông lúc nào cũng giữ lời mà, nói không đi kiện nữa là không đi, cháu không cần phải canh chừng ông như vậy.

– Ông nói vậy không được, cháu canh chừng ông làm gì, tại vì cháu là một cán bộ nên xuống thăm ông, với lại cháu đã nói là nhận ông làm ông nội sau này sẽ chăm sóc cho ông , quyết định như vậy đi , để cháu giúp ông cắt thuốc.
– Haha…trợ lý Đinh, ông không dám nhận một người cháu nội như thế này đâu.

– Thì cũng vậy thôi chứ có gì khác đâu ông, dù sao ông cũng lớn thuổi hơn cháu rất nhiều, nhưng nói gì đi nữa cháu mà tự nhiên nhận ông làm ông nội để phụng dưỡng ông sau này thì cũng có cảm giác mình có chút thua lỗ, vậy ông cũng phải cho cháu lại chút gì đó…quyền lợi đi chứ, song phẳng với nhau thì ông khỏi phải nghĩ đến từ chối đứa cháu nội này, vậy từ nay về sau cháu nhận ông làm thầy, ông dạy cháu nghề môn trung y là được.

Đinh Nhị Cẩu cầm lấy một cọng cỏ thuốc, đặt ở dưới cái mũi ngửi mùi thơm của dược thảo rồi nói ra.

– Hừ… , ông chưa từng gặp qua ai vô lại như cháu vậy đấy, xem ra là cháu đang lợi dụng ông.

Vương Gia Sơn cười cười nói, đã rất lâu không có ai nhẹ nhàng trò chuyện vui vẻ vơi ông như thế, người trẻ tuổi trước mắt kia mặc dù nói chuyện tào lao bậy bạ rất nhiều, nhưng tâm tính thì khá tốt bụng, điều này khi ở Bắc Kinh ông đã nhận thức được.
– Hì…Cái gì gọi là lợi dụng vào ông , thu cháu làm học trò là vận may của ông khi được gặp gỡ cháu, nếu vừa rồi cháu không đi công tác ở Bắc Kinh, nói không chừng bọn chúng đã đem ông ném ở núi Thái Hành Sơn rồi, có phải cả đời này y thuật của ông mất đi, chẳng phải là rất uỗng phí, à…ông nội, ông có giấy phép hành nghề y không vậy?

Đinh Nhị Cẩu quan tâm hỏi .

– Không có.

Vương Gia Sơn tiếp tục cắt thảo dược, trả lời .

– Không có? Ừm . . . cũng không có sao, những người y thuật cao minh thì thường đều không có …tư cách chứng nhận.