Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2228: Chương 2101 Sửa Chương



CHƯƠNG 2101.

Đinh Trường Sinh nhìn Chu Giai trinh, không biết người đàn bà này còn có điều kiện cái gì khác, nhưng không hề nghi ngờ, Đinh Trường Sinh xem như gặp được một luật sư có công phu sư tử ngoạm rồi, tuy rằng đãn từng nghe nói qua luật sư ăn chén cơm này của người không đơn giản, nhưng lần đầu tiên thiết thực cùng luật sư giao tiếp thật đúng là làm hắn trấn trụ.

-Kỳ Phượng Trúc người này tôi biết một chút, đúng là có chút bản sự, tôi nghĩ, tài sản Kỳ gia không có khả năng vì Kỳ Phượng Trúc bị bắt mà tan thành mây khói, hơn nữa nếu bản thân Kỳ Phượng Trúc lần này có thể ra ngoài, thì không thể cứ tính theo phí luật sư như thế, cho nên, yêu cầu của tôi rất đơn giản, nếu như chúng tôi có thể đem vụ án này lật lại, thì chúng ta muốn có phí cố vấn trong công ty của Kỳ Phượng Trúc, hơn nữa còn là cố vấn duy nhất, về phần phí cố vấn, hàng năm hai trăm vạn cũng không tính là nhiều, hợp đồng cố vấn sẽ kéo dài mười năm, nếu như anh đồng ý điều kiện của tôi, thì đêm nay tôi có thể khởi hành để đi gặp Kỳ Phượng Trúc rồ .
Chu Giai Trinh công phu sư tử ngoạm vượt qua xa dự đoán của Đinh Trường Sinh .

-Đây không phải là công phu sư tử ngoạm sao, đây là ăn cướp trắng trợn a.

Đinh Trường Sinh thở dài nói.

-Đinh tiên sinh, anh cũng phải suy tính luật sư chúng ta gánh vác mạo hiểm chứ, nếu tôi không có đoán sai, Lâm Nhất Đạo chủ tịch tỉnh đối với vụ án này nhúng tay vào rất sâu, anh cho rằng số tiền này tất cả đều là chúng ta nắm lấy hết sao? Anh sai rồi, bên trong số tiền này, tôi còn xuất ra số lớn để đến Bắc Kinh tìm chuyên gia pháp luật, anh cho bọn họ vô duyên vô cớ cho ý kiến tìm ra giải pháp, bao gồm luôn cả vụ án này là hình thành như thế nào, hiện tại phải lấy thủ đoạn gì một lần nữa lật ngược trở lại, mấy vấn đề này không cần tiền sao? Cho nên tôi nói, vụ án này về cơ bản chúng tôi không kiếm được tiền, tiền chúng ta kiếm chính là phí cố vấn của công ty Kỳ Phượng Trúc sau này đấy .
Chu Giai Trinh ra một bộ một bộ bị thua thiệt ..

- Phí luật sư hai trăm vạn, vấn đề này tôi có thể đáp ứng cô, ngày mai là tôi sẽ chuyển tiền đến tài khoản của cô, nhưng về phần phí cố vấn công ty, thì cô hãy thương lượng cùng Kỳ Phượng Trúc, chuyện này tôi không làm chủ được.

Đinh Trường Sinh nói.

-Thành giao, đây là số tài khoản của văn phòng luật sư, hy vọng ngày mai có thể nhận được tin tức tốt.

Chu Giai Trinh bắt đầu thu thập đồ đạc của mình..

-Um…, đến trưa rồi, chi bằng mời cô ăn một chút gì rồi hãy đi..

Đinh Trường Sinh giữ lại nói.

-Không được, chỉ còn có một chuyến xe lửa cao tốc cuối cùng chạy đến tỉnh thành….

Chu Giai Trinh nói dứt khoát, thu thập xong liền rời đi.

Đinh Trường Sinh định trở lại căn tin khu ủy ăn chút cơm rồi ngủ một chút, mấy ngày nay hắn có chút mệt mỏi, nhưng hắn chưa kịp đứng lên, thì đã bị tiếng điện thoại reo vang, nhìn xem, thì ra là Tạ Phương Quỳnh mất dạng đã lâu gọi điện thoại tới.
Đinh Trường Sinh không vội nghe điện thoại, mà là sờ đầu của mình, trong lòng có chút khó khăn, hắn không biết nhận cú điện thoại này thì mình sẽ nói như thế nào, vốn là trước đây thì nói hay lắm, khi cầm được tiền của Kỳ Phượng Trúc tại hải ngoại, lập tức nhập vào cổ phần của công ty sắt thép xây dựng Tạ thị, để đem tài chính chuyển về quốc nội, nhưng bây giờ thì Lâm Nhất Đạo đã đến tỉnh Trung Nam, làm rối loạn kế hoạch của Đinh Trường Sinh, vạn nhất Lâm Nhất Đạo điều tra được số tiền xuất phát từ đâu, chẳng những là tiền của Kỳ Phượng Trúc trôi theo dòng sông, còn làm liên lụy đến công ty của Tạ Phương Quỳnh i, đến lúc đó mới là hại nàng thê thảm.

Nhưng không nghe điện thoại thì càng không thích hợp, cho nên do dự một chút, vẫn là nhận nghe điện thoại.
-A lô…chị chạy đi đâu vậy, em còn cho rằng chị đang ở nước ngoài tìm chồng mới đây này?

Đinh Trường Sinh mở miệng cười nói.

-Cút đi, em đang ở đâu, tại cơ quan nhân viên nói em không có mặt tại phòng làm việc, giờ đi làm mà không ở tại phòng làm việc thật tốt a, em chạy loạn khắp nơi làm cái gì vậy?

Tạ Phương Quỳnh trong lời nói tất cả đều là trách mắng, hơn nữa còn tìm đến phòng làm việc Đinh Trường Sinh, làm hắn rất là ngượng ngùng.

-À… là như thế này, khu Bạch Sơn hiện đang làm công tác phá dỡ di dời, cho nên em đang ở tại hiện trường, em lập tức quay về đây .

Đinh Trường Sinh âm thầm kêu khổ, nàng vô thanh vô tức tìm phía trước cửa, chẳng lẽ là muốn nháo loại gì đây?

Đinh Trường Sinh ngồi xuống, uống lên chén trà, để mình bình tĩnh một chút, suy nghĩ đối sách, một lúc mới chậm rãi đứng dậy quay trở lại văn phòng.
-Đinh bí thư, có vị nữ sĩ tìm cậu đấy…

-Tôi đã biết, dẫn nàng đến văn phòng tôi đi .

Đinh Trường Sinh mặt không biểu cảm nói với Mai Tam Lộng, sau đó đi về phòng làm việc của mình, nơi này suốt ngày đều mở ra điều hòa, cho nên trong phòng mát mẻ vô cùng.

Chỉ trong chốc lát, Đinh Trường Sinh liền nghe được âm thanh giày cao gót, không cần phải nói, là Tạ Phương Quỳnh đã đến y, Đinh Trường Sinh vội vàng đứng dậy bước ra ngoài cửa, xa xa nhìn thấy một thân váy liền áo Tạ Phương Quỳnh, toàn bộ màu trắng thanh khiết, chỉ có trên mặt là mang kính râm đen…

-Tạ tổng, hoan nghênh đến Bạch Sơn, mời vào.

-Đinh bí thư, đúng là không dễ gặp a, đợi em lâu như vậy, nếu chị không gọi điện thoại, có phải là em trốn làm không tới cơ quan?

Tạ Phương Quỳnh bồi tiếp Đinh Trường Sinh diễn trò….
Đinh Trường Sinh hướng về Mai Tam Lộng khoát tay, ý bảo hắn lui ra, sau đó dẫn Tạ Phương Quỳnh vào văn phòng, thuận tay đóng chốt cửa lại.

-Ai ui…. đúng là ra nước ngoài để dưỡng nhan a, mới trong thời gian không gặp, nhìn chị lại càng xinh đẹp hơn…

Đinh Trường Sinh duỗi tay vịn bả vai Tạ Phương Quỳnh, nhấn trên ghế ngồi của mình, còn hắn thì ngồi vào cái ghế đối diện.

-Đừng có một bộ lấy lòng kiểunày, chị đến là muốn hỏi em, lúc trước hứa hẹn cái gì? Vậy chừng nào thì thực hiện, chi đang rất cấp bách .

Tạ Phương Quỳnh quả nhiên là chay nhanh đến vì việc này .

-Chị vừa đến, trước nghỉ ngơi một chút đi, từ từ chúng ta bàn công việc, buổi chiều này em rảnh không có việc gì, có thể mang chị đi tham quan, kỳ thật thành phố Bạch Sơn...

-Chị không có thời gian rảnh rỗi, việc em nói có thực hiện được không a, nếu không được thì chị còn đi tìm nhà đầu tư khác, cái hạng mục này chị không thể để chậm trễ được nữa, bởi vì hạng mục này liên quan đến an ninh quốc gia, nếu kéo dài thì Tạ gia không kham nổi trách nhiệm này.
Tạ Phương Quỳnh gọn gàng nói.

-Em đang xúc tiến, nhưng việc đầu tư thật là có chút vấn đề, nên em không dám vội vàng..

Đinh Trường Sinh tiếc nuối nói.

-Chần chờ thì không kịp a, lần tuyển chọ hạng mục này có rất nhiều xí nghiệp của Âu Mĩ tham gia, nhưng chúng ta muốn làm loại kỹ thuật luyện thép tiên tiến nhất trên thế giới, cho nên bên nước ngoài đối với yêu cầu của chúng ta rất cao, chúng ta cũng phải cần theo đuổi cho kịp tiến độ, em hiểu chưa?"

-Ý tứ của chị chính là phí dụng tiến cử rất cao ?

-Đúng, cho nên nếu như chỉ dựa vào điều kiện tài chính hiện tại của công ty sắt thép xây dựng Tạ thị thì không có khả năng tiến cử, hơn nữa chúng ta lo lắng đêm dài lắm mộng, em phải biết, kỹ thuật luyện thép tân tiến như vậy đối với Trung Quốc là có hàng rào, em phải tìm biện pháp cho chị, bên Khắc Lỗ Bá không có cho chúng ta kéo dài thời gian.
Tạ Phương Quỳnh nóng như lửa đốt nói.