Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2194: Chương 2067 Sửa Chương



CHƯƠNG 2067.

-Tiểu Mặc, cháu nói cái gì vậy? Chú nghe nói anh hai qua đời, nên chú đến thăm hỏi …

Tự xưng là chú ba của Tần Mặc nói.

-Đến thăm hỏi? Có cái gì để mà thăm hỏi, thời điểm cha tôi bị bệnh sao không thấy ai đến thăm hỏi? Bây giờ lại đến, không an tâm à?

-Tần Mặc, cháu còn trẻ tuổi, nói chuyện lễ phép một chút, hiện tại Tần gia thì chú sẽ là người quản lý, cháu nếu không muốn ở trong Tần gia, thì lúc nào cũng có thể rời đi .

Phía sau chú ba của Tần Mặc là một nam nhân béo mập ục ịch nói.

Đinh Trường Sinh nhìn qua Tần Mặc, người nam nhân này bây giờ là quản lý của Tần gia, chẳng lẽ người này là gia trưởng của Tần gia? Nhưng nhìn dáng điệu của Tần Mặc, thì giống như nàng không để người này vào bên trong mắt ….

-Tần gia khi nào thì để đến phiên ông làm quản lý? Cha của tôi mấy năm nay chống đỡ Tần gia để cho không ngã, còn các người đã làm được cái gì? Chỉ toàn là sống phóng túng, sinh sự từ những việc không đâu, hiện tại nhìn thấy cha của tôi đã qua đời, liền tới cửa khi dễ cháu gái của mình, nếu như không phải là tôi phân thượng các người là trưởng bối, thì các người còn có thể ở chỗ này sao?
Tần Mặc đi đến bên trong đại sãnh, ở phía trên ghế bành ngồi xuống, một chút không đem mấy người này để vào trong mắt.

-Ai này…. đúng là chuyện tốt, nhà chúng ta hiện tại có tang sự, các người nếu muốn đến thăm viếng, thì hãy đợi mấy ngày nữa thì đến, được rồi, xin mời đi ra ngoài a..

Đinh Trường Sinh nhìn thấy manh mối không đúng, những người này không phải là đến phúng viếng Tần Chấn Bang, mà là đến nháo sự , hơn nữa những người này cũng đều là người nhà của Tần Mặc, việc này khả năng khó xử, Tần Chấn Bang vừa chết, trong nhà liền bắt đầu nháo nội chiến.

Kỳ thật người của Tần gia đối với Tần Chấn Bang oán hận, không vì cái gì khác, bởi vì Tần Chấn Bang nắm giữ tiền, nhưng Tần Chấn Bang có tiền, đó cũng là do tự bản thân mình thông qua đủ loại con đường mà kiếm đế, muốn nói ông lợi dụng lợi ích gia tộc, đúng ra thì chỉ có chính người trong gia tộc lợi dụng ông mà thôi thôi, nhưng nói thì nói như thế, nhưng sẽ không có ai tin, trong mắt mọi người nhìn đến chính là tiền mà không nghĩ đến cái người kiếm ra tiền kia phải cố gắng trả giá như thế nào, sự tình chỉ đơn giản như vậy.
Tần Chấn Bang tại thời điểm còn sống thì những người này không dám ra mặt, vô luận nói như thế nào, mấy năm qua đều là do Tần Chấn Bang tại bên ngoài chèo chống lấy, cho nên bọn họ không thể nào dám so sánh với Tần Chấn Bang, nhưng bây giờ Tần Chấn Bang chết rồi, bọn họ không còn cố kỵ nữa, ngoại trừ muốn thu hồi tài sản của gia tộc ở bên ngoài, lại còn muốn đem phần tài sản của Tần Chấn Bang cũng cầm lấy đi.

Không thể không nói Tần Chấn Bang vẫn có tư tâm, không nói gì khác, Tần gia mấy năm nay qua không có bồi dưỡng một người nào có năng lực trong Tần gia, có thể nói là đã bỏ qua cái chuyện tiếp nối này, ông vẫn luôn muốn để cho con gái của mình kế thừa sự nghiệp của mình, nhưng vì lo sức khỏe của chính mình phải rời đi quá sớm, cho nên từ trước đến nay, từ lúc Tần Chấn Bang bị bệnh, thì toàn bộ các cơ sở làm ăn kinh doanh của Tần gia tại kinh thành ông đều bỏ qua một bên, mà lại ủy thác cho những người bên ngoài đến làm ăn, vì điều này mà vô hình trung cũng khiến cho địa vị của Tần gia ở kinh thành xuống dốc không phanh, người Tần gia không hận Tần Chấn Bang mới là lạ đấy…
-Mày là ai?

Đinh Trường Sinh lời còn chưa dứt, thì tên có hình xăm đã không khách sáo trừng lấy mắt đối với Đinh Trường Sinh nói.

-Tôi… là bằng hữu Tần Mặc, có gì không vậy?

-Tại đây đang nói chuyện người trong nhà, mày là một ngoại nhân có biết cái gì mà tham gia vào, câm miệng lại, cút ra ngoài mau .

Tên hình xăm nam nhìn thấy Đinh Trường Sinh bộ dạng tiểu bạch kiểm, liền hiểu ra, cái gọi là bằng hữu, nhất định là bạn trai của nha đầu Tần Mặc kia.

-Vậy… xin hỏi còn mấy người là ai?

-Hỗn trướng, tục danh Cửu gia là để mày hỏi sao, cút ngay ra ngoài, nơi này đối với mày không có chuyện gì .

Lúc này một tên bảo tiêu khác thấy bộ dạng Đinh Trường Sinh thì phát chán, để biểu hiện thực lực của mình, thét to lên nói, kỳ thật cũng là để hù dọa Tần Mặc .

Quả nhiên, Tần Mặc hồi nãy giờ không chú ý đến mấy tên bảo tiêu bên này, nghe một bên nhao nhao, lúc này mới đem lực chú ý dời, lúc này mới thấy người nhà của mình lại mang theo đám xã hội đen đến, trong long lại là càng lạnh.
-Ai da…, thì ra đây chính là Cửu gia à?

Đinh Trường Sinh làm như bừng tỉnh nói.

Bảo tiêu thấy Đinh Trường Sinh biểu cảm giật mình, hắn rất đắc ý, nhưng không nghĩ tới Đinh Trường Sinh nói tiếp theo một câu, thiếu chút nữa làm nghẹn chết hắn:

-Chưa nghe nói qua, làm công việc gì ? Ai, Cửu gia, hình xăm này là thật hay giả vậy?

Tên được gọi là Cửu gia rất tức giận, nhưng chưa kịp phát ra lửa, thì hành vi của Đinh Trường Sinh lại càng quá mức, hắn đi đến bên người Cửu gia, phun một bãi nước bọt ở phía trên cánh tay hình xăm Cửu gia, bắt đầu dùng mấy ngón tay xoa xoa chà xát lấy….

-Bà mẹ nó, hình con rồng này đúng là xăm thật…

Đinh Trường Sinh bộ dạng ngạc nhiên làm cho tên Cửu gia dở khóc dở cười.

Nhưng tên bảo tiêu bên cạnh há có thể cho phép việc này tiếp tục phát sinh, vì thế từ phía sau lưng nắm lấy cổ áo của Đinh Trường Sinh lôi ra bên ngoài cửa, Tần Mặc khẩn trương liền đứng lên, bởi vì theo thân thể tên bảo tiêu di chuyển, phía dưới đai lưng cái quần màu đen nổi cộm lên một khẩu súng, lúc này mới khiến Tần Mặc ý thức được, đám người này có lẽ có lai lịch không nhỏ.
Ánh mắt mọi người đều nhìn theo hướng tên bạn trai của Tần Mặc, mấy người chú bác của Tần Mặc cũng đều nhìn về phía ngoài cửa, nhưng lúc vừa đến ngoài cửa, tình thế lập tức nghịch chuyển, chỉ thấy Đinh Trường Sinh để tay trên phía ngực áo của mình, dùng sức bức mạnh, nút áo đều bị bứt đứt ra, tên bảo tiêu chỉ cảm thấy phía trên tay mình buông lỏng, cái áo trong tay liền bị giật cởi ra khỏi thân hình Đinh Trường Sinh, còn chưa hiểu chuyện gì đây, đã cảm thấy trước mắt tối sầm lại, nguyên lai là Đinh Trường Sinh hai tay chụp lấy cái áo của mình đã thoát ra, trùm vào đầu của tên bảo tiêu, liếp tiếp đấm vào phía sau đầu của hắn, mãi cho đến gốc cây tảo ngoài sân, Đinh Trường Sinh còn tung mấy quyền đánh ngay bụng tên bảo tiêu, cho đến khi tên bảo tiêu từ từ khụy xuống gốc tảo.
Đinh Trường Sinh đi mấy bước, khom lưng lượm một trái táo bị rớt xuống, nhặt lên xoa xoa bụi đất, rồi đưa lên miệng khẽ cắn giòn tan….

Trong nhà mọi người nhìn xem trợn mắt há mồm, lúc này trong phòng còn có hai tên bảo tiêu, vừa nhìn thấy tình huống này, lập tức muốn xông ra giúp, nhưng bị tên Cửu gia bảo dừng lại, hắn nhìn ra được bản lãnh của Đinh Trường Sinh.

Lúc này, phía dưới gốc cây, tên bảo tiêu vì vãn hồi mặt mũi, chịu đựng đau đớn, theo từ sau lưng sau rút khẩu súng ngắn, thấy vậy Tần Mặc sợ tới mức há to miệng,

-Cẩn thận….

Vừa nói một câu, Đinh Trường Sinh phản ứng rất nhạy bén, vừa thấy biểu cảm của Tần Mặc, liền biết có gì không đúng, quay đầu lại, nhìn đến họng súng tối om đang hướng về phía chính mình, ít nhiều gì thì mấy quyền vừa rồi đánh vào bụng tên gia hỏa kia phiên giang đảo hải, cho nên động tác của hắn có chút chậm chạp, Đinh Trường Sinh lập tức lao về phía trước đánh tới...
Súng của tên bảo tiêu còn chưa có kịp mở ra chốt an toàn thì đã bị Đinh Trường Sinh đoạt lấy, lúc này tình thế thay đổi, họng súng tối om lại là hướng về phía than mình tên bảo tiêu, lúc này Cửu gia cũng ngồi không yên đứng lên, trong miệng cắn một bên gọng kính râm, đi đến bên người Đinh Trường Sinh, nói:

-Tiểu tử, có chút ngón nghề đấy, như thế nào, theo tao lăn lộn đi, sự tình hôm nay, chuyện cũ tao sẽ bỏ qua .