Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2186: Chương 2059 Sửa Chương



CHƯƠNG 2059.

An Nhân nhẹ nhàng khom lưng nhặt lên gói giấy dưới chân, sau đó đưa mắt liếc nhìn vào bên trong phòng Hạ Phi, nhìn thấy Hạ Phi đang bận rộn chuyện gì khác, vì thế hắn xoay người ra.

-Đưa cho em…, An đại ca…. An lão bản…đưa cho em…

Cô gái một mực thở gấp, nghiện thuốc đã ăn mòn linh hồn của nàng,trong khoảnh khắc này, ngoại trừ bao thuốc phiện kia, mọi thứ đồ vật khác đều không ở bên trong mắt của nàng.

An Nhân không nói chuyện, mà là đẩy ra cửa một gian phòng khác, đem cô gái kia kéo vào, nàng lập tức bị đẩy mạnh vào bên trong phòng, ngã nằm vào phía trên tấm thảm sàn nhà, An Nhân đối với nàng không có chút nào thương hại, đối với hắn mà nói, dưới tay của hắn có không dưới mười mấy cô gái như vậy, một khi các nàng lên cơn nghiện thuốc, muốn làm các nàng thế nào, thì các nàng liền làm cái đó, không hề có một chút liêm sỉ gì đáng nói.
Cô gái tuy rằng ngã ở trên mắt đất, nhưng ánh mắt trước sau vẫn nhìn chằm chằm vào bàn tay An Nhân đang cầm gói thuốc, mãi cho đến An Nhân đem gói giấy bao để lên phía bàn trà, cô gái như điên bò về phía bàn trà, bàn tay run rẩy lẩy bẩy mở ra gói giấy, bên trong là bột trắng mà nàng đang tha thiết them muốn, nàng đem bột phấn đổ ra tại phía trên bàn trà, sau đó cẩn thận dùng giấy cuốn thành một đầu ống hút, vội vàng không chờ được thấp đầu xuống, che lấy một bên lỗ mũi, dùng lỗ mũi bên kia hít vào bột phấn.

Lúc này, An Nhân cũng quỳ gối tại phía sau cái mông của nàng, không tốn sức lột xuống cái quần của nàng, làn da trắng nõn phấn nộn hai mảnh thịt mông làm cho An Nhân trong chớp mắt phát ra tràn đầy thú tính…..

An Nhân kích khởi cô gái không ngừng, một tay xoa bóp bầu vυ", cùng lúc đó, An Nhân theo trong túi áo lấy ra hơn một cái trứng rung chạy bằng điện, không nói lời gì liền đem cái trứng rung nhét vào bên trong âʍ đa͙σ cô gái….
Một lúc sau thì từ cửa miệng âʍ đa͙σ cô gái đã nhỏ giọt tươm ra dịch nhờn, cô gái vừa thấm phê thuốc phiện vừa bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ âʍ đa͙σ, nàng thật sự không chịu nổi dục hỏa thiêu đốt rêи ɾỉ nói:

-An đại ca…, đút vào đi….em không nhịn nổi.

Nàng đỏ mặt, mị nhãn như tơ nói với hắn. hiện tại chính mình bị An Nhân dùng trứng rung kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ tăng vọt, không có cách nào khác, bây giờ là nàng chỉ muốn nóng lòng giải quyết vấn đề, cũng không do dự nữa cái gì.

-Nhanh chút... thỏa mãn... em đi...... em ... cầu... van anh..

Bị phê thuốc phiện cùng với du͙© vọиɠ tra tấn cọ gái chẳng biết xấu hổ tiếp tục cầu hắn.

-Ha ha, được… …

Bàn tay hắn thăm dò vào bên trong cái khe thịt âʍ ɦộ của cô gái, kéo sợi dây điện đem cái trứng rung ra, mang theo một mảnh dịch nhờn, hắn nhìn lấy hậu môn của nàng, rồi cầm lấy tràn đầy cái trứng rung dính dịch nhờn từ từ nhét vào bền trong hậu môn cô gái..
-Á…a…..

Hậu môn của cô gái lần đầu tiên bị xâm phạm, nhưng nàng cũng không cự tuyệt, tất cả trong lòng của nàng bây giờ đó là thân thể cực độ cần phải phát tiết, mà lúc này hậu môn lọt vào xâm phạm lại làm cho nàng cảm giác được một loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ loại khác….

Trước mặt cái trứng rung chấn động chuyển dời từ trong âʍ đa͙σ đưa đến bên trong hậu môn, cảm giác khác thường gây cho nàng cảm thụ mới…

-An đại ca… đừng đùa nữa, mau làm em đi ….

Xem ra An Nhân cũng đã là không nhịn được, không lên tiêng nhưng lại trực tiếp đem cây dươиɠ ѵậŧ cắm vào bên trong âʍ đa͙σ tràn đầy dịch nhờn của cô gái, bắt đầu đại lực cắm vào rút ra..

Trước sau hai lỗ âʍ đa͙σ và hậu môn đều có dị vật tác động vào đồng thời đang phê pha thuốc phiện, làm cho cô gái cảm giác giống như là đang bay lên tiên cảnh, cả người tràn đầy kɧoáı ©ảʍ, trong miệng không ngừng che lại miệng rêи ɾỉ….
Trong phòng chỉ còn lại có tiếng than thể va chạm cùng cô gái rêи ɾỉ, bởi vì hoàn cảnh nên chỉ hơn mười phút sau, cô gái đã đến cao trào, nằm xụi lơ tại trên thảm.

Cô gái lúc này đã say mê tại bên trong hư ảo, tác hại một khi nghiện thuốc, thì không thể khống chế được, cả người đều là chìm đắm bên trong ảo mộng.

An Nhân sau khi phát tiết xong, kéo quần lên liền đi ra ngoài, hắn đi đến phòng làm việc Hạ Phi.

-Lão bản…

-Chuyện tao nói mày làm đến đâu rồi?

Hạ Phi hỏi.

-Đã điều tra xong, cô gái trẻ kia tên là Miêu Miêu quả thật là do chính Đinh Trường Sinh mang đi , hôm nay em theo lấy Đinh Trường Sinh suốt một ngày, đến buổi tối thì hắn đến một nhà hàng ăn cơm, đến khi thấy hắn đi cùng với một nam nhân xa lạ, tôi không dám đến gần quá, mặt khác, mẹ của Miêu Miêu tên là Phó Phẩm Thiên, là góa phụ, đang công tác tại trường trung học sơ sở Bạch Sơn…. .
An Nhân đối với thành quả một ngày này coi như là vừa lòng, cho nên lúc đối mặt với Hạ Phi thì có một chút đắc ý.

- Đinh Trường Sinh vì sao lại biết đường tới câu lạc bộ để tìm cô gái trẻ kia, mày có biết không? Đinh Trường Sinh cùng Phó Phẩm Thiên có quan hệ như thế nào thì mày có biết không?

Hạ Phi đã theo từ miệng của Kha Tử Hoa biết được sự tình đại khái, sở dĩ hắn hỏi An Nhân, chẳng qua là vì muốn gõ An Nhân mà thôi….

-Chuyện này, em…em không có biết được…

An Nhân vừa nghe Hạ Phi nói, thì biết hôm nay việc mình làm không tốt.

-Từ hôm nay trở đi, mày phải nhìn chằn chằn vào người đàn bà kia cho tao, nhất định phải tìm được chứng cứ giữa nàng và Đinh Trường Sinh có vấn đề, hiểu chưa? Đinh Trường Sinh là người khó đối phó, cho nên chúng ta muốn đánh rắn, thì phải đánh giập đầu, mày phải tìm được chứng cớ, tao muốn thằng này phải thân bại danh liệt..
Hạ Phi cắn răng nói.

-Vâng, lão bản, còn sự tình của Miêu Miêu, có tiếp tục tiến hành không?

An Nhân vừa nghe Hạ Phi lmuốn đối phó với Đinh Trường Sinh, lo lắng đả thảo kinh xà, cho nên hỏi.

-Trước mắt tạm thời không làm gì con bé đó, mục tiêu của chúng ta là Đinh Trường Sinh, chỉ cần đem Đinh Trường Sinh xử lý, thì người đàn bà kia và Miêu Miêu còn là vấn đề sao? Đến lúc đó còn không phải là muốn bóp như thế nào thì bóp cả hai mẹ con?

Hạ Phi bên trong nụ cười để lộ mùi vị da^ʍ tà.

-Vâng.., lão bản, em đã biết .

Nói xong, An Nhân lại đi ra ngoài, đi ngang qua căn phòng vừa mới làm cô gái kia, lại phát hiện nàng vẫn chưa chưa đi, lúc này lại là tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm ngữa tại phía trên thảm, toàn thân vặn vẹo, khi nhìn thấy tay nàng đang sờ trên bộ vị âm hạch của mình ma sát lấy, An Nhân vui vẻ, lại đi vào, khóa trái cửa lại
Dươиɠ ѵậŧ hắn đảo mắt liền lại ngẩng lên thật cao, lần này hắn đã chú ý đến hậu môn của nàng, đem cơ thể của lật úp lại, thấy bên dưới âʍ đa͙σ của nàng vẫn còn ươt sũng hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ trước đó hắn đã xuất ra, liền đem dươиɠ ѵậŧ của mình thấm ướt lấy chất lỏng nhơ nhớp đó, rồi kê qui đầu đối với hậu môn của nàng, lúc này cô gái đã cảm thấy không yên, nhưng đang chìm trong du͙© vọиɠ nàng cũng không có phản đối..

An Nhân bắt đầu chậm rãi tiến dươиɠ ѵậŧ vào, vừa mới bắt đầu qυყ đầυ h tiến vào một ít chặn, thấy cô gái nhíu mày, hắn vẫn tiếp tục lấy, mỗi lần tiến vào một đoạn, An Nhân dừng lại một chút, lúc này hậu môn cô gái chậm rãi đã thích ứng với dươиɠ ѵậŧ hắn, bắt đầu chính mình vặn vẹo cái mông…..
Giờ phút này chỉ còn có du͙© vọиɠ...

-Ha ha, da^ʍ phụ… sau này cần thuốc cứ đến tìm anh….

- Ân... a. . . tốt... tốt...

Cô gái đã bị bao phủ tại trong du͙© vọиɠ vô tận, tiếng rêи ɾỉ cùng tiếng thở dốc đan xen vào cùng một chỗ, An Nhân thì liên tục co rúm xuống….

Lát sau An Nhân tăng thêm tốc độ co rúm tại bên trong hậu môn của nàng hung hăng phát bắn ra, tinh đạc nóng bỏng tràn vào sâu trong trực tràng của cô gái..

……………………………………………………………………………………………….

Bữa cơm này Đinh Trường Sinh uống không ít, Lưu Chấn Đông thì không uống bao nhiêu, cho nên hắn đưa Đinh Trường Sinh quay về ký túc xá .

-Ai, uống nhiều quá….

Đinh Trường Sinh đặt mông ngồi lên ghế sofa, uống ly nước Lưu Chấn Đông đưa qua .

-Đinh cục, tôi nhìn thấy việc Tào cục trưởng đưa tôi đi nhậm chức hình như là có chút do dự?
Lưu Chấn Đông tiếp tục ngâm nước nóng vào một bình trà, cùng Đinh Trường Sinh đối ẩm giải rượu, bởi vì hắn lo lắng cho Đinh Trường Sinh, cho nên chưa rời đi.

-Tào cục trưởng là người cẩn thận, có thái độ trung lập, ông ta có thể ở tại thành phố với cục diện như thế này mà trụ được nhiều năm như vậy, cũng thật là không dễ dàng, nếu có kẽ hở mà tính toán không tốt thì khó sinh tồn, cho nên ông ta băn khoăn là có đạo lý, về sau anh phải hội báo công tác với ông ấy thường xuyên nhé, ít nhất là mỗi tuần một lần, báo cho ông ta biết tất cả mọi chuyện mỗi khi phân cục khu Bạch Sơn có biến, lãnh đạo yêu thích dạng người như vậy, hội báo, hội báo, xin chỉ thị và….xin chỉ thị, lễ nhiều thì người không trách, anh cứ làm như vậy, lãnh đạo nhìn đến sẽ cho anh là người trung thành, hiểu chưa?
Đinh Trường Sinh tại trên vai Lưu Chấn Đông vỗ một cái, nói.

Đinh Trường Sinh ít khi uống rượu, nhưng đêm nay cao hứng, cho nên uống rượu hơi nhiều, nhưng hắn không ngủ, mà lại cùng Lưu Chấn Đông Đông tám chuyện, một mực cho đến hơn ba giờ rạng sáng, lúc này mới nằm tại phía trên sofa ngủ thật say, còn Lưu Chấn Đông thì lại đến trên cái giường của Đinh Trường Sinh ngủ…

Buổi sáng khi hắn thức dậy thì Lúc này Lưu Chấn Đông đã đi ra ngoài mua bữa sáng trở về, nhìn thấy Đinh Trường Sinh đã thức tỉnh, liền nói:

-Ai ui, giờ cậu mới tỉnh, tối hôm qua cậu uống rượu say nói rất nhiều….

Đinh Trường Sinh duỗi eo mỏi,

-Tối hôm qua tôi nói cái gì vậy? Đúng rồi, hiện tại mấy giờ, mấy giờ thì anh đến công an thành phố?"

-Còn sớm …. bất quá, tôi cảm giác có gì là lạ , tối hôm qua thì tôi phát hiện bên ngoài cổng tiểu khu có một chiếc Mazda màu trắng dừng ở đó, sáng sớm hôm nay vẫn còn, chỉ là tối hôm qua không chú ý trong xe có người hay không, nhưng sáng nay thì thấy trong xe có người, lúc gặp tôi đi ra khỏi cổng, thì rúc về phía trong một chút, này … có khả năng là có người đang theo dõi cậu không đây?
Lưu Chấn Đông đầu óc vẫn là rất mẫn cảm nhạy bén, nhất là đã từng làm bên đôi phòng chống ma túy, đây chính là cảnh sát trong cảnh sát.