Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2179: Chương 2052 Sửa Chương



CHƯƠNG 2052.

Kha Tử Hoa cùng Thành Công khác biệt cách đối đãi với Đinh Trường Sinh, Thành Công có thể nói là vẫn luôn tìm cách mượn sức của Đinh Trường Sinh, tối thiểu nhất là không trở thành kẻ địch với Đinh Trường Sinh…

Nhưng còn Kha Tử Hoa thì một mực tìm cách đưa Đinh Trường Sinh vào chỗ chết, ngoại trừ trong long ganh tỵ, nguyên nhân chủ yếu còn đến từ nội tâm sợ hãi của hắn, hắn cho rằng Đinh Trường Sinh xuất hiện, thì có thể đem chính mình chôn vùi tất cả những điều mà mình có được, bởi vì suy nghĩ như vậy nên trong lòng hắn có quỷ, mấy năm qua hắn mày mò tích góp bao nhiêu thứ, thì trong lòng hắn rất rõ ràng, nhưng nếu như một khi mất đi hết mấy thứ này, sự phấn đấu nửa đời trước của mình mất hết không nói, còn có khả năng chính mình không còn có lực để xoay trở làm lại mọi thứ.
Còn em trai của Văn Nhược Lan bởi vì kinh doanh vật liệu thép bị thua lỗ không ít tiền, mà số tiền này đa phần đều là vay mượn từ một công ty quản lý tài sản, mà cái công ty quản lý tài sản này phía sau lưng lại là do Thành Công cùng Kha Tử Hoa nắm, cho nên mỗi khi Kha Tử Hoa dựa hơi vàoThành Công gây áp lực cho Văn Nhược Lan, thì Văn Nhược Lan không thể không làm theo ý muốn của hắn, bởi vì em trai nàng thiếu nợ đủ để cho hắn táng gia bại sản nếu bị đòi nợ.

-Chúng ta là bên chính quyền, không phải là ngân hàng, hơn nữa, những số tiền kia không phải là chúng ta cho vay mượn, chúng ta không có cái gì nghĩa vụ gì mà phải thay thế bọn họ thu tiền trở về? Quốc gia không phải là không có pháp luật, đã có luật cấm nhân viên công vụ kinh doanh, vậy chuyện này coi là cái gì? Có phải là kinh doanh không? Muốn nói, đó là do bọn họ tham lam, thời điểm cho vay thì không nghĩ tới số tiền này nếu không thu được trở về thì sao? Lúc cầm lấy tiền lãi, như thế nào không nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay?
Đinh Trường Sinh cũng biết, liên lụy đến nhân viên công vụ trong chính quyền cho vay lấy lãi khẳng định không chỉ là một vài người, còn có nhiều người chưa có xuất hiện, bộ phận này tại trong bóng tối làm chuyện xấu xúi giục, đám người này mới là nguy hiểm hơn.

-Cho nên, chuyện này dừng ở đây, nếu ai nhắc lại chuyện này, đừng trách tôi trở mặt … .

Đinh Trường Sinh lời nói này đến đây đã là phân thượng, có thể nói là tại trên mặt Văn Nhược Lan hung hăng đánh một cái tát, hơn nữa còn là ở trước mặt nhiều người như vậy.

Vốn là còn có những thường ủy khác muốn nói giúp Văn Nhược Lan một chút, nhưng chưa có kịp mở miệng, Đinh Trường Sinh đã nói một câu như vậy, đem miệng toàn bộ mọi người đều chận trở về.

-Còn có ai muốn nói đến chuyện khác không? Đinh Trường Sinh hỏi.
Những người này lập tức đã bị mất tinh thần, cho nên khi Đinh Trường Sinh tuyên bố giải tán, cũng chẳng ai liếc nhìn Văn Nhược Lan một cái, mọi người đều trực tiếp quay trở về văn phòng.

Chưa kịp ngồi an ổn, Mai Tam Lộng đã gõ cửa tiến vào, sau lưng còn đi theo một người, hắn ngẩng đầu nhìn, tâm tình thật tốt, đó là Lưu Chấn Đông đã đến…

-Anh đã đến đây rồi, ngồi đi, Mai chủ nhiệm, vị này là Lưu Chấn Đông đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành phố Hồ Châu, bây giờ đến khu Bạch Sơn nhậm chức đây này, về sau nếu Lưu Chấn Đông tới tìm tôi, thì không cần chờ, Mai chủ nhiệm cứ trực tiếp cho vào gặp tôi, bất cứ lúc nào nhé…

Đinh Trường Sinh nắm tay Lưu Chấn Đông, đối với Mai Tam Lộng nói.

-Được … tôi biết rồi, Đinh bí thư, vậy hai người cứ trò chuyện…
Mai Tam Lộng vừa nghe lời này, thì biết Lưu Chấn Đông cùng Đinh bí thư quan hệ không bình thường, bằng không thì sẽ không nói như vậy.

Mai Tam Lộng sau khi rời khỏi, Đinh Trường Sinh cùng Lưu Chấn Đông cùng một chỗ đến khu ghế sofa ngồi xuống, Đinh Trường Sinh tự mình rót chén trà cho Lưu Chấn Đông..

-Tôi hiện tại đúng là lúc đang cần người, phân cục cảnh sát khu Bạch Sơn có thể nói đang như rắn mất đầu, phân cục thì rối loạn, anh đến thì tốt rồi, trước tiên hãy đem nội bộ phân cục thu thập cho xong, nếu ai xem thường anh là người từ bên ngoài đến, cứ báo cáo rồi điều đi nơi khác, về phương diện này, tôi sẽ cùng Tào cục trưởng công an thành phố phối hợp, anh nhất định phải đem trị an khu Bạch Sơn nắm chắc, mấy ngày hôm trước vào lúc nửa đêm tôi gặp được một cvụ án bắt cóc, Bạch Sơn đã có cô gái bị mất tích, đều là tuổi còn rất trẻ, trước khi mất tích không có bất kỳ điềm báo gì, thành phố cũng đang i tổ chức lực lượng phá án, nhưng chưa có kiếm ra manh mối.
Đinh Trường Sinh nhíu mày nói.

-Được….tôi nhất định mau chóng ổn định tình hình trước, thời gian không kéo dài đâu..

Lưu Chấn Đông rất có lòng tin nói.

-Vậy là tốt rồi, anh chờ chút, để tôi nhờ Mai chủ nhiệm tìm cho anh một chỗ ở, tôi bây giờ phải đi lên thành phố, rồi cùng Tào cục trưởng gặp mặt, buổi tối cùng nhau ăn cơm….

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Tôi theo sự sắp xếp của cậu..

Lưu Chấn Đông nói, nhưng là trong lòng cũng thấy, nhìn đến Đinh Trường Sinh cùng cục trưởng cục công an thành phố có quan hệ không bình thường, nếu không thì không có khả năng an bài như vậy.

Đinh Trường Sinh nhờ Mai Tam Lộng sắp xếp Lưu Chấn Đông ở tại nhà chiêu đãi, sau đó cùng Trần Kính Sơn đi đến thành ủy, đầu tiên là hướng Đường Bỉnh Khôn báo cáo công tác..

Đinh Trường Sinh vào phòng làm việc thư ký Đường Bỉnh Khôn, Dương Nguyên Lương đang gõ văn bản, khi thấy Đinh Trường Sinh đến, hắn đứng lên, ngày trước tại cuộc họp thường ủy thì Dương Nguyên Lương phụ trách ghi chép lại, cho nên đối với biểu hiện thái độ Đinh Trường Sinh cùng với lão bản của mình thì hắn rõ ràng nhất .
-Bí thư có ở đây không?

-Có… hình như đang gọi điện thoại.

Dương Nguyên Lương cười nói, sau đó đi hướng cửa, nghiêng tai nghe một chút, bên trong phòng vẫn còn đang nói chuyện qua điện thoại, vì thế hắn đem ngón tay ra dấu…

Trần Kính Sơn đi theo phía sau Đinh Trường Sinh, Dương Nguyên Lương cũng nhìn thấy ông ta nên lên tiếng chào, Đinh Trường Sinh lúc này đang cầm lấy một cái hộp hình chử nhật gói giấy báo bên ngoài, lúc xuống xe Đinh Trường Sinh theo bên trong xe cầm lấy, Trần Kính Sơn đi theo trong xe mình ra khi cũng nhìn thấy cái này, nhưng không có để ý là vật gì.

Đứng ở phía sau, nhìn thấy Đinh Trường Sinh lấy cái đồ vật bao giấy báo cầm đưa về phía Dương Nguyên lương, Dương Nguyên Lương kinh ngạc, làm như thế này sao được, đang ban ngày ban mặt mà dám đưa đồ vật , hơn nữa còn là tại phòng làm việc của mình, đòi mạng nhất chính là phía sau còn đi theo một người, ngươi vô luận cho ta cái gì ta cũng không dám nhận lấy a…
-Đinh bí thư, đây là…..có ý tứ gì?

Dương Nguyên Lương cười cười lúng túng, nói.

-Không có gì, tôi đã từng làm qua thư ký, nên biết làm thư ký vất vả, thời gian bị bó buộc không nói, còn phải viết văn bản, rất là mệt , cho nên, tôi mang cho anh hai cây thuốc là, đừng ngại, cứ cầm lấy đi..

Nói xong, hắn đưa về hướng phía Dương Nguyên lương.

Dương Nguyên Lương lúng túng, tiếp nhận thì mặt sau còn có Trần Kính Sơn đang nhìn thấy, không nhận lấy thì lại sợ Đinh Trường Sinh cho rằng mình khinh thường hắn, cho nên nhận lấy cũng không phải, không nhận lấy cũng không phải ….

Đinh Trường Sinh hiểu được Dương Nguyên Lương đang cố kỵ cái gì, quay đầu nhìn Trần Kính Sơn, đối với Dương Nguyên Lương nói:

-Yên tâm đi, với cái thừ này thì Trần khu trưởng không có cho là anh nhận hối lộ đâu…
Ai, lời nói này cũng quá thẳng thắn, Trần Kính Sơn cũng không biết nói cái gì cho phải, nhưng nếu không lên tiếng thì cũng không thích hợp, vì thế tiến lên nói với Dương Nguyên Lương:

-Dương thư ký, Đinh bí thư tặng thì cứ nhận đi, không việc gì…