Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2151: Chương 2024



CHƯƠNG 2024

Chuyện tối hôm qua, chính mình sung sướиɠ khoái lạc tất cả hình ảnh đều dần dần hiện rõ ràng chân thật cũng đều rõ mồn một trước mắt, vốn định trách móc Đinh Trường Sinh, nhưng ý nghĩ còn chưa có hình thành đã bị chính mình hủy bỏ, từ trước đến giờ nàng chưa bao giờ điên cuồng như vậy, tối hôm qua nàng cùng Đinh Trường Sinh tiến hành bao nhiêu lần, bao nhiêu lần nàng đạt được cực khoái nàng cũng đã quên, nhưng lại nhớ rõ nhiều lần chính mình chủ động cầm cây thịt to của hắn tự nhét vào cơ thể của mình, việc này thì phải giải thích thế nào?

Nàng nhúc nhích thân thể muốn từ tránh thoát khỏi cái chân của Đinh Trường Sinh, thật sự là quá lúng túng khó xử, nàng muốn mình có chút không gian riêng, để cho chính mình chậm rãi tiêu hóa sự tình tối hôm qua, tốt nhất là Đinh Trường Sinh cũng nên giả vờ cái gì cũng chưa phát sinh, sai lầm đã xảy ra sai lầm, chuyện như thế này cứ như vậy để cho sai xuống sao?
Nhưng nàng vừa động, Đinh Trường Sinh liền cảm nhận được, không để cho Lan Hiểu San thoát đi, nàng lại bị hắn một lần nữa kéo nằm đè lên giường, lần này là đang ban ngày rõ rang mồn một, hơn nữa còn là đang trong trạng thái thanh tỉnh, cứ như vậy, Lan Hiểu San nằm bên dưới, Đinh Trường Sinh nằm tại phía trên, bốn mắt nhìn nhau…

-Buông, chị coi như việc này không phát sinh qua, sự tình của chúng ta sẽ giữa dừng ở đây được rồi…

Lan Hiểu San sắc mặt đỏ ửng, tuy rằng trong miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại hư có một chút không cam lòng, nội tâm của mình chính xác là nghĩ thật như vậy sao?

Trên cái thế giới này ngoại trừ Lôi Chấn, Đinh Trường Sinh là người đàn ông thứ hai mà nàng tiếp nhận, chỉ là Lôi Chấn đã chết qua nhiều năm, chẳng những là cái cảm giác của nàng đối với Lôi Chấn đã quên không còn một chút gì, ngay cả hình ảnh của Lôi Chấn cũng dần dần biến mất tại trong trí nhớ, không biết là do ký ức của nàng thoái hóa, hay là thời gian trôi qua đã lâu, có đôi khi muốn tìm lại chấn tướng diện mạo Lôi Chấn thì nàng phải suy nghĩ thật lâu mới có thể nhớ tới, tuy rằng nàng không thừa nhận, nhưng sự thật quả thật là như thế.
-Chị gạt em thì còn có thể, nhưng làm sao lừa được bản than của chính mình, sự tình tối hôm qua chị có thể đã quên, nhưng em lại không thể quên được, em không thể quên được sự điên cuồng của chị, không thể quên được thân thể của chị nóng bỏng mãnh liệt đến cỡ nào, càng thêm không thể quên được trên của chị cái mùi vị trên người của chị, chị đã từng nói, chỉ cần em giúp chị báo thù, thì chính là người của em, em đã để cho chị thời gian dài như vậy, chị còn chưa nghĩ ra sao?

Đinh Trường Sinh vừa nói, vừa chậm rãi cúi người xuống, muốn hôn lên đôi môi Lan Hiểu San.

Nhưng hắn lại bị Lan Hiểu San tránh ra, lúc này nàng liền bị Đinh Trường Sinh một bàn tay luồn xuống phía dưới gò mu nàng, rất nhanh một ngón tay như con rắn nhỏ chui vào bên trong cửa âʍ đa͙σ nàng…
Lúc này vẫn chưa có ai mặc lấy quần áo, cho nên tiếp xúc làn da cùng với các nơi nhạy cảm trên cơ thể là khảo nghiệm nội tâm thành thực của một người tốt nhất, mặc dù là ngươi nói dối trơn tru đến cỡ nào, nhưng thân thể của ngươi cũng không thể thay ngươi che giấu được, cho nên bàn tay của Đinh Trường Sinh chỉ cần tiếp xúc với cái âʍ ɦộ Lan Hiểu San một chút, thì nàng lại một lần nữa thất thủ tại bên trong thế giới của mình.

Hai người lại cùng một chỗ, từ từ động đậy quấn quít, rồi Lan Hiểu San chậm rãi xoay người lại quỳ ghé vào bên giường, bởi vì nàng quỳ nằm, dùng sức vễnh lên cái bờ mông cong cong, dưới sự va chạm của Đinh Trường Sinh, cái mông trắng noãn đàn hồi co dãn khởi động ra mê người từng làn mông lãng, trong phòng tiếng đánh phạch phạch của hai thân thể tiếp xúc, ọp ọp thanh âm của dịch nhờn bên trong âʍ đa͙σ phát ra, tiếng rêи ɾỉ của Lan Hiểu San biến thành thét chói tai bên tai không dứt...
………………………………………………………………………………………………

Lấy dươиɠ ѵậŧ Đinh Trường Sinh làm trục, Lan Hiểu San từ nằm quì chuyển thành nằm ở trên giường, hai chân giang rộng ra, dươиɠ ѵậŧ đang không ngừng rút ra đút vào ở bên trong âʍ đa͙σ, hắn toàn lực động lấy hạ thân, lúc này Lan Hiểu San đã đến cao trào, miệng không ngừng thở hào hển, không ngừng kêu rên:

- A…Trường Sinh...... thật thoải mái... ừ... đừng có ngừng... chồng ơi... á..a…

Trên mặt nàng như đốt lửa nóng, thời điểm cao trào đến, nàng nói cái gì không thể tưởng được, có thể nghĩ đến như thế nào thì nói thế đó để cho mình thoải mái hơn..

Lúc Đinh Nhị Cẩu xuất tinh, thì Lan Hiểu San đã đến lần thứ hai cao trào, Đinh Nhị Cẩu ôm Lan Hiểu San một chân, cưỡi trên một cái chân khác của nàng, từng làn một nóng bỏng tϊиɧ ɖϊ©h͙ hướng trong thân thể Lan Hiểu San đang nằm nghiêng người phun ra, hai chân Lan Hiểu San căng lên, go mu hẩy lên dâng lên giống như bó chặc dươиɠ ѵậŧ Đinh Nhị Cẩu, hai tay dùng sức nắm lấy tấm ga giường…..
Cao trào qua đi hai người ôm nhau trong chốc lát, Lan Hiểu San bên dưới hạ thể hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ trào chảy ra ngoài nhớp nháp, nàng mau ngồi dậy đến phòng vệ sinh rửa lấy…

Đinh Nhị Cẩu cũng vào phòng vệ sinh, đi tiểu xong, quay đầu lại thì nhìn thấy Lan Hiểu San đang khom người xoay người rửa lấy cái âʍ ɦộ, cái bờ mông trắng noãn tròn vo đối diện ánh mắt hắn hắn, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© lúc này ướt nhẹp, hái mép nhỏ âʍ ɦộ hơi sưng ửng đỏ đang nhiểu nước xuống, nhìn thấy bất chợt dươиɠ ѵậŧ của hắn lại hơi có chút dựng đứng lên…

Đinh Nhị Cẩu đi đến gần giữ lấy cái mông Lan Hiểu San, nàng chưa có kịp nâng người lên thì đã bị Đinh Nhị Cẩu từ phía sau dung dươиɠ ѵậŧ lại cắm vào âʍ đa͙σ rồi, dướng vật vừa mới bắt đầu cắm vào thì vẫn chưa cứng rắn lắm, sau khi hắn động vài cái liền cứng rắn lên, Lan Hiểu San hai tay vịn trên bồn rửa tay để thích ứng độ cao dươиɠ ѵậŧ Đinh Nhị Cẩu, hai cái chân liền nhếch lên mũi chân,
Trong phòng vệ sinh Lan Hiểu San lại thay đổi tư thế, nàng ngồi lên bồn rửa tay, hai chân giang rộng ra, Đinh Nhị Cẩu trực diện từ phía trước mặt nàng làm, Lan Hiểu San khi thì nghiêng, khi thì đứng, hai chân khi thì tách ra, khi thì hợp nhanh, khi thì đứng thẳng, khi thì gấp khúc, một trận đại khai đại hợp, đem Lan Hiểu San lại đưa lên một lần nữa cao trào...

Vặn vẹo thân thể quay cuồng, giống như tất cả đều là không thể biết trước được điều gì, không có biết kế tiếp về sau sẽ phát sinh cái gì, nhưng lúc này ai còn có thể bận tâm đến tương lai phát sinh cái gì, nhân sinh trên đời, trước mắt cứ tận hưởng lạc thú là chủ đề duy nhất hiện tại, nam nhân như thế, nữ nhân càng phải như vậy, bởi vì các nàng lúc này sợ hãi không phải là trời sụp đất nứt, cũng không phải là tương lai sẽ như thế nào, các nàng chỉ sợ hãi có một việc, đó là thân thể của người nam nhân này, đừng có rời nhanh khỏi thân thể mình.
Bỗng nhiên từ trong phòng truyền ra tiêng chuông điện thoại chấn động, là ai gọi đây này?

………………………………………………………………………………………………..

Đinh Trường Sinh đành phải vào phòng cầm lấy điện thoại, thì thấy số điện thoại hiện lên từ văn phòng khu Bạch Sơn, nghĩ rằng có khả năng có việc, vì thế gọi lại thì mới biết là Văn Nhược Lan gọi đến .

Lan Hiểu San cũng đã bước theo phía sau lưng hắn, nghe trong điện thoại là giọng nói của một người đàn bà, liền bĩu môi, dùng sức nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của Đinh Trường Sinh hung hăng túm chặt một chút, đau Đinh Trường Sinh thiếu chút nữa kêu to ra, lúc này Lan Hiểu San mới cảm thấy mỹ mãn, cầm lấy khăn tắm vào phòng vệ sinh….

-Làm sao lại có khả năng xảy ra việc này? Công tác xây dựng thành phố sạch đẹp văn minh không phải là tiến hành nửa năm rồi sao? Việc này lâu nay không có người hồi báo à?
Đinh Trường Sinh nghe Văn Nhược Lan báo cáo, nhíu chặc lông mày, hỏi.

-Nào có ai dám nói chuyện này ra, cái hạng mục kia là do Thành chủ tịch tự mình dẫn đến , hơn nữa những công nhân trong khu trang trại này đều là người địa phương, nếu đem cái khu trang trại chăn nuôi gia súc công nghệ cao này hủy đi, chẳng khác nào hất đổ bát cơm của hơn một vạn người, vấn đề này không thể xảy ra khiếu kiện sao a, đáng giận chính là các nhà đầu tư ở tại trong bóng tối, sẽ cổ động cho công nhân nháo sự…

-Việc này Đường bí thư không biết sao? Ông ấy phải sớm biết chứ?,Như thế nào việc này lại không chú ý tới..

Đinh Trường Sinh hoài nghi việc này là một cạm bẫy, cho nên không muốn quay trở về Bạch Sơn, dù sao chính mình đã xin phép rồi, không quay về cũng là chuyện bình thường, Trần Kính Sơn thì đang phụ trách sự vụ xây dựng thành phố sạch đẹp, chuyện này cũng nên để cho Trần Kính Sơn ra mặt thì tốt rôi…
-Vốn là phạm vi từ trên tỉnh đưa ra trong công tác xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp chỉ gói gọn trong nội đô thành phố, đây là dựa theo tiêu chuẩn của bên vệ sinh thành thị quốc gia đưa ra, nhưng vừa rồi do tỉnh Trung Nam có xin cho thành phố Bạch Sơn được phúc thẩm lại với lý do vì còn phải chuẩn bị mở rộng thêm đến vùng bên ngoài nên làm không kịp, cho nên trên tỉnh phải tạm thời mở rộng thêm tiêu chuẩn, chẳng những là nội thành, xung quanh thành phố cách năm mươi cây số đều phải dựa theo tiêu chuẩn quốc gia vệ sinh thành thị, khu vực mở rộng lần này bao gồn luôn cả cái khu trang trại chăn nuôi gia súc công nghệ cao, càng thêm mấu chốt chính là từ cái khu trang trại chăn nuôi gia súc trường kỳ xả nước thải dơ bẩn chảy ra sông Thanh Hà, đến mùa hè, thì hôi thối vô cùng, cậu có chú ý nghe không vậy? Này…alo… Đinh bí thư, có đang nghe không vậy?
Văn Nhược Lan thấy Đinh Trường Sinh không lên tiếng, liền hỏi.

-Tôi đang nghe, chị có ý tứ gì, muốn tôi quay trở về sao? Tôi trở về thì có thể giải quyết vấn đề sao? Công tác xây dựng thành phố sạch đẹp văn minh vẫn luôn là do Trần khu trưởng phụ trách, chị có trao đổi với ông ta chưa?

Đinh Trường Sinh không kiên nhẫn hỏi.

-Hiện tại Đường bí thư đang đến khu ủy Bạch Sơn rồi, nghe nói rất là nổi giận, cậu bây giờ không có ở tại khu ủy, thích hợp sao?

-Vậy ý của chị là tôi phải quay trở về ? Được rồi, tôi đã biết, có gì sẽ gọi điện thoại cho chị…

Nói xong cúp điện thoại, hắn lại tiếp tục một lần nữa đưa dươиɠ ѵậŧ vào thân thể của Lan Hiểu San..

……………………………………………………………………………………………

Sau khi tất cả đã bình tĩnh lại, Lan Hiểu San trong tình trạng kiệt sức nằm ở trong lòng Đinh Trường Sinh, nàng nghĩ một đằng nói một nẻo, nhưng tâm lý kết chặt trong lòng đã dần dần cởi bỏ…
Bây giờ thì đến phiên Lan Hiểu San cầu xin tha thứ, hơn nữa điện thoại Lan Hiểu San cũng vang lên, nàng bất đắc dĩ nhìn nhìn Đinh Trường Sinh, sau khi nhận điện thoại, cũng là tại cục công an thành phố muốn nàng quay trở về tham dự cuộc họp, tối án mạng hôm qua tại Nam Giao cần phải hội thẩm.

-Chị bây giờ quay về cục, bỏ em nhanh như vậy sao?

-Ha ha, em cũng trở về đi, suốt ngày như chó đực động dục vậy thì ai chịu nổi em chứ?

Chỉ có hai người với nhau, cho nên Lan Hiểu San nói chuyện cũng tùy tiện.

-Hắc hắc, đó là tại ai cứ la lên “ đừng có ngừng…đừng có ngừng…mạnh lên đi…mạnh lên đi…” vậy đó có phải là cɧó ©áϊ động cỡn không vậy?

Đinh Trường Sinh nhìn Lan Hiểu San, trêu ghẹo nói, đổi lấy là Lan Hiểu San cầm lấy lấy đôi giày quăng về phía Đinh Trường Sinh …