Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2145:



CHƯƠNG 2018..

Nhân vô viễn lự, người không phòng xa, tất có phiền gần, vấn đề Diêm Bồi Công lo lắng Đinh Trường Sinh hoàn toàn có thể lý giải được, hiện tại đã cột chúng vào chiếc thuyền Vũ Văn gia này, giương buồm đi xa hay là chìm nghỉm ngay tại chỗ đều không phải do ông quyết định được…

-Vì thế muốn làm chuyện này viên mãn, thì ngoại trừ lật lại bản án Kỳ Phượng Trúc thì không biện pháp tốt nào khác, giống như là chú đã nói, vụ án này trôi qua nhiều năm, muốn lật lại không phải chỉ là một câu nói, hơn nữa Lâm gia tuyệt sẽ không bàng quan đứng nhìn, tôi thấy chỉ bằng lực lượng của hai chúng ta sợ là không bổn sự này, cần phải tìm kiếm ngoại viện khác mới được…

Đinh Trường Sinh trầm ngâm nói.

- Ngoại viện?

Diêm Bồi Công không rõ Đinh Trường Sinh có ý tứ gì.
-Được rồi, chuyện này cứ giao cho tôi làm là được, chỉ cần chú đem sự tình Hồ Châu xử lý tốt, mặt khác tôi sẽ mau đem mẹ con các nàng dời đi.

Đinh Trường Sinh nói.

Đinh Trường Sinh minh bạch, hiện tại Diêm Bồi Công sợ nhất đúng là mẹ con Vũ Văn Linh Chi bị bắt, như vậy thì Kỳ Phượng Trúc không còn có bất kỳ cái gì để dựa vào, sự thật là mặc dù có bắt được mẹ con Vũ Văn Linh Chi, thì tiền bên ngoài hải ngoại cũng không lấy về được, dĩ nhiên, đây là dưới tình huống mưu tính của Vũ Văn Linh Chi, nếu như Lâm gia dùng Kỳ Trúc Vận áp chế Kỳ Phượng Trúc hoặc là Vũ Văn Linh Chi, cũng khó bảo toàn các nàng sẽ không đem Đinh Trường Sinh kéo vào..

Thiên địa ở giữa vạn vật đều là tương sinh tương khắ , đây là trung tâm tư tưởng đạo gia, như vậy nếu đem cái đạo này lý vận dụng vào bên trong quan trường, thì cũng là giống nhau , ngươi cho dù cuồng loạn, vẫn luôn có người có thể trị được ngươi, đây là quan điểm triết học của Đinh Trường Sinh về quan trường.
Trên chính đàn dạng gia tộc như Lâm gia không phải chỉ có duy nhất, hơn nữa quan hệ ở giữa các thế gia chính trị cũng không phải là vĩnh viễn hòa hợp, cho nên Đinh Trường Sinh nghĩ đến, nếu từ phía dưới thì không có khả năng lay động được gót chân của Lâm gia, như vậy chuyện này cần phải theo hướng từ thượng tầng ra tay, hắn cảm thấy lúc này, mình cũng nên quay lại Hồ Châu để xem sao….

Hắn đến gặp Đường Bỉnh Khôn xin nghỉ phép nói đi Hồ Châu một chuyến, nói trước kia tại Hồ Châu nhận thức không ít đại xí nghiệp, hắn đến để nhờ bọn họ có thể giới thiệu những người khác đến Bạch Sơn chiêu thương dẫn tư hay không, lý do xin nghỉ phép như vậy làm Đường Bỉnh Khôn khoái trá liền đồng ý ngay..

Đinh Trường Sinh lại đến chào hỏi với Trần Kính Sơn, nói muốn đi Hồ Châu một chuyến, nếu có việc gì gấp thì có thể gọi điện thoại, xong xuôi rồi định đi thì bị Văn Nhược Lan đứng chờ ở bên trong văn phòng.
-Đinh bí thư, cậu muốn đi ra ngoài sao?

-Đúng vậy a, tôi đi Hồ Châu một chuyến, có việc gì?

-Trước đó cậu có nói với tôi là muốn gặp mặt chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ khu Bạch Sơn, ông ấy đang ở trong phòng làm việc chờ đợi, vậy khi nào thì cậu sẽ gặp?

Văn Nhược Lan hỏi.

-Um…, quên mất, bảo ông ấy đến đây đi…

Đinh Trường Sinh đành phải dừng lại, tại bên trong văn phòng chờ đợi chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ khu Bạch Sơn .

Qua một hồi, một lão già gầy ốm đi vào phòng làm việc của Đinh Trường Sinh, nếu như Văn Nhược Lan không giới thiệu đây là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ khu, Đinh Trường Sinh không có khả năng nghĩ đến lão già trước mắt này là cán bộ, ông ăn mặc mộc mạc, chân mang giày vải, điều này làm cho Đinh Trường Sinh cảm thấy nghi hoặc, đây là tự quảng cáo mình là người thanh liêm sao?
-Ngồi đi, chú chính là chủ nhiệm Âu Hưng Thanh à, như thế nào, thân thể không tốt sao?

Đinh Trường Sinh nhìn gương mặt xanh xao của Âu Hưng Thanh, hỏi.

-Bệnh cũ, nhưng không dám chậm trễ công tác, Đinh bí thư có dặn dò gì không?

Âu Hưng Thanh hỏi.

-Nhìn chú bộ dạng này, tôi nào dám giao việc gì chứ, thật là không có việc gì sao? Văn chủ nhiệm, không có chuyện gì sao?

Đinh Trường Sinh chỉ chỉ vị Âu chủ nhiệm hỏi.

Văn Nhược Lan lắc đầu, không nói gì.

-Vậy thì tốt, Âu chủ nhiệm, tôi muốn nhìn qua một chút hồ sơ tình huống toàn bộ cán bộ khu, từ cấp phó khoa trở lên, sau khi trở về sẽ có, không thành vấn đề chứ?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Không thành vấn đề, Đinh bí thư, cậu yên tâm, tôi sẽ rất mau sắp xếp xong.. .

Âu Hưng Thanh ho khan vài tiếng, sau đó cáo từ đi ra ngoài, điều này làm cho Đinh Trường Sinh rất là buồn phiền, như thế nào chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ khu lại là một người có sức khỏe yếu đuối vậy chứ?
-Văn chủ nhiệm, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tôi nhìn thấy hình như là ông ta bệnh nặng mới khỏi à?

-Ai, cái gì bệnh nặng mới khỏi a, bệnh của ông ấy vẫn không có khả năng tốt, thậm chí ngày hôm qua tôi đi đến bệnh viện tìm ông ấy, nói là bí thư khu ủy muốn gặp mặt, cho nên ông ta mới từ bệnh viện đi ra, thật sự là bệnh tới như núi sập, hai tháng trước thì còn khá tốt, thời điểm đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói bị ung thư phổi giai đoạn cuối, cái bệnh này đến khi phát hiện, thì thường là màn cuối, tôi thấy lão Âu sống cũng không được bao lâu nữa .

Văn Nhược Lan nhỏ giọng nói.

-Hả… đây không phải là ẩu tả sao, nhanh chóng đưa ông ấy đến bệnh viện, lúc này mà còn nghĩ đến việc hi sinh vì nhiệm vụ a, thật sự là bậy bạ, việc này mau giao việc cho phó chủ nhiệm tổ chức cán bộ ngay…
Đinh Trường Sinh nhíu mày nói, phân phó Văn Nhược Lan nhanh đi làm việc này.

Bệnh tình của Âu Hưng Thanh kỳ thật rất nhiều người đã biết, nhất là nội bộ bên trong phòng tổ chức cán bộ khu, bọn họ đều hiểu Âu Hưng Thanh sống không được bao lâu nữa, nhưng không nghĩ tới Âu Hưng Thanh hôm nay bỗng nhiên quay trở về, điều này làm cho rất nhiều người giật mình.

Mà có ít người đang chuẩn bị nhận thay ca cho ông ta lại càng thất vọng, không ngờ Âu Hưng Thanh còn có thể đứng lên, còn có thể đến đến văn phòng, trong nhất thời, bên trong phòng tổ chức cán bộ liền bàn tán xôn xao..

Việc này không phải là vấn đề Đinh Trường Sinh quan tâm, vấn đề hắn chân chính quan tâm vẫn là ở tại Hồ Châu, cho nên xử lý xong việc này, hắn lập tức liền lái xe đi đến Hồ Châu, lúc này đi Hồ Châu không có nói cho bất luận kẻ nào ở Hồ Châu biết..
Tới Hồ Châu, Đinh Trường Sinh trước cũng không có cùng ai liên hệ, mà là liền đi đến làng du lịch hồ Thiến Nhất Sắc, không biết Tần Mặc có còn ở tại nơi này không? Cũng không ngờ tới là không gặp Tần Mặc, ngược lại là bị Từ Kiều Kiều nhìn thấy, vì để tránh cho cô gái này hô to gọi nhỏ , Đinh Trường Sinh nhanh chóng trước vào căn biệt thự của bọn họ thuê trước đó...

-Ai ui, cô đang chuẩn bị tân phòng sao? Trang hoàng lại toàn bộ như vậy à?

Vừa vào cửa, Đinh Trường Sinh liền trợn tròn mắt, trước kia thuần một màu sắc trang hoàng bây giờ toàn bộ đều không thấy, tất cả thay đổi trang hoàng theo kiểu các cô gái bây giờ ưa thích, bất quá làm Đinh Trường Sinh thấy rất kỳ quái, nơi này là khu biệt thự làng du lịch, như thế nào lại để cho Từ Kiều Kiều tùy tiện thay sửa theo phong cách của nàng đâu này?
-Như thế nào, nhìn được chứ?

Từ Kiều Kiều đắc ý nói,

-Bất quá trang hoàng vẫn chưa có hoàn toàn xong, thợ sửa chữa mới vừa đi, anh liền đến đây để nghiệm thu sao?

Từ Kiều Kiều theo phía sau Đinh Trường Sinh ôm lấy hắn, nàng đem toàn thân của mình đều đặt ở trên thân thể của hắn, Đinh Trường Sinh có thể cảm giác được nhiệt lượng đến từ phía sau, mấy ngày nay tại Bạch Sơn vẫn luôn trong tình trạng cấm dục, tuy rằng có thể tùy thời đi đến gặp Phó Phẩm Thiên, nhưng cẩn thận một chút vẫn tốt hơn, cho nên thời điểm đi đến nhà Phó Phẩm Thiên cũng không phải là nhiều.