Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1960



1850.

Đinh Trường Sinh cũng không nghĩ tới Đinh Trường An lại nhanh như vậy gặp gọi điện thoại cho mình, lúc này hắn đang cùng trưởng phòng tài chính Diêm Quang Hà trao đổi về số tiền thế chấp cho vay đến cùng làm như thế nào để phát ra đây.

Dựa theo ý của Đinh Trường Sinh toàn bộ sáu tháng thiếu lương nợ giáo viên thì trả hết, một phân tiền cũng không nợ lại, toàn bộ phát xong, hơn nữa tháng này sắp đến kỳ, cũng sớm phát cho xong, thế nhưng là Diêm Quang Hà là trưởng phòng tài chính, hắn không thể làm như vậy được, với tư cách trưởng phòng tài chính mà nói, đồng tiền gắn liền khúc ruột, nếu trong trương mục tài chính không có tiền, đối với hắn rất khó khó, đến lúc đó vạn nhất có tình huống khẩn cấp, tài chính trên không có tiền xuất ra, như vậy mình sẽ là lãnh đủ đấy, lãnh đạo thì cũng mặc kệ ngươi vì sao mà không có tiền?
-Khu trưởng, tôi có chút ý kiến, đương nhiên, cuối cùng vẫn là cậu quyết định, số tiền này, tôi cảm thấy được không thể cứ như vậy thoáng cái phát ra toàn bộ… .

Diêm Quang Hà nhìn xem Đinh Trường Sinh sắc mặt bất thiện, nhưng mà nên nói lời phải nói.

-Vậy ông có ý kiến như thế nào?

-Khu trưởng, những số tiền này từ đâu mà chúng ta có, tôi và cậu đều biết rất rõ ràng, nếu như đã thật vất vả mới có số tiền vay này, chúng ta phải có kế hoạch chi tiêu, tôi đề nghị tiền lương nợ trước kia, chúng ta chỉ phát 50%, số tiền còn 50 % còn lại thì đến tháng sau sẽ phát, nhưng cũng không phải là thoáng cái là phát hết, chúng ta lại tiếp tục ứng ra 50% trên tổng số tiền còn thiếu lại, rồi bắt đầu từ tháng sau nữa chúng ta sẽ trả hết không thiếu nợ nữa, như vậy tính gộp lại thì chúng ta đủ có thể chống đỡ được bốn tháng, áp lực của chúng ta sẽ giảm xuống .. .
Diêm Quang Hà mặc dù biết chủ ý này có chút tổn hại, nhưng mà không làm như vậy, những số tiền này đến sáng sớm ngày mai chỉ còn thấy cạn đáy.

-Vậy còn tiền lương nhân viên công vụ thì sao?

Đinh Trường Sinh không có tức giận, bởi vì hắn cảm thấy Diêm Quang Hà lời này nói cũng đúng, cho dù là mình không tán thành rõ rệt..

- Tiền lương nhân viên công vụ phát trước một tháng, cũng là làm như vậy, về sau cũng sẽ hết nợ nhưng mà trước mắt vẫn thiếu .. .

Diêm Quang Hà ác hơn, nếu nhân viên công vụ của toàn bộ khu biết rõ chủ ý này là của Diêm Quang Hà đưa ra đấy, đoán chừng buổi tối sẽ trùm mền mà đập hắn một trận.

-Ài, tuy rằng đây không phải là hợp quy củ, nhưng mà giống như là ông nói, những số tiền này nếu thoáng cái đều phát ra hết, thì tháng sau lại có khả năng tiếp tục túng thiếu.
Đinh Trường Sinh lầu bầu, tựa như là đồng ý chủ ý của Diêm Quang Hà.

Đúng lúc này, Đinh Trường An gọi điện thoại, Diêm Quang Hà nhìn xem Đinh Trường Sinh cầm lấy điện thoại một mực nhìn xem, nhưng vẫn chưa không tiếp, vì vậy hướng về phía Đinh Trường Sinh gật đầu đi ra.

Diêm Quang Hà là một lão hồ ly rồi, nhìn qua đã biết rõ cú điện thoại gọi Đinh Trường Sinh này có thể là điện thoại riêng tư, vì vậy lánh mặt đi ra ngoài, đây coi như là hiểu chuyện đấy..

-Này, anh Trường An, có việc sao?

-Ách, là có chuyện này, tôi đã trở về thương lượng một chút với chị dâu cậu rồi, nàng mắng tôi một trận, trách ta không biết phân biệt nặng nhẹ, tôi cũng đã nghĩ thông suốt, cậu xem việc này...

Đinh Trường An câu nói kế tiếp thật sự là không biết nên nói như thế nào cho phải rồi.
-À…em đã cảm thấy, chị dâu so với anh thật tinh mắt hơn nhiều, được rồi, em nắm chắc việc này việc này anh cũng không cần quản đến nữa, có tin gì thì em sẽ báo ngay cho anh. .

Đinh Trường Sinh cao hứng nói.

Cúp điện thoại của Đinh Trường An, Đinh Trường Sinh đầu óc bắt đầu cân nhắc đến việc này rồi, việc của Đinh Trường An có thể là xử lý được, cục nào trong thành phố cũng có thể an bài được một người, hắn tin tưởng những người kia cũng để cho mình một cái mặt mũi, còn nếu không thì sắp xếp ngay tại khu Tân Hồ cũng có thể, chỉ là nếu như vậy thì có chút phiền toái.

Chỉ cần mình ra mặt chiếu cố đến việc này, đoán chừng quan hệ giữa mình và Đinh Trường An sẽ rất nhanh có người hỏi thăm ra, bởi là như vậy chẳng những là dễ dàng để cho người nắm lấy đằng cán, hơn nữa đối với sự phát triển của Đinh Trường An sau này cũng không được tốt lắm, bản thân hắn mặc dù là khu trưởng khu Tân Hồ, nhưng không thể đem miệng người lấp kín được, hiện tại xã hội này, là thời đại truyền thông, người nếu muốn phát tán nói chuyện, lấp kín miệng thì chẳng biết bao giờ mới xong đấy..
Lại một cái, Đinh Trường An so với tuổi của mình lớn hơn nhiều, nếu an bài tại cục đi hoặc là cơ sở, như vậy thì phải mất bao lâu mới có thể nâng lên được, niên kỷ càng lớn, đề bạt càng là khó khăn, đến cuối cùng nếu như không thể một mình đảm đương một phía, như vậy thì tính toán của mình có thể đã rơi vào khoảng không.

Vì vậy, muốn an bài Đinh Trường An, nhất định phải để cho vị trí khởi điểm cao một chút, hơn nữa tốt nhất vẫn là không có cùng xuất hiện với mình, được như vậy thì lời chỉ trích khả năng cũng ít hơn một chút.

……………………………………………………………………………………….

Chỉ chốc lát, Diêm Quang Hà nghe trong phòng không còn có động tĩnh, lại gõ cửa vào.

-Khu trưởng, vậy việc này cuối cùng làm sao bây giờ?

Diêm Quang Hà muốn Đinh Trường Sinh phải trực tiếp gật đầu.
-Được rồi, cứ theo như lời ông nói mà làm, nhưng mà nhất định phải làm tốt công tác trấn an, nếu là có người không hiểu, ông phải giải thích cho tốt, đúng rồi, ông hãy liên hệ với trương phòng giáo dục Trịnh Tiểu Ngải nhiều hơn, bởi vì công tác giáo dục là của cô ấy làm, nếu như thật sự là không làm được, thì lại đẩy đến nơi này của tôi…

-À… vậy được rồi, khu trưởng, tôi đi đây .

Diêm Quang Hà nói xong muốn đi, nhưng mà bị Đinh Trường Sinh gọi lại.

-Ông Diêm, làm tốt lắm, tôi đã xem qua lý lịch của ông, chức vụ trưởng phòng này ông làm cũng được mấy năm rồi phải không?

Đinh Trường Sinh hỏi.

Mới vừa rồi còn nói chuyện tốt đấy, Diêm Quang Hà cũng không biết mình có chỗ nào đắc tội vị lãnh đạo trẻ tuổi này, nghĩ như như thế nào mà lại hỏi mình vấn đề này, bình thường nếu lãnh đạo hỏi lời này, tám, chín phần là không có chuyện tốt, bởi vì nếu có chuyện tốt thì đã trực tiếp nói ra rồi, Diêm Quang Hà trong lòng suy nghĩ, xem ra lãnh đạo đã muốn thay nmình rồi a, dù sao mình trước kia không có theo chân khu trưởng, trưởng phòng tài chính vị trí trọng yếu như vậy, ai mà không suy nghĩ phải giao cho ai trông giữ cái túi tiền này cho thỏa đáng, tốt nhất là người mà mình tin cẩn.
-Ừ, đúng rồi khu trưởng, đã làm được mấy năm rồi..

Diêm Quang Hà ngượng ngùng nói.

-Um… tôi mặc kệ trước kia ông làm như thế nào, nhưng mà ít nhất hôm nay với cái đề nghị này, tôi có cảm giác ông có thể làm được trợ lý đấy, cứ như vậy đi, để tôi cùng Dương bí thư thương lượng một chút, đem vấn đề trợ lý của khu trưởng giải quyết, tôi không biết trước đây khu Tân Hồ truyền thống có hay là không có trợ lý cho khu trưởng, lần này một lần giải quyết cho xong..

Đinh Trường Sinh nói làm cho Diêm Quang Hà có chút cảm giác nóng lạnh thất thường.

-Khu trưởng, tôi cám ơn khu trưởng, tôi biết rõ nên làm như thế nào, về sau có chuyện gì cứ việc phân phó.

Diêm Quang Hà tỏ thái độ nói.

- Không phải nói như vậy, tất cả cũng là vì công tác, đúng rồi, trước kia bên phòng tài chính xuất tiền theo quy định như thế nào?
Đây mới là vấn đề hôm nay Đinh Trường Sinh muốn nói, bởi vì khu Tân Hồ dùng tiền nhiều lắm, mà với tư cách trưởng phòng tài chính lại là đối tượng của các ban nghành tranh nhau nịnh bợ, nắm giữ tài chính vốn chính là như vậy, ngươi một cái ta một cái, nói là ăn thịt Đường Tăng một chút cũng không quá đáng, vì vậy như thế nào quản lý tiền là vấn đề mà Đinh Trường Sinh hiện tại muốn ưu tiên trước …