Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1940



1829.

Hoa Cẩm Thành cũng không yếu thế, nhìn nhìn xung quanh mấy người đàn bà thon thả đang làm việc cũng nhỏ giọng nói ra:

-Tôi hiện tại cai rồi, để tối nay tôi an bài cho cậu một, hai người đàn bà nông thôn, đằng kia là hai người đàn bà mới tới đấy, đều là từ trong thôn gần đây, chồng họ đi ra ngoài làm công rồi, cả năm này chưa có về, họ vừa mới đến đây làm thuê không lâu .

Đinh Trường Sinh trợn mắt nhìn Hoa Cẩm Thành, nói ra:

-Chú Hoa, cháu đức hạnh ra sao thì chú cũng biết rồi, chú cho rằng cháu giống Đường Thiên Hà à, cái dạng gì cũng đều hướng trong đũng quần khuấy động được sao?.

-Đúng đúng, tôi đã quên Đinh khu trưởng thưởng thức so với Đường cục trưởng thưởng thức cao hơn, bất quá lâu lâu có món ăn dân dã thì cũng là ngon miệng vậy chứ, nói thật đàn bà có chồng đi làm xa, chỉ mới đụng vào một chút là ..nước chảy thành sông, cũng thích thú mà .
Hoa Cẩm Thành tiếp tục khuyên giải nói.

Đối với Hoa Cẩm Thành mà nói, lão vẫn luôn rất muốn buộc chắc mối quan hệ với Đinh Trường Sinh, nếu không có hắn thì phiền phức của lão cứ một bộ tiếp một bộ, thậm chí cũng có người bắt đầu mưu đoạt tài sản của mình rồi, nếu không phải Đinh Trường Sinh đỡ đòn cho mình, thì hậu quả thật đúng là rất khó nói đâu, những thứ khác không nói, Cảnh Trường Văn chỉ cần mỗi ngày gọi đến mình tới cục công an là lão cũng bị giày vò chết rồi.

Đinh Trường Sinh không cần tiền, vì vậy Hoa Cẩm Thành nghĩ đến lấy theo phương diện khác để đền bù cho hắn, cho nên vừa rồi mới có những lời kia.

Mà những nhười đàn bà kia tuy rằng không phải ai cũng đều vì tiền tài mà bán đứng thân thể của mình, thế nhưng Hoa Cẩm Thành rất hào phóng, mỗi một lần làm xong là đều cho hơn một nghìn nguyên tiền….
Lại thêm một điều là những người đàn bà nông thôn này, tuyệt vời là các nàng thật thà không rành biết về chuyện nam nữ trên giường, dù là có đã có con, hoặc có chồng mà chưa có con, trong khi chồng thì đi làm xa cả năm, mà một năm đó thì mỗi khi động tình thì bọn họ biết làm sao bây giờ?

-Hì..hiện nay không có hứng thú, hôm nay chảu đến hỏi xem việc trước kia chúng ta đã cùng trao đổi, đến đâu rồi?

-Hả….chuyện gì chứ?

Hoa Cẩm Thành ngạc nhiên, không nhớ ra được Đinh Trường Sinh trước đó đã trao đổi với mình chuyện gì?

-Hắc, chú thực đã quên, tại thành phố thành lập một công ty …

Đinh Trường Sinh nhắc nhở.

-A, việc này đã làm xong, hơn nữa đều tính trúng, sau khi cậu nói cho tôi biết, tôi đã trực tiếp móc nối với một công ty văn hóa giải trí, tôi đã để cho bọn họ đầu tư xây dựng một khu giải trí, như vậy có thể danh chính ngôn thuận tiếp cận Cảnh Trường Văn rồi….
Hoa Cẩm Thành vừa nói liền xem sắc mặt Đinh Trường Sinh.

-Ừ, rất tốt, cái ý nghĩ này rất tốt, lúc nào có thể hoạt động?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Khả năng rất nhanh, đều là có sẵn đấy, chỉ là lắp đặt thêm thiết bị mà thôi, thay đổi bảng hiệu là được.

Hoa Cẩm Thành tốc độ làm việc rất nhanh, dù sao chuyện này quan hệ đến đến tính mạng của mình, vì vậy sớm một chút áp dụng, tại trên người mình nguy hiểm tiếp theo sớm ngày tiêu trừ.

-Vậy là mở khách sạn à?

Đinh Trường Sinh nghi vấn nói.

-Không phải, mở một nhà hàng karaoke, sang nhượng lại từ một nhà hàng khách sạn vì vậy rất nhanh có thể khai trương.

-Tốt lắm, khai trương xong, cháu sẽ tìm người tìm đến cái nhà hàng karaoke này gây phiền toái, đến lúc đó chú để cho bọn họ đi tìm đến Triệu Lâm ở công an cục thành phố, tên này đã bị cháu thu phục rồi, chuyện này phải làm nhanh, Cảnh Trường Văn hiện tại cũng đang rất sốt ruột, không thể để cho hắn đi trước chúng ta một bước
-Tốt, tôi đã biết, sẽ tăng nhanh tiến độ.

Hoa Cẩm Thành trịnh trọng gật đầu nói.

…………………………………………………………………………………

Lý Hồng Phong nhìn đồng hồ trên tường, đã không còn sớm, kết thúc buổi dạy học yô-ga hôm nay, các học viên tốp năm tốp ba rời khỏi phòng tập, mệt mỏi cả một ngày, Lý Hồng Phong ngồi một mình ở trên sàn nhà, uống trà hoa cúc, nhắm mắt lại muốn nghỉ ngơi một chút, thì nghe tiếng bước chân, đem nàng kéo về thực tế….

Trợn mắt nhìn qua, lại là Thẩm Mộc chồng cũ trước đây, trong lòng của nàng tức giận không còn chỗ trống, mình cùng hắn đã nói rất rõ ràng, hai người không còn có bất kỳ quan hệ gì nữa rồi, thế nhưng hắn không biết xấu hổ cứ lần lượt tìm đến mình.

Mục đích của hắn rất đơn giản, là muốn cho nàng đi tìm Đinh Trường Sinh, vì hắn mà làm thuyết khách..
-Hồng Phong, anh có chút sự tình, nói xong thì sẽ liền rời đi ngay.

Thẩm Mộc thấy được trong ánh mắt Lý Hồng Phong tràn đầy chán ghét, lập tức nói ra.

Nhưng mà Lý Hồng Phong không nói chuyện, nàng không muốn cùng hắn nói bất cứ cái gì.

-Hồng Phong, anh van em, chuyện này đối với anh rất trọng yếu, lần này anh không phải là muốn triệu hồi về thành phố nữa, dù sao thì em cũng sẽ không tiếp nhận anh, anh sẽ ở lại tại nông thôn đến khi về hưu thì coi như xong, không bao giờ đến làm phiền nhiễu em nữa.. .

Thẩm Mộc bịch một tiếng quỳ gối trên sàn nhà.

- Đến cùng là anh muốn làm cái gì?

Tuy rằng không còn là vợ chồng rồi, nhưng mà Lý Hồng Phong trong lòng vẫn thấy đau đớn, chứng kiến một người đàn ông quỳ ở trước mặt mình, mà đây còn là chồng cũ của mình, trong lòng của nàng quả thực cũng không dễ chịu, vì thế cũng không đành lòng, nên mở miệng hỏi.
-Hồng Phong, giúp anh một lần cuối cùng đi, bí thư của trấn anh rất có thể sẽ được điều đến khu Tân Hồ làm chủ nhiệm quỹ an sinh xã hội, giúp anh nói cùng Đinh Trường Sinh một tiếng, để anh lên thay thế làm trấn trưởng, độ khó cũng không lớn, xin em giúp anh một lần cuối cùng.

Thẩm Mộc tội nghiệp nói..

Lời này này thiếu chút nữa làm cho Lý Hồng Phong lần nữa bạo phát ra, nói đến cùng cũng là để cho vợ cũ của mình đi làm thuyết khách, Thẩm Mộc chỉ biết đến bản thân của mình, cũng không bận tâm Lý Hồng Phong sẽ gặp phải những chuyện gì….