Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1928



1817

Bởi vì đã là buổi tối muộn, vì vậy Triệu Hinh Nhã ăn mặc rất tùy tiện sơ sài, cơ bản chỉ là một cái váy ngắn phủ dài chỉ quá mông, váy mỏng đơn bạc thì là mát mẻ, mà giờ khắc này, cái váy mỏng đơn bạc lại đã kíƈɦ ŧɦíƈɦ Đinh Trường Sinh du͙ƈ vọиɠ nảy mầm.

-Này, đừng như vậy, lúc thím đi qua đây thì Oánh oánh biết, thím một chút thì phải trở về .

Triệu Hinh Nhã liền cảm nhận cái vật to lớn của hắn đã cứng lên chạm vào khe mông của mình, nàng một bên lắc lắc đầu, tựa hồ là muốn trốn tránh, một bên rụt cái mông lại như là né qua, nhưng mà cử chỉ này lại càng thêm kíƈɦ ŧɦíƈɦ dã tính của hắn….

-Cháu biết, vì vậy chúng ta sẽ tranh thủ làm mau chóng, thời gian thật dài không có làm rồi, cháu đang rất muốn thím…

Đinh Trường Sinh tại Triệu Hinh Nhã bên tai nói qua lời tâm tình, làm cho Triệu Hinh Nhã Tâm trong vừa cảm thấy khẩn trương, vừa cảm thấy đắc ý.
Triệu Hinh Nhã không thể nghi ngờ là một người đàn bà hiền lành, nhưng mà cho dù hiền lành đến đâu thì tâm lý cũng có lo lắng, cái này lo lắng này chính là nam nhân mà mình yêu thích, ngoại trừ mình ra, thì bên ngoài còn có những nữ nhân khác, hơn nữa cái loại nguy cơ này, làm cho nàng là một người đàn bà bắt đầu có tuổi càng cảm thấy khủng hoảng, bởi vì nàng không biết lúc nào thì hắn không còn quay trở lại bên cạnh mình rồi.

-Thế nhưng khi thím qua trở về, nó sẽ phát hiện, nha đầu kia bây giờ tinh lắm.

Đinh Trường Sinh giở trò, Triệu Hinh Nhã dần qua cảm thấy mình khó có thể ứng phó, cái gọi là cự tuyệt bất quá chỉ là lấy cớ mà thôi, bởi vì các động tác của nàng đều hình như là đang khích lệ hắn nhanh lên, nhanh nhanh lên nữa, bây giờ thì cơ hồ cây ƈôи ŧɦịŧ của hắn đang là ma sát bên dưới khe mông nàng, thình thoảng còn chạm vào đến khu vực của cái huyệŧ nàng…
Rốt cuộc, Đinh Trường Sinh cũng đã không thể chịu được loại này gải ngứa tựa như trò chơi này rồi, nên quyết đoán tắt đi bếp ga, ôm lấy Triệu Hinh Nhã đi vào phòng ngủ, mà lúc này, Triệu Hinh Nhã chẳng những không có phản đối, ngược lại là ôm chặt lấy cổ Đinh Trường Sinh…

Triệu Hinh Nhã lúc này thẳng thân ngồi ở trên giường, duỗi ra bàn tay thon, đem cây ƈôи ŧɦịŧ nắm trên tay, trì hoãn vuốt ve qua lại, rồi sau đó tay nắm chặt lấy ƈôи ŧɦịŧ hắn, thoáng cái lập tức liền vùi đầu xuống háng Đinh Trường Sinh, chu lên cái miệng nhỏ, ngậm lấy cái qui đầu rất tròn cực đại kia nhét vào trong miệng, phun ra nuốt vào, Đinh Trường Sinh hai tay giữ lấy đầuT riệu Hinh Nhã, phối hợp từ từ kéo ra đưa vào.

Nếu như ngươi không thể thỏa mãn được nàng, xin mời ngàn vạn lần không đơn giản mà đi thiêu đốt một người đàn bà, mà thiêu đốt một người đàn bà tầm ba mươi, bốn mươi tuổi thì còn chính là một chuyện rất đáng sợ, bởi vì lúc này các nàng đang vào độ tuổi tính dục sung mãn tốt nhất trong cả đời, kinh nghiệm phong phú cùng với khao khát du͙ƈ vọиɠ khiến cho các nàng có thể tại trong thời gian nhanh nhất đạt tới trạng thái ngươi muốn.
……………………………………………………………………………….

Đinh Trường Sinh đối Triệu Hinh Nhã biểu hiện hưng phấn vô cùng, một lúc sau thì Triệu Hinh Nhã quỳ trên giường giãy dụa cái mông vểnh lên nâng cao, đầy tràn chất lỏng từ nơi cửa huyệŧ, đang gắng gượng chống đỡ cây ƈôи ŧɦịŧ to đang bắt đầu chống đẩy vào đường hang cai lổ.

Đinh Trường Sinh từ phía sau lưng Triệu Hinh Nhã, nhìn xem mái tóc dài đen nhánh của Triệu Hinh Nhã theo động tác vặn vẹo của nàng tung bay, say mê vũ động thân thể yêu kiều, trong mũi uyển chuyển rêи ɾỉ, thanh âm vô cùng ôn nhu ngọt ngào.

Đinh Trường Sinh lúc này chỉ thấy cây ƈôи ŧɦịŧ hùng tráng hướng cửa huyệŧ Triệu Hinh Nhã hung hăng đỉnh đầu lại đỉnh, động tác đút vào như gió, vừa nhanh vừa vội không ngừng chuyển động, đỏ tươi qυყ đầυ, ƈôи ŧɦịŧ thô ngăm đen, mông ngọc tuyết trắng, cùng với thảm lông gò mu đen nhánh như mực dính đầy dịch nhờn, tại dưới ánh đèn chiếu rọi phần mê người…
Đinh Trường Sinh cảm thấy ƈôи ŧɦịŧ bị huyệŧ Triệu Hinh Nhã kẹp chặt sảng khoái phi thường, mà Triệu Hinh Nhã lại dao động vểnh lên cái mông lớn rất tròn kia, uốn éo hất lên càng thêm khêu gợi, trong tai âm thanh dâʍ đãиɠ của nàng truyền đến:

-Ừ…... a... không nghĩ tới thím cháu... mình hư hỏng như vậy... không nghĩ tới loại sự tình này... a... thật khoái hoạt... nhanh lên chút xíu nữa…a..ui

Qυყ đầυ ƈôи ŧɦịŧ Đinh Trường Sinh hung hăng đứng vững trên cổ đáy huyệŧ mềm mại, chăm chú đứng vững xoáy ma sát, Triệu Hinh Nhã cảm thấy ƈôи ŧɦịŧ Đinh Trường Sinh mỗi một rút ra cũng giống như muốn đem gan ruột của mình lấy ra, huyệŧ liền cảm thấy hư không, rất tự nhiên lại nhô lên cái mông đuổi theo tựa như là không cho ƈôи ŧɦịŧ rời đi vậy..

Hành lang huyệŧ Triệu Hinh Nhã tuy đã sanh con, nhưng vẫn vô cùng chặt khít như trước, ƈôи ŧɦịŧ Đinh Trường Sinh mỗi một cái đút vào, đều phải dùng khí lực, ƈôи ŧɦịŧ vừa lui ra, chung quanh vách tường hành lang huyệŧ lập tức tự động bổ khuyết, hoàn toàn không có khe hở.
Đinh Trường Sinh nhanh hơn tốc độ, đồng thời mỗi một cái, cũng tăng mạnh độ mạnh yếu, mỗi một cái đều thối lui đến cửa huyệŧ, sau đó toàn lực cắm vào, động tác đút vào càng lúc càng nhanh, từ hành lang huyệŧ truyền đến kɦoáı ƈảʍ không ngừng, hắn biết rõ mình cũng sắp đạt tới biên giới bộc phát rồi.

Nhưng mà lúc này lại truyền đến tiếng gỏ cửa, trong phòng động tác đang kịch liệt trong nháy mắt liền đình trệ lại rồi, Đinh Trường Sinh nhìn Triệu Hinh Nhã, mà Triệu Hinh Nhã cũng nhìn Đinh Trường Sinh, hắn quay đầu nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, đã là hơn mười một giờ đêm, ai mà vào thời điểm này tới đây, Triệu Hinh Nhã trong nháy mắt liền nghĩ đến Khấu Oánh Oánh.

-Có phải hay không là Oánh Oánh?

Triệu Hinh Nhã nói xong vội vàng đem Đinh Trường Sinh đẩy sang một bên, vội vàng tìm cái váy mặc vào, chẳng quan tâm gì đến lúc này Đinh Trường Sinh trạng thái vẫn còn đói khát ….
Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ, cũng đành mặc quần áo vào, rất rõ ràng vô luận là người nào đến, đêm nay cũng không thể tiếp tục giao hoan với Triệu Hinh Nhã rồi.

Triệu Hinh Nhã đi cửa ra, chỉ chốc lát lại quay trở về, nhỏ giọng nói ra:

-Thật là Oánh Oánh, làm sao bây giờ…. làm sao bây giờ?

-Không có việc gì, thím cứ đi đến phòng bếp tiếp tục nấu sủi cảo, mở mang bếp ga ra, đi đi"…

Đinh Trường Sinh nói xong cũng là mặc quần áo vào rồi, lúc hắn đi ra khỏi phòng ngủ, thì Triệu Hinh Nhã đã đến phòng bếp, Đinh Trường Sinh tức thì đi mở cửa.

-Tại sao là em? Còn chưa ngủ à?

Đinh Trường Sinh mở cửa nhìn qua nói.

-Tại sao lâu như thế mới mở cửa, mẹ em đâu?

Khấu Oánh Oánh không để ý tới Đinh Trường Sinh, liền cất bước tiến vào nhà của Đinh Trường Sinh.

-A, mẹ em đang trong phòng bếp nấu sủi cảo, nên không nghe thấy, làm sao vậy?
Đinh Trường Sinh truy vấn.

Khấu Oánh Oánh quả nhiên đi đến phòng bếp, nhưng mà lúc này Triệu Hinh Nhã đã đem bản thân chỉnh đốn sạch sẽ rồi, cái váy cũng là chỉnh tề, mặc dù là như thế, thế nhưng Khấu Oánh Oánh một chút không tin trước mắt, bởi vì Đinh Trường Sinh cùng Triệu Hinh Nhã vừa rồi phạm vào một sai lầm, đó chính là không có tắt đèn, Khấu Oánh Oánh từ trong nhà thấy rất rõ ràng trong phòng ngủ Đinh Trường Sinh phát sinh tất cả, mặc dù là cách cái rèm cừa, thế nhưng là bóng dáng phản chiếu lên rèm cừa, một màn này thấy được, làm cho trong nội tâm Khấu Oánh Oánh rỉ máu.

Cho nên nàng mới gấp chạy tới đây để bắt kẻ thông dâʍ, biết rõ vừa mới rồi chuyện gì xảy ra, tuy nhiên lại không hỏi ra miệng, nhất là đang có mẹ mình trước mặt, bởi vì nàng minh bạch, chuyện như vậy, nếu không phải là do Đinh Trường Sinh khốn nạn này chủ động, mẹ của mình sẽ không có làm cái chuyện như vậy đấy, vì vậy nàng càng hận người nam nhân trước mắt này.
Thế nhưng là hận là hận, nhưng mình lại ưa thích hắn, bản thân đã mấy lần để cho hắn chiếm hết tiện nghi bú ɭϊếʍ khắp toàn thân chẳng còn sót chỗ nào, vốn tưởng rằng mình làm như vậy thì có thể chiếm được lòng của hắn, thế nhưng là theo hắn làm quan càng lớn, thì nàng thấy mình lại càng không dễ dàng đi vào trong trái tim của hắn, hắn đến cùng đang suy nghĩ gì. thật sự nàng chẳng biết gì cả…

-Oánh oánh, có đói bụng không, ăn cùng một chỗ với anh đây này.

Đinh Trường Sinh nói..

-Em không đói bụng, anh cứ ăn đi, làm nhiều chuyện như vậy, làm gì mà không đói bụng ..

Khấu Oánh Oánh châm chọc nói.

- Tối nay anh còn chưa ăn cơm đây, thời gian này anh bận quá, nghe mẹ của em nói em thi đậu vào đại học Giang Đô rồi, đến lúc khai giảng, để anh đưa em đi đến trường.
Đinh Trường Sinh xum xoe nói, hắn cũng chính là nói đại, đến lúc đó có thời gian rảnh hay không thật đúng là khó mà nói.

-Thật không? Đây chính là anh tự nói đấy nhé…

-Thật sự, anh sẽ nhất định rút thời gian tiễn đưa em, đúng rồi, thi lên đại học rồi, em muốn cái gì, nói đi….anh sẽ thưởng cho .

Đinh Trường Sinh cảm thấy rất thẹn với Khấu Oánh Óánh, vì vậy đã nghĩ bù đắp chút ít vật chất cho nàng.

-Được rồi loại quả táo, mua cho em đủ một bộ đi.

Khấu Oánh Oánh nhìn xem Đinh Trường Sinh đang ăn sủi cảo, mà mẹ mình Triệu Hinh Nhã thì ngồi tại bên cạnh, trong nội tâm không thoải mái..

-Quả táo, một bộ là có ý gì?

Đinh Trường Sinh biết rõ nàng nói quả táo là có ý gì, không phải là điện thoại sao? Nhưng mà đến một bộ là có ý gì thì quả thực không rõ.

-Điện thoại, ipad, laptop đều mua cho em.. .
Khấu Oánh Oánh nghĩ thầm, ngu sao mà không làm thịt hắn, mai mốt này mình lên Giang Đô học, bọn họ ở nhà sẽ tha hồ quấn lấy nhau không còn kiêng nể đến mức như thế nào đây.