Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1920



1809

-Như thế nào đây? Gọi thêm Hà Tình qua đây nhé? Như thế nào?

Từ Kiều Kiều một bên tại dưới thân Đinh Trường Sinh nỗ lực nghênh hợp với ƈôи ŧɦịŧ hắn, một bên mở miệng trêu đùa tâm tình của hắn.

Đinh Trường Sinh minh bạch cái gọi là kêu Hà Tình là có ý gì, hắn cũng biết Hà Tình đêm nay ở lại nơi đây là bởi vì sao, nhưng mà trong lòng của hắn vẫn tồn tại nghi kị, đó chính là tâm cơ của Hà Tình này, nàng không giống như là Từ Kiều Kiều đơn thuần như vậy, tại trong ấn tượng hắn, Hà Tình tuyệt đối không hề đơn giản.

-Gọi Hà Tình qua để làm gì? Cô cho tôi là gia súc sao?

Đinh Trường Sinh nhún vai nói.

Hắn bắt đầu đỉnh động cây ƈôи ŧɦịŧ lớn dính đầy chất lỏng dịch nhờn của huyệŧ nàng, Từ Kiều Kiều bị Đinh Trường Sinh áp ở dưới thân, hai chân nàng khẻ nhếch, cái mông nở nang nàng nhô lên để cho hắn tận lực đút vào..
Đinh Trường Sinh giữ hặt cái mông đầy đặn của nàng cuồng dã đút vào, nhiệt lưu không ngừng từ sâu trong đáy huyệŧ nàng tuôn ra, Đinh Trường Sinh rất nhanh đỉnh động, cây ƈôи ŧɦịŧ thô to như đã đốt tới điểm cao nhất như pít-tông tại trong huyệŧ Từ Kiều Kiều không ngừng ra vào..

-Á…a….a…

Tại trong tiếng kêu Từ Kiều Kiều, nàng nhô lên cái âm hộ cùng ƈôи ŧɦịŧ Đinh Trường Sinh không ngừng chuyển động mài hợp, một cổ nhiệt lưu do từ sâu trong cổ đáy huyệŧ nàng phun ra, ƈôи ŧɦịŧ bị huyệŧ chặt khít Từ Kiều Kiều không ngừng hút lấy kẹp mài, khiến Đinh Trường Sinh cũng cầm giữ không được, từng cổ nồng đặc tϊиɦ ɖϊƈh͙ như núi lửa bộc phát phun trào ra, rót vào nhụy hoa Từ Kiều Kiều, cổ đáy huyệŧ mẫn bị tϊиɦ ɖϊƈh͙ Đinh Trường Sinh kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nàng đại lực rêи ɾỉ thêm một tiếng, hai cái chân cuộn chặt tại bên hông hắn dùng lực siết chặt…
Khi trong phòng thân thể hai người va chạm thanh âm càng lúc càng lớn, mà tiếng thở dốc hưng phấn cũng trở nên càng thêm kịch liệt, Hà Tình biết rõ, đây là hai người bọn họ đều nhanh muốn đạt tới cao triều, dưới loại tình huống này, ngón tay của nàng càng là nhanh như gió tại chính trong cái lỗ huyệŧ mình ra vào , theo ngón tay thật sâu cắm vào bên trong huyệŧ, Hà Tình thân thể cứng thẳng lên, cùng lúc trong phòng hai người đồng thời đạt đến cao trào.

………………………………………………………………………….

Hà Tình cũng không biết mình khi nào thì ngủ được đấy, nhưng mà lúc tỉnh lại thì thấy Từ Kiều Kiều đứng tại trước giường của mình, dọa làm nàng nhảy dựng.

-Như thế nàorồi?

Hà Tình hỏi.

-Không có việc gì, đi thôi… hắn đã rời đi, chúng ta cũng đi thôi .
Từ Kiều Kiều đối với Hà Tình nói ra.

-Um…rời đi thì rời đi..

Tâm tình của Hà Tình trầm xuống, nhưng mà đúng là vẫn thấy có chút mất mát, bởi vì chính mình tối hôm qua đã làm xong chuẩn bị tất cả, cho dù là Đinh Trường Sinh muốn mình lên giường cùng với hắn, mình cũng có thể thoải mái tiếp nhận, bởi vì đây là bản thân mình cũng muốn thế, thế nhưng là một đêm qua rồi lại cái chuyện gì cũng không có phát sinh, ngay cả khi Đinh Trường Sinh nhìn thấy toàn bộ thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mình không một mảnh vải che thân vậy mà cái gì cũng không có phát sinh, điều này làm cho Hà Tình có một loại cảm giác là mình bị thất bại.

………………………………………………………………………………..

Đinh Trường Sinh đến văn phòng, thì Hồ Giai Giai đang đợi hắn, đây là Hồ Giai Giai lần đầu tiên nàng mới đến văn phòng ủy ban khu Tân Hồ, còn khu trưởng này lại là đồng sự với mình mấy năm trước, mặc dù mình cũng ở đây cũng được thăng chức, nhưng một mực không theo đuổi kịp bước chân của thằng gia hỏa này, từ khi ly khai thôn Lê Viên đã đến huyện Hải Dương cho đến khi hắn bắt đầu làm thư ký cho Trọng Hải, sĩ đồ của hắn giống như là cánh diều vậy, kéo lên bay không ngừng.
-Khu trưởng, Hồ quản lý bên công ty xây dựng thành phố đến tìm cậu, tại phòng khách đang chờ.

Đào Nhất Minh từ trong văn phòng tổng hợp nhìn thấy Đinh Trường Sinh đã đến, vội vàng đi ra cùng theo Đinh Trường Sinh đi đến phòng làm việc của hắn.

-Hồ quản lý?

Đinh Trường Sinh trong lúc nhất thời không có nhớ đến Hồ quản lý rút cuộc là người nào.

-Chị ấy nói hình như tên là Hồ Giai Giai.

Đào Nhất Minh giải thích nói.

-A, tôi biết rồi, anh gọi nàng đến phòng làm việc của tôi đi, rót chén trà cho nàng .

Đinh Trường Sinh phân phó nói.

Đinh Trường Sinh tiến vào phòng làm việc của mình, một hồi mát lạnh, sáng sớm thời tiết nóng hoàn toàn được ngăn cách bởi phía ngoài cửa, chỉ là một bức tường ngăn cách, độ nóng đã thay đổi cách xa nhau, bên ngoài tiếp cận ba mươi lăm độ, mà trong phòng Đinh Trường Sinh nhìn chỉ có hai mươi sáu độ, trách không được các lãnh đạo đều ưa thích ngồi ở trong phòng văn phòng làm việc…
Tiếng giày cao gót đã đến cửa ra vào, rõ ràng còn dừng lại một chút, gõ cửa, chờ Đinh Trường Sinh nói mời đến, thì mới đẩy cửa vào..

-Đinh khu trưởng, thật khó mà gặp mặt a, chị ở chỗ này chờ em cả tiếng đồng hồ rồi…

Hồ Giai Giai vừa vào cửa liền ngọt ngào nói ra.

-Đi ra ngoài, trước tiên đem đầu lưỡi uốn lại rồi hãy nói nhé…

Đinh Trường Sinh cười cười muốn vỗ mông Hồ Giai Giai một cái, nhưng mà Hồ Giai Giai khanh khách nở nụ cười né qua, lúc này Đào Nhất Minh vừa vặn tiến đến đem hai chén trà vào.

-Chị còn chưa có chúc mừng Đinh khu trưởng, thế nào…nếu có thời gian chúng ta gặp mặt một tối đi, dù thế nào chị cũng phải chúc mừng cho em chứ..

Hồ Giai Giai không e dè gì ngồi ở trước mặt Đinh Trường Sinh, hai cái đùi vắt chéo lên nhau, làm cho làn váy cuốn lên đến trên bắp đùi, có lẽ nàng cho rằng đã từng một đêm với hắn rồi nên không có gì phải ngại dưới ánh mắt hắn, hai chân của nàng trong lúc đó từ nơi ân mật riêng tư có chút hở ra, thoạt nhìn qua rất là no đủ, cô hình duyên dáng, đường cong động lòng người, tận tình dụ hoặc lấy Đinh Trường Sinh, khiến cho hắn cũng đã có thể cảm giác nhớ lại được đến hai mảnh mép ngoài của nàng da thịt màu mỡ mềm mại đến cỡ nào..
Đây cũng là lý do hắn thích nhất khi quan hệ với đàn bà, tình một đêm cũng được, kéo dài cũng được, cũng như Hồ Giai Giai này, xong qua tình một đêm thì cũng tựa như một buổi ăn cơm cùng nhau, việc ai nấy làm, không ai lợi dụng ai và cũng không buồn nhắc lại chuyện này…

-Này..này…, hai chúng ta cũng đừng có chơi cái trò này nữa….được rồi, có việc gì thì nói nhanh, em đây mới tiền nhiệm còn rất bận, dù thế nào ai cũng phải khu Tân Hồ đã biết rõ em làm khu trưởng rồi, vì vậy, nếu có rãnh rỗi muốn chơi lúc nào thì chơi, chứ đâu cần phải chút mừng…

Đinh Trường Sinh chút nào khách sáo nói.

-Ài, trở thành lãnh đạo tính khí khách liền… ha ha, lớn thêm không ít đi .

Hồ Giai Giai nhìn từ trên xuống dưới Đinh Trường Sinh, nói ra.

-Đúng rồi…chỗ đó cũng lớn thêm không ít đâu, có muốn nhìn xem lần nữa không?
Đinh Trường Sinh cười mỉm hỏi.

Hồ Giai Giai nhìn thấy Đinh Trường Sinh loại này xấu xa cười, làm nàng cũng nóng người lên, có chút ít nếu có dịp thì muốn thử lại một lần nữa…

-Này… giờ trở thành quan lớn, phải giữ đức hạnh đấy, không biết xấu hổ, chị tới đây là muốn nói cho em biết, tuy rằng chị quản lý cái công ty xây dựng thành phố này, nhưng mà chuyện cải tạo kiến trúc xưa cũ của thành phố là công tác của toàn cục thành phố, không có khả năng chỉ có một công ty xây dựng mà hoàn thành, nói thí dụ như chuyện phá bỏ và dời đi nơi khác, khu Tân Hồ không có khả năng không đếm xỉa đến, chị nghĩ La bí thư sẽ tìm em để trao đổi về chuyện này, chính quyền của khu Tân Hồ cũng phải có trách nhiệm cùng làm công tác phá bỏ và dời đi với bên công ty xây dựng thành phố, nói cách khác thì công tác không có cách nào tiến triển…
Hồ Giai Giai cũng không chút nào khách sáo nói.

-Đang gặp chuyện phiền toái gì vậy?

-Còn cái nào khác ngoài chuyện cái xí nghiệp may kia, lần này coi như là triệt để đông cứng lại, không thể động đậy rồi.

Hồ Giai Giai thở dài nói.

-Chuyện xí nghiệp may không phải là đã giải quyết xong rồi sao? Như thế nào lại còn dây dưa đến.

Đinh Trường Sinh thấy kỳ quái nói.

-Đúng vậy a, đúng là giải quyết xong chuyện của mảnh đất xí nghiệp may đó rồi, nhưng mà cái chị nói là khu nhà ở của công nhân may đó, chỗ đó so với mảnh đất xí nghiệp may còn khó hủy gấp trăm lần, mảnh đất kia nói đến cùng cũng là tài sản của quốc gia, bọn họ chỉ là muốn được có đãi ngộ, hiện tại đãi ngộ giải quyết xong, thì không có nỗi lo về sau, vì vậy mảnh đất dệt xưởng coi như là giải quyết xong, nhưng mà khu nhà ở của công nhân lại không đơn giản như vậy, đây chính là nhà ở cá nhân của bọn họ, do đó đụng vào là bọn họ liều mạng đấy, ngày hôm qua bởi vì cưỡng chế bên trong khu nhà ở đó công trình xây dựng trái phép, thì đã liền cùng người của chị đánh nhau rồi, vì vậy, việc này phải để cho lãnh đạo khu Tân Hồ ra mặt ….
-Chuyện này quan hệ đến khu Tân Hồ thật đúng là không lớn, cái công ty xây dựng là của thành phố quản lý, nếu như thành phố muốn một mình gánh chịu trách nhiệm cải tạo kiến trúc xưa cũ, như vậy chúng ta chỉ là phối hợp, nhưng mà ra đại lực cũng phải là người của công ty thành phố, công việc này chúng ta thật đúng là không ra mặt được… .

Đinh Trường Sinh nói đùa.

-Đinh Trường Sinh, đừng trả lời với chị kiểu như vậy đấy, có tin hay không chị sẽ bẩm báo với La bí thư chuyện này, muốn trốn tránh trách nhiệm, khu nhà ở dệt xưởng thuộc về khu vực của ai? Quản lý đều là của khu Tân Hồ, bây giờ lại mặc kệ để cho người nào quản đây?

Hồ Giai Giai có chút sốt ruột rồi.

Có thể nói cái công ty xây dựng này là bên ủy ban thành phố khó khăn lắm mới tranh thủ nắm được đấy, đây là công trình cải tạo lớn như vậy, bọn họ chỉ cần hơi chút thay đổi tầm bằng kẻ tay mà thôi, cũng đủ để ăn mấy đời rồi, những thứ khác không nói, chỉ việc đo đạc diện tích phòng ốc, cánh tay run lên chênh lệch một chút là kiếm được vài nghìn khối tiền rồi, vì vậy chỉ cần nhìn ngươi làm cách như thế nào mà thôi, còn những người có nhà bị di dời và cải tạo thì bọn họ cũng muốn phải kiếm được một chén canh, tất cả cũng đều là dựa vào phá bỏ và dời đi nơi khác ….
Thế nhưng là Hồ Giai Giai đúng là không có nghĩ tới những vấn đề như vậy, nàng chỉ thấy trước mặt còn có nhiều phiền toái chờ nàng, do đó hôm nay đến gặp Đinh Trường Sinh tại nơi đây, đó cũng là vì bất đắc dĩ.