Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1896



1785.

-Cậu nói đi…

La Bàn Hạ căn bản làm như cuộc gọi điện thoại vừa rồi không có ảnh hưởng gì, hoàn toàn chính xác, một khi đã quyết định, sẽ phải định địa mục tiêu tiến lên, chứ bỏ dở nửa chừng thì có khả năng vừa hại người vừa hại mình, Trần Đông là do ông mời đến, như vậy thì phải bảo vệ tốt người dựa vào mình, nói cách khác, một khi không thể bảo vệ tốt người dưới tay mình lãnh đạo, cuối cùng kết cục tất nhiên là mọi người sẽ xa lánh.

-Quan Nhất Sơn đã khai ra không ít manh mối, chúng tôi đang từng người xác minh, chỉ là có ít người chúng tôi không xác minh được, nên phải mời La bí thư nghĩ đến biện pháp hổ trợ .

Trần Đông trầm ngâm một chút nói ra.

-Có ý tứ gì?

La Bàn Hạ nhướng mày hỏi.

-Quan Nhất Sơn đã khai dính đến không ít người, trong đó có ít người chúng tôi không có đủ quyền lực để điều tra bọn họ đấy, e rằng chuyện này phải nhờ đến La bí thư ra tay…..
Trần Đông nói thẳng.

-Dính đến những người nào?

La Bàn Hạ cũng không nghĩ tới dự đoán của mình đã dần dần thành sự thật, xem ra thủ bắt lấy Quan Nhất Sơn, thật đúng là đã kéo theo không ít người xuống nước, nếu như Trần Đông nói không đủ quyền lực để điều tra, nói như vậy, ít nhất cũng là liên lụy đến cán bộ cấp thành phố rồi…

-Đó là bí thư chánh pháp ủy Lan Hòa Thành .

Trần Đông nói ra…

-Ngoại trừ hắn ra, thì còn có ai nữa?

La Bàn Hạ sắc mặt trầm xuống hỏi.

-Con có bí thư Dương Nam Phi của khu Tân Hồ, trước mắt hai người đó là khó giải quyết nhất đấy, Dương Nam Phi còn dễ nói một chút, nhưng mà Lan Hòa Thành là của lãnh đạo trực tiếp của chúng tôi, chuyện này, làm sao bây giờ?

Trần Đông hỏi.

Làm sao bây giờ? La Bàn Hạ làm sao biết làm sao bây giờ?

La Bàn Hạ hiện tại mâu thuẫn không phải có làm hay không, mà là khô tới trình độ nào, hơn nữa, một cái đồng nghiệp của mình, cơ hồ là mỗi lần đều tại một cái trên mặt bàn họp người, hắn chính trị sinh mệnh, thậm chí là sinh mệnh đều chôn vùi tại trong tay mình lúc, La Bàn Hạ còn là hơi chút do dự một chút, nói thật, La Bàn Hạ thật đúng là không biết Lan Hòa Thành thành sau lưng là ai đây
Ông đứng lên, dạo bước đến bên cửa sổ, bên ngoài là một cái hồ non bộ lớn ở phiá trước, hầu như tất cả các căn nhà của lãnh đạo trong cư xá thành ủy này đều là vây quanh cái hồ non bộ này, sáng sớm bọn họ cũng đều thường xuyên đến tản bộ vòng quanh hồ, có đôi khi ông cũng gặp Lan Hòa Thành ở đó, không biết lúc này Lan Hòa Thành thành đang suy nghĩ gì?

Liếc nhìn lại, vây quanh mấy ngôi nhà đều còn đèn sáng, trong nhà của Trọng Hải đèn cũng sáng, La Bàn Hạ nghĩ tới điều gì, liền cầm lấy điện thoại gọi cho Trọng Hải.

-Trọng Hải …còn chưa ngủ à, tôi thấy bên nhà ông đèn còn sáng .. .

La Bàn Hạ liền chặn lấy nếu Trọng Hải tìm cớ.

-La bí thư, đã trễ thế như vậy, có việc gì sao?

Trọng Hải dùng ngón tay để ở bên môi, xuỵt phía đối diện Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh lúc từ trong nhà của Hoa Cẩm Thành đi ra liền gọi điện thoại, nói là có chuyện trọng yếu cần báo cáo choTrọng Hải, Trọng Hải bây giờ chỉ có một mình ở nhà, vì vậy liền bảo Đinh Trường Sinh tới.

-Ông qua nhà của tôi một chuyến đi, có chút việc gấp muốn cùng với ông thương lượng.

La Bàn Hạ nói ra.

-Um…được rồi, chút nữa tôi qua.

Trọng Hải không thể không đáp ứng, bởi vì chưa ngủ, hơn nữa La Bàn Hạ đã nói như vậy rồi, không đi thì cũng không thích hợp….

Trọng Hải để điện thoại xuống, nghi ngờ hỏi:

-Cậu nói, La Bàn Hạ giờ này gọi tôi qua là có chuyện gì?

-Em không biết, nhưng mà rất rõ ràng, đó là có việc mà ông ta không làm chủ được, muốn hỏi ý của anh để tăng thêm lòng dũng cảm khi quyết định..

Đinh Trường Sinh phân tích nói.

Trọng Hải gật đầu, rồi nói với Đinh Trường Sinh,:
-Trong tủ lạnh có thức ăn đồ uống, có gì cứ lấy mà ăn, tôi đi một hồi sẽ trở lại .

Trọng Hải bất ngờ, trong nhà La Bàn Hạ đã nửa đêm rồi mà vẫn còn có người , hơn nữa còn là kiểm sát trưởng viện kiểm sát, Trần Đông ngược lại thì rất thức thời, bởi vì hắn biết rõ, người này chính là người bất hiển sơn bất lộ thủy phó chủ tịch thành phố cái, có căn cơ cực kỳ thâm hậu, hắn cũng đã từng muốn dựa sát vào người này, nhưng vì người này trước đây là lãnh đạo của Đinh Trường Sinh, nếu mình tự đến dựa vào, cho dù là nếu có được ưa thích thì cũng sẽ không bao giờ bằng được Đinh Trường Sinh, điều này làm cho hắn phiền muộn, vì vậy vẫn luôn là có tâm tính mâu thuẫn, cuối cùng đành phải lựa chọn La Bàn Hạ

-Trọng phó bí thư, chào buổi tối .
Trần Đông đứng lên ân cần cháo hỏi nói.

-A, ..chào cậu…

Trọng Hải gật đầu, rồi hướng phía La Bàn Hạ gật đầu, coi như là chào hỏi.

-Ngồi đi, đêm nay đúng là có chút việc gấp, bằng không giờ mày cũng không mời ông tới.

La Bàn Hạ chỉ chỉ cái ghế đối với Trọng Hải nói ra, Trần Đông tức thì sắm vai phục vụ, rót cho Trọng Hải một chén nước trà.

-La bí thư, đến cùng xảy ra chuyện gì gấp gáp như vậy?

Trọng Hải hỏi.

-Chuyện của Quan Nhất Sơn đoạn thời gian trước huyên náo xôn xao, trên tỉnh đã không hài lòng, muốn tự chúng ta điều tra, tôi giao cho bên chống tham nhũng của viện kiểm sát tra xét manh mối… Ài…không ngờ cơ bản đúng là sự thật .

La Bàn Hạ thở dài nói, nhìn qua làm như là rất tiếc nuối vậy, thấy được Trọng Hải trong nội tâm cũng uể oải, chỉ là một cán bộ cấp khoa, có cần phải biểu hiện như thế không?
Hơn nữa, Quan Nhất Sơn là con rể Uông Minh Hạo, hắn cũng không phải là con rể của ngươi, ngươi làm gì mà ra vẻ tiếc nuối dữ vậy?

-Nếu đó là thật, sau khi tra rõ rồi cứ đưa qua cơ quan tư pháp là được rồi, chuyện này có cái gì khó đâu chứ?

Trọng Hải nói ra.

La Bàn Hạ lắc đầu, nói ra:

-Không có đơn giản như vậy, gia hỏa này đã khai báo ra không ít chuyện, hơn nữa dính dáng đến không ít người .

Trọng Hải sững sờ, rất hiển nhiên, ông không ngờ đến điểm này, nhưng mà La Bàn Hạ đã nói như vậy, tiếp theo nghĩ đến, cũng có khả năng đấy, thanh danh Quan Nhất Sơn có thể nói là thối hết đường cái rồi, nếu không có cái cây to Uông Minh Hạo ở phía trước chống đỡ, Quan Nhất Sơn không thể nào tiêu dao cho tới ngày hôm nay.

La Bàn Hạ thấy Trọng Hải không có lên tiếng, tiếp theo nói ra:
-Trước mắt nhìn xem, rất có thể dính dáng đến Lan Hòa Thành, còn có bí thư khu Tân Hồ bí là Dương Nam Phi, hai người này trước mắt được xem là nhật vật chủ yếu nhất, tôi gọi ông tới, là muốn thương lượng về chuyện này..

La Bàn Hạ sở dĩ kêu Trọng Hải, mà không có gọi Để Khôn Thành, đây là đối với Trọng Hải có đầy đủ tín nhiệm, đừng nhìn La Bàn Hạ bây giờ là bí thư thành ủy, thế nhưng vị trí của ông đang bất ổn, nhìn qua tựa như là đã là bụp đu theo chủ tịch tỉnh Lương Văn Tường, thế nhưng là đến cùng dựa vào Lương Văn Tường có được bao nhiêu phần trăm, chuyện này ai cũng không biết, vậy thì sở dĩ kêu mình tới đây, không có gì khác hơn là muốn mượn lực lượng của mình ở trên tỉnh mà thôi.