Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1795: Có một chủ ý…



CHƯƠNG 1759: CÓ MỘT CHỦ Ý…

-Nào có dễ dàng như vậy, tôi lại không biết người nào, mà cho dù có nhận thức, tôi cũng không có tiền để làm quà, hơn nữa nếu đến nơi đây học, cũng coi như là dự thính, còn phải đóng tiền phí trợ giúp.

An Lôi cau mày nói, đây mới là chuyện nàng nhức đầu nhất, nàng nghe nói tiền phí trợ giúp là không ít.

-Có bản photo CMND em trai cô ở đây không?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Um… không có, nhưng hình chụp CMND trong điện thoại di động thì có.

Sau một lát, An Lôi tìm được, đưa di động đưa cho Đinh Trường Sinh, hắn nhìn qua, có mã số giấy CMND, Đinh Trường Sinh suy nghĩ một chút, gọi điện thoại cho Đường Thiên Hà, ông ta là cục trưởng cục công an khu Tân Hồ, lại kiêm luôn phó cục trưởng cục công an thành phố, rất lâu không có tìm gặp ông ta phiền toái, chuyện này nhờ ông ta làm là phù hợp nhất.
-Alo Đường cục, lâu nay rất ít xuất hiện a, bộ ở nhà trông chừng con sao?

-Haha…. cái gì mà mà trông chứ, nó sắp cưới vợ rồi đấy...

Đường Thiên Hà nhìn qua là điện thoại của Đinh Trường Sinh, liền bảo người trong văn phòng tạm dừng báo cáo, đi ra ngoài trước chờ, hắn tiếp số điện thoại này thì không thích hợp cho người ngoài biết…

-A, vậy mà tôi tưởng rằng chị dâu lại cho ra thêm một cháu nhỏ rồi chứ, đang buồn vì sao ông không có đưa thiệp mời ăn thôi nôi đây này…

Đinh Trường Sinh nói đùa, An Lôi không biết hắn gọi cho ai điện thoại, nhưng nghe qua hình như là rất quen thuộc, vui đùa như vậy thì mối quan hệ không mật thiết sao?

-Ài, chị dâu cậu nếu sinh được thêm đứa nữa thì tốt rồi, nhà quá đơn bạc, chính phủ gạt người, trước kia nói là chỉ sinh một con, chờ đến lúc chúng ta đã già không thể sinh được nữa, chính phủ lại bắt đầu cho phép sinh hai đứa con, đây không phải là gạt người sao?
-Haha… tốt rồi, thôi không nói giỡn nữa, tôi có chuyện muốn làm phiền ông đây, giúp một chút nhé…

-Um…chuyện gì? Cứ phân phó…

-Ai ui….. ông đừng nói như vậy, là thế này, tôi có người bằng hữu, làm bên viện kiểm sát, đó là An Lôi, khoa trưởng khoa công tố, nàng có một em trai, vẫn còn đi học ở nông thôn, điều kiện ở nông thôn như thế nào chắc ông cũng biết, nhưng mà bây giờ muốn lên thành phố học mà không có hộ khẩu thì cái kia đồ chó hoang trường học lại muốn phí trợ giúp, ông xem một chút giúp đỡ đem hộ khẩu dời đến đây đi, có hộ khẩu thành phố thì cũng giảm đi chi phí trợ giúp…

-A, chuyện như vậy à…. Cậu xem nơi ở tại đây thuộc khu vực đơn vị nào ….

Chuyện như vậy đối với một phó cục trưởng cục công an thành phố mà nói cũng không phải chuyện lớn, vì vậy Đường Thiên Hà liền đáp ứng.
- Đường cục, An Lôi đã mua phòng ốc, hộ khẩu cứ trực tiếp chuyển về nơi mua phòng ốc thì xong rồi, có gì ông cứ báo về đồn công an nơi đó giùm nhé…

-Được, không thành vấn đề, đem địa chỉ cùng mã số giấy CMND phát tới đây đi, tôi tìm người giải quyết cho…

-Ui…. cám ơn Đường cục, rất lâu không có đi đến tiệm cơm chị dâu ăn cá, qua mấy ngày nữa tôi mời ông nhé…..ha ha, ngay tại trong tiệm cơm của chị dâu mời ông…

-Cậu đây là mắng tôi phải không, được rồi, để tôi mời cậu đi, miễn đến khi cậu lên làm quan cao thì quên tôi…

Đường Thiên Hà tại trong điện thoại cười ha ha nói.

Một màn này thấy được An Lôi trợn mắt há hốc mồm, có một số việc, ngươi cầu người như cầu cha cầu mẹ cũng không nhất định có thể làm được, bởi vì ngươi không có quyền, nhưng là có nhữngt người, chỉ cần đàm tiếu tà tà vài câu thì chuyện gì cũng đều giải quyết xong, ngươi có thể nói quyền lực không có chỗ tốt sao?
-Ừ, cám ơn anh, vậy là tốt rồi, hộ khẩu chuyển tới đây thì cũng không cần phải tốn phí gì hết .

An Lôi kích động nói.

-Học ở trường nào tôi cũng giúp cô tìm xong rồi, cứ đến trường Hồ Châu đi, được chưa? Nếu cô có thời gian rãnh thì đến gặp Đường Thiên Hà cục trưởng phân cục khu Tân Hồ, cứ nói là tôi giới thiệu cô đến đấy, cám ơn ông ấy một tiếng, coi như là nhận thức cá nhân, về sau có việc gì thì cũng dễ, kỳ thật, lấy địa vị của cô bây giờ, những sự tình này cô đều có thể giải quyết được, cô là khoa trưởng khoa công tố viện kiểm sát, ai không cho cô vài phần mặt mũi, chỉ là do cô không muốn ném mặt mũi này mà thôi, có phải hay không cô ngại bị người cự tuyệt, cảm thấy khó coi….

Đinh Trường Sinh rất rõ ràng tâm tình An Lôi.

-Um…cũng đúng, tôi sợ bị người cự tuyệt.
An Lôi đỏ mặt nói ra.

-À…. có phải là trước đây bị tôi cự tuyệt nên sợ lại thương tâm…

Đinh Trường Sinh nhớ tới bản thân mình đã từng rất nhiều lần cự tuyệt lời mời của An Lôi..

-Hừ…thôi không nhắc đến chuyện này, còn gian phòng này thì tính sao bây giờ, anh thật sự không có ý định lấy lại sao?

An Lôi sợ hãi hỏi, vừa rồi Đinh Trường Sinh nói cho vị Đường cục trưởng kia, nói gian phòng này là của nàng mua, trong lòng của nàng thật đúng là kích động , giống như gian phòng này chính là của chính mình vậy.

-Coi như xong, từ nay về sau, không được nói phòng này là của ai nữa, nó sẽ là của cô, em trai của cô sẽ đến đây ở, người một nhà thì cùng ở đây đi, nó sẽ thuộc về cô…

Đinh Trường Sinh thâm tình nói.

-Thế nhưng tôi thật sự là bất an"….

-Đó là chuyện của cô, còn nếu quả thật cảm thấy bất an mà nói, thì tôi có một chủ ý .
-Cái gì chủ ý…

An Lôi nghe xong Đinh Trường Sinh nói có biện pháp, liền vội vàng hỏi, nhưng sau khi hỏi xong mới phát hiện đó là một cạm bẫy, bởi vì lúc này Đinh Trường Sinh đang cười tủm tỉm nhìn nhìn nàng …

An Lôi thoáng cái đỏ mặt, nàng đã minh bạch Đinh Trường Sinh nói vậy là có ý gì rồi, nàng cúi đầu, nhưng mà rồi lại thấy được đôi chân của hắn đang di động tới gần sát chân nàng, nàng muốn lui về phía sau, nhưng mà trong nội tâm lại không muốn lui về phía sau, phải dũng cảm lên một chút, hắn chỉ là một người đàn ông mà thôi, chỉ là một nam nhân bình thường mà thôi, vì vậy, cước bộ của nàng rút cuộc không hề động đậy.

Đinh Trường Sinh đi đến đối diện sát thân người nàng, cũng đã nhìn thấy bên dưới cổ nàng cái nột ruồi son gần giữa khe vú, đầu của nàng thấp thấp hơn, Đinh Trường Sinh mở ra hai tay, đem nàng kiểm sát xinh đẹp ôm vào trong ngực của mình….
Đã lâu lắm rồi, ngoại trừ mối tình từ từ thời sinh viên, cho đến bây giờ An Lôi mới lại bị một nam nhân khác ôm qua như vậy, nàng có thể nghe được nhịp đập trái tim mình, có chút không thở nổi, nhưng mà nàng không có lựa chọn cách đẩy hắn ra…

Đinh Trường Sinh rút cuộc cũng buông lỏng nàng ra, nhưng mà động tác kế tiếp càng thêm tiến triển, Đinh Trường Sinh hơi chút thấp đầu một chút, dùng ngón tay của hắn nâng cái cằm của nàng lên…

An Lôi nhắm mắt lại, nàng biết rõ muốn phát sinh cái gì, hắn đánh bạo, động tác càng thêm càn rỡ….