Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 177: Năm giác quan đều bị đánh thức



Bình thường khi con cɦó ƈáϊ lên cơn động cỡn, bộ phận sinh dục của nó sẽ sưng lên và tiết nước dịch để thu hút con chó đực đến, dù cả ngày bộ phân sinh dục của con cɦó ƈáϊ luôn ẩm ướt, con cɦó ƈáϊ đi đừng nằm ngồi lê lết khắp nơi, mặc cho rác rưởi bụi bậm dính đầy bám vào cái nơi rỉ ra nước dịch đó, nhưng khi con chó đực ngửi được mùi dịch tiết ra lập tức chạy đến, mừng rỡ liếʍ ɭáρ bộ phận sinh dục con cɦó ƈáϊ kỹ càng, bất kể là trên đó đang dính rác rưởi hoặc là cái gì, rồi sau đó mới nhảy lên cắm bộ phận sinh dục của mình vào con cɦó ƈáϊ bắt đầu cho sự giao cấu điên cuồng của loài thú, thì hiện giờ Đinh Nhị Cẩu và Điền Ngạc Như cũng y chang không khác gì cả, hai bộ phận sinh dục của bọn họ cũng đang ri rỉ nước dịch, sau khi lê lết cả ngày chưa hề trãi qua tắm rửa sạch sẽ, giống như bọn họ đang thích thú hóa thân, chuẩn bị bước vào cuộc giao cấu chẳng khác gì loài chó vậy…!!!
Điền Ngạc Như biết Đinh Nhị Cẩu đang thưởng thức cái âm hộ của mình đang bị một đám cỏ dại đen mịn bao trùm phủ kín đào nguyên thánh địa, cô co hai cái đầu gối lên, hai bên đùi tự nhiên tách ra, cửa miệng huyệŧ có một chút hé mở trước mắt hắn, vòng tròn méo mó chung quanh vẫn còn dính dầy bợn trắng li ti như những hạt gạo tấm, từ chính giữa hai bên mép nhỏ âm hộ đỏ thẩm, miệng huyệŧ chợt nhiu nhíu khép lại, từ bên trong cửa miệng âm từ từ nặn ra một giọt dịch nhờn màu trắng sữa, tiếp tục vài ba lần cửa miệng huyệŧ tự động khép mở, lại thêm một giọt dịch nhờn ứa ra đè lên gọi trước, cứ thế tiếp tục không lâu sau, một làn dịch nhờn đã xuôi chảy đọng lên trên lổ hậu môn của Điền Ngạc Như, giờ thì huyệŧ như ẩn như hiện nhu nhú đã xuất hiện ở phía trên, giống như không muốn để cho hắn nhìn thấy, đầu của hắn trong chút bất giác đưa đến gần huyệŧ của Điền Ngạc Như , hắn ngửi được một hỗn hợp dịch nhờn huyệŧ và mùi khai nướƈ ŧıểυ dính đầy trên l.ông âm hộ của cô vô cùng nồng nàn hơn bao giờ hết, mùi vị tanh tưởi, khai ngấy đậm đặc của cái âm hộ con lẳиɠ ɭơ này, đối với một tên đàn ông luôn luôn đói khát như Đinh Nhị Cẩu, không khác quỳnh tương ngọc dịch dụ dỗ kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Điền Ngạc Như đang ở dưới thân thể của hắn, đột nhiên cười khanh khách, làm cho cái âm hộ rung động theo, những giọt sương dịch nhờn đọng trên đầu cành những sợi l.ông trĩu nặng một trận run run, rồi rớt xuống như muốn cuốn vào bên trong chính giữa hai bên mép lớn.

– Sao rồi? Chị không có nói dối chứ? Cái mùi này có phải là nguyên vị ? Nếu em đói bụng muốn ăn no, chị không phản đối, nhưng nhớ là đừng cắn nuốt làm chảy máu bên dưới của chị là được.

Điền Ngạc Như ngẩng đầu lên, hướng về phía hắn cười cười, vừa nói xong nhanh chóng khuấy động trên cái ƈôи ŧɦịŧ hắn đang căng cứng tới cực hạn, xong rồi cô đem ƈôи ŧɦịŧ Nhị Cẩu cũng bốc mùi không thua kém gì cái âm hộ của mình, ngậm vào trong miệng, sử dụng đầu lưỡi thuần thục dọn dẹp bên dưới cái đầu khấc cũng đang đong đầy từng lớp bợn trắng, thân thể Nhị Cẩu chợt run run, hắn có thể biết được Điền Ngạc Như đang liếm sạch các bợn trắng khai ngấy từ đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ mình, đều nuốt sạch sẽ xuống cổ họng cô, miệng của Điền Ngạc Như không phải là rất lớn, nhưng hắn cảm giác được, khi cô há miệng hết cỡ cũng tương đương với những người phụ nữ miệng rộng, cái miệng này cũng sỡ hữu một nét độc đáo riêng biệt dùng cho kỹ thuật dùng miệng bú ɭϊếʍ của Điền Ngạc Như nha.
Hắn cũng đem hai bên hai mép lớn âm hộ quét lưỡi liếm lên, rồi len vào bên trong chính giữa, những bợn trắng nhỏ của âm hộ Điền Ngạc Như lợn cợn đầy trong miệng hắn, rồi tiếp tục liếm lấy trên đầu huyệŧ đang sưng phồng nhú ra, đó là vị trí mẫn cảm nhất, không có ngoại lệ cho bât cứ người phụ nữ nào, sự nham nhám lớp bợn trắng, cùng với cái đầu lưỡi ẩm ướt trơn nhớt liếm lên cạ vào lớp da non mỏng dính của hạt le, Điền Ngạc Như bụng dưới không ngừng co rút lại, thân thể uốn éo tăng lên, từ trong mũi phát ra âm thanh không thể chịu đựng được, nhưng khoái hoạt vô cùng, tiếng “ hừ “ nhẹ, nhưng cô vẫn không có rút ƈôи ŧɦịŧ ra, mà còn lại cắm sâu nuốt vào sâu trong yết hầu mình.

Côи ŧɦịŧ trương lên cực hạn trong miệng Điền Ngạc Như, đồng thời sinh ra từng lớp kɦoáı ƈảʍ, khiến cho cái mông Đinh Nhị Cẩu run rẩy không ngừng, Điền Ngạc Như phun ra nuốt vào cây ƈôи ŧɦịŧ, tần suất càng lúc càng nhanh, mái tóc cũng theo đó đong đưa…
– A…

Đinh Nhị Cẩu rên lên một tiếng, thở hổn hển, khuôn mặt xinh đẹp Điền Ngạc Như cũng vì hưng phấn càng ửng hồng đỏ tươi, cô cũng cảm giác được đầu khấc Đinh Nhị Cẩutừng đợt giật lấy, nên càng nhanh hơn phun ra nuốt vào song song với việc cùng sử dụng đầu lưỡi của mình mài mút trên lổ tiểu của đầu khấc Đinh Nhị Cẩu, đột nhiên hắn rống to một tiếng, cái mông trước sau cử độngrất nhanh, Điền Ngạc Như bị ƈôи ŧɦịŧ hắn ép vào trong miệng cơ hồ không thở nổi, nhưng cô chẳng những không có lui bước, ngược lại dùng sức đè ép ƈôи ŧɦịŧ vàoở chỗ sâu trong yết hầu, cô biết hắn không đã chịu nổi, đây là đợt tiến lên cuối cùng của ƈôи ŧɦịŧ hắn.

Điền Ngạc Như miệng phun ra nuốt vào cũng gần như điên cuồng, bờ môi đỏ mọng ma sát trên thân ƈôи ŧɦịŧ hắn tạo ra tiếng kêu “ụt..ụt “ bàn tay Điền Ngạc Như đang nắm cây ƈôи ŧɦịŧ to, cảm nhận thấy được ống dẫn tinh đang kịch liệt bành trướng.
Đinh Nhị Cẩu một tiếng gầm nhẹ, từng làn dương tinh mãnh liệt phún ra, cô chưa kịp chuẩn bị thì cổ họng bị tϊиɦ ɖϊƈh͙ trào vào nóng rực,

– A…”

Vừa há miệng, một tiếng kêu lên, lại một làn nóng bỏng tϊиɦ ɖϊƈh͙ tiếp tục trực tiếp phun vào bên trong cái miệng nhỏ nhắn, chấtnhầy tanh tưởi chất phun ra kíƈɦ ŧɦíƈɦ Điền Ngạc Như cả người chấn động, theo bản năng “ọt..ọt ” đem toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ nuốt vào trong bụng, từ dưới háng cô, cửa miệng huyệŧ cũng nhíu chặt lại, một giòng âm tinh trắng sữa như muốn đẩy tung cửa miệng huyệŧ đang khép, trào ra….

Đinh Nhị Cẩu thật sự lúc này không thể chịu đựng được sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ của người đàn bà này như vậy, khi thấy âm tinh củaĐiền Ngạc Như đột nhiên tự giải khai tươm ra khỏi miệng huyệŧ, khống chế thần kinh tính dục của hắn, ƈôи ŧɦịŧ trong nháy mắt co rút lại run rẩy, thêm một lần nữa dương tinh nham thạch nóng chảy phun trào, loại này mãnh liệt kíƈɦ ŧɦíƈɦ kéo dài thời gian xuất tinh, cơn khát vọng xúc động tích lũy quá sớm đã đến, ước chừng ƈôи ŧɦịŧ hắn ở trong miệng của Điền Ngạc Như bắn hơn mười giây, cô cứ như vậy vừa mút đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ, tùy ý hắn đem toàn bộ tinh hoa tuổi trẻ trút xuống trong cổ họng của cô.
Làm sao Đinh Nhị Cẩu cưỡng lại được khi Điền Ngạc Như dùng cái mùi vị đặc trưng nguyên thủy của cái âm hộ kíƈɦ ŧɦíƈɦ khứu giác, từng giọt âm tinh nhiểu ra kíƈɦ ŧɦíƈɦ thị giác, tiếng “ hừ “ rên nhỏ, giọng cười khanh khác kíƈɦ ŧɦíƈɦ thính giác, đầu lưỡi mềm mại, cổ họng co dãn kíƈɦ ŧɦíƈɦ xúc giác, vị chua chua tanh tưỡi ẩm thấp của từng vết bợn trắng ,đọng lại bên trong hai mép lớn âm hộ kíƈɦ ŧɦíƈɦ vị giác, cả năm giác quan của Đinh Nhị Cẩu đều bị đồng loạt bị đánh thức dậy, không nhanh chóng xuất tinh thì mới thật là lạ đấy.

– Hôm nay như thế nào lại xuất tinh sớm, lại còn bắn nhiều như vậy chứ?

Đang lúc Đinh Nhị Cẩu nhắm mặt lại hưởng thụ cơn khoái lạc, đầu lưỡi giờ chỉ còn để hờ trên huyệŧ sưng lên tựa như sung huyết của Điền Ngạc Như, thì cô đã đem ƈôи ŧɦịŧ hắn phun ra, cười nói.
Quả nhiên, ƈôи ŧɦịŧ giờ đã rất sạch sẽ rồi, chẳng qua là chỉ còn ướt nhẹp vì nước bọt của Điền Ngạc Như, như vậy vừa rồi thật là từ trong miệng mình, Điền Ngạc Như đã tẩy trừ tắm rửa cho ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu, toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ của hắn cũng đã thật sự được cô nuốt trôi vào bụng

Điền Ngạc Như bàn tay vẫn còn nắm lấy ƈôи ŧɦịŧ đang hơi mềm lại của Đinh Nhị Cẩu , cẩn thận dùng lưỡi liếm lấy, giúp hắn dọn dẹp một ít ô uế còn sót lại mé dưới đầu khấc, thẳng đến sạch sẽ như dùng nước rửa sạch thì mới dừng lại.

Sau đó cô lại xoay người, lật thân thể lại nằm bên cạnh người của hắn, dùng đôi bầu vú của mình, nhẹ nhàng chèn ép lên cánh tay hắn, mỉm cười nói:

– Thoải mái sao?

Nhị Cẩu gật gật đầu, vuốt ve bầu vú của cô:
– Thiếu điều chị muốn lấy mạng của em!

– Phải không? Chứ không phải là sướng khoái muốn chết?

Điền Ngạc Như bàn tay lại đặt ở trên ƈôи ŧɦịŧ của hắn vuốt vuốt.

– Chị vẫn chưa ăn no phải không?”

Đinh Nhị Cẩu dùng tay vuốt trên sóng mũi của cô một cái.

– Hì..nếu chị vẫn chưa no, em có còn đủ sức lại bắn ra nữa không?

Điền Ngạc Như tay cầm lắc lắc cây ƈôи ŧɦịŧ đã nhuyễn xuống nói tiếp.

– Nói thật, chị vẫn còn ham muốn, vẫn muốn em dùng cái đó giúp chị! Bây giờ em nghỉ ngơi ngủ một lát đi, chờ lúc nào cái đó của em cứng rắn lại, sẽ giúp chị đưa vào phía trong bên dưới.

Đây là một loại trực tiếp thổ lộ nhu cầu tính dục, huống chi lại là lời của một người đàn bà đối đàn ông thổ lộ, Đinh Nhị Cẩu có thể cự tuyệt nỗi sao? Đàn bà như vậy thật sự là một yêu tinh ma mỵ với lực sát thương rất lớn, mà không có bất cứ người đàn ông nào dừng lại nỗi.
– Em là của chị!

Nhị Cẩu đem Điền Ngạc Như ôm vào trong lòng.

– Vật kia cũng là dành cho chị, nếu chị muốn, có thể tùy lúc mà cầm dùng.

Điền Ngạc Như bước xuống giường, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bước vào phòng bếp lấy nước uống, trong lúc Đinh Nhị Cẩu khép đôi mắt lại, dưỡng lấy sức lực chuẩn bị cuộc chiến vòng sau kế tiếp.

Mơ màng thỏa mãn Đinh Nhị Cẩu chợt ngủ quên lúc nào không hay.

Đinh Nhị Cẩu đột nhiên phát hiện một cảm giác thư sướng được vuốt ve, trong lúc ngủ mơ lưu lại xúc động dưới đôi bàn tay của Điền Ngạc Như đùa nghịch, khiến cho ƈôи ŧɦịŧ kia tỉnh giấc trước khi hắn mở mắt thức dậy, vật đó hiện đã cứng rắn to lớn vô cùng, nhấc đầu thẳng tắp, bàn tay của cô vẫn đang nắm lấy ƈôи ŧɦịŧ hắn không rời, dường như vật kia vốn là đã thuộc về của mình.
– Em ngủ được bao lâu rồi?

Đinh Nhị Cẩu có chút xấu hổ.

– Hơn ba mươi phút!

Điền Ngạc Như, nằm úp lên thân thể của hắn, đem mặt mình dán sát trên mặt của hắn nói.

Đinh Nhị Cẩu nở nụ cười, Điền Ngạc Như cũng mỉm cười nét mặt ngây thơ, đêm nay cuộc sống đầy đủ gia vị, phóng thích toàn bộ bản năng du͙ƈ vọиɠ bị đè nén.

Từ phía dưới Đinh Nhị Cẩu luồn tay lên ôm lấy lưng ôm lấy Điền Ngạc Như, làn da thịt trắng noãn bóng loáng trần trụi, ƈôи ŧɦịŧ của hắn nằm ở dưới háng của cô, từ nơi chính giữa hai bên mép lớn âm hộ, ma sát trượt lên chạm đến ngay cái huyệŧ rồi lại trượt xuống trơn nhợt không hề có một lực cản, thì ra phía dưới âm hộ của Điền Ngạc Như đã là một mảnh đại dương mênh mông, nhất định là lúc hắn đang ngủ, bàn tay cô nắm lấy ƈôи ŧɦịŧ của hắn, lúc thấy ƈôи ŧɦịŧ dần dần cứng rắn, cơn nứиɠ của Điền Ngạc Như lại được bùng nổ bộc phát nhu cầu đòi hỏi.
Điền Ngạc Như thì thầm ở bên tai của hắn, phong tao nói:

– Lật người chị lại, liếm lên nó đi…

Lại là lời thô tục đòi mạng..

– Nói cho em biết, bên dưới của chị, cửa nhà cỏ dại vì sao tươi tốt như thế, có phải là nguyên nhân không có người cày cấy?

Đinh Nhị Cẩu ôm cô xoay người đặt lên nằm ngữa trên giường.

Điền Ngạc Như, lại cười khanh khách nói.

– Như thế nào, em không thích? Nếu không thích, chị sẽ cạo sạch đám cỏ dại này…

– Hì…em rất thích đám có dại xanh tươi này bên dưới của chị, em muốn khai hoang vùng đất này, để cho cái đó của em được an cư lạc nghiệp

Đinh Nhị Cẩu nhìn chăm chú vào ánh mắt của cô, từ trên cái miệng của Điền Ngạc Như hôn lên một cái.

– Vậy bây giờ em hãy uống nước từ trong con suối của đám cỏ dại này đi.

Điền Ngạc Như ngẩng đầu, ngay trên môi dưới của hắn cắn khẽ một chút, rồi thì thào nói tiếp.
– Vậy bây giờ hãy khai hoang đi…