Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 160: Trên ban công hứng gió



Đinh Nhị Cẩu ra ngoài, vừa khép cửa phòng của Lý Kiến Thiết lại, thì gặp Lý Phượng Ny từ từ đi đến với dáng điệu trầm ngâm, hắn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc, rồi ôm lấy cô, tham lam hôn lên đôi môi mọng đỏ, Lý Phượng Ny như đang chờ đợi, liền hé mở ra cái miệng nhỏ nhắn nhận lấy cái hôn nồng nhiệt của hắn, đón chào cái lưỡi hắn nhiệt tình thăm dò bên trong cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào của mình, đầu lưỡi hắn cứ thế trêu đùa quấn mút lấy đầu lưỡi của cô, mãi cho đến khi Lý Phượng Ny không thở nổi thì mới dừng lại.

Đinh Nhị bàn tay vịn lấy bờ eo thon bé bỏng Lý Phượng Ny, từ từ di chuyển vào vuốt ve trên cái bụng dưới phẳng lì, rồi với vào bên trong quần, len cả vào bên trong qυầи ɭóŧ của Lý Phượng Ny để lên trên chính giữa khe hở âm hộ, qua lại ma sát vài cái, cửa miệng huyệŧ Lý Phượng đang lúc mẫn cảm, tự động hơi mở rộng cửa miệng ra .
– Ừm.. đừng làm rộn… chờ một..lát nữa..!

Lý Phượng Ny bị ngón tay khều móc trong cái âm hộ,nhột ngứa không chịu nổi, đùi vừa định khép lại, lại nhịn không được cám dỗ,nên hơi dạng đôi chân ra

Đinh Nhị Cẩu nở nụ cười, ngón tay giữa như cũ, chẵng những không có đình chỉ động tác, mà còn cong cong lại như cái móc câu, bám vào bên trong huyệŧ đã có dấu hiểu ẩm ướt của Lý Phượng Ny.

Khi hắn rút đầu ngón tay ra, thì đã dinh dính một màng mỏng dịch nhờn mới tươm ra, lợn cợn một ít bợn trắng li ti tồn đọng từ lâu ở chính giữa bên trong hai mép lớn âm hộ trôi theo bám vào, Đinh Nhị Cẩu xấu xa giơ lên trước mũi của hai người, cái mùi của cái âm hộ chưa được tẩy rửa sạch sẻ thật đặc trưng bay quyện bốc lên nồng nàn.

Hắn đem miệng mình đưa đến đến bên tai cô , nhẹ nhàng cắn nhẹ vành tai Lý Phượng Ny, thấp giọng hỏi :
– Chị Phượng Ny, chị đang muốn phải không? Có phải là đang nhớ đến em?

Mặt đỏ bừng vì xấu hổ khi cái mùi huyệŧ riêng biệt của mình, trớ trêu bị hắn bóc trầng đưa ra trước mắt..

– … Chán ghét, ai mà thèm nhớ, dọn dẹp cả ngày, mệt muốn chết, để chị đi tắm rửa cho sạch sẽ cái đã.

Khi Lý Phượng Ny tắm xong,mặc váo cái váy ngủ màu trắng, đem tất cả quần áo vừa thay đổi ra giặt sạch,bỏ vào cái giỏ đi đến trước ban công hiên nhà để phơi khô quần áo.

Đứng ở trên ban công, làn gió nhẹ nhàng khoan khoái nghịch ngợm vào mặt thoải mái không nói nên lời, từ trong cái thau, Lý Phượng Ny đem một một bộ đồ lót màu vàng chanh phơi lên, chưa qua đến năm giây, một đôi tay từ phía sau đem đã ôm lấy eo ếch cô rồi.

– Nhị Cẩu sao không đi tắm rửa đi!

Trên người của Đinh Nhị Cẩu cũng tản ra thoang thoảng mùi mồ hôi, Lý Phượng Ny khẽ nhíu đôi lông mày, không quay nhìn lại, một bàn tay với ra sau lưng mình, đẩy hắn ra, nhưng tình cờ đúng ngay chỗ chính giữa hai chân hắn, một cây thịt lớn cưng cứng đâm vào lòng bàn tay cô, hắn hơi hẩy mông, dùng sức đẩy ƈôи ŧɦịŧ trong quần tới một chút, Lý Phượng Ny “ á… “ lên một tiếng, vừa muốn rút tay về đi, thì đã bị hắn dùng răng khẽ ngậm lấy vành tai của cô.
– Chị đừng nhúc nhích, cứ để như vậy đi.

Đinh Nhị Cẩu giọng nói nhẹ nhàng ôn nhu, giống như là đang thôi miên sư Lý Phượng Ny, vành tai cô ngưa ngứa nhồn nhột thoải mái.

– Tiểu trứng thối, cứng…cứng lên rồi à?

Lý Phượng Ny nũng nịu nói, đầu tựa sát vào trên vai hắn.

Hắn vén lên chiếc váy ngủ lộ ra bờ mông thịt tròn bóng loáng, trên người cô vừa tắm qua, cũng không mặc qυầи ɭóŧ, một trận gió trễ chợt thốc tới len lỏi bay vào chính giữa trung gian hai chân, mơn man trên mặt âm hộ với mảnh cỏ đen nhánh lòa xòa, làm Lý Phượng Ny có cảm giác như gò mu của mình có một bầy con ở phía trên bò, lại ngứa lại nhột.

– Đừng… tại nơi đây không được.

Lý Phượng Ny dùng tay đem vạt áo váy ngủ kéo xuống, muốn đem cái âm hộ rậm l.ông của mình che lại.

– Không có sao đâu, không có ai thấy được!
Đinh Nhị Cẩu giữ chặt tay Lý Phượng Ny, lại đem vạt áo liêu váy ngủ cuộn lên đến phần eo.

Hắn nói không sai, từ xa ngoài cổng nhà, nhìn vào đến ban công có mấy bồn bồn hoa nổi lên che khuất tác dụng rất tốt .

– Ừm..kỳ lắm!

Lý Phượng Ny nhìn ra bên ngoài lĩnh hội ý của hắn, nhưng vẫn có chút lo lắng, vì đứng trên ban công mà làm “ chuyện đó “ là cô chưa từng nghĩ đến.

Bàn tay Đinh Nhị Cẩu vòng qua phía trước bụng dưới Lý Phượng Ny nơi đầy l.ông đen rậm rạp, lòng bàn tay nham nhám khi hắn chà xát lên gò mu âm hộ, ngón giữa nhẹ nhàng đè lên huyệŧ hơi nhu nhú, đẩy lớp da non mỏng manh bao bọc trợt xuống, hạt le phì nộn lập tức lô diện, ngón giữa ngay ngắn đưa vào văn vê.

– Ưm…!

Lý Phượng Ny nhịn không được rên lên tiếng nhỏ, lập tức cô ý thức được rằng, đây là đang đứng ở trên ban công, nên đôi môi nhanh chóng mím lại.
Đinh Nhị Cẩu bàn tay kia còn lại thì thọc vào bên trong váy ngủ lúc này đang chồng chất nhiều nếp nhăn chồng chất tại phần eo, bàn tay thay phiên xoa bóp trên đôi bầu vú hình cầu đầy đặn cao ngất, chẳng mấy chốc, hai đầu núʍ ѵú bị chà xát trở nên sưng cứng nhô ra.

Cặp vú cùng âm hộ trên dưới đều bị giáp công, thân thể Lý Phượng Ny trở nên mềm nhũn, trong ngực không ngừng thở hổn hển.

Lý Phượng Ny du͙ƈ vọиɠ đã hoàn toàn bị trôĩ dậy, chính giữa trung gian hai chân dịch nhờn bắt đầu lan tràn rồi, cô hai tay dùng sức bám chặt trên lan can ban công, đem cái mông hồn nhiên vễnh lên thật cao về phía sau, cắn răng nín nhịn tiếng rên, nhưng cơn nứиɠ đang dâng trào thì không nín nhịn được, một bàn tay buống thành lan can ban công ra, với đến phía sau cầm lấy ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu, dẫn dắt tìm đường đến hang động cho nó, bàn tay nhỏ bé đưa ƈôи ŧɦịŧ rà dọc chính giữa khe đít rồi sau đó dò xuống bên dưới, tay Lý Phượng Ny nắm lấy côn ŧɦịŧ để cho đầu khấc của hắn rơi vào hai bên mép lớn mập mạp đang ướt dầm dề dịch nhờn, hướng vào ngay giữa cửa miệng huyệŧ ịn vào.
Đinh Nhị Cẩu thuận thế đẩy cái mông mình đi phía trước, ƈôи ŧɦịŧ nóng bỏng ma sát trên thành hai mép nhỏ trơn trợt đang lật ngửa ra tiến quân thần tốc, huyệŧ mở miệng đón nhận ƈôи ŧɦịŧ đâm vào chổ sâu bên trong.

Lý Phượng Ny bị ƈôи ŧɦịŧ to đâm vào chạm đến từ nơi sâu thẳm trong hang động, kíƈɦ ŧɦíƈɦ khơi dậy toàn thân hưng phấn sướng khoái, nhưng cô không dám lớn tiếng rêи ɾỉ, hàm răng trên cắn chặt môi dưới, bởi vì ƈôи ŧɦịŧ liên tục rút ra đút vào hung mãnh phi thường, hai bộ phận sinh dục va chạm mạnh, làm Lý Phượng Ny bị dí sát vào gần thành ban công, đôi chân thon nhỏ kiễng cao lên hết mức.

Không biết có phải hay không là lần đầu tiên ở trên ban công giao cấu đặc thù, trường hợp này mang theo một dạng như là lõα ɭồ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ở bên ngoài sân thật là kíƈɦ ŧɦíƈɦ, cho nên Lý Phượng Ny bị kɦoáı ƈảʍ tràn tới rất mãnh liệt, mới chưa tới năm phút, thì thân thể cô phản ứng, bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Lý Phượng Ny một bàn tay ở phía sau dùng hết sức bấu chặt vào cái mông tròn của mình, tay kia nắm lấy trên thành ban công, thì sắp không chịu đựng được sức nặng thân thể đang trì xuống rồi, nửa người trên của cô cũng rướn lên thật cao, theo sức mạnh của thân thể Đinh Nhị Cẩu rút ra đút vào ở dưới háng, đôi bầu vú trĩu xuống theo lực hút trái đất, đã nhiều lần cạ mạnh trên thành ban công, hai đầu núʍ ѵú nhạy cảm sưng cứng phồng lên xẹt qua, xẹt lại trên thanh sắt lạnh lẽo, kíƈɦ ŧɦíƈɦ vừa thôn thốn đau, vừa sướng khoái tê rần làm cô như muốn hét lên.

Đinh Nhị Cẩu phần hông lúc này nhịp lấy dồn dập, Lý Phượng Ny cảm giác một làn điện nóng từ bên trong huyệŧ, rần rần lan tỏa ra, chạy quanh khắp từng phân một trên cơ thể đến cã nhưng nơi hẻo lánh tận cùng nhất, Lý Phượng Ny chịu không nổi nữa, miệng đã rêи ɾỉ ra tiếng, huyệŧ co rút xiết vào từng cơn như là đang bị chuột rút, âm tinh trào ra như là vỡ đê phún mạnh, cổ đáy huyệŧ thì tác động theo chiều ngược như muốn hấp tinh hút vào, đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu như được mát xa luân chuyễn, ƈôи ŧɦịŧ sâu trong huyệŧ đút vào hết mức từng phát một cái..hai cái…ba cái…bốn cái, liên tục từng cú nhấp, ƈôи ŧɦịŧ cứng như thanh sắt đánh mạnh chạm vào đến cổ đáy huyệŧ của Lý Phượng Ny, phản ứng của cơn cực khoái chỉ còn là bản năng khiến cho cặp đùi Lý Phượng Ny gắt gao khép lại, cơ thịt thành huyệŧ kẹp chặt lấy thân cây ƈôи ŧɦịŧ không chịu buông tha, từ từ hai đầu gối Lý Phượng Ny mềm nhũn, cùng nhau song song xụi lơ quì xuống ở trên sàn nhà ban công, làm cây ƈôи ŧɦịŧ cương cứng tuột ra, đập một nhát vào ngay hậu môn Lý Phượng Ny rồi mới chịu thoát hẳn ra bên ngoài, dựng đứng sừng sững ngạo nghễ như nhìn đối phương thảm bại đang quì trước mặt mình .