Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 151: Tiếp xúc hang sâu lần thứ nhất



Cảm nhận sự suиɠ sướиɠ Lưu Hương Lê nhắm chặc hai mắt lại, nên không nhận thấy được Đinh Nhị Cẩu đã lén lút cỡi quần của hắn ra, thân mình hắn đang nhảy qua ở giữa hai chân của cô, cái miệng đang liếʍ ʍúŧ đã đổi thành bàn tay xoa nắn, ở chính giữa cái khe hở âm hộ có một dị vật dựa sát vào bất thường, làm cho Lưu Hương Lê cảnh giác mở to ra hai mắt, Lưu Hương Lê chợt nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu thân thể đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, hạ thấp tầm mắt xuống chút nữa, cái kia ƈôи ŧɦịŧ to bự hùng tráng, cứng rắn thẳng tắp, đang cạ vào giữa hái mép lớn sưng đỏ, tách rộng cửa huyệŧ ướŧ áŧ của mình, đây chính là con quái vật lớn, của hắn so với ƈôи ŧɦịŧ chồng mình ít nhất là gấp hai, dù đã một lần lén lút nhét vào huyệŧ, nhưng lần này mới là chân chính nhìn thấy rỏ ràng dưới ánh sáng đèn của căn phòng, nhưng cũng không phải là vấn đề so với cửa hang sâu thăm thẳm của mình, nghĩ đến đây, cô bắt đầu lại khẩn trương, sự chú ý đều tập trung ở ngay cái đầu khấc hồng đen dữ tợn đang xuất hiện trên cái âm hộ mình.
– Không được đâu! Dừng lại, chúng ta không thể… như vậy! Không thể trực tiếp đưa vào, coi chừng ..có thai, gây tai nạn chết người!

Lưu Hương Lê thấy đầu khấc của hắn đang muốn chui vào cửa miệng huyệŧ của mình, nên lên tiếng ngăn cản lại.

Hai mép lớn bị đè ép căng trướng lên, hai mép nhỏ bị đầu khấc len lỏi vào chính giữa khe hở tạo nên sự thoải mái, Lưu Hương Lê dùng hai bàn tay mềm chống đỡ trước ngực Đinh Nhị Cẩu, hai chân câu móc lại bên phần eo của hắn, cô sợ sệt nói vì sợ nhỡ mang thai thì không còn đường sống ở trong thôn này

Đinh Nhị Cẩu lập tức trả lời với cách xưng hô thân thiết khác với sự khách sáo lúc ban đầu.

– Em..hứa sẽ rút ra,… làm ơn cho em cảm nhận một chút, mấy phút ngắn ngủi dung hợp cũng tốt, cũng làm em thỏa mãn rồi, em ..xin chị mà.
Hắn nói xong liền dán chặt lên thân thể của Lưu Hương Lê, hôn lên đôi môi cô đang nóng dần lên làm khô cạn cả viền môi, đầu lưỡi hắn không ngừng đẩy qua lại câu móc khuấy động trong miệng Lưu Hương Lê, nước bọt cùng nước bọt trộn lẫn với nhau, Lưu Hương Lê linh hồn nhỏ bé đã đánh mất, thầm nghĩ đến cái gì đó to lớn hùng tráng sắp sửa nhồi sâu vào du͙ƈ vọиɠ của mình, sắp sửa nhồi vào vùng đất trũng bên dưới, trái tim của cô, khởi hành đập nhanh tiết tấu như tiếng trống trận.

Con cá bị quăng lên bờ chỉ còn biết dẫy dụa tượng trưng..

Lưu Hương Lê uốn éo cái mông như tránh né, lại lên tiếng:

– Không, Trường Sinh.. đừng..!

Lưu Hương Lê vừa nói, thì đầu khấc của Đinh Nhị Cẩu cũng vừa xâm nhập đẩy vào bên trong huyệŧ.

Một vòng thịt non chặt chẽ bao bọc lại ƈôи ŧɦịŧ to, phảng phất như một cái bàn tay nhỏ bé ấm áp trơn mềm cầm thật chặt xoa bóp nó, đầu khấc như mũi khoan từng tấc một hướng về hang sâu về phía trước dò đường, rất nhanh toàn bộ ƈôи ŧɦịŧ ngay ngắn tiến vào trong cơ thể Lưu Hương Lê, cảm giác thoải mái suиɠ sướиɠ kíƈɦ ŧɦíƈɦ thần kinh Đinh Nhị Cẩu, hắn lập tức hưng phấn, sự lo ngại có thai của Lưu Hương Lê liền bị hắn vứt bỏ xuống chín từng mây.
Khi Lưu Hương Lê nói đến chuyện e sợ thụ thai cũng làm cho Đinh Nhị Cẩu băn khoăn, phải làm như thế nào cho phải? Dừng lại làm sao được? Giồng như người bị bắt buộc nhịn thuốc trong một thời gian dài, chợt có được một điếu thuốc ngon trong lúc thèm khát, thì cảm giác hút vào sẽ đã như thế nào? Đó là hít sâu vào một hơi thuốc lá, ngậm miệng lại ép làn khói chặt trong l.ồng ngực, để cho lá phổi cảm thụ hương vị bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ dồn nén đã lâu, giờ đã thỏa mãn, làm sao vứt bỏ, rồi lại tiếp tục không ngừng phun khói ra, rồi lại hít vào!

Vách tường thịt non trong huyệŧ của người đàn bà so với cô gái trẻ, khác nhau rất lớn, chẳng những đầy đặn hơn, trọng yếu nhất là thành thịt non bên trong huyệŧ với tầng tầng lớp lớp nếp gấp cảm nhận rõ hơn, càng cắm sâu ƈôи ŧɦịŧ vào, dịch nhờn phân bổ ra càng nhiều, mang tới kɦoáı ƈảʍ tăng vọt theo cấp số nhân, Đinh Nhị Cẩu thật vất vả cố nén lại xuất tinh khi ƈôи ŧɦịŧ đã cắm sâu vào, thiếu chút nữa liền bắn ra, không có cử động ƈôи ŧɦịŧ thì còn thoải mái kềm giữ, thật là lợi hại cái huyệŧ của người đàn bà.
Lâu nay Đinh Nhị Cẩu vẫn cho là mình may mắn thiên phú dị bẩm về khả năng tìиɦ ɖu͙ƈ, ai ngờ núi cao còn gặp núi cao hơn, ma cao một thước, đạo cao một trượng, núi non trùng điệp từ bên trong huyệŧ như đang tự hành, khuấy động lấy đầu khấc của hắn, càng đâm vào sâu, hấp lực càng mạnh, suиɠ sướиɠ kɦoáı ƈảʍ như tan chảy xương cốt ra làm cho Đinh Nhị Cẩu như muốn đầu hàng xuất tinh bỏ chạy.

Đột ngột đến từ chỗ mãnh liệt thỏa mãn, Đinh Nhị Cẩu đã lấy lại được thăng bằng cảm xúc, trong lòng lại sôi trào sự chinh phục của giống đực, Đinh Nhị Cẩu bắt đầu có tiết tấu nhấp vào rút ra.

– Hừ…ui..ui….a…!

Lưu Hương Lê trên mặt rịn ra từng dòng chảy mồ hôi mờ mịt rêи ɾỉ, hàm răng cắn chặt môi dưới hồng nhuận, đôi bàn tay nhu nhược chống đẩy tại trên ngực Đinh Nhị Cẩu, tựa hồ muốn đem Đinh Nhị Cẩu ngăn lại, nhưng là Đinh Nhị Cẩu chân hơi lui ra phía sau, hai đâù gối lấy thế làm điểm tựa, dưới háng của mình bám chặt khít với cửa miệng huyệŧ Lưu Hương Lê, mãnh liệt tiến công.
Côи ŧɦịŧ của hắn bị huyệŧ bó vào thật chặc, bộ l.ông dầy rậm cứng dưới háng của hắn chà xát lên âm hạch, hai cái trứng dái nặng nề dập vào bên dưới hậu môn của Lưu Hương Lê, sức nặng thân thể của hắn, huống chi còn dùng sức mạnh áp chặt thân thể của mình lên cơ thể mềm yếu của Lưu Hương Lê đang nằm ngữa trên giường, cô dù có muốn rút lui khỏi cũng đành vô phương, bờ vai làm điểm tựa, hơi ngóc đầu lên, nhìn xem cây ƈôи ŧɦịŧ khốn kiếp của Đinh Nhị Cẩu có xuất tinh chưa, điều này chứng tỏ cô vẫn còn là một người đàn bà hoàn hảo, biết giữ gìn không hề buông thả hoàn toàn cho du͙ƈ vọиɠ.

Hai chân Lưu Hương Lê kẹp chặt lại, nhìn xem có thể hay không đem cái huyệŧ thoát khỏi cây ƈôи ŧɦịŧ chưa kịp mời đã đến, cô cố xoay mông tránh né, nào ngờ rằng trong lúc Đinh Nhị Cẩu đang cắm thật sâu ƈôи ŧɦịŧ vào trong, khi Lưu Hương Lê lay động cái mông, góc cạnh đầu khấc lại cọ xát đến ngay cổ đáy huyệŧ, nơi tận cùng hang động vốn là mỏng manh mẫn cảm nhất, cũng là nơi trước kia mỗi khi lên cơn hứng tình là nơi ngứa nhất, là một chỗ mà cô mong muốn trong ảo tưởng có người đàn ông nào đó đến giúp cô gãi ngứa đến khu vực khó chạm vào này.
Khi Lưu Hương Lê cố gắng lắc lư cái mông, bên trong cổ đáy huyệŧ cũng mấp máy theo, đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ cứng rắn lập tức chạm vào, thành vách thịt non từ cổ đáy huyệŧ xiết chặt lấy cái kia lửa nóng, như vậy vô tình cái huyệŧ mềm nhũn trao đổi cùng cây ƈôи ŧɦịŧ thô cứng mỗi lúc mỗi nhanh, làm hại Lưu Hương Lê, cơ thể tự đòi hỏi lấy không còn nghe theo ý chí của chủ nhân, tự phản ứng, hẩy cao cái mông để được trao đổi, mười ngón Lưu Hương Lê bấu chặt ở sau lưng của Đinh Nhị Cẩu .

– Trời ơi! Tại sao như vậy…

Lưu Hương Lê cắn răng, nén lại sự kɦoáı ƈảʍ, huyệŧ lúc này căng tức như là đang nghẹn mắc tiểu, co rút nhanh ở dưới háng, cả lổ hậu môn nhỏ, nơi đó cũng nhíu vào thật chặt.

Trong đầu mới vừa mới có cảm giác như vậy, thì bên hông thằng lưu manh không giữ lời hứa này, đè mạnh một cái, đem cái mông của Lưu Hương Lê trở về lại trên mặt giường, ƈôи ŧɦịŧ lại không hề thương tiếc tăng tốc đâm sâu vào cổ đáy huyệŧ của cô.
Nhanh..nhanh đâm nhanh tốc đô, không cần Lưu Hương Lê rêи ɾỉ, hắn cũng biết, bên trong huyệŧ đã bắt đầu gấp gáp co rút lại, Đinh Nhị Cẩu cứ nhấp ƈôи ŧɦịŧ như vậy, đã làm một chút lý trí còn sót lại của Lưu Hương Lê bị đánh tan.

Toàn thân Lưu Hương Lê cuốn lại, hai chân câu tròn hình vòng cung ôm lấy lấy mông của Đinh Nhị Cẩu, hai cánh tay giống người chết chìm trên sông, sống chết bấu thật thật chặc trên lưng hắn,như sợ nếu bàn tay buông lỏng, cơn suиɠ sướиɠ cực khoái đỉnh phong của chính mình lại quay trở lại đáy cốc từ ban đầu.

Đinh Nhị Cẩu quá thích phản ứng này của Lưu Hương Lê, khi hắn thấy cô cắn răng cố nén tiếng rên, lại bạo phát mãnh liệt cử động của hắn, ƈôи ŧɦịŧ to nhiều lần xuất nhập, cái mông tuyết trắng đầy đặn Lưu Hương Lê giờ cũng tựa theo phần eo hông của hắn hẩy lên hạ xuống,mỗi khi ƈôи ŧɦịŧ hắn rút ra, cái mông to Lưu Hương Lê hẩy lên như bị dính mang theo hướng cao, mông thịt rời khỏi cái nệm, đang lúc cô không chịu nổi, đem âm hộ đưa lên hướng vềĐinh Nhị Cẩu, hắn lại mạnh mẽđâm lút cán ƈôи ŧɦịŧ vào, làm cái mông lại dính chặt vào trên nệm.
“ Phạch..phạch…phạch “ tiếng va chạm hai bộ phận sinh dục càng lớn, tất cả mọi chuyện lo lắng đều để lại phía sau lưng, Lưu Hương Lê hiện tại chỉ biết được, phải gắt gao chụp lấy để hưởng thụ vui vẻ cuộc đời trong thời gian ngắn ngủi này .

Lưu Hương Lê hai hàng lông mày nhíu chặt, bờ môi khép kín đã phát ra tiếng rên:

– Ư..ư…ư…!

Tiếng rên thì nhỏ nhẹ, nhưng cái mông đít thì thật mạnh hẩy lên trên, huyệŧ nuốt chững toàn bộ thân cây ƈôи ŧɦịŧ to lớn Đinh Nhị Cẩu, dùng âm hộ của mình hầu hạ cục thịt cứng rắn hắn, nhưng mang đến cực độ nơi kɦoáı ƈảʍ từ chỗ sâu bên trong.

Lúc này, toàn bộ thân thể Lưu Hương đã hoàn toàn giao cho Đinh Nhị Cẩu…

Ai ui! Lại bắt đầu… trong lúc Đinh Nhị Cẩu liên tục mãnh liệt đâm sâu vào dưới háng, huyệŧ đã mấp máy giật giật, Lưu Hương Lê ..lại sắp đến cơn cực khoái..
Đàn ông cũng sẽ có lúc rêи ɾỉ! Đinh Nhị Cẩu hô hấp bắt đầu dồn dập, miệng phát ra một ít thanh âm thật thấp, mới bắt đầu nghe thì không quá rõ ràng, về sau tiếng rên càng lớn, Lưu Hương Lê thoáng nghe qua những câu rên “ sướng..sướng “ của Đinh Nhị Cẩu làm cô rất là mắc cở, xấu hổ thuộc về xấu hổ, tuy nhiên lại càng làm cho cô cảm thấy hưng phấn kích nhiều hơn!

Hơi thở của hắn đã gấp gáp, ƈôи ŧɦịŧ tăng hết mức điên cuồng đâm thọt vào hang động ướt đẩm, Lưu Hương Lê biết hắn cũng sắp xuất tinh tới!

Chầm chậm chờ chút nha! Lưu Hương Lê còn thiếu một chút, thì mới tới đỉnh cao cực khoái! Cần phải đuổi kịp trước khi Đinh Nhị Cẩu xuất tinh ra, nếu không thì cô không biết phải làm sao bây giờ đây!

Lưu Hương Lê dùng hết sức lực còn lại chuyển động xoay mông, hai chân bám vào thật chặt trên thân hình Đinh Nhị Cẩu, thúc mạnh âm hộ lao tới để cho ƈôи ŧɦịŧ to hung hăng đánh trúng vào ngay hoa tâm của cô, toàn bộ trận địa đều buông lỏng giao cho ƈôи ŧɦịŧ to mặc sức tàn phá đi, chà đạp đi!
… Chỉ cần, chỉ cần cô có thể tiết âm khí ra thì tốt rồi!

– Ui…thật mạnh đi…nhanh nhanh lên đi.!…thật mạnh hơn chút nữa đi…!!! A..a..!!!