Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 127: Trước khi tạm biệt



Kết quả thành công ngoài dự đoán Lưu Hương Lê mừng rỡ, tuy rằng còn gần một trăm vạn cân chưa bán được, nhưng đây là một khởi đầu may mắn, đã vậy sang năm còn có đơn đặt hàng sẵn năm mươi vạn cân, giá bán so với hiện tại gần đây thì được giá hơn nhiều, Lưu Hương Lê không biết nên cảm tạ thế nào với cô Dương đang ngồi trước mặt đây, Lưu Hương Lê nhìn qua thái độ của bên người công ty mua trái cây đối đãi với cô Dương thì cô cùng hiểu được, cô Dương này chắc chắn là một nhân vật rất quan trọng.

– Chị về phòng nghỉ ngơi trước đi, tôi và cô Dương còn có chút việc muốn bàn!

Sau khi đợi cho Đoan Chính Khiết ra về, Đinh Nhị Cẩu quay qua nói với Lưu Hương Lê , hắn không muốn cùng nhau với Lưu Hương Lê một lượt trở về phòng, vì như thế Dương Phụng Tê phải lẻ loi ở lại, đối với Dương Phụng Tê như thế là không công bằng, tuy rằng hai người hiện tại vẫn không dám công khai, nhưng Đinh Nhị Cẩu không muốn Dương Phụng Tê có cảm giác lén lén lút lút, trước đó Đinh Nhị Cẩu đã có một kế hoạch định thử tấm chân tình của Dương Phụng Tê, nhưng sau khi nghe cô đề cấp đến về vấn đề hôn nhân với mình, thì dự mưu đã hoàn toàn tan biến không cần thiết nữa, vì hắn đã hiểu Dương Phụng Tê đối với mình tốt như thế nào.
– Vậy thì tốt, cám ơn cô Dương , sau này có thời gian rãnh rỗi, xin mời cô nhất định phải đến thôn Lê Viên thôn chơi nhé!

Lưu Hương Lê thật lòng mời Dương Phụng Tê rất là nhiệt tình.

– Vâng, chị Lưu, khi nào rãnh, tôi chắc chắn sẽ đến thôn Lê Viên!

Hai người nhanh chóng từ phía sau lưng Lưu Hương Lê trở về tới phòng, cùng tiến vào bên trong, bọn họ giống như là chó đói cấu xé lần nhau, quần áo bọn họ bay lên lung tung từ cánh cửa cho đến giường ngủ, khi đến bên giường, hai người cơ hồ là không còn mặc gì nữa ngoài cái qυầи ɭóŧ, Dương Phụng Tê sắc mặt ửng hồng, trong ánh mắt tản ra thiết tha trần trụi du͙ƈ vọиɠ.

Đinh Nhị Cẩu càng ngày càng ồ ồ tiếng thở dốc, vừa lên giường hắn liền hướng xông đến, ngay lập tức đè Dương Phụng Tê nằm úp sấp , dùng sức đem cô ôm chặt vào trong ngực, tay trái cũng nhanh chóng đã đưa đến trước ngực của Dương Phụng Tê, dùng tay bóp sờ trước ngực một đôi bầu vú cao thẳng.
Bị hắn dùng sức đè ép đến cơ hồ có điểm thở không thở nỗi, Dương Phụng Tê khẽ kêu:

– Em nhẹ một chú !

Mặc dù tại ngoài miệng nói nhẹ một chút, nhưng Dương Phụng Tê vẫn nhắm mắt lại , mặc kệ Đinh Nhị Cẩu từ trên người cô điên cuồng vuốt ve công kích, dù có đau, khó chịu một chút nhưng lại suиɠ sướиɠ, Dương Phụng Tê nhẹ nhàng uốn éo thân thể.

Dương Phụng Tê nằm tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lộ ra mông trắng đang vễnh lên , Đinh Nhị Cẩu liền cúi đầu, bú ɭϊếʍ lên trên chính giữa cái khe mông của người đàn bà xinh đẹp, một bàn tay vuốt ve xinh đẹp cặp đùi trắng tinh.

Nhìn Đinh Nhị Cẩu đáng liếm dưới khe đít của mình Dương Phụng Tê, nói khẽ:

– Em sao lúc nào cũng liếm chị nơi đó vậy!

Dương Phụng Tê vừa nói, một tay lại sờ sờ phía dưới ƈôи ŧɦịŧ thật thô dài của Đinh Nhị Cẩu,
Nó vẫn to như lần trước, cô càng sờ càng vuốt ve yêu thích không buông tay, lúc này người đàn bà xinh đẹp bởi vì trong lòng nghĩ đến sự kɦoáı ƈảʍ suиɠ sướиɠ khi ƈôи ŧɦịŧ to đút vào chính trong huyệŧ của mình, nên hai bầu vú run run, toàn thân dục hỏa bắt đầu hừng hực thiêu đốt, trong huyệŧ dịch nhờn rục rịch tươm ra.

Đinh Nhị Cẩu cũng phát hiện khi đầu ngón tay của mình trượt vào chính giữa khe âm hộ Dương Phụng Tê thì thấy đã ươn ướt, ƈôи ŧɦịŧ cương cứng rắn làm Đinh Nhị Cẩu có chút khó chịu, nên đem thân thể Dương Phụng Tê lật chuyển lại, để cho cô nằm ngửa trên giường, tách hai chân cô ra, hắn dời thân mình vào giữa hai chân của cô.

Thảm lông đen mịn như nhung che kín ở vùng tam giác Dương Phụng Tê, âm hạch đã sưng phồng nhô lên, Đinh Nhị Cẩu dùng đầu ngón tay nheó nhẹ trên đầu hạt tròn đỏ hồng, thỉnh thoảng văn vê, ngón tay của Đinh Nhị Cẩu lại đưa xuống phía dưới cửa miệng huyệŧ, khi đầu ngón tay chạm vào, có một cảm giác âm ấm nong nóng, ẩm ướt nhớp nhúa, hai bên mép nhỏ mâp mạp cũng đã dinh dính thấm ướt dịch nhờn, vô cùng trơn trợt, miệng huyệŧ khép lại, giờ cũng đã hơi hé mở ra, mép lớn cùng mép nhỏ đỏ hồng đều lộ ra trước mắt hắn, nho nhỏ âm hạch nổi bật trên cái khe sâu.
Không thể ngờ được Dương Phụng Tê đã là đàn bà có con nhỏ, bộ phận sinh dục, vẫn căng đầy với màu hồng nhạt giống như các cô gái trẻ! Đinh Nhị Cẩu nhìn ngắm cái âm hộ Dương Phụng Tê toàn bộ bày biện ra trước mắt mình, tay vuốt ve, trong lòng thầm nghĩ.

Dương Phụng Tê bị Đinh Nhị Cẩu kíƈɦ ŧɦíƈɦ, hơi thở đã phập phồng, đôi mắt mờ sương, mội mọng mím lại, càng khiến cho cô vẻ gợi cảm quyến rũ tăng lên vạn phần, cô cong lưng, nhỏm nửa thân trên của mình lên, bàn tay nắm lấy ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu, hai mắt nhìn chăm chăm vào cây côn ŧɦịŧ to, thân thể bùng phát lửa nóng, hai gò má ửng hồng, cô lúc này bởi vì Đinh Nhị Cẩu vuốt ve âm hộ, tính dục hưng phấn, cơn nứиɠ bùng lên, bên trong huyệŧ có một loại khát vọng bị ƈôи ŧɦịŧ nhanh đâm vào mãnh liệt.
Vì thế, Dương Phụng Tê chính mình hai chân tự gấp khúc nơi đầu gối, triển khai, bày xong thân thể một tư thế sẵn sàng đón nhận Đinh Nhị Cẩu giao cấu, lấy tay đỡ cây ƈôи ŧɦịŧ đang cương cứng đỏ bừng đầu khấc, quen thuộc nhắm ngay cái cửa ra vào của huyệŧ vào cọ xát một vài cái, dính chút dịch nhờn, liền lập tức dùng sức nhấn ấn phần đầu của ƈôи ŧɦịŧ vào trong huyệŧ.

Dương Phụng Tê dù có chuẩn bị trước, nhưng vì Đinh Nhị Cẩu ƈôи ŧɦịŧ quá lớn, khi huyệŧ tiếp nhận vật to như vậy, trong lúc dịch nhờn bên trong huyệŧ dù đã tươm ra, nhưng vẫn còn chưa đủ độ trơn trợt ma sát, Đinh Nhị Cẩu thì lúc này cũng không bận tâm huyệŧ của cô có thích ưng gay chưa, lập tức dùng sức cắm vào, Dương Phụng Tê cảm giác hạ thân của mình hơi bị đau thốn, nên há miệng ra, nói khẽ:
– Từ từ… chậm thôi!

Đang lúc tinh thần chiến đấu anh dũng lên cao, Đinh Nhị Cẩu, đã quên mất cái gì là gọi là thương hương tiếc ngọc, nên không quan tâm đến tiếng nói khẽ của Dương Phụng Tê, đâm sâu vào, lập tức rút ra, rồi liên tục lặp đi lặp lại.

Dương Phụng Tê sau khi rên đau, chẳng mây chốc không phát ra tiếng nào nữa, bởi vì khi toàn bộ ƈôи ŧɦịŧ to Đinh Nhị Cẩu đâm vào trong huyệŧ Dương Phụng Tê xong, trãi qua giây phút đau đớn ngắn ngũi, khi cảm thấy huyệŧ mình như trương phình đẩy lên tràn đầy, đầu khấc xuyên qua vách thành thịt non, tiến vào thân thể vừa đau vừa chua xót, vừa nhột vừa ngứa, khiến cho toàn thân lập tức trãi qua kɦoáı ƈảʍ của cơn sướng đau, sự dâʍ đãиɠ du͙ƈ vọиɠ của Dương Phụng Tê giấu ở trong cơ thể lập tức chiếm được thỏa mãn liền bộc phát ra.
Đinh Nhị Cẩu điên cuồng càng lúc càng nhanh đút vào rút ra liên tục, mỗi lần Đinh Nhị Cẩu đâm thật sâu vào, thì cơn đau đớn hoàn toàn triệt tiêu, kɦoáı ƈảʍ từ trong huyệŧ truyền ra, dần dần khuếch tán toàn thân, Dương Phụng Tê trở nên dị thường mẫn cảm, mại đến khi cảm giác không chịu nổi, Dương Phụng Tê làn hơi thở đã loạn lên không còn theo qui tắc nữa, khi đầu khấc Đinh Nhị Cẩu đụng tới trên cổ đáy huyệŧ, phần dưới bụng bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ dữ dội tạo nên từng làn sóng vọt tới.

Theo tốc độ đâm thọc nhanh hơn của dường vật, Dương Phụng Tê kɦoáı ƈảʍ của cái âm hộ cũng kèm theo nhanh chóng bành trướng.

– Trời ạ!…a..a…sướng qua!

Trong miệng Dương Phụng Tê không khống chế được, lớn tiếng rêи ɾỉ, trong ánh mắt như mơ dại đi, nhìn Dương Phụng Tê phản ứng dâʍ đãиɠ, càng kích phát tính dục Đinh Nhị Cẩu hung hăng cắm thật mạnh ƈôи ŧɦịŧ xuống. Thật là thoải mái nha! Đây là người đàn bà của mình! Thỏa sức mà chơi! Chơi đến chết cũng được! Đinh Nhị Cẩu trong lòng gào thét…
Dương Phụng Tê vặn vẹo chung quanh cặp mông trắng ngà, hai chân đã gắt gao quấn sau thắt lưng của Đinh Nhị Cẩu, cô cố đẩy thật cao âm hộ, tiếp đón từng cú đâm như bổ củi của hắn, miệng thì nỉ non kêu rên:

– A…. . mau. . . nhanh lên..sướng đã quá! chết ta…mau lên nữa!..

Dương Phụng Tê giọng nói chậm rãi trở nên rất nhỏ, nhưng thật ra giống như là đòi mạng của Đinh Nhị Cẩu.

Trong huyệŧ, vách thành thịt non bắt đầu quấn quanh ƈôи ŧɦịŧ, bởi vì đã bị ƈôи ŧɦịŧ mãnh liệt đánh sâu vào, Dương Phụng Tê lúc này đã dần dần sắp tiến vào cơn cực khoái, lúc này Đinh Nhị Cẩu cũng đã muốn xuất tinh, hắn giống con ngựa hoang, cuồng dã phi nhanh trên trên thảo nguyên rộng lớn, hai tay ôm sát cái mông bự Dương Phụng Tê, nâng cao lên hướng về phía háng của mình, dùng hết sức mạnh đâm vào, đầu khấc tϊиɦ ɖϊƈh͙ tích tụ phun như mưa rơi đả kích tại ở chỗ sâu bên trong cổ đáy huyệŧ của Dương Phụng Tê .
Huyệŧ người đàn bà xinh đẹp co rút lại, âm khí phún ra, cả người run run, tâm trí mơ hồ không rõ, như bị điện giật , thân thể hoàn toàn hư thoát, cuối cùng thân thể dùng sức cong lên một cái, ôm thật chặc lấy Đinh Nhị Cẩu, kêu to:

– A! . . a..a… sướng muốn chết rồi….!

Sau khi nói xong, bật ngã người xuống giường, run run nằm không nhúc nhích .

Hai người hiện tại cực độ thỏa mãn, trãi qua hơn nữa tiếng về sau, Dương Phụng Tê mới phục hồi tinh thần lại, mắt vẫn nhắm hờ, thân thể của cô hoàn đắm chìm trong cơn kɦoáı ƈảʍ.

Một lúc, Dương Phụng Tê thấy bên cạnh mình Đinh Nhị Cẩu không có động tĩnh gì, không tránh khỏi ngạc nhien, mí mắt khẽ mở, thì thấy Đinh Nhị Cẩu đang đắm đuối nhìn mình, Dương Phụng Tê bàn tay lại hướng về phía ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu sờ một cái, quả nhiên, phía dưới kia lại bắt đầu cương cứng lên, dù hỗn hợp dịch nhờn và tϊиɦ ɖϊƈh͙ mới vừa hơi khô dính chưa có kịp rửa ráy.
– Lại suy nghĩ bậy bạ?

– Không có! Đã lâu không chạm vào chị rồi, nó còn chưa có đủ ghiền đâu! Chị cứ nghỉ ngơi một chốc đi!

Đinh Nhị Cẩu có chút ngượng ngùng nói.

– Hì..coi chừng nó bị tức nghẹn, nổ vỡ ra tiêu mất!

Dương Phụng Tê cười cười nói.