Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 106: Tan tành thành mây khói



Đinh Nhị Cẩu bây giờ tố chất tâm lý so với mấy tháng trước tuyệt đối khác nhau nhiều, lần trước lúc cứu Dương Phụng Tê, Hoắc Lữ Mậu chỉ là ngẫu nhiên hỏi, vây mà hắn đã suýt chút nữa bị lộ tẩy, nhưng bây giờ hiện tại, bước đầu cũng học xong hiểu được thế nào thẩm vấn, đặc biệt những kiểu trả lời, đối phó với tội phạm, Chu Hồng Kỳ là chuyên gia huấn luyện rất hay, tiến bộ của hắn tiến triển cực nhanh, Chu Hồng Kỳ cón có trình bày một ít cách thẩm vấn rất thông minh có, tàn khốc có, còn cách thẩm vấn của Miêu Chấn Đông vừa rồi thật sự là trò trẻ con so với Chu Hồng Kỳ huấn luyện qua.

– Được rồi, anh đi làm việc đi, nhưng có khả năng sẽ còn vấn đề tìm anh để hỏi!

Miêu Chấn Đông vẫy vẫy tay kêu Đinh Nhị Cẩu đi ra ngoài.

– Đội trưởng, nhìn không ra hắn có vấn đề à?
– Đúng vậy, nhìn thoáng qua không có vấn đề gì, nhưng trực giác nói cho tôi biết, Đinh Trường Sinh này khẳng định có vấn đề! Như vậy đi, chúng ta đem kết quả điều tra chi tiết thực tế hiện trường báo cáo, nhưng đối với Đinh Trường Sinh việc điều tra không thể buông lỏng, cậu ngấm ngầm tìm hiểu điều tra tình huống, đừng cho bất luận kẻ nào biết, có việc gì cứ trực tiếp hướng tôi báo cáo!

– Vâng, tôi hiểu!

Đinh Nhị Cẩu cũng cảm thấy được Miêu Chấn Đông này khó đối phó, ở bên ngoài xem như mọi việc cơ bản cũng tạm ổn, nhưng trong tâm trí thì hoảng sợ, có lẽ là do tâm lý không an tâm tác động, nhưng với tình huống hiện tại, cũng chỉ có thể là lấy bất biến ứng vạn biến thôi.

Đinh Nhị Cẩu vừa đi vào văn phòng, Trương Cường liền đi lên đón.

– Nhị cẩu, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy, Vương Lão Hổ gϊếŧ Trần Tiêu Tử việc này tuy rằng chúng ta không phát hiện, có chút liên can trách nhiệm, nhưng cũng không đến nỗi phải hoài nghi chúng ta là nhóm chủ mưu đứng ở phía sau chứ!
Trương Cường hỏi.

– Anh hỏi tôi, tôi đi hỏi ai đây bây giờ! Bà ngoại ơi, việc này có điểm mờ ám, làm sao lại nghi ngờ chúng ta, tôi cả đêm qua đều ở tại nhà Lý Kiến Thiết ngủ, với lại tôi và Trần Tiêu Tử xưa nay đâu có thù oán gì! Mà Vương Lão Hổ hắn cũng không phải là một thằng ngu ngốc, lại có thể nghe lời của tôi rồi đi làm bậy, thật sự là buồn cười!

Đinh Nhị Cẩu vẻ mặt lam như cũng rất tức giận bất bình………………..

………

Dương Phụng Tê đang ở tại Thượng Hải, trong phòng làm việc của trung tâm văn phòng tập đoàn Bàn Thạch, trên bàn ly cà phê đã nguội, cô lúc này đang tắm rưả chuẩn bị cho hai tiếng sau, có buổi họp báo mà cô đại diện cho cha mình Dương Đại Vĩ tuyên bố tập đoàn Bàn Thạch bước đầu tư trọng điểm tiếp theo là chuyển hướng về Đại Lục, đây là một thông báo công khai, về hướng sau này, tập đoàn Bàn Thạch sẽ dần dần từ nghiệp vụ hải ngoại chuyển hướng về Quốc Nội, đây cũng là chuyện không có biện pháp nào khác, bởi vì tình hình kinh tế thế giới đang khủng hoảng nên chuyện đầu tư ở phương Tây, trở nên như là một đám cạm bẫy, mà kinh tế Trung Quốc cũng là đang bình ổn hơn, cho nên việc đầu tư về Trung Quốc cũng là ý nguyện của những người sở hữu đầu tư.
Nhưng mỗi lần Dương Phụng Tê có mặt ở các buổi họp báo, cô luôn cảm thấy có một sự sợ hãi vô hình, nguyên nhân chỉ có một, số lần cô xuất hiện trước công chúng càng nhiều, như vậy cơ hội cô bị Trần Tiêu Tử phát hiện càng cao, cho nên trước đây Dương Phụng Tê chỉ tham dự một số ít buổi họp báo có tầm vóc nhỏ, trong vòng luẩn quẩn, nhưng lần này không giống với những lần họp báo trước, cô đã nắm được tin tức, ban tổ chức đã mời rất nhiều phóng viên từ Đại Lục qua bay qua đây phỏng vấn, lúc này trong lòng của cô, trái tim lo lắng như bị vỡ ra bất cứ lúc nào, nhưng bên ngoài chốc nữa cô phải làm ra vẻ cứng rắn, thật sự là không biết sẽ ngã quỵ lúc nao nữa.

Phía trên bồn tắm, ở cái kệ, tiếng điện thoại di động chấn động, vừa tắm xong đang lau khô thân mình, cô vốn không muốn để ý đến nên không bốc máy, nhưng tiếng chuông liên tục reo vang, Dương Phụng Tê thở dài, vẫn không thoát được, cầm điện thoại di động lên vừa thấy người gọi là Đinh Nhị Cẩu .
– Alô, có chuyện gì vậy?

– Trời cao biển rộng, tan thành mây khói!

Đinh Nhị Cẩu nói xong liền cúp điện thoại.

Dương Phụng Tê sửng sốt,” tan thành mây khói, trời cao biển rộng “ tâm trí cô không ngừng lập lại những lời này – Chẳng lẽ, đó là sự thật? Đó là mật hiệu khi giao dịch thành công!

Không thể tin được đây là sự thật đấy, nhưng nếu không phải là vậy, Đinh Nhị Cẩu đang làm gì, hắn ở nơi đâu? Chẳng lẽ hắn tự mình đã hạ thủ Trần Tiêu Tử, nghĩ đến đây, Dương Phụng Tê không khỏi lại bắt đầu lo lắng, mặc dù ở thế giới của cô, gia tộc hưng thịnh mới là ưu tiên số một , tương lai sự nghiệp mới là mục tiêu toàn bộ, nhưng từ khi đã trải qua cả đêm cùng với Đinh Nhị Cẩu cá nước thân mật, cô cuối cùng vẫn không thể quên được người đàn ông kia, nhớ lại đêm đó hắn cầm ngọn nến nhiểu từng giọt nến sáp xuống làn da non, hung dữ dùng dây trói buộc như dùng bàn tay đanh mạnh trên người cô, lúc đó cô lại có một loại cảm giác chưa bao giờ sương khoái như vậy, Đinh Nhị Cẩu chưa có dùng ƈôи ŧɦịŧ tiến vào thân thể của mà cô đã đạt được cực khoái mấy lần, vừa nghĩ đến đây, thân thể của cô lại không tự chủ được bắt đầu nóng bừng lên..
…. Dương Phụng Tê khẽ nhếch năm ngón tay, đem hơn nửa vú mình bóp thật chặc, tràn đầy da thịt mềm yếu trắng mịn phồng lên len qua những kẽ tay, theo hình hoa mai, bàn tay tay còn lại để lên trên mặt âm hộ nóng bỏng sờ lên hai bên mép lớn, cặp đùi đẹp hơi mở ra, bàn tay phải tiếp xúc kề sát bộ phận sinh dục thân mật, kɦoáı ƈảʍ khiến thân thể cô hơi run, động tác hai tay không ngừng nghỉ, tay trái xoa lấy vú bầu vú, hai ngón tay phải đưa lên huyệŧ, mềm nhẹ đùa bỡn ma sát, không lâu sau khi chọc ghẹo âm hộ, dịch nhờn ở miệng huyệŧ từ ở chỗ sâu trong, dũng mãnh tươm ra, những giọt dịch nhờn như sao lốm đốm đầy trời dính trên đám lông rậm màu đen, cao cao hai bên mép lớn nổi lên, mang theo hai mảnh đỏ sậm mềm mại mép nhỏ hơi hơi mở ra, lộ ra dịch nhờn kiều diễm ướŧ áŧ trên thịt non màu phấn hồng, chỗ giao hội hai bên mép nhỏ, huyệŧ như một hạt đậu đỏ sung huyết đứng thẳng, mềm mại nhuận thấu miện huyệŧ nhẹ nhàng lú mở lúc khép, hai cái lỗ nhỏ âm đạp và hậu môn như bắt đầu co rút lại, trong suốt dâʍ ɖịƈɦ cứ tiếp tục tươm ra không ngừng.
Hai ngón tay phải đã mềm nhẹ vói vào bên trong cái ân đạo ma sát, hình thành từng đợt kɦoáı ƈảʍ tê dại từ trong chỗ sâu lổ thịt đẩy ra, lan tỏa toàn thân. Dương Phụng Tê nhịn không được rêи ɾỉ nho nhỏ, hai cái lỗ nhỏ huyệŧ và hậu môn lại thêm một lần nữa co rụt lại, phần nhiều dịch nhờn theo từ lỗ thịt chen qua hai ngón tay đang không ngừng đâm ra rút vào trong huyệŧ trào ra. Cô tăng nhanh tốc độ kíƈɦ ŧɦíƈɦ của hai ngón tay, mỗi lần rút ra, lại thêm nhanh đâm mạnh vào huyệŧ, Dương Phụng Tê co rúm tiết tấu càng lúc càng nhanh, huyệŧ co rút lại tần suất càng lúc càng lớn, tiếng rêи ɾỉ cũng ngày càng dồn dập mất hồn, tiếng vang “ ọp ẹp “ từ bộ phận sinh dục cùng giọng rêи ɾỉ từ cổ họng Dương Phụng Tê , làm cho cả phòng tắm, không gian bị cộng hưởng phát ra điệu nhạc mê hồn dâʍ đảng.
Một hồi sau, dưới háng cảm giác mát lạnh, làm cho Dương Phụng Tê hiểu rõ vừa rồi cao trào tới, dịch nhờn trào ra đến cỡ nào mãnh liệt, cô vuốt ve lên gò má đỏ, cảm giác sâu trong đáy huyệŧ vẫn còn đang co rút lại run rẩy, giữa hai chân ẩm ướt , cùng vú trái sưng trướng đau nhức vẫn chưa hoàn toàn tan đi.

Trong lòng tảng đá nặng lớn nhất vừa rơi xuống, tinh thần toả sáng cả người của cô, tuy rằng cô rất muốn biết chân tướng sự thật, hơn nữa cũng đã nghĩ lại thèm muốn Đinh Nhị Cẩu, nhưng Dương Phụng Tê bây giờ không có cách nào rời khỏi được, cô chỉ có thể đem loại hưng phấn này cất dấu giấu sâu ở trong lòng.

Toàn bộ buổi họp báo, tin tức cô công bố thật là nổi bật, ông chủ của tập đoàn Bàn Thạch, Dương Đại Vĩ cùng phối hợp diễn xuất, mà Dương Đại Vĩ cũng đã từng nói, con gái Dương Phụng Tê sau này sẽ là người phụ trách phát ngôn nhân của tập đoàn Bàn Thạch, mọi người có gì cần phỏng vấn, có thể liên hệ trực tiếp Dương Phụng Tê, ông ta đã thành công đem con gái mình từng bước đưa lên trước sân khấu của thương trường.