Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 222: Vẫn rất nhẹ nhàng.  



Cuối cùng.



Tô Minh ngồi bắt chéo chân trên đất, nuốt xuống từng miếng nhân sâm.



Advertisement

Khi ăn hết một củ nhân sâm, anh còn chưa kết thúc mà nuốt luôn viên tinh thạch hung thú.



Năng lượng của nhân sâm và tinh thạch đã bắt đầu gào thét trong cơ thể...



Tô Minh nhắm mắt lại, vận chuyển ‘Thái Huyền thôn linh chân kinh', thúc đẩy nguồn linh khí dồi dào đang cuồng bạo xáo trộn ngang dọc, hung hãn kia tiến vào đan điền.



Lúc này nếu có người có thể nhìn xuyên thấu liền có thể thấy được kinh mạch trong cơ thể anh đang trương phồng cùng run rẩy không ngừng.



Quá nhiều chân khí, mênh mông cuồn cuộn, nghiêng trời lệch đất.



Khuôn mặt của Tô Minh một hồi đỏ bừng lại một hồi tái nhợt.



Tuy nhiên, tất cả đều nằm trong dự đoán nên anh cũng không hề hoảng loạn.



Sự cường đại của ‘Thái Huyền thôn linh chân kinh' đủ mạnh để điều chuyển nguồn linh khí này.



Điều khiến Tô Minh càng kinh ngạc và vui mừng hơn cả là kinh mạch của bản thân dường như mạnh mẽ hơn rất nhiều, sức chịu đựng cũng khá kinh người, lúc này tác động của linh lực mà anh chịu đựng còn rất xa mới đạt đến cực hạn.



Vẫn rất nhẹ nhàng.



“Xem ra món dị bảo màu máu dưới đáy linh tuyền kia thực sự không thể tưởng tượng được", Tô Minh thầm nghĩ.



Anh biết những thay đổi trên cơ thể mình đều do món dị bảo đó.



Chẳng bao lâu toàn bộ luồng linh khi điên cuồng và bạo ngược kia đã đến được đan điền.



Đan điền giống như một cỗ máy phức tạp và ngang ngược bắt đầu chuyển hóa linh khí nồng đậm thành chân khí tinh khiết.



Chân khí lại từ đan điền phân bổ đến kinh mạch toàn cơ thể, tứ chi trăm xương được vun dưỡng.



Chân khí cuồn cuộn giống như một đại quân quét ngang ngàn dặm, dũng mãnh tiến về phía trước.



Thời gian trôi qua từng chút một.



Vầng trăng khuyết treo cao, Tô Minh còn đang tu luyện, đã đến thời khắc mấu chốt ...

“Phá cho ta!”, anh bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng.