Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 80



Chương 80

Trước đây, tiền tài trợ chủ yếu là ba mươi ngàn đến năm mươi ngàn, hiểm khi có số tiền lớn đến hai vạn như vậy.

Tài trợ đã là một việc rất khó, tăng phí tài trợ lên đến hai vạn lại càng khó hơn.

“Ngày hội thể thao mùa Đông lần này sẽ hoành tráng hơn, và tất nhiên chỉ phí sẽ không ít.” Trịnh Hải nói.

Ngừng một lát, Trịnh Hải nói tiệp: “Vương Tuyết, nhiệm vụ càng khó càng có thê tôi luyện ‹ con người. Đây là cơ hội rèn luyện hiếm có. Anh coi trọng em, cho nên ta giao nhiệm vụ này cho em, hiểu chưa?”

“Con mẹ nó, đúng là nói chuyện vô nghĩa mà.”

Lâm Vân, người đang nghe trộm; không khỏi lắc đầu cười lạnh sau khi nghe Trịnh Hải nói.

Các cán bộ và chủ tịch Hội Sinh Viên thích bảo những sinh viên ngây thơ này gia nhập Hội Sinh Viên với danh nghĩa tôi luyện người.

Sau đó, bảo họ làm một số công việc khó khăn, xem như làm không công để phục vụ bọn họ, cuối cùng họ còn được gọi là huấn luyện viên.

Nhưng trên thực tê, Hội Sinh Viên này rât không chính trực như vậy, một chủ tịch Hội Sinh Viên có thể tuyến dụng hơn chục nữ thư ký chỉ để phục vụ cho một mình hắn.

Lâm Vân không biệt các trường đại học khác có như vậy không, nhưng ít nhất là ở trường đại học Thanh Dương là như vậy!

Mập gật đậu đông ý: “Ư, thăng nhóc này điên rôi. Cũng may là mình đã sớm rút khỏi Hội Sinh Viên, nêu không mình sẽ bị chúng nó lợi dụng như một con chó.”

Một bên khác.

Sau khi Vương Tuyết nghe Trịnh Hải nói, cô lo lăng: “Anh Trịnh Hải, nhưng mà em thật sự lo lắng bản thân sẽ không thê hoàn thành được nhiệm vụ này. Hai vạn thật sự là quá nhiều!”

“Vương Tuyết, em là cô gái xinh đẹp nhất trong ban đối ngoại của chúng ta. Chỉ cân em hy sinh chút bản thân, anh nghĩ… hai vạn tiền tài trợ này có thê dễ dàng thu được.” Trịnh Hải cười nói.

Ý trong lời nói của Trịnh Hải hiển nhiên là ám chỉ Vương Tuyết có thể bán thân để đi lôi kéo tài trợ, bằng.

n này, nhất định sẽ có người bằng òng Dừng lại một lát, Trịnh Hải nói tiếp: “Miễn là em có thê lôi kéo được tài trợ này, anh hứa cuộc bầu cử lần tới của ban đối ngoại, anh sẽ đề cử em làm hội trưởng tiếp theo của ban đối ngoại Hội Sinh Viên. Ngoài ra, chuyện bâu chọn sinh viên xuât sắc năm nay và học bồng cấp 1, anh sẽ giúp em có được nó.”

“Học bổng cấp 1?” Vương Tuyết có chút hưng phần.

Học bồng được chia thành cấp 1, cấp 2 và cập 3. Học bồng cập 1 có nhiều tiền nhật nhưng cũng khó kiếm nhát, nêu không có quen biết thì sẽ không lầy được học bồng cấp 1.

Vương Tuyết biết hiện tại nhà mình quá thiêu tiên, nêu thật sự có thể nhận được học bồng cấp 1 thì đúng là nắng hạn gặp mưa rào.

Tuy nhiên, Vương Tuyết lắc đầu: “Thực xin lỗi anh Trịnh Hải, em không làm được!”

Cho dù điều kiện tốt đến đâu, Vương Tuyết cũng sẽ không bao giờ bán thần, tuyệt đối sẽ không!

Trịnh Hải nghe xong, sắc mặt đột nhiên trâm xuông.

“Vương Tuyết, anh không phải đang đàm phán các điều kiện với em, nhưng với tư cách là hội trưởng ban đôi ngoại của Hội Sinh Viên, anh đang giao nhiệm vụ cho em, hiểu chưa?” Trịnh Hải lạnh lùng nói.

Trịnh Hải thây mềm không được, hắn liên trực tiệp cứng răn.

Trịnh Hải lạnh giọng nói tiếp: “Nếu em không tuân theo, anh có thê đuổi em ra khỏi Hội Sinh Viên ngay lập tức, để em không thê được bình chọn làm sinh viên xuất sắc năm nay! Em sẽ không nhận được học ‘bồng! Thậm chí có thể bị ghỉ vào hồ sơ của mình, thành vết nhơ em phải mang theo cả đời! Nó sẽ khiến cho em khó tìm  được việc làm trong tương lai!”