Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 75



Chương 75

Cha Hoàng cũng liên tục gật đâu: “Được! Chủ tịch Lâm, cậu yên tâm, chúng tôi sẽ không để cho cậu thất vọng, chúng tôi sẽ chứng minh cho cậu thấy khoản đầu tư của cậu là xứng đáng!”

Đối với cha Hoàng mà nói, ông ấy luôn muôn thê hiện tham vọng của mình, nhưng ông äy không có đủ tiền bạc và mỗi quan hệ, cuôi cùng bây giò ông ây cũng có thể thoải mái mà thực hiện rôi.

Lâm Vân cười, rồi nói: “Bác Hoàng, bây giờ bác sẽ không bảo cháu tránh xa con gái bác phải không?”

“Ha ha, tất nhiên rồi!” Cha Hoàng xấu hỗ cười.

Cha Hoàng biết rất rõ, có bao nhiêu người muôn làm bạn với Lâm Vân nhưng không đủ tư cách, có bao nhiêu người. muốn bám lẫy Lâm Vân mà không có cơ hội.

Hơn nữa Lâm Vân đã giúp ông ấy rất nhiều!

Khi Hoàng Mộng Di nghe những lời này của Lâm Vân, lập tức đỏ mặt.

Lúc này Lâm:Vân mới đứng lên.

“Được rồi, chuyện hợp tác cứ như vậy đi. Về kệ hoạch hợp tác cụ thể, tối: sẽ nhờ tổng giám độc Lưu Ba bàn bạc với mọi người sau.”

“Vâng! Chủ tịch Lâm!” Lưu Ba bên cạnh gật đầu.

Bữa tiệc rượu đã kết thúc, đôi với Lâm Vân mà nói, bữa tiệc rượu này, không chỉ là triệt để xử lý Trương Hồ, mà quan trọng hơn, là anh đã gặp được Hoàng Mộng Di, cô gái mà đã giúp anh ngày hôm qua.

Bữa tiệc rượu vừa kết thúc, điện thoại di động của Lâm Vân vang lên, Lâm Vân lây điện thoại ra thì thây. đó là ông ngoại Liễu Chí Trung gọi đến.

Đương nhiên, Lâm Vân không dám chậm trễ.

*“A lô, ông.” Lâm Vân nhanh chóng trả lời điện thoại.

“Vân, bây giờ ông đang ở nhà cháu.

Cháu về nhà một chuyên. Hai ông cháu mình gặp nhau, có một sỐ chuyện cân phải nói!” Giọng của ông Liêu Chí Trung vang lên trên điện thoại.

“Bây giờ ông đang ở Thanh Dương ạ? ỞƠ nhà cháu sao?” Lâm Vân có chút kinh ngạc. ì “Đúng vậy.” Liễu Chỉ Trung trả lời.

“Được rồi, cháu sẽ về ngay.” Lâm Vân trực tiếp trả lời.

Theo như Lâm Vân thấy, đột nhiên ông tới Thanh Dương, lại sốt sảng gọi anh về, chắc chắn là có chuyện gì đó quan trọng!

Sau khi cúp máy, Lâm Vân vội vàng vê nhà.

Khu ổ chuột, nhà Lâm Vân.

Sau khi ông đưa cho Lâm Vân một trăm triệu vào tuần trước, Lâm Vân dự định mua một căn biệt thự đề ở đề cho mẹ thay đổi một môi trường sống tốt hơn.

Nhưng mẹ nói đã sông ở đây lâu nên có tình cảm, hơn nữa thì nhà này, còn có ký ức của cha Lâm Vân, cho nên vẫn tiếp tục ở đây mà không đời đi.

Mặc dù không đổi nhà, nhưng Lâm Vân lại bổ sung thêm một số đồ đạc mới cho căn nhà, tạo. cho một diện mạo mới cho tổng thể căn nhà.

Khi Lâm Vân về đến nhà, ông ngoại đã đợi sẵn ở nhà.

“Vân, tới đây đi! Nhanh ngồi xuống đi!”

Liêu Chí Trung nhìn thây Lâm Vân bước vào cửa, nhanh phóng đứng dậy, nhiệt tình kéo Lâm Vân đến bên người, ngồi xuống.

“Vân, tuần này cháu thế nào? Có thoải mái không?” Ông ngoại Liễu Chí Trung tỏ ra rất lương thiện.