Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 508



Chương 508

Bạch Hổ có lẽ là một thể chất đặc biệt, một loại thể chất đặc biệt với khả năng tự chữa lành mạnh mẽ.

Loại thể chất này! Rất lợi hại!”

Lâm Vân gật đầu, Bạch Hổ có thể tỉnh lại nhanh và hồi phục tốt như vậy, có thể liên quan đến chuyện này.

“Bạch Hổ này, trong trận đấu quyền ngày hôm đó anh thực sự quá ngu ngốc.

Chỉ là một trận đấu, thua thì thua.

Tại sao lại liều mạng như thế, ngu ngốc.” Lâm Vân nghiêm túc nói.

“Cậu Vân, nói thật.

Cậu là ông chủ duy nhất lo lắng cho tính mạng của tôi.

Tôi không muốn làm anh mất số tiền đó.” Bạch Hổ cũng tỏ vẻ nghiêm túc.

Bạch Hổ trong lòng rất cảm động, nếu đổi thành những ông chủ khác nếu để mất tiền của ông ta,cho dù chưa chết, người chủ đó sợ rằng sẽ hận không thể giết chết anh ta, nhưng Lâm Vân lại lo cho sự an nguy tính mạng của anh ta.

“Gặp được một ông chủ như cậu, tôi cho dù có chết, cũng đáng rồi.” Bạch Hổ mỉm cười.

“Chết cái gì mà chết, tiểu tử nhà anh nói ngớ ngẩn cái gì!” Lâm Vân nhìn thẳng Bạch Hổ.

“Đúng rồi, cậu Vân, chuyện gì đã xảy ra sau khi tôi ngất đi? Có phải đã mất một tỷ bảy vào tay Khương Hùng Dũng không?” Bạch Hổ hỏi.

Lâm Vân cười nói: “Sau khi anh ngất đi, Thạch Hàn đã rất tức giận, ra tay trả thù cho anh.

Tôi không những không thua mà còn kiếm lại một mối lớn.

Khương Hùng

Dũng đã đem cánh tay phải của mình thua sẽ nộp cho tôi.” “Anh Thạch Hàn lợi hại như vậy sao?” Bạch Hổ kinh ngạc nhìn Thạch Hàn.

Bạch Hổ chính là đã được lĩnh giáo sự lợi hại của con báo đen đó rồi..

“Thạch Hàn lợi hại hơn anh nghĩ nhiều.

Anh ấy từng là tay đấm bốc đen ở châu Âu trong 6 năm.” Lâm Vân cười nói.

“Tay đấm bốc đen ở châu Âu 6 năm rồi à?” Bạch Hổ ngạc nhiên.

Bạch Hổ biết rằng các quy định và độ khốc liệt của quyền anh đen ở châu Âu cao hơn nhiều so với những đấu trường cao nhất ở trong nước! “Anh Thạch Hàn, thất lễ rồi, tôi mong rằng trong tương lại sẽ được anh chỉ bảo nhiều hơn!” Bạch Hổ nhanh chóng cúi đầu chào Thạch Hàn.

“Khách sáo rồi Bạch Hổ.” Thạch Hàn nắm chặt tay đáp lại.

“Đúng rồi, cậu Vân, nghe nói sau khi tôi bị thương, cậu là người duy nhất đưa tôi đến bệnh viện.

Xin bác sĩ cổ gắng hết sức cứu mạng tôi.

Câu lạc bộ quyền anh cho rằng tôi vô dụng, muốn bỏ rơi tôi.

Chính cậu đã bỏ tiền mua lại tôi.

Còn sắp xếp đưa tôi vào phòng chăm sóc đặc biệt tốt nhất của bệnh viện, nhờ y tá tốt nhất chăm sóc cho tôi, tôi…!tôi không biết phải cảm ơn như thế nào nữa!

Bạch Hổ xúc động vô cùng.

Khi một người đang thành công bạn giúp đỡ họ, đó chỉ là thuệ hoa trên gấm không có gì sâu sắc.