Đỉnh Cao Phú Quý

Chương 89



Không phải hàng kinh doanh Nghe thấy lời này, Trình Uyên cảm thấy khó xử.

Bạch Long còn đỡ, vẫn vẻ mặt bình tĩnh như trước, nhưng gương mặt Vương Tử Yên lại ửng đỏ.

Trình Uyên quay đầu liếc nhìn Vương Tử Yên một cái, lập tức bị gương mặt e thẹn của Vương Tử Yên làm cho kinh ngạc.

Phải Vương Tử Yên đứng trước mặt anh luôn giữ trạng thái làm việc, gương mặt gần như không hề xuất hiện quá nhiều biểu cảm gì. Không ngờ được Vương Tử ‘Yên đỏ mặt cũng mê người như vậy.

Nhưng Trình Uyên nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ lan man trong đầu mình, vội vàng cười làm lành với Thẩm Trì, nói: “Tổng giám đốc Thẩm, thật ngại quá, chúng tôi đi vội vàng cũng không chuẩn bị áo tắm gì, anh bỏ qua cho trợ lý của tôi đi, dù sao cũng là con gái.” Thẩm Trì từ từ nhám hai mát lại không lên tiếng, giống như không nghe thấy Trình Uyên nói gì, hai người đẹp.

mặc bikini dáng người bốc lửa cũng tập trung đấm bóp.

cho anh ta.

Người đẹp mặc bikini dẫn bọn họ đến đây lại vội vàng nói: “Chỗ chúng tôi có áo tắm.” Sau đó cười nói với Vương Tử Yên: “Mời đi theo tôi.” Vương Tử Yên chần chừ một lát, liếc mắt nhìn Trình Uyên, căn môi một cái đi theo cô gái kia đi thay áo tắm.

Nhưng gương mặt Trình Uyên lại lập tức lộ ra vẻ không Vu.

Có áo tắm không nói sớm, hại mình làm ướt cả quần lót rồi.

Bạch Long lại rất dứt khoát, chuẩn bị cởi quần áo.

Thẩm Trì lại nhấc mí mắt lên lần nữa, chỉ vào Bạch Long nói: “Anh, không cần phải xuống.” Bạch Long nhìn Trình Uyên, Trình Uyên gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Ngay sau đó, Vương Tử Yên đã đến.

Trong nháy mắt khi nhìn thấy Vương Tử Yên, những người có mặt đều kinh ngạc đến ngây người.

Chân ngọc mảnh khảnh trắng nõn, thậm chí không nhìn thấy mạch máu, chân trắng thon dài mà kiềm nén, vòng eo uyển chuyển, cùng với phần đầy đặn to lớn căng mẩy, hơn nửa cộng thêm gương mặt quyến rũ của cô ta cùng với khí chất tao nhã…

Cổ họng Trình Uyên bắt đầu di chuyển, âm thầm nuốt nước bọt.

Trong lòng nghĩ thầm, thật sự không ngờ được, cô lại là một Vương Tử Yên như vậy.

Không chỉ có Trình Uyên, ngay cả Thẩm Trì cũng mở to đôi mát cực kỳ ủ rũ kia, nhìn chăm chằm Vương Tử Yên.

Vương Tử Yên thoải mái hào phóng xuống nước, sau đó đến bên cạnh Trình Uyên, đẩy kính mắt nói: “Tổng giám đốc Thẩm, bây giờ chúng ta có thể bàn bạc được chưa?” Thẩm Trì nở nụ cười.



“Đương nhiên có thể” Anh ta nói: “Hẳn là Tuấn Phong cũng đã biết thực lực của chúng tôi, hợp tác cùng chúng tôi chỉ có kiếm lợi nhuận thôi” Trình Uyên vội vàng cười làm lành nói: “Đó là chuyện đương nhiên, sau này còn phải dựa vào Tổng giám đốc.

Thẩm dìu dắt nhiều hơn.” Thẩm Trì phất tay, nói: “Hạng mục gần mười tỷ, chúng ta chia đôi lợi nhuận” Trình Uyên nghe vậy trong lòng mừng rỡ, nhưng anh nhanh chóng bình tĩnh lại.

Người xưa có câu nói rất hay, thế gian không có bữa trưa miễn phí, nếu người ta đã đưa đến cửa, vậy chắc chắn sẽ có điều kiện, nếu không còn đàm phán làm gì? Vì vậy Trình Uyên cười nói: “Vậy Tổng giám đốc Thẩm, điều kiện của quý tập đoàn là…2” Thẩm Trì đưa ra một ngón tay, sau đó ánh mắt nhìn thẳng vào Vương Tử Yên, không kiêng ky chút nào, cười nói: “Chỉ có một, cũng rất đơn giản, đối với các anh mà nói, rất dễ dàng làm được.” “Mời Tổng giám đốc Thẩm nói!” Trình Uyên.

Thẩm Trì chỉ Vương Tử Yên: “Trợ lý Vương đúng không, tôi cảm thấy rất hứng thú với cô, có hứng thú chuyển chỗ làm không, đến Tập đoàn Thẩm Thị chúng tôi?” “..” Trình Uyên giật mình.

Vương Tử Yên cũng nhíu chặt mày.

Thẩm Trì tiếp tục nói: “Trợ lý Vương cô đừng sợ, Tập đoàn Thẩm Thị chúng tôi chác chán có quan hệ tốt hơn Tuấn Phong, hơn nữa những người mà tôi nhìn vừa mắt, vẫn chưa ai có thể từ chối được, tôi muốn cô đến chỗ tôi, Chủ tịch các cô cũng không giữ cô lại được đâu” Vương Tử Yên im lặng không nói.

Trình Uyên nghỉ ngờ hỏi Thẩm Trì: “Tổng giám đốc.

Thẩm, đây chính là điều kiện của anh sao?” Thẩm Trì gật đầu: “Đúng, chỉ vậy thôi.” Trình Uyên nghe vậy nở nụ cười: “Qua loa như vậy sao?” Thẩm Trì cũng cười: “Tôi thích” “Toàn bộ Tập đoàn Thẩm Thị, tương lai đều là của tôi, tôi muốn thế nào sẽ là như thế” Anh ta tiếp tục nói: “Tôi nghĩ anh không nên từ chối tôi, dù sao đưa cô ta cho tôi, anh có thể nhận được mối làm ăn gần mười tỷ:’ Đúng vậy, gần mười tỷ, đây thật sự là một con số mê người.

Mà mục tiêu của Trình Uyên từ trước đến nay, chính là đưa Tuấn Phong trở thành xí nghiệp đứng đầu tỉnh Giang Bắc, rõ ràng nếu lần làm ăn này có thể đàm phán thành công, vậy khoảng cách đến mục tiêu của anh sẽ gần hơn một bước dài.

Nhưng mà.

Trình Uyên lại lắc đầu.

Nhìn thấy Trình Uyên lắc đầu, Thẩm Trì cũng sững sờ, anh ta lập tức mở to hai mắt, khó mà tin nổi hỏi: “Anh, từ chối?” Trình Uyên gật đầu: “Đúng” “Tại sao?” Anh ta rất không hiểu. Phải biết, đây chính là mối làm ăn gần mười tỷ, tất cả mọi người đều là người làm ăn, vì một trợ lý nho nhỏ, chẳng lẽ định vứt bỏ mối làm ăn gần mười tỷ này sao? Trợ lý không còn có thể tìm người khác, nhưng nếu bỏ lỡ chuyện làm ăn này, vậy coi như mất trắng rồi. Người làm ăn bình thường, cho dù người tình, thậm chí là vợ mình, cũng có thể đưa cho người khác.

Không chỉ có Thẩm Trì cảm thấy khó tin, ngay cả Vương Tử Yên cũng lộ ra vẻ mặt kinh hoàng.

Sau đó Trình Uyên đứng dậy khỏi hồ nước nóng, chỉ quần lót của mình nói: “Thứ này rất khó chịu, mẹ nó cả cuộc đời sau này của tôi cũng sẽ không bao giờ ngâm nước nóng nữa đâu.” Sau đó ngay trước mặt Thẩm Trì, vươn tay ra với Vương Tử Yên.

Vương Tử Yên máy móc vươn bàn tay ngọc ngà trắng nõn cho Trình Uyên, sau đó bị Trình Uyên kéo lên bờ.

“Chuyện buôn bán chính là một bên mua một bên bán.” Trình Uyên chỉ vào Vương Tử Yên nói với Thẩm Trì: “Nhưng cô ta không phải hàng hóa, cô ta là trợ lý của tôi, là hàng không bán!” Nói xong, mặc quần áo, xoay người định rời đi.

“Anh dám từ chối tôi?’ Thẩm Trì tức giận nói: “Anh có biết, vì một cô gái mà đắc tội Tập đoàn Thẩm Thị chúng tôi, là một chuyện cực kỳ không đáng không?” Trình Uyên đột nhiên xoay người, trên mặt không còn nụ cười, lạnh lùng nói với Thẩm Trì: “Cô ta là người của tôi, nếu ngay cả người của mình mà tôi cũng không bảo vệ được, có kiếm được nhiều tiền hơn nữa cũng để làm gì đâu?” Thật ra Trình Uyên định nói là, cô ta là người của Tuấn Phong chúng ta, nhưng khi nói lại không để ý lắm đến chuyện chọn lọc từ ngữ, vì vậy sau khi nói xong những câu này, Vương Tử Yên cũng ngây ra.

Nói xong, bọn họ cũng không quay lại, rời khỏi câu lạc.

bộ Hải Thiên.



Sau khi ngồi lên ô tô, Trình Uyên cảm thấy toàn thân đều khó chịu, đặc biệt còn mặc quần lót ướt sũng, trong quần dính dính.

“Kiêu ngạo sao?” Anh vừa cầm khăn lông lau tóc vừa khinh thường nói: “Anh ta không phải kiêu ngạo, mà quả thật là chính là một tên kiêu ngạo đến phát điên rồi. Anh †a còn nghĩ là không ai dám từ chối cơ chứ, đồ ngu!” Anh lẩm bẩm một mình, không ai thèm để ý đến anh.

Vì bình thường Bạch Long rất ít nói, bây giờ lại chịu trách nhiệm lái xe, nghe Trình Uyên oán giận, anh ta cũng chỉ vào tai trái ra tai phải.

Mà Vương Tử Yên…

Bây giờ, tim Vương Tử Yên lại đập rất nhanh.

“Cô ta không phải hàng hóa, cô ta là trợ lý của tôi, là hàng không bán!” “Cô ta là người của tôi, nếu ngay cả người của mình mà tôi cũng không bảo vệ được, có kiếm nhiều tiền hơn nữa cũng có để làm gì đâu?” Hai câu nói của Trình Uyên không ngừng quanh quẩn trong đầu cô ta.

Cô ta mất hồn, tim đập như hươu chạy.

Giờ phút này, trong mắt cô ta, Trình Uyên không còn bóng dáng con nhà giàu nữa, mà chuyển thành cảm giác khiến cô ta không nói được thành lời.

“Này, trợ lý Vương, đúng là cô rất tráng, mặc cái này rất đẹp” Trình Uyên quay đầu liếc nhìn Vương Tử Yên trêu chọc.

Gương mặt Vương Tử Yên xoẹt một cái đỏ rực.

thật là chính là một tên kiêu ngạo đến phát điên rồi. Anh †a còn nghĩ là không ai dám từ chối cơ chứ, đồ ngu!” Anh lẩm bẩm một mình, không ai thèm để ý đến anh.

Vì bình thường Bạch Long rất ít nói, bây giờ lại chịu trách nhiệm lái xe, nghe Trình Uyên oán giận, anh ta cũng chỉ vào tai trái ra tai phải.

Mà Vương Tử Yên…

Bây giờ, tim Vương Tử Yên lại đập rất nhanh.

“Cô ta không phải hàng hóa, cô ta là trợ lý của tôi, là hàng không bán!” “Cô ta là người của tôi, nếu ngay cả người của mình mà tôi cũng không bảo vệ được, có kiếm nhiều tiền hơn nữa cũng có để làm gì đâu?” Hai câu nói của Trình Uyên không ngừng quanh quẩn trong đầu cô ta.

Cô ta mất hồn, tim đập như hươu chạy.

Giờ phút này, trong mắt cô ta, Trình Uyên không còn bóng dáng con nhà giàu nữa, mà chuyển thành cảm giác khiến cô ta không nói được thành lời.

“Này, trợ lý Vương, đúng là cô rất tráng, mặc cái này rất đẹp” Trình Uyên quay đầu liếc nhìn Vương Tử Yên trêu chọc.

Gương mặt Vương Tử Yên xoẹt một cái đỏ rực.