Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 2: Bái đường xung hỉ sai tân nương [nhị]



Đậu thượng thư vừa nghe trên mặt giận dữ, vèo một tiếng đứng lên:“hỗn trướng, nói bậy bạ gì đó! Trước chờ bái đường xong lại nói sau!”

Chính là kia gã sai vặt không ý thức được gấp giọng nói:“Đại thiếu gia không tốt...... Lão gia, đại phu nói đại thiếu gia là hồi quang phản chiếu, bảo ngài chạy nhanh gặp mặt lần cuối......”.

Ầm !... một tiếng sấm vang lên,thời thiết vừa mới còn quang đãng, cảnh sắc tươi đẹp nhưng lại bỗng nhiên vang lên một tiếng sấm rền, một trận gió mạnh theo cửa thổi vào, nhấc lên khăn hỉ trên đầu tân nương thổi nhẹ vài cái, sau đó lại nhẹ nhàng hạ xuống.

“A...... Đây là......”

Không biết là ai hô một tiếng, Đậu thượng thư mắt lạnh quét qua lại nghe người nọ nói:“Này không phải Đông Phương đại tiểu thư...... Không phải Đông Phương Ngữ Phượng......”

Một câu, giống như một tiếng kinh lôi (sấm), so với âm thanh tiếng sấm vừa rồi ở bên ngoài càng chấn động hơn.

Vốn là một mặt hắc khí , Đậu thượng thư vừa nghe, trong chớp mắt đã chạy vội tới trước mặt tân nương, nhấc tay lên không ai thấy hắn có chạm vào khăn hỉ hay không nhưng khăn hỉ lại bay lên, ở không trung đánh một vòng nhỏ sau đó chậm rãi hạ xuống.

Khăn hỉ rơi xuống hé ra một khuôn mặt tầm thường đến cực điểm,trên mặt lại trát thật dày son phấn nhìn qua càng là khủng bố, hai gò má son đỏ rực , càng không có nửa điểm mỹ cảm, cánh môi đỏ tươi nhưng lại giống như vừa uống máu, càng kỳ quái hơn là hai mắt vô thần, thần trí không rõ một bộ dạng mơ mơ màng màng .

ánh mắt mọi người nhìn về phía nha đầu đỡ tân nương, đã thấy hai người gắt gao đỡ lấy nàng, trách không được thời điểm bái đường muốn nha đầu hỗ trợ gật đầu?

Liếc mắt một cái, này chỗ nào là cái tân nương nhìn giống như ác quỷ ở điện Diêm La “Ngươi là ai? Ngươi đến cùng là người nào?”

Tất cả mọi người kinh ngạc khẽ động, Đậu thượng thư trước khi phản ứng thì bàn tay nháy mắt liền đặt trên cổ tân nương, chỉ cần hơi dùng một chút lực, tân nương liền lập tức được hồi Diêm La điện báo tên.

“Đậu thượng thư tha mạng...... Tha mạng......”

Hai cái nha đầu vừa thấy tình huống sợ tới mức bùm một tiếng quỳ xuống, Đậu thượng thư ánh mắt lạnh lùng, tay dùng một chút lực khuôn mặt tân nương phủ thật dày phấn loát loát rơi xuống, khuôn mặt nháy mắt chuyển thanh mằ tím hồng trông càng tầng khủng bố.

“Đây là nhị tiểu thư của chúng ta...... Đậu thượng thư tha mạng, nô tì cũng không biết sao nhị tiểu thư lại bị nâng đến phủ thượng thư ......”

Oanh...... mọi người lại cảm thấy một tiếng kinh lôi nữa vang lên, này...... đây là tình huống gì? Người trước mắt này chẳng lẽ chính là nhị tiểu thư của phủ tướng quân ,là người ngu ngốc trong lời đồn đồ đại, thậm chí nửa điểm thiên phú võ học đều không có, lại còn chiếm giữ vị trí vương phi của đệ nhất mỹ nam tử Kỳ Thiên Quốc Hồ Diên Chân Đông Phương ngữ yên?

Hình như, hôm nay cũng là ngày nhị tiểu thư xuất giá ,nhị tiểu thư này hẳn là gả đến tứ vương phủ, còn tân nương của bên này hẳn là kinh thành đệ nhất tài nữ đại tiểu thư Đông Phương Ngữ Phượng mới đúng.

“Chết tiệt, Đông Phương Trình, ngươi khinh người quá đáng...... Lão phu muốn giết ngươi ......”

Đậu thượng thư gầm lên giận dữ, bàn tay to đột nhiên dùng sức, đáng thương tân nương thân mình lung lay tựa hồ lập tức liền tắt thở ......

“Lão gia...... Không cần, không cần a, đại thiếu gia chờ ngài đi qua gặp mặt lần cuối cùng a......”

Gã sai vặt vừa thấy tình hình không tốt, vội quỳ lại ôm chân Đậu thượng thư hô, Đậu thượng thư phục hồi lại tinh thần, bàn tay to đang nắm chặt cổ tân nương liền buông lỏng, đáng thương tân nương liền mềm yếu ngã trên mặt đất, hiển nhiên vừa mới từ quỷ môn quan đi dạo một vòng.

“Hừ...... mang đến sài phòng, lão phu một hồi cùng Đông Phương Trình tính sổ đi.”

Đậu thượng thư vung ống tay áo lên, nổi giận đùng đùng bươc đi,tân khách chỗ nào dám tiếp tục lưu lại, vội vàng cáo từ, một đám chạy so chó đuổi còn nhanh hơn.

Đáng thương tân nương, nằm đến trên đất, không một người đi lại nhìn xem có còn hơi thở! Sau một lúc lâu, hai cái nha đầu to lớn tiến đến kéo ra ngoài cũng không quản bên ngoài trời đang tầm tã mưa to.

Lời tác giả

[ tân nương -- chính là nữ chủ đáng thương , oa ha ha, đáng thương không? Cảm thấy đáng thương , đau lòng khóc nàng bằng không, ngược chết nàng , cười gian ing......]