Đêm Nay Có Kịch Hay

Chương 116:



rõ ràng đã quá quen với loại chuyện này, dù sao thì Đế quốc Ba Tư cũng nằm ở khu vực trung tâm của Châu Á, nơi có rất nhiều dầu mỏ, trên thế giới không biết có bao nhiêu quốc gia tham lam đã giương nanh vươn vuốt về phía Ba Tư và các nước Ả Rập láng giềng.

Tina lộ ra vẻ thờ ơ, theo quan điểm cô ấy, chuyện này chỉ là muỗi thôi.

"Còn gì nữa không? Nếu chỉ thế thì cũng bình thường thôi".

"Không phải là chỉ là một kẻ điên phóng hỏa đốt chính nhân viên của mình thôi sao? Loại chuyện này bên chúng tôi thỉnh thoảng cũng có".

"Hơn nữa, một khi xảy ra chuyện, thảm kịch được tạo ra còn nghiêm trọng hơn cả nhà máy thủy tinh Hậu Sơn".

Hứa Hạo Nhiên lắc đầu nói: "Đây mới chỉ là bắt đầu. Không phải tôi vừa nói sao, bởi vì vị trí của nơi đó đặc biệt tốt, nhiều nhà đầu tư bất động sản đã để mắt đến nhà máy thủy tinh Hậu Sơn".

"Vì vậy, sau thảm kịch như vậy ở nhà máy thủy tinh Hậu Sơn, nhà đầu tư bất động sản đã chi rất nhiều tiền cho quan hệ công chúng và chi phí quảng cáo để trấn áp vấn đề này".

"Sau đó họ mua nhà máy thủy tinh Hậu Sơn, nhưng sau đó có rất nhiều điều kỳ lạ đã xảy ra".

"Đầu tiên, một nhà đầu tư bất động sản ở tỉnh đã lên kế hoạch xây dựng một biệt thự nửa núi ở đây. Khi đội xây dựng của họ hùng hổ lái xe đến, một thảm kịch kinh hoàng đã xảy ra vào đêm hôm đó".

Đôi mắt của Tina sáng lên, cô ấy nhanh chóng hỏi Hứa Hạo Nhiên: "Mau nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra?"

Hứa Hạo Nhiên cầm lấy tách trà trên bàn nhấp một ngụm.

Sau đó, cậu ta bày ra một tư thế bí ẩn, nói với những người bên cạnh: "Chuyện tiếp theo mọi người phải nghe kĩ này, có khi đêm nay mọi người sẽ không ngủ được đâu".

Dù những người ngồi bên cạnh đều là người nhà nhưng Hứa Hạo Nhiên cố ý nhìn về phía mẹ của cậu ta.

Thường thì chỉ có Liễu Ngọc Phân bắt nạt cậu ta, có thể nói đây là lần đầu tiên Hứa Hạo Nhiên nhìn thấy mẹ mình có vẻ mặt sợ hãi như vậy kể từ khi cậu ta được sinh ra.

Một nụ cười kỳ quái đột nhiên xuất hiện trên khuôn mặt cậu ta.

Liễu Ngọc Phân bây giờ đã hoàn toàn chìm đắm trong những gì Hứa Hạo Nhiên nói, bà ấy thu mình lại trong vòng tay của Hứa Hiếu Dương, bà ấy rõ ràng đã ở tuổi trung niên, nhưng trạng thái hiện tại của bà ấy giống như một cô bé sợ nghe chuyện ma vậy.

Tina thờ ơ nói: "Nói mau".

Hứa Hạo Nhiên cố tình hạ giọng rồi nói với mọi người xung quanh: "Nhóm đầu tư có mấy chục người ở trong lều vào đêm hôm đó".

"Ban đầu vẫn như thường lệ, nhưng khi thời gian qua chín rưỡi tối, nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm xuống, giảm rất sâu".

"Vỗn dĩ, lúc đó là mùa hè, các công nhân đều mặc áo tay ngắn. Tuy nhiên, khi công nhân bước ra khỏi lều, rõ ràng nhiệt độ bên ngoài lại tương đương với mùa đông".

"Mà càng ngày càng lạnh. Cái lạnh như thể thấu vào tận xương".

"Sau đó không lâu sau có người hét lên trong lều. Khi mọi người chạy nhanh đến, họ phát hiện hai xác chết nằm trên mặt đất!"

“Công nhân trên công trường hoảng quá nên vội gọi chủ thầu qua”.

"Người chủ thầu này cũng là người đã trải sự đời, thường có những tai nạn kiểu này khi thi công".

"Do đó, thay vì gọi cảnh sát ngay thì họ có ý định che giấu sự việc".

"Thật kỳ lạ, hai thi thể trông như bị cháy hoàn toàn, nhưng không có ngọn lửa nào được tìm thấy tại hiện trường".

"Nếu ai đó bị ngọn lửa thiêu chết, họ chắc chắn sẽ la hét thảm thiết".

"Cũng sẽ có vệt đen ở xung quanh chỗ người đó chết cháy".

"Nhưng trên bãi cỏ nơi hai xác chết nằm, tất cả hoa lá, cỏ cây đều còn nguyên vẹn. Không có dấu vết bị ngọn lửa thiêu rụi".

"Điều đáng sợ hơn nữa là nhà thầu đã gọi tất cả mọi người đến".

"Ông ta cẩn thận đếm số người, cả người bàng hoàng, bởi vì, số người đủ cả, hai thi thể kia rõ là xuất hiện từ không khí!"

“Ban đầu chủ thầu tưởng ai đó cố tình muốn hãm hại bọn họ mới đưa xác đến công trường của họ nên nhà thầu lập tức tìm máy xúc”.

"Chẳng bao lâu, hai cái xác đã bị vùi sâu trong đất, chủ thầu nghĩ rằng điều này sẽ qua thôi".

"Tuy nhiên, những đêm tiếp theo, đêm nào cũng có thi thể bị cháy đen".

"Mà số lượng những xác chết này tăng lên mỗi ngày nhiều thêm một cái".

"Mà những chuyện xảy ra tiếp theo còn ngày càng làm người ta kinh hãi hơn".

"Mọi người đều có cùng một cơn ác mộng vào ban đêm. Trong giấc mơ, họ mơ thấy mình bị lửa thiêu rụi. Cảm giác đau đớn truyền tải trong giấc mơ có thể nói là rõ như ban ngày, như thể họ thực sự bị ngọn lửa thiêu đốt".

"Khi sự việc kéo dài hơn mười ngày, cuối cùng đã xảy ra chuyện".

"Có vài công nhân mơ thấy mình bị lửa thiêu, nhưng dù thế nào đi nữa thì họ cũng không thể tỉnh lại được".

"Bạn bè và đồng nghiệp của họ chỉ có thể đứng nhìn. Dù có sử dụng phương pháp nào đi chăng nữa thì cũng không thể đánh thức họ".

"Mà điều kỳ lạ hơn nữa là họ chỉ đang nằm trên giường, có người còn tạt nước vào người họ, muốn họ thức dậy".

"Nhưng khi gặp nước, bề mặt da của họ ngay lập tức bị cháy xém, và sau đó họ bị thiêu sống giống như những xác chết đột ngột xuất hiện kia!"

Hứa Hạo Nhiên đã mô tả những cảnh tượng này một cách sống động, cậu ta liên tiếp kể về nhiều việc kinh khủng xảy ra ở nhà máy thủy tinh Hậu Sơn.

Liễu Ngọc Phân không dám nghe nữa, nhưng Ti