Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Chương 169: Gả cho ta



Tôi đang nằm trong biển Bỉ Ngạn Hoa, hồi tưởng đến vừa rồi An gia gia tự nhủ, cuối cùng nhắm mắt lại, phiền não lắc đầu.

Dù cho bốn phía phiêu đầy mùi thơm Hoa Bỉ Ngạn, nhưng vẫn như cũ không cách nào lắng lại trong lòng tôi xao động.

“Hoa nhi, đang suy nghĩ gì?” Sắc quỷ nằm nghiêng bên cạnh tôi, xích lại gần tôi hỏi.

Tôi có chút mở to mắt, quay đầu qua mắt nhìn mặt của anh, vô lực trả lời câu: “Không có việc gì “.

“Nói bậy, rõ ràng có tâm sự.”

Anh một tay chống đỡ đầu, một cái tay khác nắm lấy bàn tay của tôi vuốt vuốt, con mắt thâm thúy nhìn tôi, đột nhiên, khóe miệng của anh cong lên , đôi môi thật mỏng tới gần lỗ tai của ta, thổi nhẹ .

“Hoa nhi, chúng ta rất lâu đều không có……”

Ngay thời điểm anh muốn nói tiếp, tôi giơ tay lên một tay bịt hắn miệng, quay đầu hung hăng trừng mắt liếc anh một cái, lớn tiếng nói:” Không cửa!”

Cũng không nhìn một chút tình trạng hiện tại của tôi, còn nói được tới những chuyện này.

Tôi ngoại trừ tương đối để ý những lời bên ngoài An gia gia, thêm một hệ liệt sự tình về Hiên Viên thị tộc vẫn là không có để cho tôi tĩnh tâm tình, tôi hiện tại nội tâm rất mâu thuẫn, thậm chí có thể nói là bực bội vô không lí do.

Sắc quỷ dẫn tôi tới nơi này, với tôi mà nói là một chuyện tốt, như vậy tôi liền có thể lặng yên suy nghĩ một chút, nghĩ rõ ràng mình rốt cuộc muốn cái gì, tương lai nên làm cái gì, phải chăng nên gánh chịu sứ mệnh người quay lại.

“Hoa nhi.”

Sắc quỷ đột nhiên đem tôi ôm vào trong ngực, tựa ở một cái trên hòn đá, đem thân thể của mình xem như đệm thịt, để cho tôi dựa vào ở phía trên, hai tay chăm chú vòng quanh thân thể của tôi, cái cằm ma sát xuống sợi tóc của tôi.

“Không có cái gì thật phiền não, lúc đầu nàng không cần làm nhiều chuyện như vậy, năng lực này nàng đại khái có thể không cần, nàng là không tin vi phu có thể bảo vệ cho nàng sao?”

Tôi ngẩng đầu, nhìn phía trên sắc quỷ, vô luận từ góc độ nào nhìn, dáng dấp của anh đều là yêu nghiệt, anh tuấn, khiến người ngạt thở như vậy.

Dù cho ngày ngày nhìn thấy anh, có chút thẩm mỹ mệt nhọc, nhưng vẫn nhịn không được bị vẻ đẹp Nhan Chấn của anh làm đến tâm động xuống, nhưng cái này cũng không hề có thể ảnh hưởng phán đoán cùng quyết định của tôi.


“Sắc quỷ, anh biết, em không phải không tin năng lực của anh , mà là em làm bằng hữu An Bình, em không cách nào để cho cô ấy chấp nhận mạo hiểm, em làm thê tử của anh, đầu tiên vì thê tử anh, sau nữa em cũng là Diêm Vương hậu của âm phủ, chẳng lẽ em mãi trốn ở sau lưng của anh , một mực trông chờ vào sự bảo vệ của anh sao”?

“ nếu em không thể bảo vệ người khác? Em không thể giúp anh phần gánh một ít chuyện sao”?

Sắc quỷ nghe được tôi nói câu nói này xòn, con ngươi co rụt lại, trong ánh mắt thâm thúy đen như mực hiện lên một tia ánh sáng, anh một tay đè ép đầu của tôi, đầu bỗng nhiên đè xuống, cuồng liệt hôn vào bên trên bờ môi tôi.

Một cỗ sóng nhiệt đánh tới, anh không để ý hai tay tôi xô đẩy lồng ngực anh, bàn tay lớn chụp lấy sau gáy của tôi, không ngừng mà tước đoạt lấy mỗi một tấc đất trong miệng tôi, thậm chí là dưỡng khí.

Tôi cảm giác trước mắt của mình có chút chóng mặt, sắc quỷ vừa đúng buông tôi ra , đem tôi ôm vào trong ngực hung hăng xoa vuốt.

“Hoa nhi, trăm ngàn năm, nàng là người đầu tiên nói với ta câu nói này “.

“Rất nhiều người cảm thấy, ta chiếm giữ thần chức, có lực lượng rất mạnh, vị trí chí cao, nhưng trên người ta thừa nhận áp lực, cũng rất ít có người có thể hiểu được”.

Tôi nhìn thấy ánh mắt tà mị mờ mịt, lập tức lấy tay che miệng hắn, nhìn hắn chằm chằm từng chữ: “Suỵt, đừng nói, chỉ cần em hiểu là đủ rồi.”

Nhưng , anh cũng đừng đem người khác ra mà coi là đồ đần nha, phán quan

, còn có Hắc Bạch Vô Thường sẽ không biết hay sao? Bọn hắn nhất định so với em hiểu rõ vất vả của anh hơn”.

Kỳ thật, khi cùng anh giao lưu trong lúc bất tri bất giác, tôi vì có thể thoải mái một chút, hai chân trực tiếp dạng chân tại trên đùi của anh, hiện tại ta cả người chính là ngồi ở trên người anh, thân thể cũng dán chặt lấy bộ ngực của anh, mặt rất gần, mà tôi trong lúc nhất thời còn không có ý thức được điểm ấy.

Bàn tay sắc quỷ bắt đầu không an phận bắt đầu du tẩu , tôi mới phản ứng được, mình làm cái gì.

Thế nhưng đã không kịp, sắc quỷ đem mặt nạ quăng một mang, đem tôi ôm ngang, mấy cái lắc mình về tới Diêm Vương cung, trên đường còn gặp huynh muội Hắc Bạch Vô Thường, cùng phán quan vừa bắt quỷ trở về xong.

“Ài? Ca ca, đây không phải là Diêm Vương đại nhân, còn có nương nương sao? Bọn họ là đi đâu vậy ?”

Đang ngồi ở trên bậc thang ,Bạch vô thường gõ lấy eo nhỏ non mềm mình, bĩu môi, tay nhỏ nắm thành quả đấm tại kia vừa đánh , vừa nói:” Mệt chết bà cô ta rồi, làm sao so trước đó muốn ta làm bao nhiêu chuyện như vậy? lại còn là những linh hồn vừa mới chết, vậy mà từ âm phủ chuồn êm ra ngoài “?

“Tiểu Bạch……” Hắc vô thường bất đắc dĩ quát khẽ âm thanh Bạch vô thường, tay giúp đỡ nàng xoa bóp thân thể, một bộ thấm thía , “tiểu Bạch, muội là một cô nương, nói chuyện phải ôn nhu một chút, cái gì mà bà cô”.

Bạch vô thường có chút ngang ngược hừ một tiếng, lầm bầm câu: “Lại không có đúng….”

Hắc vô thường bất đắc dĩ thở dài: “Ngươi nha, ngươi không bằng nhìn xem ngươi thích nhất Mạnh bà tỷ tỷ.”

Làm ca ca, cho dù bọn họ là Âm sai, nhưng nói cho cùng, bọn họ vẫn như cũ là huynh muội, ca ca giáo dục muội muội một chút lễ tiết , vẫn là rất bình thường.

“Đừng nói là những thứ này, ca ca, huynh nói Diêm Vương đại nhân cùng nương nương vội vội vàng vàng như thế, là đi làm cái gì nha”?

Hắc vô thường trên mặt lộ ra thần tình lúng túng, con mắt bốn phía liếc qua, trái lo phải nghĩ một phen, cuối cùng quả thực là kéo ra cái từ qua loa tắc trách nói cho tiểu Bạch.

“Tiểu Bạch a, ngươi cũng biết, gần nhất Diêm Vương đại nhân bởi vì tình trạng khẩn cấp tầng dưới chót, còn có ủy thác từ những Âm Vương nước ngoài , bận bịu túi bụi, hiện tại thật vất vả đem sự tình hòa hoãn xuống , đương nhiên là muốn cùng nương nương đoàn tụ rồi.”

Bạch vô thường vẫn bộ dáng ngơ ngác như cũ, không hiểu tự nhủ: “Đoàn tụ cũng không cần gấp gáp như vậy mà.”

Hắc vô thường thật sự là không biết nên làm sao cùng nàng miêu tả và giải thích ta cùng sắc quỷ đến tột cùng đi làm cái gì, đành phải ở một bên giương mắt nhìn, trầm mặc không nói.

Đột nhiên, Bạch vô thường giống như là nghĩ đến cái gì, trên mặt trắng nõn nổi lên một tầng đỏ ửng quỷ dị, bỗng nhiên, nàng hai tay bưng kín mặt mình, đầu tựa vào bên trong đầu gối.

Thậm chí có thể nhìn thấy, đỉnh đầu của nàng bay ra khỏi một tia khói xám.

Phán quan cầm bút, còn có sách Sinh Tử Bộ ngồi viên trên băng ghế đá tại một hoa, khi hắn vừa đem mấy cái tên vạch tới , bên trái liếc nhìn hai người vội vàng rời đi.

Hắn trên mặt nho nhã lộ ra nụ cười bất đắc dĩ: “Sốt ruột cái gì , không có ai cùng ngài tranh đoạt.”

Đương nhiên ngoài phòng muôn màu có xảy ra chuyện gì tôi tự nhiên là không biết, hiện tại đã bị cầm thú nào đó đặt ở giường muốnđộng đều không động được.

“Đừng…… em mệt mỏi quá , chúng ta nghỉ ngơi đi.”

Tôi không biết sắc quỷ vậy mà bị đè nén lâu như vậy, mãnh liệt hung mãnh như vậy , tôi trước đó hoàn toàn không có thấy qua, mấy giờ trôi qua, tôi đã bị giày vò buồn ngủ, thế nhưng trên thân nam nhân vẫn vất vả cần cù cày cấy.

Trên da dẻ của anh rịn ra một tầng dày đặc mồ hôi, so sánh người mùi mồ hôi bẩn, mồ hôi của anh lạnh buốt, tản mát ra một chút hương vị

, tôi thậm chí có thể cảm giác được từng giọt mồ hôi từ trán của anh trượt xuống, hội tụ đến cái cằm , sau đó rơi vào chỗ xương quai xanh tôi.

“Anh đủ chưa……”

“ Nương tử, hồi lâu rồi không được , vi phu nhẫn nhịn thật lâu rồi , nương tử nếu là mệt mỏi cứ việc nghỉ ngơi, tinh lực của ta vẫn là rất tràn đầy”.

Tôi kém chút đối hắn lật ra một cái liếc mắt, nghe được hắn nói câu nói này, tôi cũng mặc kệ từ tứ chi còn có thân thể nơi nào đó truyền đến cảm giác vui thích, lâm vào mơ mơ màng màng trong mộng cảnh.

Tôi chỉ mơ hồ nhớ kỹ, mình đang ngủ trước, cắn răng nói ra một câu ——

“Bảo Bảo sẽ không bỏ qua cho anh.”

Sau đó tôi có vẻ như nghe được từ Sắc Quỷ tiếng cười khẽ khiêu khích, cùng cảm nhận được giữa hai chân càng thêm sức mạnh nặng nề , mà ngủ như chết .

……

An bình để Chris còn có An Hiên tất cả đều mở to hai mắt, khó có thể tin mà nhìn xem cô ấy.

“ em nói cái gì? An hiên giống như là nghe được cái gì ngữ điệu kinh người.

An bình trịnh trọng lặp lại lượt, đối Chris nói:” Ta muốn bái ngươi làm thầy.”

Lần này, an hiên coi như không lầm!

Thứ nhất, mình một mặt là ca ca của cô ấy, muốn nói năng lực, hắn mặc dù không dám nói vượt qua Chris, nhưng là giữa bọn hắn khẳng định cân sức ngang tài, không phân sàn sàn nhau.

Muốn nói bái sư, đương nhiên là muốn bái ca ca hắn làm mới phải , nào có thuyết pháp bái Chris?

Thứ hai, nếu là Chris thu An Bình, Chris kia chính là sư phụ của muội muội hắn, nói như vậy, , huống hồ An Hiên hắn sẽ thấp hơn người đàn ông tên Chris này mấy đời, sao có thể đồng ý?

An hiên cười khan hai tiếng, bận bịu đối An Binh nói: “Muội, nếu như muội thật muốn học, ta có thể dạy a, gia gia cũng có thể dạy a.”

Chris có vẻ như cũng cảm giác ra chỗ quẫn bách An Hiên, đành phải lễ phép đối nàng cười một tiếng, khiêm cung nói:” An tiểu thư, ta cùng ngươi ca ca cô là quan hệ bằng hữu, vả lại ta tuổi tác cũng còn trẻ, thực lực không có mạnh như trong tưởng tượng của cô như vậy, tự nhiên là không có tư cách làm sư phụ của cô”.

“Đúng , đúng, muội, ngươi xem Chris đều như vậy nói, ngươi liền……”

An bình cau mày, có chút bất mãn mà nhìn xem người nào đó bên cạnh mở miệng một tiếng muội, bỏ qua một bên , không muốn đi để ý đến hắn, mà là tiếp tục cùng Chris nhìn nhau.

“Ta biết gia gia sẽ dạy ta, ta nói bái sư, là khi ta học tập xong tất cả tri thức truyền thừa An Gia về sau, hi vọng có thể từ ngươi đạt được cái khác càng nhiều phát triển. Ngươi mặc dù nói ngươi tuổi trẻ, nhưng là kinh nghiệm phong phú, An Hiên trước đó lẻ loi một mình đi ra ngoài lịch luyện, ta nghĩ ta cũng cần làm như vậy, cho nên ta đã quyết định “.

Nàng bỗng nhiên hít vào một hơi thật sâu, trịnh trọng mà nói: “Xin thu ta làm đồ đệ, xin nhờ!”

Chris trên mặt lộ ra mỉm cười, thanh âm của hắn rất ôn nhu, con mắt màu xanh lục bên trong lóe ra ý vị yếu ớt , giống như có anh sáng đang lóe lên.

“An tiểu thư, cô có biết mỗi gia tộc khu ma tổ truyền đều có tri thức khu ma khác biệt, có thế gia am hiểu thông linh về ngoại cảm, còn có am hiểu kết giới, nghi thức các loại năng lực gia tộc, những năng lực này là mỗi gia tộc không thể truyền cho người ngoài.

Anh cúi xuống tấm lưng dày và vững chãi, khuôn mặt tuấn tú đến gần An Bình.

Cho nên, An tiểu thư nếu là muốn bái ta làm vi sư, học tập năng lực khu ma gia tộc bọn ta, chỉ có một cái biện pháp có thể làm được.

“Là Cái gì.”

An bình kích động hỏi.

Chris nhoẻn miệng cười: “Gả cho ta.”