Dạy Baba Phản Diện Làm Người

Chương 104: Ngoại truyện 26: Đi cửa sau?



Sau cuộc họp, Hoắc Tiểu Tiểu về bàn làm việc, lật quy định của công ty ra, đặc biệt nhìn kỹ cột phòng họp kia một lần.

Quyền sử dụng phòng họp ở mỗi tầng lầu đều phải hẹn trước, tới trước có trước tới sau có sau. Nhưng chuyện có nặng nhẹ, phòng họp cho phép chen ngang điều kiện tiên quyết là, chuyện khẩn cấp có thể ưu sử dụng phòng họp trước, mà quyền sử dụng phòng họp tầng 32 chỉ có tổng thanh tra trở lên mới có quyền hẹn trước.

Nếu phòng họp ở tầng 32 chỉ có tổng thanh tra mới có quyền hẹn trước, vậy ngày hôm nay cô hẹn phòng thành công là ai mở cửa sau cho cô?

Loại chuyện nhỏ nhặt này, ba cô chắc là không biết, huống chi coi như biết, ba cũng chỉ sẽ lấy một khuôn mặt cứng nhắc, nói: "Quy định của công ty dùng để làm gì."

Hoắc Tiểu Tiểu có thể tưởng tượng ra vẻ mặt lúc ba cô nói lời này.

Ba cô vì chuyện một căn phòng họp mà tự mình mở cửa sau cho cô?

Rất không có khả năng.

Hoắc Tiểu Tiểu dứt khoát gửi tin nhắn cảm ơn Hàn Thiệu, cô cảm thấy là Hàn Thiệu khuyên nhủ ba cô.

Hàn Thiệu còn chưa hồi âm cho cô, Tiểu Ngô và mấy thực tập sinh khác đã đợi không kịp, cả đám cảm thấy vô cùng hứng thú với việc Hoắc Tiểu Tiểu có thể hẹn được phòng họp ở tầng 32.

"Tiểu Tiểu, sao cô có thể hẹn được phòng họp ở tầng 32? Năm ngoái tôi còn thực tập có đi lên tầng 32 xem một chút, bảo an liền lập tức ngăn tôi lại."

"Đúng, tôi cũng thật tò mò, quy định của công ty không phải viết nhân viên bình thường không thể tùy tiện xin phòng họp ở tầng 32 sao? Sao cô lại xin được?"

Càng có giọng nói thâm ý: "Tiểu Tiểu, tầng 32 chắc không phải có người quen của cô chứ?"

"Khẳng định là có người quen, nếu không sao có thể hẹn phòng họp được mà không bị đuổi xuống, nói với chúng tôi đi, chúng tôi cam đoan không nói với ai."

Hoắc Tiểu Tiểu duy trì nụ cười xấu hổ mà không thất lễ, "Mấy chị đừng đoán mò, thật không có, lúc em đi lên căn bản không biết phòng họp ở tầng 32 chỉ có tổng thanh tra trở lên mới có quyền hẹn trước, chỉ là đi thử vận hay, không nghĩ tới lại thành công."

Mấy người vây quanh rõ ràng không tin tưởng.

"Thật hay giả?"

"Quy định của công ty là như vậy, nhân viên giúp cô hẹn phòng họp trước không phải làm trái với quy định công ty rồi sao? Sẽ có phiền phức hay không đây?"

"Không thể nào? Một căn phòng mà thôi, mà chúng ta cũng không ở đó bao lâu."

"Mặc kệ là bởi vì nguyên nhân gì, nếu có người báo cáo, người giúp Tiểu Tiểu hẹn phòng họp trước chắc chắn sẽ bị xử phạt."

"Tiểu Tiểu, cô thật sự không biết chuyện gì xảy ra?"

Hoắc Tiểu Tiểu lắc đầu.

"Đều ở đây làm gì? Công việc đã làm xong hết rồi sao?" Tổ trưởng Trần mang khuôn mặt khó ở đi tới, vỗ vỗ bàn, nhân viên vây quanh Hoắc Tiểu Tiểu lập tức giải tán.

Tổ trưởng Trần nhìn thoáng qua Hoắc Tiểu Tiểu, trầm mặt gõ gõ bàn làm việc của cô, "Đến phòng làm việc của tôi một lát."

Hoắc Tiểu Tiểu bỏ công việc trong tay xuống rồi đi vào phòng làm việc của hắn ta, chắc là đã bị người ta thông báo, sắc mặt tổ trưởng Trần lúc đối mặt với Hoắc Tiểu Tiểu lúc không khó coi như trước đó, cũng giải thích nhỏ nhẹ với cô: "Chuyện ngày hôm nay em cũng không cần để ở trong lòng, chuyện hẹn phòng họp tôi xác thực không biết rõ tình hình, bình thường đều là bọn Tiểu Ngô đi làm, vào công ty rồi, về sau chúng ta đều là đồng nghiệp, tương lai gặp nhau còn nhiều, đừng hiểu lầm."

Hoắc Tiểu Tiểu không nói lời nào, chờ hắn ta nói tiếp.

"Còn nữa, từ hôm nay trở đi, em được điều đến tổ 3 bộ phận thiết kế, đi theo tổ trưởng Triệu học cho tốt."

"Điều tổ ạ?"

"Ừ, chủ quản vừa rồi gọi điện thoại đến bàn giao." Nói xong, tổ trưởng Trần do dự một chút nhìn cô.

Tổ trưởng Trần ở công ty nhiều năm mới được thăng lên chức tổ trưởng, nhưng hôm nay Hoắc Tiểu Tiểu thành công hẹn được phòng họp ở tầng 32, còn có thể để cho chủ quản gọi điện thoại tới cố ý điều Hoắc Tiểu Tiểu đến tổ 3, hai chuyện này đủ nói rõ Hoắc Tiểu Tiểu có nhân mạch ở trên cao tầng, có chỗ dựa.

Hắn ta nói bóng nói gió hỏi qua điện thoại về quan hệ của Hoắc Tiểu Tiểu, nhưng chủ quản một câu không nói, ngược lại nói hắn ta đừng hỏi nhiều.

Ba chữ đừng hỏi nhiều này ý nghĩa rất nặng.

"Hoắc Tiểu Tiểu, em đến cùng..."

"Tổ trưởng Trần, không có việc gì em ra ngoài trước." Hoắc Tiểu Tiểu biết hắn ta muốn hỏi gì, nhưng cô không muốn trả lời, qua loa vài câu rồi quay người đi khỏi phòng làm việc.

Hàn Thiệu vẫn chưa nhắn lại, nhưng đến tận đây Hoắc Tiểu Tiểu cũng biết rõ, cái này hơn phân nửa là chủ ý của ba cô, chuyện phòng họp, cho dù Hàn Thiệu có tâm giúp cô mở cửa sau, nhưng cái chuyện đổi tổ này, Hàn Thiệu cho dù có tâm cũng vô lực.

Hoắc Tiểu Tiểu nhớ tới lúc mới vào công ty, mấy lời ba cô nói rất hùng hồn kia.

Cái gì mà vào công ty không được nói là con gái của Hoắc Tùy Thành.

Cái gì mà vào công ty là một thực tập sinh bình thường, có chuyện gì tự mình chịu, tuyệt đối không giúp cô đi cửa sau.

Nếu như cô dám can đảm vi phạm, liền khóa thẻ tín dụng của cô.

Bây giờ cô chỉ muốn hỏi một câu: "Ồ? Thật sao?"

Vừa trở lại bàn làm việc, một người phụ nữ mặc âu phục kiểu nữ gọn gàng đi đên trước mặt cô, "Em là Hoắc Tiểu Tiểu sao? Chị họ Triệu, Triệu Lộ, em có thể gọi chị là tổ trưởng Triệu hoặc chị Triệu, sau này em chính là thành viên trong tổ chị, công việc của em bắt đầu từ ngày mai liền dời đến bên kia đi, có vấn đề gì muốn hỏi chị không?"

Hoắc Tiểu Tiểu cười nói: "Không có ạ."

"Vậy thì tốt, em mau lên."

Triệu Lộ vừa đi, mấy thực tập sinh bên cạnh đều bu lại.

"Tiểu Tiểu, cô điều tổ?"

"Ừ, vừa rồi tổ trưởng Trần gọi em tới phòng làm việc chính là nói chuyện em điều tổ, sau này mặc dù chúng ta không chung một tổ, nhưng còn chung một khu làm việc, sau này có thể cùng nhau đi ăn."

"Sao cô có thể được điều đến tổ của tổ trưởng Triệu? Tôi nghe nói xưa nay tổ của chị ấy không mang người mới."

"Đúng, tôi cũng nghe nói."

Thốt ra lời này, ánh mắt mấy người nhìn Hoắc Tiểu Tiểu cũng thay đổi.

Trước hẹn được phòng họp, sau bị điều đi tổ khác, nói không có người ở cao tầng ai mà tin.

6 giờ chiều, nhân viên văn phòng lục tục tan tầm, tận đến 8 giờ khuya, văn phòng chỉ còn lại mấy đồng nghiệp tăng ca đang nỗ lực phấn đấu.

Hoắc Tiểu Tiểu mang túi, lặng lẽ chạy vào thang máy, ấn phím số 32.

Thời gian này Hoắc Tùy Thành còn chưa tan tầm, tầng 32 vẫn còn sáng đèn.

Hoắc Tiểu Tiểu mới ra thang máy liền bị bảo an ngăn lại, nói nơi này không cho phép nhân viên đi lên.

Cô đang muốn gọi điện cho Hàn Thiệu, liền nhìn thấy Hàn Thiệu đi ra từ văn phòng làm việc, cô vội vàng phất tay ra hiệu.

Hàn Thiệu thấy Hoắc Tiểu Tiểu thì hơi sững sờ, bước nhanh tới giải thích với bảo an hai câu, dẫn cô qua một bên, "Hoắc tiểu thư, sao tiểu thư lại lên đây?"

"Cháu tới tìm ba cháu, không ai trông thấy, ba cháu ở văn phòng sao ạ?"

"Hoắc tổng còn ở văn phòng, đi theo chú."

Hoắc Tiểu Tiểu đi theo sau lưng Hàn Thiệu, thừa dịp không có ai, vụng trộm chạy vào văn phòng Hoắc Tùy Thành.

Trong văn phòng có không ai, Hoắc Tiểu Tiểu đẩy cửa phòng ra, phát hiện Hoắc Tùy Thành ngồi trên ghế sa lon nhắm mắt dưỡng thần.

Cô nhón chân lặng lẽ đi qua, đứng sau ghế sô pha, thình lình che mắt Hoắc Tùy Thành lại, "Đoán xem tôi là ai?"

Lòng bàn tay che mắt một trận ngứa, 1 giây sau Hoắc Tùy Thành cầm hai cổ tay Hoắc Tiểu Tiểu lại, quay đầu nhìn cô, "Sao con lại tới đây?"

"Con tới tìm ba cùng về nhà ăn cơm, con gái của ba làm việc cả ngày, bây giờ vừa đói vừa mệt..." Lời còn chưa nói hết, ánh mắt Hoắc Tiểu Tiểu chạm đến Laptop đặt trên bàn trà, trên màn hình là đang chat video, Dịch Dương bên kia màn hình cười nhìn cô, cúi đầu xem xét, trên lỗ tai ba cô còn đeo tai nghe không dây, hiển nhiên là đang trò chuyện với Dịch Dương.

Cả người Hoắc Tiểu Tiểu ngốc 3 giây, vội đứng vững lại, "Con chào chú Dịch."

Hoắc Tùy Thành lấy tai nghe xuống, Dịch Dương đối diện nói đùa hai câu, "Mấy năm không gặp Tiểu Tiểu càng ngày càng đẹp, có thời gian đến nhà chú chơi. Được rồi, không quấy rầy hai cha con tan việc nữa, hôm nay trước hết là như vậy đi."

Hoắc Tùy Thành gật đầu.

"Tạm biệt chú Dịch, nếu có thời gian con nhất định sẽ đến nhà thăm hỏi chú và dì."

"Được, tạm biệt."

Cúp video, Hoắc Tùy Thành gập máy tính đứng dậy, nhìn cô, "Không rên một tiếng liền lên đây? Lời ba nói con đều xem như gió thoảng bên tai đúng không?"

"Ba hung ác như thế làm gì? Khi con tới đây không ai trông thấy." Hoắc Tiểu Tiểu nhìn bộ âu phục nghiêm chỉnh hắn mang trên người, thế là cô ở bên cạnh hắn lắm líu lo không ngừng, "Ba, con phát hiện quy định của công ty rất không nghiêm ngặt, con đã giúp ba chứng thực qua, sổ tay công ty rõ ràng viết quyền sử dụng phòng họp ở tầng 32 chỉ có tổng thanh tra trở lên mới có quyền hẹn trước, nhưng hôm nay con đến hẹn phòng họp, vậy mà cũng hẹn được, ba nói xem có đúng là không nghiêm ngặt hay không?"

Hoắc Tùy Thành nghiêng đầu đẩy cô ra một chút, "Đúng là không nghiêm ngặt."

Hoắc Tiểu Tiểu hắng giọng một cái, "Còn có một việc cũng rất kỳ lạ, rõ ràng con chỉ là một thực tập sinh vừa mới vào công ty, kết quả lúc tan việc tổ trưởng nói con được điều qua tổ khác. Ba, ba nói là ai..."

Hoắc Tùy Thành đưa tay xách tai cô, "Hoắc Tiểu Tiểu, con nói là ai?"

"Ui ―― đau đau đau, ba... Là ba là ba!"

Hoắc Tùy Thành buông tay ra, "Được tiện nghi còn giả vờ."

Cô xoa tai, "Còn không phải tại ba nói, nếu như con dám ở công ty nói con là con gái của ba, ba liền khóa thẻ tín dụng của con, còn nói không cho phép con lấy danh ba ra để tạo thuận lợi cho mình, bây giờ ba lại giúp con đi cửa sau, không phải là không tuân theo quy định sao?"

Hoắc Tùy Thành thâm ý nhìn cô, "Sáng mai đi làm con sẽ biết."

"?"

*****

Triệu Lộ là một người phụ nữ rất có năng lực, trong bộ phận thiết kế, chị thăng chức nhanh nhất, tổ của chị, cũng là tổ thiết kế có năng lực nghiệp vụ mạnh nhất.

Đương nhiên, năng lực nghiệp vụ mạnh cũng đại biểu cho cường độ làm việc cao.

Mới vừa buổi sáng liền mở 3 cuộc họp ngắn, Hoắc Tiểu Tiểu vội vàng xem văn kiện, vội vàng chỉnh sửa bản vẽ thiết kế, vội vàng nhìn các loại án trù hoạch, lắc giống như con quay, không có nghỉ ngơi.

"Tiểu Tiểu, 1 giờ sau đại biểu công ty Hằng Dương sẽ đến nói chuyện hạng mục khách sạn, sơ đồ phác thảo và án trù hoạch xem qua hết trong vòng 1 giờ cho chị, cũng làm quen toàn bộ hạng mục đi." Triệu Lộ vứt xuống một câu nói như vậy và một chồng văn kiện rồi xoay người rời đi.

Hoắc Tiểu Tiểu nhìn sấp văn kiện thật dầy trên bàn, lại nhớ tới nhóm thực tập sinh rảnh rỗi lúc cô còn ở chỗ tổ trưởng Trần, yếu ớt thở dài.

1 giờ sau bọn người Hoắc Tiểu Tiểu được thông báo vào phòng họp.

Trong phòng họp, đại biểu công ty đối tác Hằng Dương đang cầm án trù hoạch, đọc và chờ.

Sau khi Triệu Lộ dẫn theo tổ viên ngồi xuống, lúc này đại biểu công ty đối diện mới ngẩng đầu, ánh mắt dời từ án trù hoạch sang Triệu Lộ.

"Chào cô Triệu, đây là đại biểu của công ty chúng tôi, vị này chính là người phụ trách hạng mục khách sạn lần này, Giang Dực."

Hoắc Tiểu Tiểu nhìn anh một chút, vừa lúc đối mặt với ánh mắt cười như không cười của Giang Dực.

"Chào Giang tiên sinh, tôi là người phụ trách hạng mục khách sạn lần này, tôi là Triệu Lộ."

Tựa như chỉ là tùy ý nhìn thoáng qua, Giang Dực rất nhanh thu hồi ánh mắt đặt trên người Hoắc Tiểu Tiểu, chú ý vào trao đổi hạng mục.

7, 8 năm không gặp, sự biến hóa của Giang Dực nằm ngoài dự kiến của Hoắc Tiểu Tiểu.

Đối với hạng mục rất nghiêm túc, hoàn toàn không cần người bên cạnh mở miệng, tự mình có thể đối chất nói chuyện với Triệu Lộ, thậm chí chỉ ra những chỗ thiếu sót trong án trù hoạch và bản vẽ thiết kế, một câu cuối cùng: "Nếu như thái độ của quý công ty đối với hạng mục này là như vậy, tôi nghĩ công ty chúng tôi có thể sẽ thay người hợp tác."

Khiến Triệu Lộ cũng không khỏi nhíu mày nhượng bộ.

"Nếu đã như vậy, bản vẽ thiết kế và án trù hoạch bên chúng tôi sẽ sửa chữa lại, về phương diện thời gian..."

"3 ngày, bên chúng tôi chỉ có thể đưa ra thời gian 3 ngày, 3 ngày sau hi vọng các người có thể cho chúng tôi nhìn thấy bản vẽ và phương án khiến chúng tôi hài lòng."

Triệu Lộ suy nghĩ một lát, "Được, không thành vấn đề."

Nói đến đây cũng đến kết thúc, Giang Dực tùy ý dựa ra sau một chút, cười, thái độ rất hiền lành, tựa như người giương cung bạt kiếm trên bàn họp vừa rồi phải anh.

"Tôi từng nghe qua năng lực của cô Triệu, đây cũng là nguyên nhân đầu tiên khiến chúng tôi chọn quý công ty, như vậy đi, chúng ta để lại cách thức liên lạc để bàn chuyện cho tốt."

Triệu Lộ lấy ra một tấm danh thiếp, hai tay đưa cho Giang Dực, "Đây là danh thiếp của tôi."

Giang Dực nhìn thoáng qua, cũng đưa tới một tấm danh thiếp của mình cho chị, một giây sau lại nhìn về phía Hoắc Tiểu Tiểu, "Vị này chính là?"

"Vị này chính là nhân viên của công ty của chúng tôi, Hoắc Tiểu Tiểu, vừa du học nước ngoài trở về, năng lực chuyên môn rất cao, là đội viên của tổ tôi. Xin ngài yên tâm, 3 ngày sau án trù hoạch và sơ đồ phác thảo nhất định có thể khiến ngài hài lòng."

"Hoắc Tiểu Tiểu... Nếu là du học nước ngoài trở về, không biết vị Hoắc tiểu thư này có thể cho tôi xin cách liên lạc với tiểu thư được không? Wechat cũng được, sau này có chuyện gì cũng có thể liên hệ sớm."

Triệu Lộ: "Cái này..."

"Được, không thành vấn đề." Hoắc Tiểu Tiểu hào phóng kết bạn Wechat với Giang Dực.

"Vậy chúng tôi liền đi trước, chờ tin tức tốt của các cô." Sau khi thêm Wechat, Giang Dực đứng dậy rời đi.

Hoắc Tiểu Tiểu nhìn điện thoại, giao diện Wechat còn đang nhắn tin với Giang Dực, cô không khỏi cảm thán thế giới này thật đúng là quá nhỏ.

Thay tổ làm hạng mục mà cũng có thể gặp Giang Dực.

"Tiểu Tiểu, 5 phút sau đến phòng họp."

"... Dạ."

Lại là một cuộc họp kéo dài 2 giờ liền, cả người Hoắc Tiểu Tiểu tê cứng, trong đầu đều là hạng mục hạng mục hạng mục, bây giờ cô mới hoàn toàn hiểu rõ câu nói: "Sáng mai đi làm con sẽ biết." Của Hoắc Tùy Thành là có ý gì.