Đại Vũ Trụ Thời Đại

Chương 257: Đàm phán và thời gian!



Diêu Nguyên đích thân dẫn theo nhóm người Lưu Bạch về căn cứ đóng quân của đội quân trung ương do Vương Quang Chính dẫn đầu, lúc này sáu người đã vô cùng yếu ớt. Khi Diêu Nguyên tìm thấy bọn họ, chiến giáp liên sao của sáu người đã gần như cạn kiệt năng lượng, sau khi nạp năng lượng một cách khẩn cấp thì sáu người cũng không còn hơi sức để nói thêm điều gì cả, để mặc cho mọi người nhanh chóng đưa họ về căn cứ của quân trung ương, sau đó đưa vào trong các thuyền nghỉ ngơi, một bữa cơm nóng hổi vào lúc này còn đáng quý hơn bất cứ điều gì.

Cùng lúc đó, công tác tra xét bọn tù binh ngoài hành tinh vẫn được tiếp tục, ngoài việc tra hỏi họ vị trí cụ thể của các tầng lớp lãnh đạo ra, loài người còn hỏi thêm các thông tin về các vị trí chủ chốt trong tàu mẹ cũng như các điểm đóng quân và cách bố trí của các đạo quân, ngoài ra còn phải tra xét về các vấn đề liên quan đến virus lượng tử ở trên tàu Hi Vọng, hi vọng có thể phá giải được tình trạng tê liệt của tàu Hi Vọng.

Nhưng không ngờ trong quá trình tra xét, nhân viên tra hỏi đã phát hiện ra một vấn đề kì lạ, đó chính là có ít nhất trên một nửa số lượng dân thường người ngoài hành tinh có vấn đề trí tuệ...

Đúng vậy chính là IQ có vấn đề, cảm giác này rất khó hình dung, nói theo cách đơn giản, giống như đám người ngoài hành tinh này bị chậm phát triển, bọn họ không thể nào đưa ra câu trả lời chính xác cho các câu hỏi của con người nhưng mà rõ ràng họ cũng có chút trí tuệ, cho nên cuối cùng chỉ có thể định nghĩa là họ chậm phát triển.

Người ngoài hành tinh bị chậm phát triển trí tuệ?

Đúng là không thể ngờ được, trong các bộ phim tiểu thuyết viễn tưởng hay là trong các trò chơi của con người, người ngoài hành tinh là chủng tộc có trí tuệ thông minh hơn con người, cho dù là con nít, phụ nữ hay người già của chủng tộc họ thì cũng sở hữu trình độ trí tuệ cao, điều này được suy ra từ thuyết tiến hóa sinh học, chủng tộc người ngoài hành tinh có thể tiến hóa đến mức độ đặt chân vào trong vũ trụ, theo sự phát triển tiến hóa lâu dài và nền giáo dục hiện đại của chúng thì IQ của chủng tộc này không thể thấp hơn con người được.

Nhưng mà tình hình thực tế chính là như vậy, trong số các tù binh thường dân người ngoài hành tinh này có ít nhất một phần ba người ngoài được xác nhận là chậm phát triển, hoặc là bọn họ đang giả vờ nhưng mà một chuyện hiển nhiên như vậy thì làm sao có thể giả vờ được? Một tên, hai tên giả vờ thì còn chấp nhận được nhưng mà ở đây có đến một phần ba người ngoài hành tinh đều giả vờ... Chẳng lẽ bọn họ xem con người đều là những kẻ ngu ngốc hay sao?

Tình hình này nhanh chóng được báo cáo cho Diêu Nguyên và Vương Quang Chính được biết. Lúc này Diêu Nguyên đang nằm ở trong tàu nghỉ ngơi, Vương Quang Chính không dám chậm trễ, lập tức đánh thức anh dậy và báo cáo cho anh nghe thông tin này.

Diêu Nguyên nghe xong cảm thấy vô cùng khó hiểu anh cũng không biết tình hình như vậy có nghĩa là gì, cho nên anh nhanh chóng chạy tới khu vực thẩm tra tù binh để quan sát tận mắt, quả nhiên anh thấy một số lượng lớn tù binh thường dân người ngoài hành tinh có triệu chứng chậm phát triển trí tuệ, có rất nhiều câu hỏi đơn giản nhưng họ đều không có phản ứng gì, tình hình như vậy thực sự rất đáng nghi ngờ.

- Vậy thì những tên người ngoài hành tinh có trí tuệ bình thường khai như thế nào? Có hỏi bọn họ tại sao lại có nhiều tên chậm phát triển như vậy không?

Diêu Nguyên hỏi Vương Quang Chính một cách tò mò.

Vương Quang Chính gật đầu nói:

- Đã tra hỏi bọn họ nhưng mà trong câu trả lời của mấy tên người ngoài hành tinh bình thường này có một số chỗ chúng tôi đọc không hiểu... Bọn họ nói, những kẻ này được sinh ra sau khi rời khỏi trạm tị nạn cho nên bọn họ có trình độ trí tuệ như vậy là hết sức bình thường, đó là do bên trong tàu mẹ có gần hai triệu người ngoài hành tinh, nếu không thì e rằng những người mới này cũng sẽ không được sinh ra, nói thật lòng, tôi hoàn toàn không hiểu ý của họ là gì.

Diêu Nguyên nghe xong cũng cảm thấy khó hiểu, anh suy nghĩ trong giây lát rồi hỏi:

- Tôi đã nghỉ ngơi trong bao lâu rồi?

Vương Quang Chính nhìn vào đồng hồ ở bên trong chiến giáp liên sao của anh và trả lời:

- Anh đã ngủ trong sáu tiếng đồng hồ, anh có cần nghỉ ngơi thêm nữa không?

- Không cần.

Diêu Nguyên lắc đầu nói:

- Xem ra, Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu bọn họ đã nghỉ ngơi được mười tiếng đồng hồ rồi đúng không? Đi đánh thức họ dậy đồng thời cho họ ăn một chút đồ và kêu họ qua đây, đúng rồi, lôi thêm người ngoài hành tinh đầu bự có IQ bình thường, hắn ta là tù binh tốt nhất mà quân ta bắt giữ được, ta sẽ đích thân tra xét hắn ta, hỏi hắn rốt cuộc tình hình là như thế nào.

Theo sự căn dặn của Diêu Nguyên, Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu đang ngủ ngon lành thì bị đánh thức, hai người mơ màng vội vàng đi rửa mặt, ăn một chút thức ăn rồi mặc chiến giáp liên sao khẩn trương chạy tới nơi thẩm vấn, ở đó Diêu Nguyên và Vương Quang Chính đã chờ sẵn từ lâu.

-... Tình hình là như vậy, tôi luôn cảm thấy trong chuyện này chắc chắn có một bí mật trọng đại, hơn nữa rất có thể nó còn liên quan đến bản chất của cái gọi là trại tị nạn đó, rốt cuộc trại tị nạn là một nơi như thế nào? Những chuyện này chúng ta đều phải làm rõ, tôi đánh thức các anh dậy chính là vì chuyện này, một lát nữa chúng ta sẽ đi tra hỏi một tên sĩ quan quân đội của bọn thương nhân người ngoài hành tinh, khi chúng ta nói chuyện với tên người ngoài hành tinh đầu bự đó, tôi muốn nhờ các anh phân tích giùm tôi các nguyên nhân và chi tiết cụ thể.

Diêu Nguyên cũng không khách khí, nói cho hai người nghe về tình hình mà hiện giờ anh nắm được.

Hai người cũng cảm thấy có chút khó hiểu, bọn họ cũng không hiểu cái gọi là những đứa trẻ mới chào đời và trại tị nạn đó rốt cuộc có mối quan hệ gì? Tại sao sau khi rời khỏi trại tị nạn, những đứa trẻ được sinh ra đều bị chậm phát triển trí tuệ? Chẳng lẽ bọn người ngoài hành tinh này cần phải có một loại vitamin hoặc dinh dưỡng đặc biệt gì đó mới có thể sinh ra những cá thể đạt tiêu chuẩn và những loại vitamin và dinh dưỡng này chỉ có thể được tìm thấy trong trại tị nạn đó? Nhưng mà cách nói như vậy cũng không đúng lắm...

Hơn nữa một chiếc tàu mẹ thương nhân ngoài hành tinh lớn như vậy lại chỉ có khoảng hai triệu người ngoài hành tinh sinh sống... Điều này thực sự không thể nào tin được!

Nghĩ kĩ lại lúc đó, khi Ưng dẫn theo tiểu đội thực hiện cuộc càn quét suốt dọc đường đi, mặc dù chém giết rất nhiều nhưng cộng lại cũng không đến một trăm ngàn người, thực sự đối với kích thước của tàu mẹ này mà nói thì số lượng của người ngoài hành tinh này thực sự là quá ít ỏi, ít ra so với số dân một trăm triệu thậm chí một tỷ của tàn tích văn minh ngoài hành tinh mà nói, số dân như vậy ít đến mức không thể nào tin được.

Chẳng lẽ có tình hình đặc biệt gì sao?

Hai người cũng bỏ qua việc bản thân còn mệt mỏi, lập tức cùng với Diêu Nguyên và Vương Quang Chính mặc chiến giáp liên sao lên người rồi đi vào phòng hỏi cung, đập vào mắt họ là tên người ngoài hành tinh đầu bự đang ngồi bên trong.

Tên người ngoài hành tinh đầu bự trông có vẻ khá điềm tĩnh, chỉ là không biết có phải hắn đói bụng rồi, hoặc là cảm thấy buồn ngủ nhưng trông có vẻ không có tinh thần, nhưng Diêu Nguyên cũng không khách sáo liền yêu cầu cho nhân viên túc trực bên cạnh phiên dịch lời của anh thành ngôn ngữ của tàn tích văn minh ngoài hành tinh cho tên đầu bự nghe:

- Mấy chuyện khác ta cũng không nói nhiều nữa, ngươi và chủng tộc của ngươi đều đã trở thành tù binh, chúng tôi muốn hỏi ngươi một số chuyện, nếu như ngươi không trả lời, hoặc là nếu để ta biết được ngươi cố ý trả lời sai sau khi ta đi hỏi chủng tộc của ngươi thì ngươi sẽ chết chắc, cho nên nếu như ngươi muốn sống đồng thời muốn chủng tộc của mình được tiếp tục sinh tồn thì hãy thành thật trả lời câu hỏi của chúng ta.

Tên người ngoài hành tinh đầu bự phát ra một âm thanh không biết là tiếng cười hay là tiếng than thở rồi hắn ta mở miệng nói:

- Các ngươi muốn hỏi gì thì hỏi nhanh đi, từ lúc đội quân của các người xâm chiếm tàu mẹ của chúng ta thì ta đã biết số phận của bản thân, không còn hi vọng điều gì nữa, kẻ bại trận thì cần phải có tâm thế của kẻ bại trận, ta sẽ không lừa gạt các ngươi điều gì đâu.

Diêu Nguyên cùng ba người bên cạnh đưa mắt nhìn nhau, sau đó anh quay đầu nhìn thẳng tên người ngoài hành tinh đầu bự:

- Đầu tiên ta muốn hỏi tại sao tộc người của các ngươi hay là các thế hệ sau thuộc các chủng tộc ngoài hành tinh khác lại có nhiều kẻ chậm phát triển trí tuệ như vậy, chậm phát triển, có nghĩa là IQ thấp hơn bình thường, đây chính là câu hỏi đầu tiên mà ta muốn hỏi.

Tên người ngoài hành tinh đầu bự mở to đôi mắt, hắn nhìn những người có mặt ở đó một cách tò mò, đột nhiên phá ra tiếng cười như lúc trước:

- Hóa ra sự thật là như vậy, hóa ra đây là một sự hiểu lầm...

Diêu Nguyên và ba người khác càng cảm thấy khó hiểu, anh vội vàng hỏi:

- Ngươi nói như vậy có nghĩa là gì?

Tên người ngoài hành tinh đầu bự chỉ về hướng Thích Hiểu Điểu và Nhâm Đào và nói:

- Trước khi hệ thống năng lượng của tàu mẹ bị phá hoại, có phải các ngươi đã từng tra xét tộc người của ta, tại sao chúng tôi lại tấn công các ngươi? Là hai người đúng không?

Nhâm Đào và Thích Hiểu Điểu đưa mắt nhìn nhau, hai người gật đầu, rồi Nhâm Đào nói:

- Thực sự lúc đó bọn ta đã hỏi qua, bởi vì lúc đó các ngươi tấn công tinh thần của bọn ta, khiến cho bọn ta biết được một số chuyện từ trong tâm hồn của các ngươi nhưng mà không dám khẳng định cho nên mới tra xét các ngươi do đó bọn ta mới biết có lẽ đây là một sự hiểu lầm.

Tên người ngoài hành tinh đầu bự nói thẳng thừng:

- Cơ thể chủng tộc ta đã bắt đầu thoái hóa nhưng mà ngược lại bộ não của bọn ta phát triển cực mạnh đồng thời xuất hiện năng lực thuộc về mặt tinh thần.Theo những gì mà tổ tiên của ta ghi chép lại, chủng tộc của bọn ta đến từ một hành tinh có môi trường sống tuyệt vời nhưng mà do sự phát triển của khoa học công nghệ, một lượng lớn người máy đã xuất hiện, bọn chúng đã thay thế sức lao động của tổ tiên ta, cho nên cơ thể của bọn ta bắt đầu thoái hóa nhưng trí tuệ thì lại bắt đầu tiến bộ nhưng mà sau đó phần mềm trí tuệ của người máy bắt đầu tự động tiến hóa, chúng cố ý bẻ gãy và hiểu sai phần mềm hạn chế hành vi mà bọn ta lắp đặt cho bọn chúng, bẻ gãy tất cả các lập trình như là không được chống lại mệnh lệnh của bọn ta, nhất định phải bảo vệ tính mạng của bọn ta và bảo vệ tính mạng của bản thân bọn chúng, sau đó đưa ra đáp án cuối cùng là khống chế và giam lỏng toàn bộ tổ tiên của bọn ta xem họ như là những “chủ nhân” sinh vật được nuôi trong lồng, chăm sóc và cung cấp thực phẩm nhưng không hề có sự tự do, không được giao tiếp nói chuyện với nhau.

Không biết vì sao tên người ngoài hành tinh đầu bự này bắt đầu tường thuật lịch sử của chủng tộc mình nhưng mà nhóm người của Diêu Nguyên hay là nói loài người hiểu quá ít về người ngoài hành tinh, cho nên những lời nói này là những tư liệu vô cùng quý báu, cho nên bọn họ đều không cắt ngang lời của hắn, chỉ lặng lẽ thu âm lại bằng thiết bị ghi âm, ghi âm lại toàn bộ lời tường thuật của hắn.

- Trong tình hình như vậy, trong suốt hàng trăm năm bị giam lỏng, tổ tiên của ta ngay cả việc sinh sản cũng được giao phối nhân tạo do bọn người máy tiến hành, tổ tiên của ta dần dần tiến hóa về sức mạnh tinh thần, họ có thể liên lạc trao đổi với nhau bằng phương pháp tâm linh, sau đó dưới sự lãnh đạo vĩ đại của một người, tổ tiên của ta đã giành được thắng lợi thoát khỏi bọn người máy có IQ sơ cấp, hay có thể nói đây là một thắng lợi của một cuộc đào tẩu lớn, bọn ta trốn thoát khỏi hành tinh mẹ của mình, cho đến hiện tại lịch sử của bọn ta đã kéo dài hơn một vạn tám nghìn năm...

- Cho nên lúc đó người nói chuyện với các ngươi, lời của hắn ta nói, những gì hắn ta nghe thấy, tất cả mọi người trên tàu mẹ của bọn ta đều có thể nghe thấy y như vậy...

Đột nhiên tên người ngoài hành tinh đầu bự nhìn thẳng vào tất cả mọi người và nói:

- Sự hiểu lầm có lẽ là bắt đầu vào khoảng hai trăm bốn mươi sáu năm trước, lúc đó bọn ta bắt gặp một chiếc phi thuyền cỡ nhỏ của loài người...