Đại Việt Chúa Tể

Chương 169: Binh chủng đặc thù



Bọn người Hung nô lúc này cũng vô cùng chật vật chống đỡ. Đối phó với những mũi tên vô cùng to lớn kia, bọn hắn hoàn toàn bất lực chống đỡ, nhưng đối với những mũi tên nhỏ như thế này, bọn hắn hoàn toàn có thể dùng khiên để chống đỡ lấy.

Nhưng đâu phải ai ai cũng có thể chống đỡ được hết, chưa kể còn cả mấy ngàn con ngựa chiến kia đâu? Kỵ binh hạng nặng thì đang còn đỡ vì bọn chúng đều được bao phủ quanh mình một lớp giáp sắt, những kỵ binh thường thì bắn chết như ngã rạ.

Thương vong chỉ ngay trong tích tắc mấy phút đồng hồ thôi đã đếm không xuể, mà tên đầu lĩnh kia lúc này cũng điên cuồng đỏ cả mắt. Chinh chiến cả cuộc đời, hắn chưa bao giờ chứng kiến cảnh quân đội của hắn bị co cụm bắn giết như thế.

Từng chiến sĩ lần lượt ngã xuống ngay trước mắt của hắn, hắn lúc này đã điên tiết hết sức nhưng cũng đành bất lực. Tất cả chiến sĩ đề là anh em vào sinh ra tử cùng hắn không biết bao nhiêu chiến trường. Tất cả bọn hắn trước khi ra chiến trường đều cùng thề rằng đồng sinh cộng tử, nhưng nay đâu?

“Á….”

Tên đầu lĩnh kia điên cuồng không cam chịu mà rống lớn lên. Tiếng thét của hắn như muốn xé nát màn đêm, hắn như muốn tận mắt nhìn thấy kẻ nào dám cả gan tàn sát anh em của hắn ngay trước mắt hắn.

Hắn muốn ăn tươi nuốt sống tên súc vật kia, hắn muốn từ từ cắt xẻo từng miếng thịt trên người tên súc vật kia để mà hưởng thụ, để cho tên súc vật kia có chết cũng không được chết một cách an lành.

Qua hơn gần ba mươi phút mưa tên rơi xuống, binh lực của bọn Hung nô bị giết hại đã lên tới con số kinh người. Trên khắp doanh trại của bọn Hung nô, xác chết lúc này không phân biệt là người hay ngựa mà vương vãi khắp nơi.

Hơn năm ngàn chiến sĩ, bây giờ nhìn lại trước mắt mình chỉ còn lấy gần hai ngàn chiến sĩ. Tên đầu lĩnh hai mắt lúc này cũng đã đỏ như máu, hắn điên cuồng nâng lên từng thi thể anh em chiến sĩ của mình mà rống lớn.

Không đợi tiếng rống của hắn chấm dứt, Trần Giang dẫn đầu quân đoàn Ác Ma đã chính thức đổ bộ lên địa bàn doanh trại của bọn Hung nô. Ngay sau đó, tất cả binh sĩ đều được trang bị khiên lập thành từng hàng lớn, bảo vệ cho những cung thủ đi phía sau bọn hắn.

Nương theo sự kết trận này hình thành một đội hình phòng ngự lấy thuẫn làm chủ được tổ hợp trong nháy mắt. Khiến cho người ta sinh ra một loại cảm giác đối mặt với một bức tường thành vô cùng vững chắc.

Mà giờ phút này, phía bên kia đám người Hung nô cũng ngay lập tức phát hiện ra kẻ lạ mặt đặt chân lên địa bàn của bọn hắn. Tất cả chiến sĩ còn lại cấp tốc lên ngựa chuẩn bị một trận sống mái với kẻ thù.

Tên đầu lĩnh nắm lấy thanh kiếm trong tay của mình giơ lên cao hét lớn, “Giết, giết sạch đám súc vật này báo thù cho anh em của chúng ta”

Hắn giờ khắc này, một người một ngựa đi đầu giết tới. Thanh kiếm dài trong tay của hắn vung lên trực tiếp chém thẳng vào phía trên một khiên lớn, trong nháy mắt, lực đạo kinh khủng kia của hắn để lại trên mặt khiên một vết chém sâu.

“Đều tránh ra cho ta”, nói thì chậm, khi đó thì vô cùng nhanh, chỉ thấy Trần Giang một mạch liều chết mà xông lên. Hắn dễ như trở bàn tay vung lên chuôi đao to lớn được tùy vào sức chiến đấu của hắn mà chế tạo riêng ra.

Tạo hình hai tay hai đao khoa trương dữ tợn, căn bản không cần bất luận một tia kỹ xảo nào, hắn thô bạo vung một cách vô cùng đơn giản. Nương theo lấy là một tiếng oanh minh giống như nổ vang, uy lực khủng bố mà hắn vừa tung ra như đã đạt đến cấp độ nghiền nát tất cả mọi vật chắn đường. Tấm khiên lớn ngăn cản ở trước mặt hắn cứ thế mà bị một đao cậy mạnh kia của hắn chặt bạo.

Toái liệt đại thuẩn được đúc bằng đồng trong tay tên đầu lĩnh kia cũng ngay lập tức bị chém đứt làm đôi. Trong khoảnh khắc đó, tên đầu lĩnh kia cũng triệt để giật mình hoảng sợ, bộ mặt hắn lúc này trong phút chốc mất đi không chế, đầu ốc trống rỗng, một đôi tròng mắt của hắn suýt chút nữa liền muốn theo từ trong hốc mắt mà trừng cả ra ngoài, “Cái này, làm sao có thể”

Hắn chinh chiến vô số trận lớn nhỏ khác nay, nhưng hắn chưa bao giờ gặp được một kẻ thù mạnh mẽ đến như thế. Đừng nói là hắn, liền đứng ở phía sau Trần Giang lúc này, Đại Man cũng âm thầm tặc lưỡi.

Tuy từng nhiều lần đấu luyện với Trần Giang, cũng từng nhiều lần khuyên Trần Giang là quá ỷ lại vào lực lượng của mình, nhưng dù là ai đi nữa thì cũng không thể phủ nhận rằng, lực đạo của lão bất tử này mạnh có chút không đúng theo lẽ thường tình.

Không có thời gian suy nghĩ nhiều, Đại Man cũng muốn một lòng lập công mà nhanh chóng tìm cơ hội giết đi lên, hắn một bên quan sát, một bên không ngừng chém giết.

Binh lính bình thường dù là người trên ngựa hay là ngựa ở trên người thì cũng không phải là đối thủ của hắn. Chỉ vẹn vẹn mấy cái hô hấp, hắn đã chém bay hai cái. Đao lớn trong tay hắn cũng không thua kém Trần Giang một chút nào, mỗi nhát chém của hắn vung trúng trên thân kẻ địch, mặc kệ là có áo giáp hay không, tất cả đều phải có máu tươi vẩy ra.

Một bên là Trần Giang càng nhanh chóng và dứt khoát, vừa thoát khỏi sự truy bám của tên đầu lĩnh kia, hắn đã lướt vào một vùng vây khác trùng kích.

Hai thanh đại đao trong tay hắn vung lên tứ phía, quả thực là một thanh sát khí đúng nghĩa, không một ai có thể ngăn cản được lưỡi đao của hắn quét qua. Cách đó không xa, Đại Man không khỏi hâm mộ không khôi.

Đáng tiếc! Cho dù hắn có hâm mộ cũng vô dụng. Cũng không phải là Trần Nguyên phân biệt đối xử, mà vấn đề chính là nằm ở trọng lượng của cặp đại đao này, tất cả đất nước Đại Việt, ngoài Trần Giang ra thì thật không một ai có thể thoải mái nắm đại đao mà vùng vẫy tứ phương như thế.

Vì số lượng binh sĩ của bọn Hung nô giảm sút một cách đáng kể, cấp độ cuộc chiến bây giờ đã không nằm ở quy mô vạn người nữa rồi, còn chưa kể thực lực của từng chiến sĩ cũng vô cùng trọng yếu. Trần Giang cùng Đại Man, hai viên mãnh tướng một bộ đôi điên cuồng trùng sát tứ phương khiến cho đội hình bọn Hung nô rơi vào cảnh hỗn loạn.

Tên đầu lĩnh lúc này thấy tình thế không ổn, hắn vội vàng lớn tiếng hạ lệnh, “Toàn quân lùi lại tránh cận chiến, chuyển sang xạ chiến”

Nương theo mệnh lệnh của tên đầu lĩnh vừa hạ, tất cả chiến sĩ của hắn lập tức lùi nhanh lại, cung tên nhanh như cắt rút ra, giương thẳng về đám người Trần Giang bắn tới. Trần Giang nhìn thấy động tác của đối phương liền lóe lên một tia kinh ngạc, nhưng ngay lập tức này cười mỉa mai, “Muốn chơi xạ chiến?”

Trước đó hắn cũng không có chú ý đến những cây cung mà đám người Hung nô này khoác ở phía sau vai bọn chúng, chỉ thấy đám binh sĩ hung nô kia không những mang theo khiên nhỏ, tay cầm kiếm, thế mà còn mang theo một đống lớn cung tên ở trên thân ngựa, ngay lập tức bọn hắn dễ dàng chuyển sang Xạ Kỵ Binh.

Giống như loại này binh chủng, hắn trước nay chiến đấu với vô số bộ lạc thì cũng chưa từng được chứng kiến bao giờ. Hắn lúc đầu còn nghĩ rằng chỉ có duy nhất bọn hắn mới có được phương thức chuyển đổi binh chủng nhanh chóng như thế này thôi, nhưng đâu ngờ ngày hôm nay hắn lại gặp được một binh chủng cũng có thể nhanh chóng chuyển đổi tương tự như binh chủng của bọn hắn.

Có thể tại Trường Kích Binh, Kiếm Thuẫn Binh, Cường Cung (hoặc nỏ) Binh chuyển đổi một cách tự nhiên thành những loại binh chủng khác nhau, thì mặc kệ đối thủ thuộc chủng loại binh chủng gì, ta cứ chỉ cần đơn giản hoán đổi thành binh chủng khắc chế, nhằm vào ngươi mà chém giết. Ngươi phái kỵ binh vậy thì ta dùng trường kích, ngươi chuyển dùng cung tiển để tiêu hao, vậy thì ta chuyển sang thành kiếm thuẫn để đối phó.

Là một tên đam mê nghiên cứu đặc thù binh chủng như Trần Nguyên, hắn nào có thể bỏ sót qua những loại binh chủng như thế này được. Những cũng bởi vì là đã nghiên cứu qua, cho nên hắn mới biết được huấn luyện được một chi quân đoàn như thế này là khó khăn biết bao nhiêu.

Cũng chẳng vô cớ mà hắn trước mắt chỉ tập trung ưu tiên tất cả cho quân đoàn Ác Ma của Trần Tô, cũng chẳng phải ngẫu nhiên mà hắn không cho đám binh lính của những quân đoàn còn lại đi theo trong trận chiến dịch lần này. Bởi vì lý do đơn giản là Trần Nguyên sợ gặp được những đặc thù binh chủng tương tự như bọn hắn này.

Trời mới biết được nuôi dưỡng một đội quân như thế này tốn biết bao nhiêu tư nguyên cùng những phí tổn khác đi cùng. Mặt khác, cũng không phải cứ có đủ tư nguyên là có thể chế tạo ra được một đội quân như thế này, phiền phức ở cái là đặc thù binh chủng này yêu cầu đối với tất cả các chiến sĩ đều vô cùng cao.