Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt

Chương 31





An Tử Yến còn chưa nói xong với Tô Cẩm Lê, Lily đã sửa xong quần áo rồi, hóa ra chuyện sửa đồ tại chỗ đối với người tạo hình là chuyện hằng ngày.

Tô Cẩm Lê cầm quần áo, nhìn cổ áo đã sửa lại, nhịn không được hỏi Lily: “Chị Lý, chị là tiên nữ sao?”

Lily bị vẻ mặt hưng phấn của Tô Cẩm Lê chọc cười, trả lời: “Sao lại là tiên nữ?”

“Tiên nữ đều biết dệt quần áo, ví dụ như Chức Nữ. Nhưng mà Chức Nữ hạ phàm, còn chị thì chưa.”

Lily lúc này quả thực cười đến không dừng được, chỉ vào Tô Cẩm Lê nói: “Người mới cậu muốn mời thật biết ăn nói.”

“Cậu ấy còn chưa nói lời hay nào với tôi đâu.” An Tử Yến bất đắc dĩ nhún vai.

“Tôi nói anh rất hòa ái rồi mà.”

“Lời hay đó sao?”

“Lời ca ngợi.”

An Tử Yến khó chịu thay đổi tư thế, không muốn nói chuyện với Tô Cẩm Lê nữa.

Tô Cẩm Lê cũng không đáp lời, đi thay quần áo, không lâu sau bước ra đã tạm biệt bọn họ đi rồi.

“Ai cho phép cậu đi hả?!” An Tử Yến lập tức hét lớn.

“Còn có việc sao?”

“Ở đây đợi tôi lát nữa.”

“Tôi phải đi luyện tập một chút.”

An Tử Yến cũng không biết tại sao lại ngăn cản cậu, chỉ là không muốn cậu rời khỏi tầm mắt mình.

Sau khi nghĩ về điều đó, anh đứng dậy nói: “Tôi đi theo cậu, thuận tiện xem Tử Hàm luyện tập.”

“Đừng đi, anh đi tôi choáng đầu.” Tô Cẩm Lê đáng thương nói.

Trong phòng tập hai tên dương khí nặng cậu còn chịu được.

Nhưng tận 3 tên cậu chịu không nổi, lỡ lúc tập thiếu oxi té xỉu thì sao đây?

“???”An Tử Yến nhìn Tô Cẩm Lê, tức giận nửa ngày nói không nên lời.

Lily nhìn hai người bọn họ, lại “Ha Ha” cười nửa ngày, cũng không chen vào.

“Đi đi.” An Tử Yến bất đắc dĩ phất tay, cho Tô Cẩm Lê rời đi, Tô Cẩm Lê lập tức đi như chạy trốn.

Lily ngồi trên ghế, hỏi An Tử Yến: “Tiểu tử này lại không bị cậu hấp dẫn.”

“Ừ! Còn sợ hãi tôi, nhìn tôi rất đáng sợ sao?”

“Cho nên, cậu còn rất để ý nhóc đó?”

An Tử Yến không trả lời, nhìn Lily một cái, người ở cạnh anh lâu đều không nghị luận việc của An Tử Yến, nhưng là mọi người tựa hồ đều trong lòng hiểu rõ mà không nói ra.

Giang Bình Thu cùng Lily đều là cáo già trong vòng, có thể nhìn ra cũng không kỳ quái.

An Tử Yến bóp eo, bực mình một lúc, nhưng vẫn không nhịn được, hỏi Lily: “Chị nói, cậu ấy sợ tôi vì cái gì?”

“Cậu có thể dùng cái này làm chủ đề nấu cháo điện thoại với cậu ấy.”

“Tôi cũng không theo đuổi cậu ấy.”

“Hả? An thiếu cậu đang nói cái gì, tôi không quá minh bạch, cậu ấy không phải người mới cậu muốn đào tới sao?”

An Tử Yến hận không thể cắn lưỡi mình, tự mình nói sai.

Lily cười thật đẹp, lại còn nỗ lực giả bộ: An thiếu cậu nói gì tôi cũng không hiểu.

*

Vòng thứ ba bắt đầu vào buổi tối.

An Tử Yến quen dùng trang phục với tạo hình riêng, cho nên hôm nay vẫn không mặc đồ tổ tiết mục chuẩn bị.

Dáng người anh đặc thù, rất nhiều quần áo đều yêu cầu đặt làm, tạo hình cũng căn cứ theo đó mà làm.

Hôm nay anh mặc đồ của hãng mình đại ngôn, cũng không biết có phải Lily cố ý hay không, chọn màu tím gay, là cái loại màu tím cực kì chói mắt.

Quần dài màu tím, có hoa văn kỷ hà màu đen. Trên áo khoác liền mũ có in tên tiếng anh của An Tử Yến, chiếm trọn phần ngực và mặt sau của chiếc áo khoác được phủ một tấm lưới màu tím.



hoa văn kỷ hà

Bên trong là áo thun đen, trông tương đối đơn giản, trên cổ áo chỉ có một hàng chữ cái, vẫn là tên tiếng Anh của An Tử Yến.

Về kiểu tóc, tóc mái của An Tử Yến được nhuộm vài sợi màu xám trắng, sau khi làm xong kiểu tóc, anh nhìn mình trong gương hỏi: “Trông tôi có trẻ hơn không?”

Lily còn đang giúp An Tử Yến sửa sang lại ống quần, oán giận một câu: “Một tiểu tử 23 tuổi, hỏi bà già đây vấn đề này, thật sự được hả?”

“Có thể không triệt lông chân không?” An Tử Yến lại hỏi Lily.

Anh một tên đàn ông, cố tình bị kéo đi triệt lông toàn thân! Chỉ có dưới nách với chỗ không thể miêu tả để lại, chỗ khác đều trụi lủi, anh khó chịu rất lâu.

Lúc trước quan hệ giữa anh với mấy phú nhị đại trong vòng đều ổn, giống Lục Văn Tây.

Ở chuyện triệt lông này, là lần đầu anh với Lục Văn Tây bắt tay giảng hòa.

Đều là người bị hại bị ép đi triệt lông

Lily cười không ngừng, vẫn nhất quyết muốn xắn một ống quần của An Tử Yến lên, An Tử Yến chỉ có thể thỏa hiệp.

Hôm nay An Tử Yến sẽ đi xuyên qua toàn trường, anh lại chưa làm chủ trì trước đây, lần đầu tiên công diễn mà không phải ghi hình, làm An Tử Yến có chút khẩn trương.

Anh cầm kịch bản, nhớ lại diễn biến chương trình, đang xem thì đột nhiên có người mở cửa phòng hóa trang bước vào, lải nhải: “Em nói sao cái tổ tiết mục này lại nghèo như vậy, phòng nghỉ 45 người mà một cái điều hòa cũng không có.”

An Tử Yến từ trong gương nhìn thấy em trai mình, hỏi: “Chuẩn bị tốt chưa?”

“Rồi, em trang điểm xong, anh không biết, một phòng hóa trang năm chuyên viên trang điểm, 45 người xếp hàng đi trang điểm, còn có người ở trong đó ăn bắp với hotdog, mùi mồ hôi với cái mùi đó trộn lẫn, thật là…… Nếu không phải em trai thơm, em đã không ở đó nổi.”

“Em cũng có thể ngửi được mùi của Tô Cẩm Lê?”

“Ừm, có thể mà, rất thơm, em ngửi thấy liền hết giận.”

An Tử Yến quay đầu lại nhìn em trai một cái, phát hiện cậu ngồi trên sô pha, lục điện thoại trong túi, lập tức nhắc nhở một câu: “Em vẫn không thể xem điện thoại.”

“Anh coi như không biết đi.”

“Anh có bầu cho em.”

“Anh có mấy tài khoản nhỏ?”

“Một cái.”

“Vậy mà cũng nói?” An Tử Hàm ghét bỏ liếc trắng An Tử Yến một cái.

An Tử Yến đi qua lấy điện thoại, nhìn An Tử Hàm lại hỏi: “Em có hỏi Tô Cẩm Lê còn có ai liên hệ cậu ấy không?”

“Có thể đi vào tổ tiết mục, biết tin tức của Tô Cẩm Lê, cũng chỉ có công ty chúng ta cùng Ba Nhược Ba La, trước mắt Hoa Sâm không có động tĩnh, có lẽ Chu Văn Uyên cũng không hy vọng em trai em qua công ty bọn họ. Mấy công ty nhỏ khác chắc liên hệ người đại diện của em trai, anh cũng đừng để người đại diện đó ký với công ty khác.”

“Hai ngày trước Giang Bình Thu đã liên hệ, người đó nói muốn hỏi ý tứ Tô Cẩm Lê trước.”

“Ha, hai người này cũng thật thú vị, đánh Thái Cực đúng không?”

“Tô Cẩm Lê ban đầu có sợ em không?” An Tử Yến hỏi vấn đề canh cánh trong lòng mình mấy nay.

An Tử Hàm lắc đầu: “Không có, vẫn luôn tốt với em.”

Tên đàn ông th ô tục sao có thể phát hiện Tô Cẩm Lê sợ cậu ta, tự mình cảm giác tốt đẹp mà cho rằng mình cùng Tô Cẩm Lê nhất kiến như cố, từ ban đầu chính là bạn tốt.

Câu trả lời này làm An Tử Yến có chút không thoải mái trong lòng.

An Tử Hàm vẫn không phát hiện An Tử Yến ảm đạm thần thương, đứng dậy tới cạnh Lily, nói: “Tiểu Lily, giúp em xem tạo hình của em, em không tin mấy chuyên viên trang điểm của tổ tiết mục, đặc biệt Bobo kia, gay gay.”

Lily không cự tuyệt, giúp An Tử Hàm sửa sang lại tạo hình.

“Lát nữa biểu diễn cho tốt, lần này trực tiếp, tuy rằng phát sóng có thể chỉnh sửa, nhưng khán giả có thể sẽ biết ít điểm không tốt của em.”

“Biết mà.” An Tử Hàm ra dấu ok.

*

Trước khi lên sân khấu bọn họ có một phòng nghỉ đơn nhỏ.

Tô Cẩm Lê khẩn trương nhìn chằm chằm màn hình lớn, nhìn những người khác biểu diễn, tổng kết kinh nghiệm.

“Anh tôi hôm nay rất đẹp trai đó.” An Tử Hàm nhìn màn hình An Tử Yến, không nhịn được khen.

“Anh ấy chắc đang khẩn trương lắm, tóc còn sầu đến bạc.”

“Đó là tẩy với nhuộm.”

“Ồ……”

Trình tự lên sân khấu hôm nay vẫn rất thần kỳ.

Bởi vì An Tử Yến sắp xếp như thế này: “Tôi cảm thấy cho các cậu biết trình tự lên sân khấu rất không thú vị, cho nên tôi sẽ ở trên đó rút số. Tất cả đều ở phòng nghỉ chờ đợi, dưới ghế dựa của tất cả có dán số.”

Tất cả thí sinh ở phòng nghỉ bắt đầu xem dưới ghế mình, thật sự có số.

“Cho nên, tổ có số 3 là tổ đầu tiên xuất hiện.” An Tử Yến như vậy tuyên bố.

Tô Cẩm Lê đứng dậy nhìn ghế mình, số của tất cả trong tổ cậu đều là 8.

Nếu số 3 bắt đầu, vậy bọn họ sẽ ra giữa.

Lại lần nữa ngồi xuống, An Tử Hàm vẫn bắt chéo chân, nói với Tô Cẩm Lê: “Không có việc gì, không nóng nảy, đến lúc đó nghiền áp toàn trường.”

Tại hiện trường là có thể nhìn ra thí sinh nào nhân khí cao.

Hiện tại tiết mục đã phát hai tập, thí sinh có nhân khí cũng sẽ có fans tới duy trì, ở màn ảnh, Tô Cẩm Lê thấy được tấm đèn tên mình, lập tức kích động lay An Tử Hàm: “Tôi thấy tên của tôi, chợt lóe chợt lóe, thật xinh đẹp.”

“Đừng làm loạn kiểu tóc của tôi.”

“Ồ……”

Tổ thứ hai lên sân khấu, có Chu Văn Uyên, vẫn ổn định phát huy, dẫn theo tổ của mình giành được rất nhiều tràng pháo tay.

Cuối cùng lúc công bố số phiếu, Chu Văn Uyên thành người đứng nhất hiện tại, số phiếu: 423 phiếu.

“Độ nổi tiếng khá cao, so với vị trí thứ nhất trong nhóm thứ nhất nhiều hơn một trăm phiếu bầu, tổng cộng là 1.000 người.” An Tử Hàm cảm thán.

“Cậu ấy rất có thực lực.”

Tới tổ Ô Vũ lên sân khấu, số phiếu càng cao, 479 phiếu.

An Tử Hàm nhướng mày sau khi đọc phiếu bầu, Tô Cẩm Lê còn hét lên: “Ô Vũ quả nhiên rất lợi hại.”

“Ừm, xem ra Ô Vũ đã vững chắc trong top 10.”

“Đúng vậy!”

Tới tổ bọn họ lên sân khấu, Tô Cẩm Lê vội vàng đi tới bệ nâng chuẩn bị, ngoan ngoãn ngồi xổm xuống.

Tiết mục của bọn họ vừa hát vừa nhảy, Tô Cẩm Lê đã chuẩn bị rất kỹ càng.

Sau khi nghe An Tử Yến giới thiệu xong, họ có thể nghe thấy tiếng la hét của khán giả từ bục nâng, âm thanh này rõ ràng hơn so với trong phòng chờ, quả thực đinh tai nhức óc.

Tô Cẩm Lê đột nhiên cực kì hưng phấn, có cảm giác nhiệt huyết sôi trào.

Trong số những tiếng cổ vũ của khán giả, có những người hâm mộ thích cậu, cảm giác này thực sự tuyệt vời, nó khiến cậu thấy thụ sủng nhược kinh.

Giàn giáo chậm rãi dâng lên, Tô Cẩm Lê chuẩn bị sẵn sàng, trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Tác giả có lời muốn nói:

Đã đến lúc thể hiện kỹ thuật chân chính ~

Chờ mong Tiểu Cẩm Lý của chúng ta biểu diễn khẩu kỹ đi!