Đại Hào Môn

Chương 170: Vòng tròn bên ngoài



- Tiêu Nhất thiếu, Đoạn Khổng Tước không hiểu chuyện, không biết trời cao đất dày, mạo phạm đến uy nghiêm Tiêu Nhất thiếu. Nuôi mà không dạy là lỗi của người làm cha ta. Đoạn Thất Tinh ta vô cùng hổ thẹn, tạ lỗi với Tiêu Nhất thiếu.
Nói rồi, Đoạn Thất Tinh đứng dậy, chắp hai tay sụp lạy Tiêu Phàm.

Hai mắt Đoạn Khổng Tước lập tức trợn tròn, vẻ mặt đầy vẻ nghi ngờ. Lớn bằng từng này, đây là lần đâu tiên Đoạn Khổng Tước thấy cha laỵ người ta nhận lỗi.

Còn gì là thân phận "Thiên Nam vương" chứ?

Còn gì là kiêu ngạo?
Tiêu Phàm thản nhiên nhận, sắc mặt như bình thường, đợi Đoạn Thất Tinh đứng lên, mới thong thả nói: - Đoạn tiên sinh, tác phong làm việc của lệnh langquả thật có chút ương ngạnh. Tính cách không chịu tý thua thiệt, không nhịn được chút tức giận này, sớm muộn cũng sẽ chịu khổ.

Mặt Đoạn Thất Tinh đỏ tía lên, chậm rãi ngồi xuống nói; - Tiêu Nhất thiếu nói hoàn toàn chính xác. Đoạn Khổng Tước đúng thật là bị ta làm hư rồi. Ở Khánh Nguyên thành, Tiêu Nhất thiếu có thể thủ hạ lưu tình, Đoạn Thất Tinh đã rất lấy làm cảm kích.

Xem ra, Đoạn Thất Tinh nói lời tự đáy lòng.

Nếu ở khách sạn Khánh Nguyên, Yến Tây Lâu hạ thủ tàn độc hơn một chút, không nói cái mạng nhỏ của Đoạn Khổng Tước, khiến cho gã gẫy tay gẫy chân, bất động nằm trên giường một năm hoàn toàn không phải vấn đề.

Việc này, từ đầu đến cuối đều có Đoạn Khổng Tước xác thực. Hôm nay Tiêu Phàm có thể cho Đoạn Khổng Tước nguyên vẹn đứng trước mặt Đoạn Thất Tinh, đã là cực kỳ đạo nghĩa rồi.

Ngay cả Tân Lâm mấy ngày nay không đi cùng Tiêu Phàm, trên danh nghĩa là trông coi Đoạn Khổng Tước ở khách sạn Thời Đại, còn thực chất là đang bảo vệ gã, tránh không bị người giết hại, gây ra mâu thuẫn mọi mặt giữa Tiêu Phàm và Đoạn Nhất Tinh.

Đoạn gia Thiên Nam, nếu là gia tộc chính trị đơn thuần thì chẳng ngại. Dưới uy lực áp đảo của Lão Tiêu gia, các gia tộc chính trị địa phương chỉ có con đường duy nhất có thể đi là "Thỏa hiệp".

Điều này do thực lực tuyệt đối quyết định.

Nhưng Đoạn Thất Tinh là nhân vật nửa chính nửa tà.

Lão Tiêu gia dùng sức mạnh sấm sét áp đảo, Thiên Nam đương cục đã không chịu nổi áp lực, có lẽ sẽ loại bỏ toàn diện thế lực của Đoàn Thất Tinh ở Thiên Nam, nhưng chỉ cần chưa dồn Đoàn Thất Tinh vào chỗ chết thì sự việc sẽ trở nên vô cùng phiền phức.

Tiêu Phàm có lẽ không sợ sự trả thù ngấm ngầm của Đoạn Thất Tinh, nhưng không có nghĩa là những người khác của nhà Tiêu gia cũng không sợ, đặc biệt là Tiêu Thiên.
Trên người Tiêu Thiên gánh cả vinh quang gia tộc Tiêu gia, là người kế thừa đảm nhận trọng trách to lớn đó.

Tiêu Phàm tuyệt đối không thể để Tiêu Thiên xảy ra bất trắc.

Đây là ranh giới cuối cùng, không thể lui được nữa.

Đây cũng là nguyên nhân chính để Tiêu Phàm rất thẳng thắn đồng ý "Hòa giải "với Cơ Khinh Sa. Kẻ mạnh thực sự là do đoàn kết, chứ không phải từ giết chóc.Tính từ khi Tiêu Phàm xóa bỏ tất cả thế lực của cha con Đoạn Thất Tinh và toàn bộ Đoạn Gia ở Thiên Nam,cũng không dễ dàng gì. Không nói tiêu tốn quá nhiều tài nguyên chính trị, còn gây ra nỗi bất an cho mỗi người trên giang hồ, cùng chung mối thù, từ đó xếp Tiêu gia và Tiêu Phàm vào hàng ngũ "kẻ thù".
Muốn thu phục đối thủ của ngươi, không phải đẩy hắn vào đường cùng, mà vừa ép hắn vừa cho hắn hi vọng.

Có hi vọng thì sẽ không làm ẩu.

- Đoạn tiên sinh, giang hồ có quy tắc của giang hồ. Đoạn Khổng Tước kết thù oán với ta, có thể là nhằm vào ta, nhưng liên quan đến người nhà của ta, điều này đã vượt qua ranh giới của ta. Ta ngưỡng mộ Đoạn tiên sinh là nhân vật lớn, việc này cứ thế cho qua. Tuy nhiên, từ nay về sau, mong Đoạn tiên sinh dạy bảo Đoạn Khổng Tước nghiêm ngặt hơn. Ta không mong lại xảy ra những chuyện như vậy, quá tam ba bận.

Tiêu Phàm chậm rãi nói, sắc mặt nghiêm túc, giọng nói cũng rất nghiêm túc.
Đoạn Thất Tinh lại cúi người, nói; - Xin Tiêu nhất thiếu yên tâm.

Câu từ tuy ngắn, nhưng lại đáng giá nghìn vàng.

Tiêu Phàm thực ra đã nói cực kỳ rõ ràng, đây là lần cuối cùng, nếu tái phạm lần nữa, Đoạn Khổng Tước còn sống hay không, Tiêu Phàm không bảo đảm.

Đoạn Thất Tinh rất hiểu, Tiêu Phàm hoàn toàn không phải đe dọa, mà đang kể lại một sự thật.

Nếu thực sự chọc giận Tiêu Phàm và cả Tiêu gia, có lẽ Đoạn Thất Tinh có thể toàn mạng trở về, nhưng Đoạn Khổng Tước tuyệt không có may mắn như vậy, càng không có bản lĩnh và thủ đoạn để bảo toàn sinh mạng.
Im lặng một lúc, Tiêu Phàm nhẹ giọng nói: - Đoạn tiên sinh, thời đại khác rồi, chính sách cũng khác rồi, xã hội phải hài hòa, kinh tế phải phát triển.

Những lời này, không phải nói với thân phận của chưởng giáo chân nhân Vô Cực Môn, mà nói bằng thân phận của Trưởng tôn Tiêu gia. Đoạn Thất Tinh muốn thật sự đứng vững ở Thiên Nam, giữ được phú quý lâu dài, nhận thức rõ tình thế như vậy, theo sát tình thế là vô cùng cần thiết.

Sức ảnh hưởng trong giới chính trị và thương mại của Đoạn Thất Tinh ở Thiên Nam thì không cần nói cũng biết.

Đứng ở lập trường là trưởng tôn của Tiêu gia mà nói, Tiêu Phàm cũng không muốn đẩy Đoạn Thất Tinh về hướng đối lập mình.
Làm người phải biết khoan dung độ lượng.

Điều ta nói chính là đạo lý này.

Đoạn Thất Tinh cực kỳ kinh sợ, lại đứng lên, kính cần nói : - Đa tạ Tiêu nhất thiếu chỉ giáo.

Đạo lý này, kỳ thực ông ta rất hiểu, hoàn toàn không cần Tiêu Phàm phải nhắc nhở. Đoạn Thất Tinh nghe được, trong hai câu ngắn ngủi này của Tiêu Phàm, thật sự phát ra một tín hiệu vô cùng rõ ràng ngươi nhận rõ tình thế, như vậy tương lai Lão Tiêu gia sẽ là bạn, không phải là thù

Đối với Đoạn Thất Tinh mà nói, thì đây thực sự là niềm vui bất ngờ.
Nhận điện thoại của Cơ Khinh Sa, nói Tiêu Phàm muốn đích thân ông ta đến kinh thành "nhận người", trong lòng Đoạn Thất Tinh thật ra cũng không vui vẻ. Nhưng người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu. Con trai nằm trong tay người ta, không nhận tội chắc chắn không thoát được.

Nếu Tiêu Phàm muốn nhào nặn, muốn bày lên cái khung của con cháu nhà quyền thế ở kinh thành, thì Đoạn Thất Tinh cũng chỉ có thể phối hợp.

Khi Tiêu Phàm "lỡ hẹn", Đoạn Thất Tinh càng chắc chắn hơn với suy nghĩ của mình. Gã Tiêu Phàm này, cũng là công tử con ông cháu cha, cung cách làm việc cũng chẳng khác gì so với những đại công tử mà Đoạn Thất Tinh từng gặp.

Mãi đến khi gặp tên sát thủ độc hành, Đoạn Thất Tinh mới nhận thấy mình sai lầm, mà còn sai lầm nghiêm trọng.
Phong thái trí tuệ của Tiêu Phàm tuyệt không hẹp hòi như trong tưởng tượng của ông ta, vì giữ thể diện là con ông cháu cha của mình mà cố ý bắt Đoạn Thất Tinh ông ta nghìn dặm xa xôi đến kinh thành để "vỗ mặt".

Hành động này của Tiêu Phàm thực vô cùng sâu sắc, vì muốn hòa giải hoàn toàn với ông ta.

Nhưng nghe những lời này của Tiêu Phàm xong, Đoạn Thất Tinh lần nữa nhận ra rằng, bản thân vẫn còn xem thường trí tuệ của Tiêu Phàm, nói một cách văn hoa chính là Đoạn Thất Tinh không nhìn được độ cao mà Tiêu Phàm đứng.

Tiêu Phàm rõ ràng kêu gọi "phái thực lực của địa phương" là vì lão Tiêu gia.

Đoạn gia không phải thế lực chính trị địa phương về ý nghĩa nghiêm túc, nhưng lại có sức ảnh hưởng cực lớn đối với tỉnh Thiên Nam, thậm chí là toàn bộ Đại Tây Nam. Thông qua Đoạn Thất Tinh, tạo ảnh hưởng tới giới quan trường của Thiên Nam, chắc chắn là một con đường hiệu quả.

Bất cứ một phái chính trị hay một tập đoàn lớn nào, nhất định đều được tạo thành từ các thế lực và thành viên khác nhau, có vòng tròn hạt nhân, chắc chắn cũng phải có vòng tròn bên ngoài.

Đoạn Thất Tinh biết với xuất thân của mình và tình hình thực tế của Đoạn gia Thiên Nam, muốn chen vào vòng tròn hạt nhân đại phái hệ lớn mạnh của lão Tiêu gia, là chuyện nghìn lẻ một đêm, quá không thực tế. Nhưng có thể trở thành một thành viên của vòng tròn bên ngoài của lão Tiêu gia, đó cũng là một thiên cơ rồi.

Tiêu Phàm chìa hẳn cành ô-liu về phía ông ta, Đoạn Thất Tinh hoàn toàn không có cách từ chối.

Mà tại sao ông ta phải từ chối?

Cơ duyên lớn đến như vậy, gặp được mà không phải cầu, mà nay chính mồm Tiêu Phàm đồng ý, còn tin cậy hơn bất kỳ lời nói của người nào khác. Đoạn Thất Tinh cũng không có hi vọng xa vời rằng câu "đồng ý" này có thể nói ra từ miệng Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm thậm chí vốn không định gặp ông ta.

Cùng là thế gia quyền quý, ai là ranh giới của ai, điều đó cũng rất được chú trọng.
Tiêu Phàm đã bước chân vào giang hồ, thế lực bên ngoài mang những dấu ấn giang hồ rõ ràng như vậy, do hắn liên lạc sắp xếp, thì vô cùng thích hợp.

Con ông cháu cha xuất thân trong gia đình chính trị quả nhiên khác người thường.

Về phía Tiêu Phàm, thời gian cấp bách, nhất định phải đuổi kịp trước khi ông đến Hạc Tây Du, dồn toàn bộ nỗ lực để mở rộng thế lực của Tiêu gia. Đoạn Thất Tinh và Đoạn gia Thiên Nam đều là những đối tượng có giá trị lôi kéo. Đồng thời, tin tưởng Đoạn Khổng Tước sẽ không điên rồ mà đi gây sự với Tiêu Phàm.

Cái chòi hóng mát không khí vốn có chút gượng gạo, thoáng chốc trở nên nhẹ nhàng, dễ chịu.
Trên mặt Đoạn Thất Tinh lần đầu lộ ra vẻ tươi cười thật sự vui vẻ.

Cơ Khinh Sa thầm thở phào, đồng thời cũng lén thở dài, nhìn ánh mắt của Tiêu Phàm, càng "mê ly".

Người đàn ông này đúng thật là một nhân vật tầm cỡ, không hổ là con cháu lão Tiêu gia. Bất cứ việc gì, đến tay hắn, đều có thể có được lợi ích hiệu quả lớn nhất.

Vấn đề thuận lợi giải quyết, những chuyện tiếp theo đều rất nhẹ nhàng thoải mái. Tiêu Phàm dường như tùy ý hỏi một số tình hình ở Thiên Nam, Đoạn Thất Tinh cũng thuận miệng trả lời. Nói ít hiểu nhiều, điểm quan trọng là bàn giao được rõ ràng, mạch lạc.

Tiêu Phàm đại khái đã hiểu biết tình hình cơ bản đối với thượng tầng Thiên Nam.

Không khí càng thêm hòa hợp.

Đoạn Khổng Tước vẫn cúi thấp đầu, nhưng xem ra, Đoạn công tử cũng đang thở phào trong lòng. Lão gia và Tiêu Phàm nói chuyện càng ăn ý, thì mức độ gã bị chỉnh đốn thê thảm cũng giảm đi không ít.

Hàn huyên một hồi, Cơ Khinh Sa bèn mời mọi người cùng nhau ăn tối.

Đây cũng là "lộ trình tiêu chuẩn" đã sớm đặt trước.

Tiệc tối rất thịnh soạn, chủ khách đều vui mừng.
Đoạn Thất Tinh không tiếp tục ở lại, vừa kết thúc tiệc tối liền lập tức từ biệt Tiêu Phàm và Cơ Khinh Sa. Tiêu Phàm, Cơ Khinh Sa cũng không cố ý giữ lại.

Tiễn cha con Đoạn Thất Tinh đi, Cơ Khinh Sa mỉm cười nói với Tiêu Phàm: -Nhất thiếu, thủ đoạn hay.

Tiêu Phàm cười cười nói: - Còn phải cảm tạ Cơ tổng đã bắc cầu dắt mối.

Cơ Khinh Sa đong đưa ánh mắt, nói: - Nhất thiếu, nếu có dự án thích hợp, Nhất thiếu có hứng thú hợp tác không?

Tiêu Phàm cười nói: - Những dự án của Cơ tổng chắc chắn đều là những dự án lớn. Đối với việc kinh doanh, ta thật không có khiếu làm ăn. Hơn nữa, không giấu gì Cơ tổng, ta cũng một xu không dính túi.

Cơ Khinh Sa cười nhẹ, không nói gì nữa.

Tiêu Phàm trực tiếp từ chối " cành ô liu cô chìa ra như thế cũng là có nguyên nhân. Đoạn Thất Tinh ở xa tận Thiên Nam, Tiêu Phàm tuy có thể lôi kéo ông ta, nhưng sẽ không có liên quan lớn đến những gia tộc lớn, thế lực lớn ở kinh thành. Tình hình Cơ Khinh Sa và Đoạn Thất Tinh không thể vơ đũa cả nắm được.

Nền móng của Cơ giachủ yếu ở hai nơi Kinh Yến. Hai thành phố này lại đúng là hai nơi phức tạp nhất. Đủ loại quan hệ, rắc rối phức tạp. Trước khi chưa có sự tìm hiểu kỹ về Cơ Khinh Sa và tập đoàn Cơ thị, Tiêu Phàm chắc chắn rất cẩn thận.
Làm sao biết phía sau Cơ Khinh Sa, rốt cuộc còn những người nào, ẩn dấu những thế lực to lớn nào?

Tùy tiện hợp tác với Cơ Khinh Sa và tập đoàn Cơ thị, đến lúc đó có lẽ sẽ rất bị động.

Tìm hiểu kỹ rồi mới quyết định, là rất cần thiết.